• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chồng độc tài cứ cưỡng hôn tôi Full dịch (14 Viewers)

  • Chap-507

Chương 507: Cùng anh ta tâm đầu ý hợp






**********



Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truy*ện tại Truyện88.vip






Chương 507: Cùng anh ta tâm đầu ý hợp



Anh có phải cho là cô đã phản bội lại anh?






Có phải cho là cô ta đã cho anh đội mũ xanh không, cho nên mới giận cô ta?



Không được, cô ta nhất định phải giải thích rõ ràng với anh, cần phải cho anh biết đứa nhỏ là con của anh, có huyết mạch tương hợp với bọn họ, là kết tinh của tình yêu, không có chút liên quan gì den Finn.






Ôm lấy đứa nhỏ, từ trong văn phòng Chủ tịch đi ra, ngồi lại vào trong xe, cô ta lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn thoại Zalo cho Lục Kiến Nghi.



Kiện Nghi, anh ngàn vạn lần không được hiệu làm em, con là của anh, anh bộ ruột của bọ nhỏ ma!






Mặc kệ Finn hoặc những người khác có nói gì với anh, mong anh cũng đừng tin, bọn họ có lòng da riêng, muốn phá hoại mối quan hệ của chúng ta



Em yêu anh, chỉ muốn có kết tinh tình yêu của mình anh thời, nhưng người khác sao có tư cách là bố của các con em được chứ






Anh hãy đến thăm con đi có được hay không?



Bọn trẻ rất nhớ bố của chúng nó, bọn trẻ rất đáng thương, từ trước đến giờ vẫn chưa từng gặp qua bố mình.






Lục Kiến Nghi căn bản là không thèm nhìn tin nhắn Zalo, ngón tay lướt qua một hồi rồi xóa đi, tránh không cẩn thận bị vợ mình nhìn thấy rồi sinh ra hiểu lầm!



Cái nồi đen này anh tuyệt đối sẽ không gánh.






Ai gây ra gây ra chuyện thổi tha này, thì người



dó di chiu di! Hoa Hiền Phương ngồi trên ghế sô pha, ăn một miếng nhỏ bánh nướng xốp.






"Người ta dốc hết sức lực ôm con đến đây, anh tốt xấu gì cũng nhìn một cái đi, đóng cửa không đi ra ngoài cũng quả không thấu tình đạt lý rồi nha."



Lời nói của cô chưa nói hết đã bị Lục Kiến Nghi búng một cả lên trán. Em hy vọng anh đi ra ngoài đó ư?"






Có bầu mối. Không hy vọng nha, em chỉ là tùy tiên nổi thôi"



Lục Kiến Nghị đưa tay ra, xoa xoa đầu có “Tình ngay lý gian, anh phải bị hiểm nghỉ mất công người phụ nữ ngốc nghếch của anh lại ủ ra một bình dâm chua






Có tinh nghịch làm ra một bộ mặt quỷ Để tình anh tự giác như thế, em quyết định gia tăng độ tin tưởng với anh thêm mười phần, coi như là phần thưởng cổ vũ."



Trên khuôn mặt tuấn tú hiện lên một nụ cười quyến rũ, cúi đầu hôn lên môi cô: "Cảm ơn bà xã đã tin tưởng."






"Ma Vương Tu La." Cô đưa tay ra, bá lấy cổ của anh: "Ngay mai anh có thời gian không?"



"Sao vậy?" Lòng mày rậm của anh khẽ cong






lai.



"Các con không phải là đang nghỉ hè sao? Em muốn dẫn các con đi ra ngoài chơi hai ngày." Cô mỉm cười một cái, dùng giọng điệu thương lương nói.






"Được, để anh sắp xếp." Lục Kiến Nghĩ khẽ gật đầu, đối với vợ anh vẫn luôn cưng chiều đáp ứng mọi thứ.



Ngày thứ hai, bọn họ đã lái mấy chiếc xe xuất phát rồi, lần đầu đi du lịch ăn ngủ ở trên xe










Máy đứa nhỏ cực kỳ vui vẻ.



Kiến Diệp và Kiến Dạo gần như cũng biết là được đi ra ngoài vui chơi, nam trong nỗi ern bé cười khúc khích, lăn qua lộn lại, vô cùng vui vẻ






Tư Mã Ngọc Thanh hút một hơi dài nước ép trái cây Cuối cùng cũng thoát khỏi có rồi, mỗi ngày đi học sap phiên chiết rồi, khó khăn làm mới được nghỉ hè, còn phải học một động thử, tuổi thơ cũng sap bị lãng phí mất rồi." Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Tr*uyện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện88.v*ip để ủng hộ bên mình nhé !



Hoa Hiền Phương vua cái mũi nhỏ của cậu ấy: "Tuy là đang trải qua kỳ nghỉ hè, nhưng vẫn là không được ăn đồ ngọt, có biết không?"






Tư Mã Ngọc Thanh đưa cánh tay lên, làm hình một dấu X nói: "Biết rồi, không được socola, không được ăn kem, không được ăn bánh kem bơ." Cậu ấy thích nhất là chị gái xinh đẹp, chỉ nghe lời của chị gái xinh đẹp thôi.



Đi đến làng du lịch Mỹ Nhân cốc của thành phố Côn Phủ, nơi này là câu lạc bộ thuộc sản nghiệp dân tộc Tà, có nhà xe theo kiểu phòng, nhiên chỉ có hội viê mới được vào thôi.






Nhưng gia đình giàu có đều có nơi vui chơi giải trí của riêng mình, sẽ không vui chơi với người bình thường, đây cũng là vì suy nghĩ đến quyền riêng tư.



Các vệ sĩ dựng mái hiên.






Hoa Hiền Phương và Lục Kiến Nghi ôm con mình, ngôi dưới máy hiện thưởng thức phong cảnh của Mỹ Nhân Cốc



Còn những đứa trẻ khác thì chạy nhảy nô đùa Tư Mã Ngọc Thanh bắt được một con bươm






trong rừng.



bướm, Khải Liên đưa cho cậu ấy một cái bình thủy






tinh lớn, thả con bươm bướm vào trong bình



Cậu ấy vui vẻ cầm đi khoe với những bạn nhỏ






khác.



"Kiến Diệp, Kiên Dạo, hại bé xem chủ bắt được






gi ne?" Cập nhật nhanh nh*ất trên Truyện88.vip



Hai đứa nhỏ hiểu kỳ mở to con mắt ra, đưa bàn tay bé nhỏ lên, sờ mó cái bình, trọng miệng chỉ cha chỉ chỏe nói những tiếng trẻ con mà chỉ có bọn nhỏ mới hiểu.






Con bươm bướm ở trong cái bình bay lên, hai em bé kêu lên "Ô" một tiếng, cái miệng nhỏ mở ra thành hình chữ O, mấy giây sau, hai em bé mở miệng ra cười khúc khích, đôi tay nhỏ hoạt bát quo qua quo lai.



Nhưng người bên cạnh, đều bị vẻ đáng yêu của em bé chọc cho hạ hạ cười lớn.






Hứa Kiến Quân cưng chiều hôn lên đôi mắt nhỏ của em gái, rồi lại hôn lên em trai: "Anh trai nói cho các em biết, đây chính là bươm bướm."



Kiến Diệp, Kiển Dao khóe miệng hơi động, phát ra âm thanh giống như là từ "Ô Yes. Kiến Dạo mở to con mặt lên chớp vài cái,






cũng phát ra một tiếng trẻ con Ô tỉa.



"Ôi, tuyệt quá bọn nhỏ đang học cách nói chuyện, nhất định cũng như mình và Kiến Quân vậy, đều là trẻ em thiên tài. Lục Sênh Hạ cười hi hi nói.






Tư Mã Ngọc Thanh lạc đầu một cái, trong mặt có chút âm đạm. Tại sao trong nhà đều là những đứa bé thiên tài vậy? Tại sao không có một đứa trẻ nào bình thường như minh?



Hoa Hiện Phương ôm lấy vai của câu ấy. Ngọc Thanh, bé đã quên rồi sao be không phải là đứa trẻ bình thương bẽ là chang trai nhà có siêu năng






Cậ*p nhật chương mới nhất tại Truyện88.vip
775877684.jpg



529694882.jpg
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom