• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Chuyện con cóc thích sờ mông (1 Viewer)

  • Phần 1

1.

"Đệch! Con cóc kia sờ mông Cố Kham! Hiện giờ đang điên cuồng chạy trốn!"

Lúc tôi nghe được câu này, tôi, đúng như vậy, chính là con cóc sờ mông người ta, đang cắm đầu bỏ chạy trên sân trường.

Lúc này, tôi vô cùng hạnh phúc vì có một cặp chân dài, một bộ đồ tiện bỏ chạy.

Người chạy ở phía trước, hồn lả lướt theo sau.

Đợi đến lúc thành công chạy ra khỏi sân trường, tôi nhanh chân quẹo vào một ngõ nhỏ, cắt đuôi những người theo phía sau.

Cứu mạng! Tôi chân thành nhận lỗi mà, chẳng phải chỉ là lỡ tay đụng trúng thôi sao, làm gì mà truy đuổi một con cóc tới tít tận đây luôn vậy?

Tôi dựa tường thở hồng hộc như bò, gặp đám bạn cùng trường, còn phải đứng thẳng lên chụp ảnh chung với người ta, chờ cho bọn họ đi khuất tôi mới xụi lơ đổ sang một bên.

Muốn nói tới lý do tôi bị rượt, còn phải nói tới chuyện trên sân trường lúc trước.

Hôm nay là ngày kỷ niệm thành lập trường chúng tôi, mỗi lần có hoạt động lớn thế này, Đoàn trường sẽ tổ chức thuê đồ hóa trang mấy con thú về cho người mặc vào làm linh vật.

Vừa khéo người phụ trách lần này là bạn cùng phòng của tôi, lại vừa khéo là bữa tay tôi rảnh.

Cho nên tôi trở thành một thành viên trong đội linh vật, còn vì sao tôi lại thuê bộ đồ con cóc ấy à...

Còn không phải là vì dạo gần đây Cóc Hoan Lạc đang hot rần rần hay sao, ngày nào lướt mạng cũng nhìn thấy nó.

2.

"Lộc Lộc, cậu nói xem dù không thuê bộ đồ hóa trang chú nai con ngơ ngác đi nữa (Lộc và nai đồng âm trong tiếng Trung), tốt xấu gì cũng thuê bộ đồ con nào dễ nhìn một chút, sao cậu lại thích con cóc này cơ chứ?"

Tôi ôm bộ đồ con cóc, giấu một bàn tay trong mớ vải nhung mịn màng, xua tay với bạn cùng phòng.

"Sao nó lại không dễ nhìn chứ? Bà xem nó đáng yêu biết nhường nào, tui thấy nó rất phù hợp với khí chất của tui, bọn mình thuê con này đi."

Vì tôi nhất quyết đòi mặc bộ này, nên bạn cùng phòng của tôi chỉ đành thỏa hiệp.

Vốn cho rằng mọi người sẽ ghét con cóc này, chẳng ngờ hôm nay tôi vừa lên đồ xong, thế quái nào mọi người lại mê tít.

Còn chưa bước ra ngoài, đã bị mấy thanh niên bên hội học sinh kéo đi chụp ảnh vòng quanh luôn.

Lúc tôi chuẩn bị đi ra, bạn tôi đi tới, nhét một vật gì đó vào tay tôi, tôi loay hoay lắc nửa ngày mới phát hiện đó là một cây búa bằng bóng bay.

Cô ấy vỗ vai tôi nói: "Cóc Hoan Lạc Vũ Hán cầm búa, cậu cũng không thể thua chị kém em được, nhưng xét thấy chúng ta không có đạo cụ kia, cho nên tui thổi riêng cho bà một quả bóng bay nặn hình búa, bà xem người chị em này cũng có lòng quá đi đúng không."

Tôi vung vẩy cây búa bóng bay trong tay, cười ha hả: "Bà đúng là có lòng quá đi ha, kinh phí trường mình không đến mức không đủ mua thêm cây búa chứ."

"Búa thật thì đủ tiền mua, nhưng búa giả thì hên xui."

Tôi còn muốn nói thêm dăm câu, kết quả là cô ấy đột nhiên đạp tôi ra ngoài, còn vỗ đầu tôi mấy cái.

"Được rồi, linh vật không được nói chuyện, bây giờ bà lo mà chuyên tâm làm linh vật cho tử tế đi, lát nữa về trả đồ hóa trang, mai còn thuê mặc thêm một ngày nữa."

Nói xong, cô ấy bèn để người phụ trách dẫn tôi ra sân trường đứng, đừng nhắc tới bộ đồ này nữa, mặc nó vào dù có là người hướng nội cũng thành hướng ngoại ngay tắp lự.

3.

Tôi đứng giữa một đám linh vật nhốn nháo, lại vô cùng nổi bật, một là vì thời gian gần đây Cóc Vũ Hán quả thực rất hot, một lý do khác là vì ngoại hình của tôi và các linh vật kia quá khác nhau, còn gọi là xấu lạ.

Nhưng mà sau khi giải tán, tôi vẫn bị lôi đi chụp ảnh không ngớt, không thể không nói các chị bé cũng rất nhiệt tình.

Nếu đổi lại là tôi trước kia, phỏng chừng lúc này không biết đã chạy đi trốn ở chỗ nào rồi.

Mặc đồ hóa trang lâu quá cũng mệt, thừa dịp không ai để ý đến tôi, tôi dự định tìm đám bạn nghỉ ngơi một xíu, không ngờ lúc này lại thấy Cố Kham đang đứng nói chuyện với lãnh đạo trong sân trường.

Hắn mặc quần tây áo sơ mi trắng, bo đì cao ráo ngon nghẻ vẽ thành một đường đẹp đẽ, khiến người ta phải chú ý nhất chính là, cặp mông căng mẩy của hắn.

Hoặc có thể nói, tên háo sắc nhà tôi đây chỉ để ý tới cặp mông căng mẩy của người ta thôi.

Thực ra chuyện này cũng do tôi cố ý, tuy rằng tôi phải thừa nhận, trong khoảnh khắc đó tôi chỉ muốn thừa dịp còn mặc bộ đồ con cóc đi tới thử xem một chút thôi.

Nhưng sau đó nghĩ lại một chút thì cũng tính từ bỏ ý định, dù sao ở thế giới này bây giờ, muốn tìm một người là việc cực dễ, huống hồ người ta còn là hội trưởng hội sinh viên Cố Kham.

Cho nên tôi chuẩn bị âm thầm chuồn đi.

Nhưng mà, không biết có phải ông trời nghe được ý muốn của tôi, lại còn phù hộ cho ý nghĩ ấy trở thành hiện thực hay không.

Trong nháy mắt bàn tay đang nằm trong bộ đồ con cóc của tôi đặt lên mông Cố Kham, não tôi thật sự có một chớp mắt trống rỗng, sau đó một giây, tôi bèn bỏ chạy, không sai, dưới sự truy đuổi của bạn bè bên cạnh Cố Kham, tôi bỏ chạy.

Chạy đến bên này rồi tôi cũng không còn dám thò mặt ra nữa, cũng may đã sắp đến giờ kết thúc lễ kỷ niệm thành lập trường, còn ngày mai chắc phải kiếm lý do từ chối thôi.

4.

Tôi không rõ lắm phòng thay đồ ở chỗ nào, cho nên thay luôn trong nhà vệ sinh, bên trong tôi mặc quần đùi áo cộc, nên không sợ cởi cóc ra thì phải ở truồng.

Lúc cởi được con cóc ra, tôi thực sự cảm thấy thoàn thân đều thoải mái.

Bộ đồ hóa trang này đúng là không phải để mặc thường ngày, cũng may hôm nay trời không nóng lắm, điện thoại không cầm trên người cho nên tôi ôm bộ đồ bước ra ngoài.

Muốn về lớp tìm đám bạn tôi.

Nhưng tôi vừa ra khỏi WC, trong nháy mắt tôi không thể nhấc chân được nữa.

Bởi vì Cố Kham đang đứng chặn ngay trước cửa ôm cây đợi cóc!!!

Tôi nghĩ tới nghĩ lui, lỡ đâu người ta đứng đây chờ người nào khác thì sao, bây giờ tôi đã thay đồ rồi, chắc chắn hắn không thể nhận ra tôi chính là con cóc vừa sàm sỡ mông hắn được.

Thế là tôi ngẩng đầu ưỡn ngực hiên ngang bước ra ngoài, mà ngay lúc tôi bước ra cửa nhà vệ sinh, Cố Kham đột nhiên duỗi tay ra chặn đường đi của tôi.

Tôi nhắm mắt hỏi: "Có chuyện gì không?"

Cố Kham cười gằn một tiếng: "Em có biết là sờ mông con trai sẽ phải chịu quả báo gì không?"

Tôi cãi ngay: "Có phải anh nhận nhầm người rồi không?"

Cố Kham buông cánh tay chắn trước mặt tôi xuống, sau đó chỉ vào cái đầu cóc đầy gợi đòn mà tôi đang ôm trong ngực, thậm chí lúc hắn chỉ, chân cóc cũng rớt ra đung đưa lủng lẳng.

Tựa như đang chế nhạo, chế nhạo câu nói vừa rồi của tôi.

Ngữ khí của Cố Kham hơi lạ, nhưng vẫn nghe ra được là hắn đang tức giận.

"Này em, tôi đang bận việc nên lúc nãy không đuổi kịp em, nhưng không có nghĩa là tôi mù, tôi thấy em bỏ chạy, cũng thấy em đi vào WC, cho nên em nói tôi nghe thử, tôi xem em còn có thể bịa ra được cái gì nữa."

Tôi nhìn tay Cố Kham, sau đó ngẩng đầu lên, đồng thời đeo lên một gương mặt điềm đạm đáng yêu.

"Hội trưởng, tôi không cố ý đâu! Thực sự chỉ là vô tình thôi!"

Cố Kham nhếch mép, "Xin lỗi, tôi không dính chiêu này đâu."
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom