• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (9 Viewers)

  • Chương 2396-2400

Chương 2396: Ba đầu sáu tay

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, mọi người sững sờ ngay tại chỗ!

Dù Khổng Ly và Phương Tử Tấn có giận đến mức sắp bùng nổ tới nơi thì cũng chỉ có thể cố gắng nhẫn nhịn.

Chẳng những phải trơ mắt nhìn Tiêu Chính Văn đưa người đi mà còn phải nhận về ba cái xác!

“Tiêu Chính Văn!”

Khổng Ly siết chặt nắm đấm, đưa mắt nhìn theo bóng lưng xa dần của Tiêu Chính Văn, lồng ngực như bị lửa thiêu đốt.

Ngay sau khi Tiêu Chính Văn rời đi, điều đầu tiên Tề Thiên Thư Viện làm là thông báo với bên ngoài rằng mối liên minh giữa nhà họ Khổng và Tiêu Chính Văn đã thất bại.

Mà tất thảy nguyên do lại chỉ vì một việc nhỏ không đáng kể!

Hơn nữa, Tiêu Chính Văn còn giết chết một vị thế tử của nhà họ Phương!

Giữa nhà họ Phương và Tiêu Chính Văn lúc này đã như nước với lửa!

Tin tức này vừa được lan truyền, sóng to gió lớn lại ập đến khắp Đông Vực!

Nhưng lần này lại không giống với trước kia, Tiêu Chính Văn không chỉ giết một vị thế tử của nhà họ Phương mà còn giết luôn con cháu của hai vị Đại Đế!

Gần như cùng lúc đó, ở phía Tây Nam của Đông Vực, một luồng khí tức khủng khiếp xông thẳng lên trời!

Trong chốc lát, áp lực đáng sợ bao trùm lấy thành Thiên Đô!

Lần này mọi người đều giật thót tim.

Trông có vẻ như thành Thiên Đô sắp trở thành trung tâm của giông bão lần nữa, hơn nữa, sao hai vị Đại Đế kia có thể bỏ qua cho Tiêu Chính Văn được chứ?

Cộng thêm thế lực của Mạnh Hồng Nho, e rằng hai bên sẽ lao vào đánh nhau chỉ trong khoảnh khắc!

Cùng lúc đó, ở hướng Đông Bắc, một luồng cực quang bắn lên tận trời, thậm chí nó khiến cho cả bầu trời sáng bừng như ban ngày!

Trong chốc lát, sao Thương Long chuyển động, cuồng phong nổi lên!

Hai luồng khí tức khủng khiếp này cùng lúc phong tỏa thành Thiên Đô!

Mà trong giây phút ấy, không ít cao thủ Đế Cảnh sống trong thành Thiên Đô không ai bảo nhau mà đồng thời thở dài!

Bởi vì chủ nhân của hai luồng khí tức này đều là những người vô cùng phi phàm!

Truyền thuyết kể lại rằng, Tần Ngũ Dương và Lý Thiên Hóa là hai người có xuất thân không tầm thường, một người là đời sau của danh tướng Đại Đường - Tần Thư Bảo, người còn lại là đời sau của danh tướng Đại Đường - Tam Nguyên Lý Tĩnh!

Nếu hai người này ra tay cùng một lúc, sợ là phủ thành chủ thành Thiên Đô cũng khó mà ngăn cản nổi!

Thời khắc này, bên trong Thiên Cung Bắc Cực cũng chứa đầy ánh sao lấp lánh, ông lão Thiên Tinh trấn giữ Thiên Cung Bắc Cực và Nhật Nguyệt trưởng lão cùng hợp sức khởi động trận pháp bảo vệ núi!

Bởi vì một khi cao thủ cảnh giới Đại Đế thật sự nổi giận, dùng hết sức để ra tay thì toàn bộ thành Thiên Đô khó mà may mắn tránh được!

Cùng lúc đó, trận pháp bảo vệ thành của thành Thiên Đô cũng đã được khởi động, nhưng bởi vì luồng uy áp đáng sợ kia mà trở nên vô cùng tối tăm!

Đây là điềm báo trước về trận đại chiến sắp bùng nổ, mỗi một người sống trong thành Thiên Đô đều chỉ có thể lặng lẽ cầu nguyện!

Cũng tại thời điểm đó, Tần Lương Ngọc khẽ nhíu mày, đôi mắt nhìn về phía luồng sáng trắng rạng rỡ như ban ngày!

Người nhà họ Phương và nhà họ Khổng cũng kéo nhau trốn khỏi thành Thiên Đô, đứng từ xa ngóng chờ biến cố sắp xảy đến!

“Haiz, vốn dĩ theo ý của cậu chủ Điền Văn là cho cậu ta một cơ hội tỏa sáng, nhưng giờ nhìn lại thì điều đó thật thừa thãi!”

Khổng Ly nhìn xa xăm về phía thành Thiên Đô, liên tục lắc đầu.

Vốn dĩ, nếu Tiêu Chính Văn kết minh với nhà họ Khổng thì đừng nói là hai vị Đại Đế, thậm chí tất cả Đại Đế của nhà họ Mạnh cùng lúc ra tay cũng có thể giải quyết trong vòng một câu nói của Điền Văn mà thôi!

Nhưng bây giờ Tiêu Chính Văn đã chọc giận nhà họ Phương, lãnh đạo cấp cao nhà họ Phương đã trao đổi với người có thẩm quyền nhà họ Khổng, tuy nhà họ Khổng không đến mức phải nhúng tay trực tiếp vào chuyện này nhưng cũng có thể quyết định đến sự sống chết của Tiêu Chính Văn!

Mà lúc này, trong bụng Phương Tử Tấn lại như đang chứa một đống lửa!

Dù sao người bị giết cũng là thế tử của nhà họ Phương.

“Tôi phải xem xem, Tiêu Chính Văn phá giải thế cục lần này như thế nào!”

“Chọc đúng vào mấy vị cao thủ cảnh giới Đại Đế, dù cậu có ba đầu sáu tay đi chăng nữa thì hôm nay cũng chết chắc”.

Phương Tử Tấn nghiến răng nghiến lợi, hung hãn nói.

Giờ phút này, Thanh Liên cũng đang đứng ngồi không yên, không ai ngờ được mọi chuyện lại đột ngột đi đến bước này!

Chẳng những thất bại trong việc kết liên minh với nhà họ Khổng, mà còn giết chết con cháu của hai vị Đại Đế!
Chương 2397: Bày binh bố trận

“Bên chỗ Lý Thiên Hóa và Tần Ngũ Dương có tin tức gì không?” Thanh Liên vội vàng hỏi thị nữ bên cạnh.

Ngay lúc tin tức được lan truyền, Thanh Liên đã lập tức phái người liên lạc với hai người này.

Suy cho cùng, Thanh Liên cũng là thành chủ của thành Thiên Đô, lúc trước cũng từng có mối quan hệ với hai người kia. Bây giờ, bà ta cũng chỉ có thể dùng hết sức để hòa giải, tránh đại chiến bùng nổ mà thôi.

Ngoài việc này ra, đến cả Thanh Liên cũng không nghĩ ra còn cách nào khác nữa!

“Thành chủ, hai người kia chặn người của chúng ta ngoài cửa, còn tuyên bố phải tính toán rõ ràng với anh Tiêu, đến mức không chết không thôi!”

Nghe thấy thế, sắc mặt Thanh Liên sa sầm, nắm tay hơi siết lại: “Hai người này thật không biết trời cao đất rộng là gì! Dựa vào bọn họ cũng dám huênh hoang đến mức này ư?”

“Lại còn dám không nể mặt thành Thiên Đô, giỏi quá nhỉ! Chẳng lẽ bọn họ không lo rằng, sau này cao thủ của thành Thiên Đô chúng ta trở về thì sẽ tìm bọn họ tính sổ ư?”

Nếu thành Thiên Đô có thể đứng sừng sững suốt cả ngàn năm thì tất nhiên phải có căn cơ không tầm thường!

Mặc dù Thanh Liên là thành chủ cao quý nhưng cũng không phải là người có thực lực mạnh nhất thành Thiên Đô, đến tận hôm nay, chiến lực thực sự của thành Thiên Đô vẫn còn đang ở trên chiến trường ngoài vũ trụ, chống lại sự xâm lăng đến từ vùng ngoài vũ trụ!

Chỉ cần những cao thủ này trở về, đừng nói là mấy người Tần Ngũ Dương, đến cả nhà họ Mạnh cũng phải dè chừng thành Thiên Đô mấy phần!

“Có khi nào là do một vị nào đó trong bốn cậu chủ Chiến Quốc đứng sau lưng xúi giục hai người họ tính sổ với anh Tiêu không?” Tử Doanh như nghĩ ra điều gì bèn nhắc một câu.

Thanh Liên là đại diện cho thành Thiên Đô, Tần Ngũ Dương và Lý Thiên Hóa sao dám to gan đến thế? Dám công khai muốn đánh tay đôi với thành Thiên Đô?

Câu trả lời chỉ có một, đó là bọn họ đã tìm được một chỗ dựa lớn mạnh hơn!

“Bốn vị cậu chủ Chiến Quốc?”, trong lòng Thanh Liên hơi nao nao, nếu thật là vậy thì chuyện này sẽ ngày càng khủng khiếp hơn, khó mà khống chế được!

“Thực ra hôm Điền Văn trở về thì Bình Nguyên Quân Triệu Thắng cũng quay lại, nhưng chẳng qua bọn họ không công khai thôi!”

“Hơn nữa, năm vị cao thủ huyết tộc của nhà họ Mạnh cũng sẽ tới trợ chiến, không phải bởi vì quan hệ của Mạnh Hồng Nho mà sau lưng còn có Bình Nguyên Quân Triệu Thắng đang đổ thêm dầu vào lửa!”

Tử Doanh giải thích, mặt mày hết sức nghiêm túc.

Đây là tin tức mà mấy ngày gần đây cô ấy đã tốn rất nhiều công sức mới có được, hơn nữa, đây còn là tin tức tình báo đã được xác thực với lãnh đạo cấp cao của huyết tộc!

“Ồ? Bình Nguyên Quân Triệu Thắng?”

Với thủ đoạn như vậy, hơn nữa còn có thể thuyết phục được người của huyết tộc ra tay, e rằng cũng chỉ có hai người Bình Nguyên Quân và Tín Lăng Quân làm được!

Nhưng Ngụy Vinh Kỳ là kẻ cao ngạo, sao có thể núp bóng nhà họ Mạnh mà ra tay với Tiêu Chính Văn được chứ?

“Quả không ngoài dự đoán, đây chẳng qua chỉ là chiêu mượn dao giết người, nước cờ đầu tiên của Triệu Thắng mà thôi!” Tử Doanh thở dài.

Thật ra dù danh vọng Tiêu Chính Văn có cao đến mấy thì cũng là thế hệ sau, sao Triệu Thắng có thể xem Tiêu Chính Văn như mục tiêu chủ yếu được!

Chỉ là ông ta đang muốn thông qua việc giết chết Tiêu Chính Văn để khuấy đục đầm nước đục này mà thôi!

Lúc này, Tần Ngũ Dương và Lý Thiên Hóa đã bay đến bầu trời thành Thiên Đô!

Khắp thành Thiên Đô gió nổi mây vần, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên trời!

“Mau thông báo cho anh Tiêu!”

Một âm thanh kinh thiên động địa vang lên, tia sáng mờ từ phía Tây Bắc bay đến, bắn thẳng về phía thành Thiên Đô!

Đồng thời, Lý Thiên Hóa thân mang giáp vàng, đầu đội kim quan tím, tay cầm cây thương hình rắn, chân đạp mây bước lên trước một bước!

Ông ta chĩa cây thương dài trong tay về phía thành Thương Đô, kiêu căng ngạo mạn mở lời: “Thằng ranh Tiêu Chính Văn kia, có dám ra đánh một trận không!”

Lý Thiên Hóa ngang ngược hết sức, đúng là phong độ của danh tướng Đại Đường!

Sau khi ông ta gầm lên một tiếng, sông núi đảo ngược, mây gió biến tan, cả bầu trời đồng thời rung động!

“Tương truyền, ông ta là cháu cố đời thứ sáu của Lý Tĩnh, nghe nói năm đó cũng từng chinh chiến khắp chốn vì triều Lý Đường! Người này thật sự là kẻ không nên chọc vào!

Tần Lương Ngọc ngẩng đầu nhìn Lý Thiên Hóa trên trời, cau mày thở dài.

Ông ta vừa dứt lời, bầu trời lại dâng lên liên tiếp hai luồng sáng trắng, nhanh chóng bắn nhanh về phía thành Thiên Đô!

Lại có hai vị cao thủ cảnh giới Đại Đế ra tay!

“Tiêu Chính Văn, dám đánh một trận không nào?”

Ngay lúc này, giọng nói của Mạnh Hồng Nho lại lần nữa truyền tới!

Nhưng không giống với trước đây, lần này, giọng nói Mạnh Hồng Nho đã không còn một chút uy nghi nào nữa, mà lại thêm mấy phần bình tĩnh.

Ở bên cạnh ông ta không chỉ có hai vị cao thủ Đại Đế, mà còn có vô số cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng và Đế Cảnh, chen chúc nhau xuất hiện trên bầu trời thành Thiên Đô!
Chương 2398: Xa xăm

Tiêu Chính Văn ngẩng đầu, ánh mắt thản nhiên nhìn về phía bầu trời, sau đó bước vào hư không, đám người Tần Lương Ngọc cũng theo sát Tiêu Chính Văn, cùng bay lên trời cao!

Trong phút chốc, cả thành Thiên Đô đều xôn xao!

Vào lúc này, Mạnh Hồng Nho - người đang đứng kiêu hãnh trong hư không cũng tràn đầy khí thế, khác một trời một vực so với trước đó!

Cả người ông ta đều toát ra cảm giác thâm sâu khó lường, tuy rằng không có khí chất ngang ngược nhìn đời bằng nửa con mắt, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác áp chế không thể giải thích được!

Dường như chỉ giơ tay lên là có thể khiến sông núi đảo lộn, khiến người khác không rét mà run!

"Tiêu Chính Văn, giới thiệu sơ qua một chút, vị này là Tần Ngũ Dương!"

Mạnh Hồng Nho chỉ thẳng về phía người bên cạnh.

"Có lẽ cậu Tiêu cũng đã nghe nói đến tổ tiên của ông ấy, một danh tướng Đại Đường, Tần Thư Bảo! Mà con đường học tập cả đời của Tần Thư Bảo đều đã truyền lại cho Tần Ngũ Dương!"

"Vật trong tay ông ấy kia chính là thần binh mà năm đó Tần Thư Bảo sử dụng - roi thần chín đốt!"

Tần Ngũ Dương cầm trong tay roi thần chín đốt, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng, bộc lộ ra vẻ hết sức tự tin!

Trong đôi mắt lấp lánh mang theo sự lạnh lùng không gì sánh được, dường như chỉ cần một roi là có thể phá nát hư không của vùng đất trời này!

"Vị này là Lý Thiên Hoá! Danh tiếng của tổ tiên cũng chấn động đất trời, chính là một trong ba nhân kiệt của Lý Đường, Tam Nguyên Lý Tĩnh, tôi nghĩ chắc cậu đã từng nghe nói rồi nhỉ?" Mạnh Hồng Nho nói với vẻ thách thức.

Tam Nguyên Lý Tĩnh?

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, chẳng trách người này trông quen như vậy, chắc là có quan hệ họ hàng với Lý Thế Đạo nên ngoại hình mới có khá nhiều điểm giống nhau!

Lý Thiên Hoá lại không thèm nhìn Tiêu Chính Văn lấy một cái, mà đưa mắt nhìn thẳng về phía Tần Lương Ngọc, nói: "Thành chủ Tần, lần trước tôi và bà tạm biệt nhau, hình như cũng đã trăm năm rồi nhỉ?"

Ngay khi những lời này vừa dứt, trong mắt Tần Lương Ngọc lập tức lóe lên một đường sáng lạnh lẽo!

Lần trước, là do ông ta đã hại Tần Lương Ngọc tiến vào núi Thái Thương, sau đó bị mắc kẹt trong đại trận, mãi đến khi Tiêu Chính Văn xuất hiện mới có thể thoát thân!

"Sao thế, mấy ngày trước, giết chết con trai nối dõi của nhà họ Mạnh trước mặt ông, ông không dám ra tay, bây giờ có chỗ dựa nên lấy lại sự tự tin rồi sao?"

Tiêu Chính Văn cười nhạt, nói.

"Giết cậu chẳng qua là việc dễ như trở bàn tay thôi, ngày đó là do nể mặt thành chủ Thanh Liên, cậu tưởng rằng tôi sợ cậu hả?”

"Hôm nay, trước tiên bọn tôi sẽ hợp lực liên thủ diệt sạch tận gốc thế lực của điện Thần Long ở vùng ngoài lãnh thổ, sau đó sẽ phân chia lại thế cục rối rắm này, chẳng lẽ không tốt sao?”

Hai mắt Mạnh Hồng Nho sáng lấp lánh, trong lòng vô cùng tự tin!

"Hợp lực liên thủ? Ông thật sự có dũng khí giao đấu với tôi sao?” Tiêu Chính Văn lạnh lùng chế giễu.

"Tiêu Chính Văn, cậu đừng khiêu khích tôi, hôm nay không giống với ngày trước! Huống hồ, người nhà họ Mạnh có thể xả thân vì đại nghĩa, Phi Vũ từ nhỏ đã đọc thuộc sách thánh hiền, đương nhiên hiểu được đạo lý này!"

"Xả thân vì đại nghĩa là vinh hạnh của nó, huống hồ, thế hệ nho sinh bọn tôi đều mang trong lòng cả thiên hạ, sao có thể vướng vào tình cảm nam nữ?”

"Con cháu nhà họ Mạnh tôi sừng sững hàng trăm hàng nghìn, một Mạnh Phi Vũ chết thì chết thôi!"

Mạnh Hồng Nho cười nhạt, nói.

Thực ra, đến bước đường này, đừng nói đến một sản phẩm của mối tình vụng trộm như Mạnh Phi Vũ, cho dù thật sự là con ruột của Mạnh Hồng Nho thì ông ta cũng tuyệt đối sẽ không vì những chuyện vặt vãnh phàm trần này mà ảnh hưởng đến kế hoạch lớn!

“Ông nghĩ rất thông suốt đấy!” Tiêu Chính Văn chế nhạo.

"Ha ha!"

Mạnh Hồng Nho ngửa mặt bật cười, nói: "Tôi phải cảm ơn cậu đã giúp tôi giết Mạnh Phi Vũ! Thực ra thế giới sớm đã có tin đồn rằng nó là nghiệt chủng được sinh ra từ mối tình vụng trộm!"

"Cho dù cậu không giết nó, nhà họ Mạnh tôi sớm muộn gì cũng sẽ thanh trừ, chỉ có điều, mượn tay cậu một chút mà thôi, đừng cho là thật!"

Khi Mạnh Hồng Nho nói đến đây, trên mặt không có lấy một chút biểu cảm hổ thẹn nào, cứ như thể đang nói về chuyện bê bối của nhà người khác, nhẹ nhàng thoải mái!

Cùng lúc đó, một luồng khí tức cổ xưa tỏa ra từ trong cơ thể của Mạnh Hồng Nho, giống như đã trải qua bể dâu vạn cổ, đến ánh mắt của ông ta cũng có vẻ xa xăm hơn mấy phần!

"Ông..."

Tần Lương Ngọc khẽ nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Rõ ràng, Mạnh Hồng Nho có được sự truyền thừa của nhà họ Mạnh, hơn nữa loại truyền thừa này sự truyền thừa thượng cổ được truyền từ Mạnh Kha!
Chương 2399: Giết tôi, ông xứng sao?

Sở dĩ nhà họ Mạnh có thể có được nhà họ Khổng công nhận, có thể được mọi thế gia thậm chí là hoàng tộc kiêng nể, chính là vì sự truyền thừa của Phục Hy Thị cổ đại trên người Mạnh Kha!

Nghe nói, bản thân Phục Hy đã là rồng thật hóa thành, vì vậy trong sự truyền thừa của ông ta có liên kết chặt chẽ với Long tộc thượng cổ!

Vì vậy, nhà họ Khổng mới thu nhận nhà họ Mạnh làm đệ tử ký danh của mình, đồng thời, truyền thừa Phục Hy sớm đã thất lạc hàng nghìn năm, ngoại trừ nhà họ Mạnh, không còn tìm được bất cứ người thừa kế nào nữa!

Vào lúc này, ngay cả mấy vị Đại Đế của nhà họ Mạnh cũng đều lộ ra vẻ kinh ngạc!

Trong số bọn họ, Mạnh Hồng Nho tuyệt đối không phải là người ưu tú nhất, nhưng lại là người may mắn nhất!

“Tài trí mưu lược kiệt xuất của Mạnh Hồng Nho tôi, đâu phải là thứ mà các người có thể hiểu được?” Mạnh Hồng Nho nói với vẻ mặt ngạo mạn.

"Tài trí mưu lược kiệt xuất? Nếu lòng dạ ông thực sự lớn như vậy thì cũng sẽ không đợi đến hôm nay mà sớm đã ra tay ở thánh hội Vạn Tông ngày đó rồi!"

"Đây chẳng qua là lời ham sống sợ chết của ông mà thôi, người giống như ông, tôi đã gặp rất nhiều rồi!" Tiêu Chính Văn cười nhạt, nói.

"Tiêu Chính Văn, tôi đã nói rồi, hôm nay không giống ngày trước, đây đã là kết cục chết chắc của cậu rồi! Hà tất phải khua môi múa mép?” Mạnh Hồng Nho nói với vẻ thờ ơ.

"Kết cục chết chắc? Câu nói kiểu này tôi đã nghe không chỉ một lần, chỉ là không biết so với những kẻ xấu xa kia, các vị có điểm nào khác!"

Ánh mắt Tiêu Chính Văn thản nhiên nhìn về phía mọi người!

"Láo xược!"

Cùng với một tiếng gầm giận dữ, một người đàn ông áo đen phía sau Mạnh Hồng Nho đã không kiềm chế nổi, đánh thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

Chỉ nhìn thấy một đường ánh sáng máu bay ra, sau đó hướng thẳng đến ngực của Tiêu Chính Văn!

Dĩ Huyết Nhiếp Hồn!

Đây là một trong những bí thuật của huyết tộc, chỉ cần bị ánh sáng máu này xuyên qua cơ thể, ngay cả Đại La Kim Tiên cũng phải mặc ý để ông ta điều khiển!

Điểm khác biệt giữa loại trận pháp này so các trận pháp khác nằm ở việc bắt hồn, khiến người khác mất đi ý chí của mình, cho dù ý chí của người bị khống chế có mạnh thế nào cũng không thể thoát khỏi tai họa này!

Tiêu Chính Văn chỉ khẽ vẫy tay, đánh tan chút ánh sáng máu, sau đó một tay vẽ ra, một bức tường không khí xuất hiện trước người!

Chặn hết tất cả các vết máu ở bên ngoài!

Có vẻ như Tiêu Chính Văn đã hóa giải chiêu thức giết người của đối phương một cách qua loa hời hợt, nhưng thực tế chỉ có Tiêu Chính Văn mới biết rõ sự nguy hiểm đáng sợ trong đó!

Cho dù bị ánh sáng máu kia chạm phải một chút, Tiêu Chính Văn sẽ mất đi ý thức trong thời gian ngắn!

Trong trận quyết đấu giữa các cao thủ, cho dù chỉ một phần nghìn giây sơ suất cũng có thể mất mạng, huống hồ là hoàn toàn mất ý thức trong vòng mấy phút?

Tiêu Chính Văn vừa mới phá bỏ bí thuật Dĩ Huyết Nhiếp Hồn, một bên khác, trận gió lạnh đột nhiên ập đến, như thể ngay cả đất trời cũng đều hóa thành một biển máu, mà biển máu này như muốn cuốn lấy Tiêu Chính Văn vào trong!

Hóa ra là Lý Thiên Hóa ra ray!

"Xem ra ông cũng có liên quan rất lớn với huyết tộc! Nói ông là kẻ phản bội nhà họ Lý cũng không ngoa nhỉ?” Tiêu Chính Văn cười nhạt, sau đó phóng ra con dao quân đội năm cạnh!

Tuy rằng con dao quân đội năm cạnh chỉ có chút ánh bạc nhưng ánh bạc này cũng đủ để mở rộng khoảng trời trên đầu Tiêu Chính Văn!

Ánh sáng máu màu đỏ thẫm cách Tiêu Chính Văn rất gần, nhưng lại không thể tiến gần hơn được nữa!

Đúng lúc này, Tần Lương Ngọc cũng đồng thời ra tay, kiếm quang đánh ngang không trung, hướng thẳng về phía Tần Ngũ Dương!

Roi thần chín đốt khẽ rung lên, một luồng khí tức mạnh mẽ vô song lập tức tản ra, hóa giải hết kiếm khí của Tần Lương Ngọc!

Trên bầu trời, một đường sét từ trên trời đánh xuống, hướng thẳng đến người đàn ông áo đen phía sau Mạnh Hồng Nho, trong nháy mắt, hai người bùng nổ trận chiến.

Từ Huy Tổ cũng không do dự dùng giáo đánh về phía đám người, cây giáo đâm thẳng về phía một vị cao thủ cảnh giới Đại Đế của nhà họ Mạnh!

Trong lúc ra tay, trời đất biến sắc, một số cao thủ cảnh giới Đại Đế huyết chiến giữa trời. Ngay cả vùng đất trời này cũng bị ảnh hưởng, dường như bầu trời có thể sụp đổ bất cứ lúc nào vì không thể chịu được luồng khí tức mạnh mẽ này!

Còn Tiêu Chính Văn đang đánh ép Lý Thiên Hóa, sau đó dùng một tay chỉ ra, con dao quân đội năm cạnh đâm thẳng về phía một vị cao thủ cảnh giới Đại Đế khác của nhà họ Mạnh!

Cùng với một đường vòng cung tuyệt đẹp, con dao quân đội năm cạnh như có linh tính qua lại như con thoi giữa chiến trường, từng mảng ánh bạc rơi xuống, mỗi một đòn đều như bao bọc lấy thiên uy tối cao!

"Cậu quả nhiên có vấn đề, lúc trước Mạnh Hồng Nho mời bọn tôi vây đánh cậu, tôi còn rất coi thường, nhưng bây giờ xem ra trên người cậu quả thật có bí mật lớn!"

Lý Thiên Hóa nheo mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn, trong ánh mắt lộ ra vẻ tham lam!

"Có một số bí mật không phải ông có thể rình mò được! Bằng không, đành phải chết sớm!" Tiêu Chính Văn cười nhạt, sau đó khua tay, cây giáo Bá Vương đánh ngang qua như chớp!

"Xem ra không thể bắt sống cậu được rồi! Nếu đã như vậy thì cậu nhận lấy cái chết đi!" Lý Thiên Hóa đầy vẻ tự phụ, nói.

“Giết tôi, ông xứng sao?” Tiêu Chính Văn vừa giơ tay lên, một đường khí tức của rồng tuôn trào, kèm theo một tiếng rồng gầm kinh thiên động địa, đánh giết về phía Lý Thiên Hóa lần nữa!
Chương 2400: Tiếc nuối

Khí tức của rồng mạnh mẽ tới mức nào, Lý Thiên Hoá đâu dám đối chọi?

Thấy tình thế không ổn, ông ta lập tức né người sang một bên!

Dù gì bên phía bọn họ cũng có ưu thế tuyệt đối về số người, dù tạm thời không thể chiếm ưu thế, chỉ cần thời gian lâu dài thì biến thuật chắc chắn sẽ xảy ra!

“Tiêu Chính Văn, cậu quả thực không tầm thường, có điều cậu vẫn còn quá trẻ, những kẻ đời sau giống như cậu sao có thể hiểu được có những thứ chỉ khi trải qua thời gian dài mới có thể lĩnh hội được?

Cùng với một tiếng gầm đầy lạnh lùng, Mạnh Hồng Nho cuối cùng cũng ra tay!

“Ầm!”

Một âm thanh cực lớn vang lên, sao băng ngập trời giống như những hạt mưa cứ thế rơi xuống, Lý Thiên Hoá cũng ra tay, xung quanh Tiêu Chính Văn lập tức bị biển máu vô tận bao trùm.

“Không ổn! Thiên Tinh Sát Trận! Mau cứu cậu Tiêu!”

Thanh Liên đang trấn giữ phủ thành chủ đột nhiên kinh hô một tiếng!

Thiên Tinh Sát Trận chính là bí trận độc quyền của nhà họ Mạnh và nhà họ Khổng, dù là cao thủ thời kỳ Tiên Tần khi đối diện với cục diện chết chắc này cũng chẳng có chút sức lực đáp trả nào!

Huống hồ là Tiêu Chính Văn bị nhốt ở bên trong?

“Nho gia mấy người thật sự vô liêm sỉ tới cực hạn! Lại để ba người liên thủ vây giết một kẻ đời sau!”

Lúc này, ông lão Thiên Tinh cũng hoàn toàn nổi giận!

Một thanh kiếm dài ba mét trực tiếp bay ra từ trong tay ông ta, muốn phá rối trận nhãn của Thiên Tinh Sát Trận, thế nhưng khoảnh khắc này, màn mưa sao băng vô tận kéo tới, ngay cả màn trời cũng bị bao trùm hết cả, nhát kiếm này của ông ta sao có thể làm gì được?

Lúc này, không ít người trong thành Thiên Đô đã hoảng hốt trốn chạy, lo sợ trận đại chiến có quy mô quá lớn này liên luỵ tới bản thân!

Dù chỉ là một chút dư âm thì cũng đủ để khiến cho cao thủ ở dưới ngưỡng Đế Cảnh hoá thành tro bụi chỉ trong nháy mắt!

Ngay tới Thiên Địa Đại Đạo cũng vì trận chiến khủng khiếp này mà bị dao động, mấy thế lực lớn bên trong thành Thiên Đô cũng đang chuẩn bị chạy trốn!

Ở lại trong thành Thiên Đô hiện giờ đều có khả năng bị nhấn chìm bên trong đại trận, làm không tốt thì ngay cả nền móng của cả tông môn cũng sẽ bị tổn hại!

Hơn nữa, ngay từ lúc bắt đầu, trận đấu giữa đôi bên đã bước vào giai đoạn ác liệt, đủ loại thần binh vũ khí được các phương tung ra.

Roi thần chín đốt và cây giáo Bá Vương va chạm giao đấu, giáo Thiên Thương và kiếm Địa Tuyệt cũng lao vào nhau trên không trung!

Chỉ trong nháy mắt, bên trong phạm vi mấy nghìn dặm xung quanh thành Thiên Đô đều hoá thành tro bụi!

Ngay cả phủ thành chủ và Thiên Cung Bắc Cực cũng mở đại trận phòng ngự ngay từ những phút đầu tiên, dù là như vậy thì tất cả mọi người đều đang căng thẳng quan sát cục diện trận đấu!

Trận chiến có một không hai nghìn năm mới có một lần như vậy, dù cho vào thời kỳ Tiên Tần cũng rất hiếm thấy, có thể nói, mấy nghìn năm kể từ sau khi Đại Tần suy tàn đều chưa từng có trận đại chiến nào có quy mô lớn tới vậy!

Vùng ngoài lãnh thổ nhiều nhất cũng chỉ là những trận đấu giữa cảnh giới Nhân Hoàng với nhau mà thôi, còn về cao thủ Đế Cảnh thì gần như cực kỳ hiếm thấy, tới ngưỡng Đại Đế này thì càng là ngàn năm chưa gặp lần nào!

Mà chỉ riêng phía Mạnh Hồng Nho thôi đã có tới tám cao thủ ở cảnh giới Đại Đế tiến hành tham chiến!

Bên phía Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc cũng có mấy Đại Đế đỉnh cao.

Thế lực các phương khi trước còn mang tâm thế xem trò vui tới quan sát trận chiến lúc này đều đã cảm thấy bất an!

“Trận chiến này dù thắng hay bại thì đều được ghi vào trong sử sách!”

“Dù tới cuối cùng Tiêu Chính Văn bại trận, cậu ta có thể đi tới được ngày hôm nay thì chắc chắn cũng sẽ vang danh sử sách!”

“Mặc dù cậu ta bất kính với nhà họ Khổng chúng ta, thế nhưng không thể không nói ngoại trừ Bạch Khởi ra thì cậu ta xứng đáng là số một! Đáng tiếc,nếu như cho cậu ta thêm chút thời gian phát triển, có lẽ sau này sẽ còn vượt qua cả Bạch Khởi cũng nên!”

“Thế nhưng đâu có chuyện Mạnh Hồng Nho thả cho cậu ta sống sót rời đi?”

Khổng Ly nhìn về phía thành Thiên Đô từ phía xa, nói với vẻ mặt tiếc nuối.

Mặc dù Tiêu Chính Văn luôn không hòa hợp với nhà họ Khổng, thậm chí vài lần còn xảy ra đại chiến, thế nhưng xuất phát từ sự ngưỡng mộ đối với cường giả, Khổng Ly vẫn cảm thấy rất tiếc nuối cho Tiêu Chính Văn!

Dẫu sao đứa con cưng của trời giống như Tiêu Chính Văn không phải thời nào cũng có!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom