• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2545-2550

Chương 2545: Cung kính

Trong hoa viên, khắp nơi đều là hoa thơm cỏ lạ. Thậm chí hoa Tử Tiêu ở đây cũng chỉ là một loài hoa bình thường mà thôi.

Trước cửa hoa viên sớm đã có người đợi sẵn.

Trong đám người tiếp đón Tiêu Chính Văn, ai cũng là nhân vật đứng đầu một thế lực.

Ngay cả giáo hoàng đương nhiệm của Thánh Giáo Đình Tây Vực cũng ở trong đám người.

Xe ngựa vừa dừng ở cửa, Doanh Hân nhanh chóng bước xuống, mở cửa xe cho Tiêu Chính Văn.

Lúc Tiêu Chính Văn vừa bước ra khỏi xe ngựa, tất cả mọi người đều chắp tay cúi chào.

Trong số những người có mặt ở đây, không ít người đã từng có thù oán với Tiêu Chính Văn, ít nhiều đều đã đắc tội với Tiêu Chính Văn.

Mặc dù trước đây bọn họ không coi Tiêu Chính Văn ra gì, nhưng hôm nay thì khác.

Bọn họ không chỉ chủ động chào hỏi Tiêu Chính Văn mà còn hết sức cung kính với Tiêu Chính Văn.

“Xin chào cậu Tiêu, tôi là Hắc Bá!”

Thái Bá vừa nói vừa tiến lên một bước, chắp tay chào Tiêu Chính Văn.

Hắc Bá?

Mọi người quay lại nhìn Thái Bá.

Đây là người đã từng đi theo Doanh Cừ Lương, ngay cả gia chủ hiện tại của nhà họ Doanh cũng không dám gọi ông ta là Hắc Bá, mà phải gọi ông ta một tiếng Thái Bá.

Nhưng ở trước mặt Tiêu Chính Văn, ông ta lại khai tên tuổi, hơn nữa còn vô cùng khiêm tốn.

“Xin chào Thái Bá!” Tiêu Chính Văn cũng chắp tay cười nói.

Nhìn thấy cảnh này, giáo hoàng của Thánh Giáo Đình vội vàng bước tới, cười nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, trước đây đám hậu bối của Thánh Giáo Đình không biết phép tắc, nhiều lần đắc tội với cậu, mong cậu Tiêu lượng thứ!”

Ông ta sắp đột phá Thiên Cảnh, phía sau còn có Thánh Giáo Đình lớn mạnh, nhưng khi đối mặt với người Hắc Bá của nhà họ Doanh cũng phải cung kính, ông ta nào dám ngạo mạn?

Lòng người là vậy, khi bạn yếu đuối, người ta sẽ chỉ sinh lòng thù hận với bạn, nhưng khi bạn cực kỳ mạnh mẽ, họ sẽ chỉ biết vẫy đuôi cầu xin sự thương hại mà thôi!

Đây là cách kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu!

Thực ra trong lòng mọi người đều có phần không cam lòng, nhưng thực lực mạnh hơn con người, bọn họ chỉ có thể kìm nén sự bất mãn.

Dù sao trong mắt bọn họ, Tiêu Chính Văn chỉ là một hậu bối nhỏ bé. Nếu là người khác, đừng nói là ngồi ngang hàng với bọn họ mà ngay cả tư cách gặp mặt bọn họ cũng không có.

Nhưng bây giờ, Tiêu Chính Văn không chỉ ngồi ngang hàng với bọn họ mà bọn họ còn phải chủ động tiến lên chào hỏi, gần như khác một trời một vực.

“Anh Tiêu, mời vào trong!”

Hắc Bá không thèm quan tâm đến người khác, làm động tác mời Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn lập tức được chào đón như ngôi sao hạng A.

Sau khi ngồi xuống, Tiêu Chính Văn mới cẩn thận quan sát Hắc Bá, mặc dù trông Hắc Bá đã già, nhưng khí tức lại vô cùng ổn định.

Hai mắt sáng lên, khí tức tỏa ra, ngăn cách với vạn vật xung quanh.

Ông ta đã là cao thủ Thiên Cảnh cấp hai đỉnh cao, chỉ còn cách Thiên Cảnh cấp ba nửa bước.

“Anh Tiêu, mời dùng trà!”

Hắc Bá cười nói với Tiêu Chính Văn

Từ giọng điệu lịch sự của Hắc Bạch có thể thấy địa vị của Tiêu Chính Văn trong nhà họ Doanh và những người có mặt ở đây.

“Cảm ơn!” Tiêu Chính Văn cầm tách trà lên, nhấp một ngụm rồi đưa mắt nhìn những người xung quanh.

“Thái Bá! Cậu Tiêu! Mời!” mãi đến khi Tiêu Chính Văn đặt tách trà xuống, những người còn lại mới cầm tách trà lên, dè dặt nhấp một ngụm.
Chương 2546: Vô vàn tai họa

Thực ra, những người có mặt ở đây hôm nay, mỗi một người đều là người đứng đầu của một phương. Mặc dù bọn họ nịnh bợ Tiêu Chính Văn nhưng những người này chỉ tùy ý đưa ra một quyết định, cũng đủ để ảnh hưởng cả một thời đại!

Ngay cả sự thay đổi vương triều trong giới thế tục, cũng có liên quan vô cùng mật thiết với bọn họ!

Tất cả những điều này, đều bởi vì Tiên Đế đã tạo ra Tiên Hà cho vạn thế, mà xu thế của thiên hạ, cũng đều do Doanh Thị chủ trì. Mặc dù Doanh Thị chỉ là một nhánh trong số đó, nhưng ý kiến của nhà họ Doanh, lại cần phải thận trọng xem xét ở bất kì phương diện nào!

Chính vì điều này, từ xưa đến nay Hoa Quốc mới có thể giẫm đạp lên các nước Âu Lục!

Bất luận là Thánh Giáo Đình hay là gia tộc Zesis, ở trước mặt nhà họ Doanh, cũng chỉ là sự tồn tại nhỏ bé không đáng nhắc đến.

Cho dù người đứng đầu thế của hai thế lực này, ở trong mắt nhà họ Doanh cũng chỉ là sự tồn tại của một con chó, nếu Âu Lục và Phi Lục hoàn toàn do hai thế lực này dẫn dắt, thì bọn họ thậm chí còn không có tư cách ngồi xuống!

Dẫu sao đây cũng là bữa tiệc của người, chó không có tư cách ngồi ở đây!

Chỉ một ánh mắt vô tình lướt qua của Hắc Bá, Giáo Hoàng của Thánh Giáo Đình đã sợ đến cả người toát mồ hôi lạnh, vội vàng nâng ly trà cao qua đỉnh đầu, đứng lên từ ghế ngồi cuối cùng, rồi tiến đến giữa đại sảnh, quỳ ngay ngắn trên mặt đất, nhấp nhẹ một hớp trà!

Người đứng đầu của gia tộc Zesis cũng bắt chước làm theo.

Người đứng đầu của các thế lực khác lại hoàn toàn không cảm thấy có gì khác biệt, dường như những người Âu Lục này cần phải dùng hình thức này để tham gia vào dạ tiệc của nhà họ Doanh!

“Cảm ơn đã ban trà!”

Giáo Hoàng của Thánh Giáo Đình cúi đầu cung kính trước mặt Hắc Bá, rồi mới trở về chỗ cũ.

Hắc Bá từ đầu đến cuối đều ngẩng mặt nhìn trời sao ngoài cửa sổ, thậm chí căn bản lười để ý ông ta!

“Cậu Tiêu, hôm nay các vị ngồi ở đây, đều là những anh hùng chủ có thể kiểm soát xu thế chung của thiên hạ, cũng có thể nói, bọn họ chính là bá chủ ngoài lãnh thổ cùng với người thống trị của các vị vua và hoàng đế thế tục!”

“Đương nhiên, Thiên Đạo Minh Ước cũng là thế lực khống chế xu thế chung của thiên hạ! Cũng giống như, năm đó Thiên Đạo Minh Ước lập Vương Mãng làm hoàng đế, mà chúng tôi thì không muốn thấy Đại Hán suy vong!”

“Vì vậy, đời sau mới có Lưu Tú phục hưng, thực ra mọi người đều ở đây tranh đoạt quyền lực, chỉ có điều, Đế Vương Các bây giờ đã hoàn toàn bị Khổng gia khống chế, mất đi tầm quan trọng vốn có của nó!”

“Cho nên, Đế Vương Các giờ chỉ là hữu danh vô thực, do nhà họ Doanh chúng tôi toàn quyền sai khiến!”

“Còn về mọi người đang ngồi ở đây, tin rằng tôi không cần giới thiệu, đều đã từng gặp cậu Tiêu rồi!”

Hắc Bá nhìn lướt qua mọi người ở đây.

Mặc dù trong lời của Hắc Bá, đã ám chỉ với Tiêu Chính Văn, bây giờ số phận của thế tục hay thế lực lớn vùng ngoài lãnh thổ, quyền hành thực sự đều ở trong tay nhà họ Doanh, nhưng trong số những người có mặt tại đây lại không có một người nào đứng ra phản đối!

Không phải Hắc Bá mạnh, mà là nhà họ Doanh đại diện cho Đại Tần!

Từ sau thời Chiến Quốc, nhà họ Doanh lại là đại diện cho Hoa Quốc!

Âu Lục man rợ hay Vy Hào hung tợn, thậm chí là Phi Lục Mỹ Lục, trung tâm của tất cả các phương đều là Hoa Quốc!

Vì vậy, tuy nói Đại Tần sớm đã do Đại Hán thay thế địa vị, nhưng nhà họ Doanh lại kiểm soát sự vận hành của thế giới này!

Đây cũng là lý do tại sao một nghìn năm qua, Hoa Quốc, trên là đế vương, dưới là con dân, chưa bao giờ xem người Âu Lục như con người!

Nếu như lật sách sử của Hoa Quốc ra và đọc thật kĩ thì không khó phát hiện, thực ra người Âu Lục hay người Vy Hào, ở trong mắt của Hoa Quốc, chẳng qua cũng chỉ là sự tồn tại của một loài gia súc!

Hắc Bá lại uống một hớp trà thơm, mới thản nhiên cười nói: “Trên thực thế, tất cả xu thế chung của thế tục trong nghìn năm qua đều là do các vị ngồi ở đây định đoạt!”

“Hơn trăm năm trước, nếu không phải nhà họ Doanh xảy ra một chút biến cố thì bọn người xứ Vy Hào sao dám xâm phạm giang sơn Hoa Quốc ta?”

“Nhưng bây giờ, vùng ngoài lãnh thổ hay giới thế tục, không chỉ thường xuyên bị thế lực bên ngoài vũ trụ uy hiếp, ngay cả trong nội bộ chúng ta cũng có những nhân tố không ổn định!”

“Xu thế chung cùng với thiên tượng bây giờ, tôi không nói, cậu Tiêu cũng nên hiểu rõ, hiện tượng Thiên Cung Phá Lang đã xuất hiện, bất luận là thế tục hay là ngoài lãnh thổ, bước vào thời kì đại loạn là điều không thể tránh khỏi!”

“Vì vậy, có một số việc, chúng ta cần phải ngồi lại thảo luận cẩn thận!”

Hắc Bá cũng không che giấu điều gì với Tiêu Chính Văn, mà nói ra tất cả mọi chuyện!

“Ồ? Thế tục cũng bị ảnh hưởng bởi Thiên Cung Phá Lang ư?” Tiêu Chính Văn cau mày hỏi.

Hắc Bá khẽ gật đầu nói: “Không sai, hoặc nói cách khác, thế tục và vùng ngoài lãnh thổ đều cần phải đổ máu, nếu không, Thiên Cung Phá Lang ắt sẽ dẫn đến hậu quả càng nghiêm trọng hơn!”

“Đây cũng là lý do vì sao mỗi lần Thiên Cung Phá Lang xuất hiện, Hoa Quốc sẽ có vương triều thay đổi, mà Âu Lục cũng sẽ có vô vàn tai họa ập xuống!”
Chương 2547: Rộng lượng

“Chỉ là lần này, hiện tượng Thiên Cung Phá Lang càng kỳ dị hơn, cũng báo hiệu tai họa lần này càng nghiêm trọng hơn, vì vậy, ý của thiếu chủ là khiến Hoa Quốc thương vong ba mươi ngàn người! Âu Lục trục xuất một trăm tỷ người!”

Lời vừa dứt, sắc mặt gia chủ của Thánh Giáo Đình lập tức trắng bệch!

Hoa Quốc ba mươi ngàn người, trong đó còn bao gồm một số người chết tự nhiên, mà bên Âu Lục, lại phải trả bằng một trăm tỷ người chết!

“Quá…”

“Hả?”

Không đợi Giáo Hoàng mở lời, trong con ngươi của Hắc Bá đột nhiên phát ra hai luồng sáng, lạnh lùng nhìn về phía ông ta.

Chỉ là một ánh mắt lướt qua, lại dọa Giáo Hoàng không dám nói nhiều thêm nửa chữ!

“Thái Bá, Vy Hào và Ưu đại tộc bên kia xử lý như thế nào? Dù sao việc liên quan đến toàn bộ thế tục, người dân Hoa Quốc ta cũng phải trả giá bằng hàng vạn người, bọn họ…”

Một người đàn ông bên cạnh mặc triều phục thời Đường đứng lên nói.

“Ưu đại tộc sẽ bị diệt tộc, Vy Hào diệt hết 80- 90%! Đây là chủ ý của thiếu chủ!” Hắc Bá cố ý đọc kéo dài hai chữ thiếu chủ.

“Tán thành!”

“Tán thành!”

...

Trong tất cả những người có mặt tại đây, trừ Giáo Hoàng và người của gia tộc Zesis, hầu như đều là người Hoa Quốc, vì vậy, hầu như không có ai phản đối lời đề nghị của Hắc Bá.

“Không biết cậu Tiêu nghĩ như thế nào?” ánh mắt của Hắc Bá cuối cùng cũng dừng ở Tiêu Chính Văn.

Dù sao hôm nay Tiêu Chính Văn cũng đã tiến vào hàng ngũ lãnh đạo cấp cao chân chính, có quyền sinh sát trong tay!

“Hắc Bá, tôi chỉ muốn nói, bất kì một người dân nào của Hoa Quốc, đều là anh chị em của Tiêu Chính Văn tôi!” Tiêu Chính Văn nói xong, quay người nhìn về phía Thánh Giáo Đình.

Ý của Tiêu Chính Văn đã rất rõ ràng.

“Ha ha!”

Hắc Bá đột nhiên vuốt râu cười nói: “Cậu Tiêu, sinh lão bệnh tử, mấy chục vạn người, mỗi năm chết đương nhiên cũng không chỉ ba mươi nghìn người! Không chỉ có trong lòng cậu Tiêu có Hoa Quốc, mà thiếu chủ cũng có trách nhiệm bảo vệ Hoa Quốc!”

Nghe Hắc Bá nói xong, Tiêu Chính Văn lúc này mới gật đầu đồng ý.

Thánh Giáo Đình và gia tộc Zesis, cũng chỉ có thể âm thầm chấp nhận, cho dù bọn họ không muốn nhìn thấy Âu Lục máu chảy thành sông, nhưng lời của bọn họ, ở trước mặt những người này, chẳng khác gì tiếng chó sủa, căn bản không ai quan tâm!

Huống hồ trong mắt mọi người ở đây, người Âu Lục chẳng qua chỉ là súc vật mà thôi, chết thì đã sao?

“Chỉ là, việc ở vùng ngoài lãnh thổ, chúng tôi cũng không thể hoàn toàn làm chủ, nhưng vẫn có một chút quyền lên tiếng!” Hắc Bá hít sâu một hơi, có vẻ lo lắng nói.

Ngoài lãnh thổ coi trọng thực lực, phía Thiên Đạo Minh Ước, tuyệt đối không thể nào giao quyền sinh sát cho nhà họ Doanh!

“Hơn nữa, bởi vì điện Thần Long quật khởi, rất nhiều thế lực lớn đều từ chối tham gia dạ tiệc, chẳng hạn như ba vị trưởng lão của Vạn Kiếm Cốc, cùng với một số thế lực có qua lại thân thiết với Vạn Kiếm Cốc, đều không bằng lòng ngồi chung cùng cậu Tiêu!”

“Còn người nhà họ Điền là Điền Kỵ lúc này đang ở bên ngoài chiến trường ngoài vũ trụ, vì vậy không thể tới kịp!”

Hắc Bá lại lần nữa mở lời giải thích

Dù sao Tiêu Chính Văn vừa mới giết trưởng lão Thanh Dương, người của Vạn Kiếm Cốc không thể đến gặp trực tiếp Tiêu Chính Văn, cũng là hợp tình hợp lý.

Điền Kỵ chính là thái thúc tổ của Điền Văn, vừa đại diện cho nước Tề, đồng thời cũng đại diện cho thế lực một phương!

Theo lý mà nói, Tiêu Chính Văn là một người mới, vừa mới tiến vào hàng ngũ lãnh đạo cấp cao của vùng ngoài lãnh thổ, bất luận ông ta có công việc bận rộn như thế nào, cũng nên gặp mặt Tiêu Chính Văn một lần.

Trước đó, Tiêu Chính Văn vài lần chèn ép Điền Văn, vì vậy nước Tề sớm đã căm thù Tiêu Chính Văn đến tận xương tủy, Điền Kỵ sao có thể gặp Tiêu Chính Văn chứ?

“Tôi xin nhận ý tốt của Hắc Bá”.

Tiêu Chính Văn đương nhiên hiểu rõ dụng ý trong lời nói của Hắc Bá, dù sao Tiêu Chính Văn đã giết Thanh Dương, mà trong tay anh đang nắm giữ bí thuật đã sớm thất truyền của các đại thế gia cùng với thế lực các phương.

Sau khi Thanh Dương chết, những bí thuật này ắt cũng rơi nào tay Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, lập tức ném bí thuật của các thế gia lên trên bàn. Tiêu Chính Văn thậm chí còn lười liếc nhìn những bí thuật này, nếu như thứ này có thể thu phục được lòng người thì hà cớ gì anh không làm.

Mọi người hoàn toàn ko ngờ được rằng, Tiêu Chính Văn lại rộng lượng như vậy.

Bọn họ rối rít cảm ơn Tiêu Chính Văn và lớn tiếng bảo đảm: “Cậu Tiêu rộng lượng như vậy, không so đo với hiềm nghi lúc trước, còn trả lại bí truyền tổ tiên cho chúng tôi, từ nay về sau chỉ cần cậu Tiêu có việc cần tới chúng tôi, dù nước sôi lửa bỏng, chúng tôi cũng không chối từ!”
Chương 2548: Bi kịch nhân gian

Mãi tới khi buổi tiệc kết thúc, sau khi tiễn người của thế lực các phương ra về, Hắc Bá mới nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, ban nãy cậu thật sự không nên trả lại hết những bí thuật thượng cổ cho các thế gia lớn!”

“Mặc dù bọn họ sẽ hết sức đội ơn cậu, thế nhưng cậu có từng nghĩ tới những thế gia và tông môn vẫn chưa lấy lại lưu truyền của bản thân hay không? Một khi bọn họ gây bất lợi cho cậu thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi đâu!”

Tiêu Chính Văn nghe vậy thì không hề lo lắng, ngược lại còn bình tĩnh nói: “Những bí thuật này vốn dĩ có được từ chỗ Thanh Dương, tôi muốn cho ai thì cho người đấy, tôi không muốn cho thì ai cũng đừng mong lấy được!”

Hắc Bá quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn, bất lực cười khổ, sau đó chuyển chủ đề: “Thật ra theo lý mà nói dù Vạn Kiếm Cốc đang có suy tính gì thì hôm nay cũng nên có mặt mới phải!”

Hoa Quốc là một thế lực lớn của vùng ngoài lãnh thổ, thế nhưng không phải là duy nhất, Thiên Đạo Minh Ước chính là thế lực một phương độc lập bên ngoài Hoa Quốc, hơn nữa thực lực tổng thể còn có phần nhỉnh hơn Hoa Quốc!

Bây giờ đại loạn sắp tới, thế lực các phương của Hoa Quốc chỉ có đoàn kết mới có thể tránh được kiếp nạn này!

Vạn Kiếm Cốc vốn không nên ngay tới đạo lý đơn giản như thế cũng không hiểu.

Còn về nhà họ Điền, Hắc Bá cũng không muốn phán xét thêm nữa, dẫu sao nhà họ Điền cũng đã về dưới trướng Khổng Thị từ lâu, dù nhà họ Điền có đưa ra quyết định như thế nào thì Hắc Bá cũng chẳng thể can dự!

“Ý của Hắc Bá là cả vùng ngoài lãnh thổ, chí ít là bên phía Hoa Quốc chỉ có mấy cao thủ Thiên Cảnh chúng ta thôi ư?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày trầm tư.

“Chí ít nếu như mấy lão quái vật không ra mặt thì là như thế!”, Hắc Bá khẽ gật đầu, thở dài nói.

“Xem ra tiêu hao của chiến trường vùng ngoài vũ trụ đối với vùng ngoài lãnh thổ vẫn là quá lớn, có điều, Vạn Kiếm Cốc đó rốt cuộc làm sao vậy?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.

“Thật ra Vạn Kiếm Cốc là thuật sĩ một phương, tìm hiểu cụ thể thì bọn họ có thể coi là hậu nhân của Chu Vương Thị, chủ nhân thực sự đứng phía sau Vạn Kiếm Cốc thật ra chính là Cơ Tính!”

“Chỉ có điều, Cơ Thị từ sau khi Đại Chu diệt quốc tới nay vẫn luôn không hoà thuận với Hoa Quốc chúng ta, bọn họ có thể coi là một hoàng tộc cực kỳ đặc biệt, chưa nói tới việc bất hoà với Thương Hòa Hạ, bất đồng với Đại Tần và Hán Thị cũng cực kỳ sâu!”

“So ra thì Vạn Kiếm Cốc ngược lại còn thân cận với Thiên Đạo Minh Ước hơn một chút!”

“Hơn nữa, theo tôi được biết, người sáng lập thực sự của Nho gia không phải là thằng ranh Khổng Khưu mà là một cậu chủ của Chu Vương Thị, chỉ là người này hết sức thần bí, tới này cũng rất ít người biết được thân phận thực sự của cậu ta!”

Hắc Bá nói tới đây thì cũng mang theo vẻ mặt lo âu.

Thật ra trước đây Vạn Kiếm Cốc cũng chỉ là một thế lực nhỏ mà thôi, từ cuối thời kỳ Chiến Quốc tới nay đã chạy tới vùng ngoài lãnh thổ để lánh nạn!

Mà khi đó đang là lúc Tần quét lục hợp, thiên hạ đại loạn, căn bản không có ai chú ý tới bọn họ.

Chỉ là sau khi thiên hạ cuối thời Tần đại loạn, không ít cao thủ đều chạy tới vùng ngoài lãnh thổ lánh nạn, mà Vạn Kiếm Cốc cũng nhân cơ hội này mở rộng thế lực, lúc này bọn họ mới trở thành thế lực lớn mạnh một phương!

Cộng thêm việc Thiên Đạo Minh Ước khi đó cũng bị tổn thất nguyên khí nghiêm trọng sau trận chiến với Hạo Thiên Sáng Thế, rất cần các thế lực lớn khác trợ giúp, vậy nên Vạn Kiếm Cốc mới lọt vào tầm ngắm của Thiên Đạo Minh Ước, hơn nữa còn kết thành đồng minh với Thiên Đạo Minh Ước!

Chính vì như vậy, địa vị của Vạn Kiếm Cốc ở vùng ngoài lãnh thổ cũng hết sức đặc thù, thậm chí ngay cả nhà họ Khổng cũng phải dựa dẫm vào.

“Nếu như không phải có Doanh Thị và nhà họ Lưu, nhà họ Võ bảo vệ, Hoa Quốc bây giờ e rằng đã không còn tồn tại từ lâu rồi, dù là trận chiến Vy Hào xâm phạm Hoa Quốc từ hơn một trăm năm trước cũng là do bọn họ khởi xướng!”

Nghe xong những lời này của Hắc Bá, trên mặt Tiêu Chính Văn không khỏi lộ ra vẻ phẫn nộ.

“Gì cơ? Vậy mà lại do bọn họ khởi xướng?”

Hắc Bá gật đầu lia lịa, nói: “Thật ra bọn họ cũng vẫn luôn tìm kiếm di tích Long tộc, đây cũng không thể coi là một kiểu phản bội, dù gì người chết vì tiền, chim chết vì ăn mà!”

Nghe Hắc Bá nói tới đây, Tiêu Chính Văn cũng đã hiểu ra mục đích thật sự của Vạn Kiếm Cốc.

Thật ra Vạn Kiếm Cốc không phải đang nhắm vào Hoa Quốc mà là trên lãnh thổ Hoa Quốc ẩn chứa quá nhiều bí mật, bao gồm cả di tích Long tộc đều rất có khả năng đang được chôn giấu bên trong lòng Hoa Quốc!

“Thật ra năm đó nhà họ Doanh chúng tôi và nhà họ Hạng đều từng muốn ngăn cản, thế nhưng đáng tiếc là thế lực của hai nhà chúng tôi căn bản đều chẳng thể đối kháng được với Vạn Kiếm Cốc và Thiên Đạo Minh Ước!”

“Dù là trong Đế Vương Các, mười mấy thế gia hoàng tộc cũng đều tham gia vào, thế nhưng tới cuối cùng vẫn chưa thể tránh được bi kịch nhân gian!”

“Cũng chính vì như vậy, nhà họ Hạng mới kết thù với Thiên Đạo Minh Ước, mấy năm trước còn bị kẻ gian hãm hại, chết ở trụ sở của Thiên Đạo Minh Ước!”
Chương 2549: Ám chỉ

“Bây giờ, Hoa Quốc cũng chỉ biết dựa vào nhà họ Doanh để chống đỡ, nếu như Doanh Thị còn xảy ra bất trắc, e rằng thế tục Hoa Quốc sẽ phải đối diện với đại nạn ngập đầu!”

Hắc Bá chắp hai tay sau lưng, không ngừng thở dài.

“Cũng có thể nói, Vạn Kiếm Cốc vẫn luôn giúp Thiên Đạo Minh Ước làm việc?”, Tiêu Chính Văn trầm giọng hỏi.

“Cũng không hoàn toàn như vậy, cuối thời Đại Minh năm đó, vẫn là Vạn Kiếm Cốc ra mặt mới thuyết phục được quân Thanh không tiêu diệt toàn bộ người Hán trên lãnh thổ Hoa Quốc!”

“Chỉ là sau này bọn họ lại câu kết với kẻ địch bên ngoài, thậm chí còn giúp đỡ Thánh Giáo Đình, vừa cho Âu Lục lộng hành xâm phạm vào Hoa Quốc vừa khai thác mỏ ở khắp nơi trên lãnh thổ, mục đích của họ, tôi không nói thì hẳn cậu Tiêu cũng đoán ra được!”

Hắc Bá lại lên tiếng giải thích.

Những chuyện giống như vậy, phía sau luôn luôn có kẻ thao túng, nếu không Âu Lục căn bản không thể vực dậy, càng không thể tiêu diệt sạch sẽ các chủng tộc lớn của Mỹ Lục!

Có thể nói, bao nhiêu năm trở lại đây, quốc gia hay gia tộc nào trong thế tục, thương vong bao nhiêu, có bị tiêu diệt hay không đều do lãnh đạo cấp cao của vùng ngoài lãnh thổ định đoạt.

Chính vì Mỹ Lục không có bất cứ quyền phát ngôn nào ở vùng ngoài lãnh thổ, vậy nên mới bị Âu Lục tiêu diệt sạch sẽ!

Thậm chí hải chiến Giáp Ngọ, vốn dĩ bên thắng lợi phải là hạm đội của Hoa Quốc, thế nhưng kết quả lại vì Vạn Kiếm Cốc đột nhiên ra tay can dự, tình hình mới lập tức thay đổi, toàn bộ thuỷ quân Bắc Dương của Hoa Quốc đều bị tiêu diệt, lúc này Vy Hào mới mở ra một thời đại hoàn toàn mới.

Thế nhưng khi đó, nghị quyết của lãnh đạo cấp cao vùng ngoài lãnh thổ lại là muốn mượn trận chiến này để khiến cho Vy Hào diệt vong!

Chỉ riêng chuyện này đã có thể nhìn ra được tầm ảnh hưởng của Vạn Kiếm Cốc ở vùng ngoài lãnh thổ lớn tới độ nào!

Điều này cũng không khó để giải thích, sau lúc đó, gần như cả Âu Lục đều nhắm vào Hoa Quốc!

Thậm chí trận chiến thứ nhất và trận chiến thứ hai sau đó cũng đều có bóng dáng của Vạn Kiếm Cốc!

Nếu như không phải Vạn Kiếm Cốc ra mặt can dự, chủng tộc Ưu Đại đã diệt vong từ lâu rồi, bởi vì cả vùng ngoài lãnh thổ, tất cả thế lực các phương đều cực kỳ ghét bỏ dân tộc ích kỷ và hiểm độc như là Ưu Đại.

Năm đó lúc đưa ra nghị quyết này, ngay cả Hachiki Orochi của Vy Hào cũng giơ hai tay tán thành chứ chưa nói tới bên phía Hoa Quốc và Âu Lục.

Thế nhưng vẫn là do Vạn Kiếm Cốc ra mặt nên mới khiến cho chủng tộc vốn dĩ nên bị vứt bỏ như rác rưởi và biến mất khỏi thế giới này tồn tại được tới ngày hôm nay!

“Cậu Tiêu, Thiên Đạo Minh Ước sẽ không từ bỏ việc tìm kiếm di tích Long tộc, mà lúc này cậu lại mang trong mình ba trái tim rồng, không, còn có nửa trái tim Bạch Long cũng được cậu Tiêu dung hợp rồi!”

“Thế nhưng dù nói thế nào thì nhất định cũng phải nâng cao cảnh giác với Thiên Đạo Minh Ước!”

Hắc Bá lại nhắc nhở.

“Thiên Đạo Minh Ước? Không biết Hắc Bá có biết lãnh đạo cấp cao của Thiên Đạo Minh Ước có những ai không?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng hỏi.

“Tôi chính là một trong số đó, đương nhiên, trước đây cậu đã từng gặp ông Trương rồi, còn về những người khác thì tôi không thể biết được!”, Hắc Bá cười khổ, nói.

“Thật ra thế lực các phương ở vùng ngoài lãnh thổ đều rối rắm phức tạp, luôn trong bạn có tôi, trong tôi có bạn, không chỉ Doanh Thị chúng tôi có người ở trong lãnh đạo cấp cao của Thiên Đạo Minh Ước mà nhà họ Lưu cũng có!”

“Có những lúc, nhà họ Doanh chúng tôi cũng sẽ chấp hành nghị quyết của Thiên Đạo Minh Ước, chỉ là chúng tôi càng coi trọng lợi ích của Hoa Quốc hơn!”

Hắc Bá không hề che giấu mà trực tiếp thừa nhận quan hệ giữa nhà họ Doanh và Thiên Đạo Minh Ước.

“Vậy Điền Kỵ thì sao?”, Tiêu Chính Văn lại lên tiếng hỏi.

“Ông ta có lẽ là người của nhà họ Khổng, dù gì từ sau Đại Tề, Điền Thị vẫn luôn đi theo nhà họ Khổng! Có điều những năm trở lại đây, ông ta vẫn luôn ở chiến trường vùng ngoài vũ trụ, rất ít khi lộ diện ở vùng ngoài lãnh thổ, theo như tôi được biết, bây giờ ông ta đã là cao thủ Thiên Cảnh cấp bốn rồi!”

Nói tới đây, trên mặt Hắc Bá cũng lộ ra vẻ kính sợ.

Điền Kỵ có thể nói là sự tồn tại không thể với tới ở vùng ngoài lãnh thổ, chỉ cần mấy người Bạch Khởi không ra mặt thì Điền Kỵ sẽ không có địch thủ!

Dẫu sao ông ta và Bạch Khởi cũng là nhân vật cùng một thời đại.

“Có điều, mặc dù lần này Điền Kỵ không có mặt nhưng cũng cử người bảo tôi chuyển lời tới cho cậu Tiêu, nhà họ Trần và ông ta có quan hệ rất mật thiết, vậy nên vẫn mong cậu Tiêu đừng can dự tới nội bộ nhà họ Trần!”

Tiêu Chính Văn nghe vậy thì nhíu mày hỏi: “Hắc Bá đang ám chỉ Trần Huy Tổ ư?”

“Không sai, tôi nghĩ chẳng bao lâu nữa, nhà họ Trần sẽ cử người đón Trần Huy Tổ về trụ sở chính, tới lúc đó vẫn mong cậu Tiêu đừng ra tay can dự!”, Hắc Bá nói với giọng điệu thăm dò.
Chương 2550: Lũ súc sinh

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: “Trần Huy Tổ gia nhập vào điện Thần Long của tôi là thật, thế nhưng điện Thần Long chúng tôi trước nay chưa từng trói buộc ông ta đi hay là ở! Nếu như ông ta muốn trở về thì sẽ không có ai ngăn cản, còn nếu ông ta muốn ở lại thì bất cứ ai cũng đừng mong có thể dẫn ông ta đi!”

Hắc Bá cũng không nói thêm gì, dẫu sao địa vị bây giờ của Tiêu Chính Văn cũng phơi bày ra đó, dù anh có cưỡng chế giữ Trần Huy Tổ lại thì Hắc Bá cũng chẳng có gì để nói, dù gì đó cũng chẳng phải chuyện của nhà họ Doanh!

Mặc dù giữa nhà họ Doanh và nhà họ Điền cũng có qua lại với nhau, thế nhưng thể diện của ông ta trong mắt nhà họ Doanh cũng chẳng đáng là bao!

Hơn nữa, chủ mạch của nhà họ Trần đột nhiên muốn đón Trần Huy Tổ trở về trụ sở chính, điểm thời gian này cũng khiến cho Hắc Bá phải hoài nghi.

Làm vậy rõ ràng là muốn ép Trần Huy Tổ giao nộp bí thuật của nhà họ Trần!

“Thái Bá, bên phía Thánh Giáo Đình, giáo chủ từ chiến trường vùng ngoài vũ trụ trở về đã ở bên ngoài cổng, nói có chuyện muốn thương lượng với anh Tiêu!”

Lúc này, một người đàn ông mặc đồ đen từ ngoài cửa bước vào bẩm báo.

Hàng chân mày của Hắc Bá khẽ dao động, suy xét một lát mới lên tiếng nói: “Cho ông ta vào!”

Chẳng mấy chốc, dưới sự dẫn đường của người đàn ông mặc đồ đen này, một nữ tu sĩ mặc bộ đồ tu sĩ màu đen sải bước tiến vào bên trong.

Nữ giáo chủ?

Giáo chủ của Âu Lục thông thường đều chỉ do đàn ông đảm nhận, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng là lần đầu trông thấy giáo chủ là phụ nữ.

Thế nhưng rất nhanh, anh liền nghĩ ngay tới một nhân vật hết sức nổi danh trong lịch sử Âu Lục, Thánh Nữ Jeanio!

“Chào cậu Tiêu, chào Thái Bá!”

Dù Jeanio nổi danh đã lâu ở Âu Lục, thế nhưng khi gặp Tiêu Chính Văn và Hắc Bá thì vẫn chắp tay chào hỏi như thường.

“Có chuyện gì, nói đi!”, Hắc Bá hết sức bình thản, tiện miệng hỏi một câu.

“Chuyến đi này của tôi là để truyền lại khẩu dụ của kiếm sĩ hoàng kim Elon, hy vọng cậu Tiêu có thể trả lại Thánh Quang Thập Tự Trận của Thánh Giáo Đình về cho chúng tôi!”

Jeanio không chút lưỡng lự nói ra mục đích mình tới đây.

“Theo như thông tin đáng tin cậy, Thánh Quang Thập Tự Trận đã rơi vào trong tay trưởng lão Thanh Dương từ hơn một nghìn năm trước, bây giờ cậu Tiêu đã giết trưởng lão Thanh Dương, vậy thì trận phổ của Thánh Quang Thập Tự Trận chắc hẳn đang ở trong tay cậu Tiêu nhỉ?”

Jeanio nói với giọng điệu đương nhiên là vậy.

Tiêu Chính Văn nghe xong những lời này thì sắc mặt không khỏi trầm xuống.

Đây nhất định là do sau khi Giáo Hoàng của Thánh Giáo Đình trở về cũng đã mang theo thông tin Tiêu Chính Văn trả lại kế truyền cho các tông môn Hoa Quốc.

Vậy nên bên phía Thánh Giáo Đình mới nảy sinh suy nghĩ như vậy.

“Cũng không phải không thể trả lại Thánh Quang Thập Tự Trận, chỉ là có đi mà không có lại thì thật là thất lễ!”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

“Đương nhiên!”

Trên mặt Jeanio nở một nụ cười lạnh lùng, nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ khinh thường.

Theo bà ta thấy, Tiêu Chính Văn chẳng qua cũng chỉ là một kẻ tiểu bối, vừa mới đặt chân vào hàng ngũ lãnh đạo cấp cao của vùng ngoài lãnh thổ, nền móng không hề vững chắc!

Ít nhất tới bây giờ, Tiêu Chính Văn vẫn không có tư cách để ngông cuồng trước mặt bà ta như vậy!

Huống hồ lần này bà ta tới cũng không phải đại diện cho bản thân mà là cho kiếm sĩ hoàng kim số một Elon!

Vậy nên sau khi Tiêu Chính Văn nói ra những lời đó, trong lòng Jeanio đã cảm thấy cực kỳ bất mãn đối với Tiêu Chính Văn.

Có điều ở trước mặt Hắc Bá, dù cho bà ta đang nổi giận thì cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, nếu như ra tay với Tiêu Chính Văn ở cung Epang, đó không phải đang đánh Tiêu Chính Văn mà là tát lên trên mặt của nhà họ Doanh!

Doanh Thị không phải là thế lực mà Thánh Giáo Đình bọn họ có thể tuỳ ý đắc tội, dù là kiếm sĩ hoàng kim số một Elon gặp Hắc Bá thì cũng phải quỳ xuống hành lễ!

“Nếu như đã biết thì còn không mau cút đi?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày, lạnh lùng nói.

Chữ “cút” vừa mới được thốt ra, sắc mặt của Jeanio lập tức trắng bệch, đôi mắt như cá chết nhìn Tiêu Chính Văn đầy uất hận, giống như rất muốn xé xác Tiêu Chính Văn ra làm trăm nghìn mảnh.

“Bốp!”

Không đợi bà ta lên tiếng, Hắc Bá đã giơ tay giáng một cái tát lên trên mặt Jeanio, lạnh lùng quát mắng: “Ở trong mắt Hoa Quốc chúng tôi, Âu Lục chỉ là lũ súc sinh mà thôi, dám bất kính với cậu Tiêu như vậy, bà muốn chết sao?”

Jeanio bị cú tát của Hắc Bá đánh văng ra xa mấy mét, mãi lâu sau mới bò dậy được từ trên mặt đất.

Cũng chính cái tát này của Hắc Bá đã đánh cho bà ta tỉnh ra, quả thực ở trong thế tục, có lẽ người da trắng vẫn còn có chút địa vị, thế nhưng ở vùng ngoài lãnh thổ, chỉ cần không phải là da vàng mắt đen thì địa vị chẳng khác gì loài chó!

“Vâng…Thái Bá dạy phải, Jeanio xin cáo lui!”

Nói xong, Jeanio vội vàng quay người rời đi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom