• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (15 Viewers)

  • Chương 2230-2233

Chương 2230: Không ai tin

Thiên Dương và Nguyệt Nhi đều là thư đồng của Lưu Bá Ôn, từ nhỏ đã đi theo Lưu Bá Ôn, ở vùng ngoài lãnh thổ mỗi ngày hai người bọn họ đều học đạo thuật từ Lưu Bá Ôn, đến nay cũng chỉ đạt tới tu vi Nhân Hoàng cấp ba mà thôi.

Nhưng bởi vì đi theo bên cạnh Lưu Bá Ôn, những năm gần đây có thể nói là kiến thức sâu rộng, cũng từng đánh nhau với không ít thế tử, Thiên Dương còn từng lội ngược dòng khiến con trai nối dõi của một thế lực lớn nào đó bị bẽ mặt trước mặt mọi người.

Mà người kia lại là cảnh giới Nhân Hoàng cấp sáu!

Cho nên Thiên Dương mới có thể kiêu ngạo không coi Tiêu Chính Văn ra gì.

Tiêu Chính Văn cất bước đi vào tiểu viện, phong cảnh trước mắt đột nhiên mơ hồ, tất cả các sảnh lầu các trong nháy mắt xuất hiện ở trước mắt, Tiêu Chính Văn ngẩng đầu nhìn thoáng qua tất cả mọi thứ xung quanh, không khỏi liên tục gật đầu.

Người có thể bố trí không gian mê trận này, trình độ trận pháp có thể nói là đạt tới đỉnh cao!

Thấy Tiêu Chính Văn đi tới trước đại sảnh, Tần Lương Ngọc vội vàng tiến lên kéo Tiêu Chính Văn, giới thiệu: "Vị này chính là tiền bối tiếng tăm lừng lẫy Lưu Bá Ôn!"

Tiêu Chính Văn ôm quyền với Lưu Bá Ôn, xem như chào hỏi.

Lưu Bá Ôn gật đầu với Tiêu Chính Văn, chỉ vào chiếc ghế đối diện ý bảo Tiêu Chính Văn ngồi xuống.

Lúc này vẻ mặt của Tần Lương Ngọc mới vui mừng nói với Tiêu Chính Văn: "Vừa rồi Lưu tiền bối đã đồng ý truyền Thanh Bình Yêu Điển lại cho cậu, tuy nhiên còn phải xem biểu hiện cụ thể của cậu thế nào!"

Thanh Bình Yêu Điển?

Tiêu Chính Văn hơi nhíu mày, thật ra tác phẩm đạo thuật này trong mắt người khác thì là thánh điển tối cao nhưng Tiêu Chính Văn đã sớm thuộc làu làu rồi.

Bên trong Thiên Sơn Thư Lục không đề cao sách cổ đạo thuật có cấp bậc này lắm, ngược lại trong Thiên Sơn Thư Lục ghi chép nhiều nội dung quan trọng hơn, giải thích chi tiết nhất vẫn là Đạo Đức Chân Kinh của Lão Tử!

Tiêu Chính Văn có thể có lĩnh ngộ ngày hôm nay, cũng không thể tách rời Đạo Đức Chân Kinh được ghi lại trong Thiên Sơn Thư Lục!

Vì vậy, Thanh Bình Yêu Điển đối với Tiêu Chính Văn mà nói căn bản là đồ vật có cũng được không có cũng chẳng sao.

Nể tình Tần Lương Ngọc nên Tiêu Chính Văn không nói ra mà chỉ gật đầu và nói lời cảm ơn với Lưu Bá Ôn mà thôi.

Mãi khi đến gần thì Lưu Bá Ôn mới đánh giá Tiêu Chính Văn một cách cẩn thận.

Vừa nhìn thấy, ông ta càng thêm khẳng định Tiêu Chính Văn trước mặt không phải Tiêu Chính Văn kia, bởi vì trong lời đồn Tiêu Chính Văn đánh bại Bát Hiền Từ chỉ có cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm mà thôi.

Từ hôm đó đến nay cũng chỉ có vài ngày, Tiêu Chính Văn không có khả năng đột phá cảnh giới nhanh như vậy, đạt tới tu vi Nhân Hoàng cấp sáu!

Cũng chính vì vậy, Lưu Bá Ôn càng thêm tin tưởng, Tiêu Chính Văn này đã được thế lực lớn nào đó dùng đan dược bồi dưỡng nên mà thôi!

"Cậu thanh niên, tôi khuyên cậu một câu, đan dược mặc dù tốt nhưng sẽ có hại cho tương lai sau này! Mọi việc vẫn phải dựa vào chính mình, chỉ dựa vào thứ ở bên ngoài thì một ngày nào đó cậu sẽ hối hận không thôi!"

Lưu Bá Ôn thẳng thắn nói.

Tiêu Chính Văn hơi khó hiểu nhìn về phía Lưu Bá Ôn nói: "Tiên sinh nhìn ra tôi dùng đan dược bằng cách nào vậy?"

"Ha ha!"

Lưu Bá Ôn vuốt râu, lạnh lùng cười nói: "Với tuổi của cậu, cho dù là kỳ tài như Bạch Khởi và Hạng Vũ cũng không có khả năng đạt tới tu vi Nhân Hoàng cấp sáu!"

"Chẳng lẽ cậu còn có thể sánh vai với Hạng Vũ và Bạch Khởi sao?"

"Quan trọng nhất ở cảnh giới Nhân Hoàng là bồi dưỡng đạo cảnh, nếu không thì sau khi cậu đạt đến Đế Cảnh sẽ cảm thấy không đủ lực bước tiếp. Khi đạt đến cảnh giới nhất định, nếu cảnh giới quá cao mà đạo cảnh quá thấp, muốn bù đắp lại thì đã quá muộn rồi!"

Lưu Bá Ôn nói thẳng.

Lời nói của ông ta đã nói rất thẳng thắn, cách làm vội vàng của Tiêu Chính Văn chính là đại kỵ trên con đường võ đạo, một khi Tiêu Chính Văn đột phá Đế Cảnh thì đừng mơ tưởng bù đắp cho sự thiếu hụt đạo cảnh!

Đến lúc đó Tiêu Chính Văn sẽ trở thành một cao thủ Đế Cảnh có tiếng không có miếng, cảnh giới càng cao, ngược lại chiến lực càng thấp, chỉ làm trò cười cho người khác mà thôi!

Tiêu Chính Văn nghe thấy vậy, lắc đầu cười khổ.

Có lẽ anh thực sự còn quá trẻ, hầu như không ai tin rằng cảnh giới của mình là thực sự tăng cao, không ai tin rằng anh đã lĩnh ngộ đến Quy Chân!

Có thể nói Quy Chân chính là đạo cảnh cuối cùng của cao thủ Đế Cảnh, không đột phá Đế Cảnh thì căn bản không có khả năng lĩnh ngộ được cấp bậc "Hư Vô"!
Chương 2231: Ếch ngồi đáy giếng

Lúc này Tiêu Chính Văn cũng chỉ mới đạt tới cảnh giới Nhân Hoàng mà thôi, bởi vậy Lưu Bá Ôn vừa hay nói ngược lại, đạo cảnh của Tiêu Chính Văn luôn cao hơn cảnh giới, đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng anh có thể một đường lội ngược dòng!

Tuy rằng Lưu Bá Ôn nói lời này cực kỳ võ đoán, thậm chí có vẻ ông ta hơi ếch ngồi đáy giếng nhưng nể mặt Tần Lương Ngọc nên Tiêu Chính Văn cũng không tranh cãi quá nhiều!

Thấy Tiêu Chính Văn im lặng không đáp, Lưu Bá Ôn lầm tưởng mình đã đoán trúng nên lại nói: "Do đó tôi mới muốn khuyên cậu, đừng dùng đan dược để nâng cao cảnh giới nữa!"

"Nếu không sau khi đạt đến Đế Cảnh, cậu sẽ hoàn toàn làm một phế nhân!"

Lưu Bá Ôn nói những lời này rất tự tin, cứ như thể nhìn thấu kiếp trước và kiếp này của Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn bất đắc dĩ liếc nhìn Tần Lương Ngọc, cũng không nên biện giải quá nhiều với Lưu Bá Ôn.

"Chi bằng như vậy đi, sáng sớm ngày mai tôi sẽ mời các nhân vật của các tông môn lớn đến dự tiệc, trong bữa tiệc tôi sẽ nhắc đến tên cậu, đến lúc đó cũng sẽ giúp cậu giảm bớt phiền toái không cần thiết!"

Ý của Lưu Bá Ôn rất rõ ràng, hoàn toàn là nể mặt Tần Lương Ngọc nên mới dát vàng lên Tiêu Chính Văn!

Đều cùng là môn phái đạo thuật, ít nhất khi những tông môn kia xung đột với Tiêu Chính Văn thì sẽ cân nhắc đến Lưu Bá Ôn, để lại cho Tiêu Chính Văn đường lui!

Tuy nhiên Tiêu Chính Văn có thể nắm bắt cơ hội thuận lợi này để kết bạn rộng rãi hay không thì còn phải xem Tiêu Chính Văn thế nào.

Có một số việc chỉ có thể do sư phụ dẫn vào cửa nhưng tu hành thì ở bản thân!

"Vậy thì cảm ơn ông!", Tần Lương Ngọc không đợi Tiêu Chính Văn mở lời thì đã thay Tiêu Chính Văn nói cảm ơn.

Sau đó Tần Lương Ngọc kéo Tiêu Chính Văn ra khỏi đại sảnh, vừa đi ra ngoài cửa, vừa quay đầu nói với Tiêu Chính Văn: "Cậu thấy Ông Lưu này thế nào?"

"Ếch ngồi đáy giếng!" Tiêu Chính Văn lạnh lùng cười nói.

"Cái gì? Cậu dám nói Lưu Bá Ôn là ếch ngồi đáy giếng? Cậu có biết những lời này của cậu nếu truyền ra ngoài thì sẽ có bao nhiêu người muốn lột da của cậu không?"

Tần Lương Ngọc lắc đầu cười khổ, kỳ thật đáp án của Tiêu Chính Văn đã sớm ở trong lòng của bà ta, nhất là loại người có khí chất cao ngạo như Tiêu Chính Văn sẽ không tiếp nhận những lời chỉ trích thẳng thắn của Lưu Bá Ôn.

Trả lời một cách mỉa mai cũng là chuyện hợp tình hợp lý!

"Tuy nhiên ông Lưu cũng không có ác ý, ông ta chỉ là không hy vọng nhìn thấy sau này cậu phải hối hận mà thôi!" Tần Lương Ngọc cực kỳ nghiêm túc giải thích.

"Ồ? Ông ta dựa vào đâu mà khẳng định đạo cảnh của tôi không tương xứng với cảnh giới?", Tiêu Chính Văn nghi hoặc nói.

"Haiz, mọi việc đều có lý do, cậu thật sự là người trẻ tuổi tu vi cao nhất trong mấy ngàn năm qua, cậu có biết Bạch Khởi ở tuổi của cậu mới đạt tới cảnh giới gì không?" Tần Lương Ngọc thở dài nói.

"Chắc là cảnh giới Thiên Thần?" Tiêu Chính Văn nhíu mày nói.

Tần Lương Ngọc nghe vậy, cười khổ liên tục nói: "Thiên Thần? Đâu có cao như vậy, lúc Bạch Khởi ba mươi tuổi mới đột phá cảnh giới Nhân Vương! Bốn trăm tám mươi tuổi mới đạt tới Nhân Hoàng cấp năm!"

"Bây giờ cậu mới bao nhiêu tuổi, còn chưa tới ba mươi tuổi mà cậu đã cảnh giới Nhân Hoàng cấp sáu rồi!"

"Biết điều này có nghĩa là gì không?"

Tiêu Chính Văn liên tục lắc đầu, tỏ vẻ khó hiểu.

"Câu đã từng nghe nói đến năm chữ trời đố kỵ người tài chưa? Một người quá ưu tú thì ngay cả trời đất cũng sẽ không tha cho anh ta! Cho nên nói cảnh giới quá cao cũng không phải là chuyện tốt gì!"

"Đặc biệt là đối với cậu mà nói cảnh giới càng cao càng dễ bị trời đất phản vệ!"

Thật ra những điều này Tiêu Chính Văn không hề lo lắng, cái gọi là trời đất phản vệ cũng chỉ nhằm vào những người làm trái lại!

Chỉ cần không vi phạm thiên lý chính đạo, cho dù hai mươi tuổi đột phá Đế Cảnh cũng sẽ không bị ảnh hưởng nhiều!

"Được rồi, sau khi cậu trở về thì chuẩn bị kỹ một chút, ngày mai sẽ có rất nhiều thế gia đến dự tiệc, hơn nữa lần này cũng là một cuộc cơ duyên đối với cậu!", Tần Lương Ngọc dặn dò.

Dù sao con đường tương lai của Tiêu Chính Văn có thể đi được bao xa vẫn còn phải xem anh kết giao với những thế lực lớn này như thế nào, dù sao giữa các thế lực khắp nơi ở ngoài lãnh thổ cũng không phải đơn giản, mà rất rắc rối và phức tạp.

Tiêu Chính Văn muốn kết giao với những người này cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Tần Lương Ngọc và Lưu Bá Ôn cũng chỉ có thể giới thiệu gặp mặt, còn cụ thể làm như thế nào thì còn phải xem bản thân của Tiêu Chính Văn!

Tin tức này chẳng mấy chốc đã truyền đến tai của nhà họ Phương, giờ phút này có mấy trăm đệ tử nhà họ Phương nhao nhao quỳ gối ở trước cửa hang núi ở phía sau nhà họ Phương.

"Mời lão tổ xuất quan, báo thù rửa hận cho con cháu nhà họ Phương!" Phương Thời Anh và đám đệ tử nhà họ Phương cùng nhau hét lớn về phía sơn động.
Chương 2232: Tôi sẽ làm chủ cho cậu

Thấy trong sơn động không có phản ứng gì, người đứng đầu nhà họ Phương tiến lên một bước, đi đến của sơn động, thận trọng nói: “Cụ tổ, lần này Lưu Bá Ôn ở thành Đại Phong đích thân ra mặt, bảo vệ người đánh đệ tử nhà họ Phương chúng ta!”

“Tôi không tinh thông học nghệ, thực sự không thể đọ nổi với Lưu Bá Ôn, mong cụ tổ hãy ra tay báo thù cho đệ tử nhà họ Phương chúng ta!”

“Thời Anh chết thật thê thảm, bị tên nhãi kia biến thành sương máu, ngay cả thi thể cũng không còn. Bây giờ cũng chỉ có thể lập đài tưởng niệm mà thôi”.

Nghe người đứng đầu nhà họ Phương nói vậy, những người khác trong nhà họ Phương lập tức bật khóc nức nở.

Trong thành Đại Phong, ngay cả Tần Lương Ngọc cũng phải nể mặt nhà họ Phương, nhưng Lưu Bá Ôn lại là một ngoại lệ.

Người này không chỉ có quan hệ rộng rãi, mà còn có thân phận ở vùng ngoài lãnh thổ, khác với Viên Thiên Canh, phía sau ông ta còn có sự hậu thuẫn của nhà họ Chu, chắc chắn không thể động vào dễ dàng.

Mà tin tức Phương Thời Anh bị giết đã lan truyền khắp thành Đại Phong. Mặc dù chuyện này chỉ là trận đấu giữa thế hệ trẻ, nhưng nhà họ Phương vô cùng mất mặt vì chuyện này.

Nếu không lấy lại được thể diện thì sau nào còn có ai nể mặt nhà họ Phương nữa?

“Cụ tổ, tên nhãi đó còn dám nói những lời lẽ ngông cuồng, yêu cầu Thời Anh quay về nhà họ Phương gọi người đến, cậu ta có thể đón tiếp nhà họ Phương bất cứ lúc còn. Cậu ta còn nói, nếu nhà họ Phương không xin lỗi cậu ta thì sẽ xóa sổ nhà họ Phương chúng ta khỏi thành Đại Phong!”

Một trưởng bối khác trong nhà họ Phương cũng kêu gào nhờ sự giúp đỡ.

“Haiz, nếu không báo thù, sau này nhà họ Phương chúng ta khó mà có chỗ đứng trong thành Đại Phong! Chuyện này…”

Người đứng đầu nhà họ Phương cũng nói với giọng phẫn uất.

“Được rồi!”

Trong sơn động, đột nhiên truyền ra một giọng nói già nua uy nghiêm: “Ngày mai tôi sẽ xuất quan, đi đòi lại công lý cho nhà họ Phương chúng ta!”

Nghe vậy, trong lòng đám người nhà họ Phương đều nhen nhóm một tia hy vọng.

“Cụ tổ, nhưng theo tôi biết, tên này có quan hệ với Tần Lương Ngọc và Lưu Bá Ôn, nhà họ Phương chúng ta chỉ có một mình, tôi sợ…”, người đứng đầu nhà họ Phương lo lắng nói.

Nếu chỉ có Tần Lương Ngọc hoặc Lưu Bá Ôn giúp đỡ Tiêu Chính Văn thì cụ tổ nhà họ Phương đương nhiên có thể giải quyết chuyện này, nhưng nếu đồng thời đối mặt với cả hai thế lực thì e rằng một mình cụ tổ quá đơn độc.

“Không cần lo!”

“Tần Lương Ngọc chẳng qua chỉ là phụ nữ mà thôi, có gì đáng nói đến chứ! Ngày tôi xuống núi, sẽ là ngày chết của tên nhãi kia!”, giọng nói của cụ tổ nhà họ Phương lại vang lên.

Nghe vậy, đám người nhà họ Phương đều sững sờ, đây là lần đầu tiên cụ tổ nhà họ Phương nói ra lời như vậy.

Trước đây, cho dù có chút xích mích với Nguyệt Hoa Các, cụ tổ nhà họ Phương đều nhượng bộ. Lẽ nào thành Đại Phong này sắp thay đổi rồi sao?

“Cụ tổ, ý của ông là…”

“Hừ, tuổi thọ của Tần Lương Ngọc không còn nhiều nữa. Bà ta đã tiêu tốn rất nhiều chân khí và thọ nguyên ở núi Thái Thương, đến nay vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, cho nên không có gì đáng ngại!”

“Còn về phần tên nhãi kia, tôi có thể giết cậu ta bất cứ lúc nào!”

Nghe vậy, đám người nhà họ Phương lộ ra vẻ vui mừng. Lúc cụ tổ xuất quan, cũng là lúc nhà họ Phương uy danh khắp thành Đại Phong.

Đến lúc đó, Tiêu Chính Văn sẽ không phải là người duy nhất bị xử lý, mà ngay cả mối thù giữa nhà họ Phương và Nguyệt Hoa Các cũng sẽ được giải quyết.

“Cụ tổ, chỉ là một tên nhãi thôi mà, đâu cần cụ tổ phải ra tay. Hậu bối bất tài, nguyện dùng uy lực của Đế Cảnh, nghiền nát cậu ta thành bột!”

Giữa đám người, một ông lão tóc bạc trắng đi đến trước cửa sơn động, lạnh lùng nói.

Ông ta chính là ông nội của Phương Thời Anh, tên Phương Đạo Võ!

Hơn nữa còn là một trong ba cao thủ Đế Cảnh của nhà họ Phương!”

“Ừ, đừng lo, tôi sẽ làm chủ cho cậu!”, cụ tổ nhà họ Phương nói.

Cùng lúc này, trong đại điện của Nguyệt Hoa Các, các tông môn lớn trong thành Đại Phong cũng tập trung lại.

Không nằm ngoài dự đoán của mọi người, Tần Lương Ngọc đang làm to chuyện vì một tiểu bối.

Đặc biệt, Lan Đình Ngọc càng không hiểu nổi những gì Tần Lương Ngọc đang làm.

“Các chủ vì một tên nhãi mà mời Lưu Bá Ôn hỗ trợ? Thay vì nâng đỡ một tên nhãi không rõ lai lịch, tốt hơn hết là nên chọn một đệ tử của Nguyệt Hoa Các, ít nhất cũng là vì thành Đại Phong chúng ta…”

“Tông chủ Lan, xin ông hãy chú ý đến lời nói!”

Một vị trưởng lão của Nguyệt Hoa Các cau mày, lạnh lùng nhìn Lan Đình Ngọc, trầm giọng quát.

“Trưởng lão, tôi… tôi thật sự không hiểu, tên nhãi kia có gì hơn người chứ! Ai mà chẳng biết Lưu Bá Ôn đứng về phía ai thì người đó sẽ trở thành chủ nhân của thành Đại Phong trong tương lai!”

“Cho dù các chủ Tần bị nội thương thì cũng không đến lượt một tên tiểu bối tiếp quản thành Đại Phong!”

Lan Đình Ngọc miễn cưỡng hét lớn.
Chương 2233: Vật hy sinh

“Tông chủ Lan, lời này của ông thật tắc trách. Cậu ta còn trẻ, các chủ nâng đỡ cậu ta, cậu ta đương nhiên là có tác dụng! Hơn nữa, có được mọi người thừa nhận hay không, còn phải phụ thuộc vào cậu ta!”

“Điều quan trọng nhất bây giờ là bữa tiệc ngày mai chắc chắn không được xảy ra chuyện gì. Nếu được, tông chủ Lam có thể đại diện cho Nguyệt Hoa Các, đến nhà họ Phương một chuyến không?”, trưởng lão của Nguyệt Hoa Các nhìn Lan Đình Ngọc, cau mày nói

Lan Đình Ngọc hơi nhíu mày, khó hiểu nói: “Trưởng lão, ông có ý gì? Đến nhà họ Phương làm gì?”

“Đương nhiên là để nói rõ với nhà họ Phương rằng cho dù bọn họ có trả thù tên nhãi kia như thế nào thì Nguyệt Hoa Các và các chủ Tần cũng sẽ không can thiệp vào!”

“Bây giờ đang xảy ra rất nhiều chuyện. Gây sự với nhà họ Phương vì một tên tiểu bối sẽ gây bất lợi cho cả Nguyệt Hoa Các và các vị ở đây!”

Trưởng lão vừa nói vừa thở dài.

Hiện nay, các thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ vô cùng phức tạp và không rõ ràng. Ngay cả ông ta cũng không rõ trong lòng Tần Lương Ngọc đang nghĩ gì.

Vào thời điểm như thế này, muốn Lưu Bá Ôn cùng giúp đỡ người này, sẽ gây ra bất lợi cực lớn cho Nguyệt Hoa Các.

“Ý của trưởng lão là khiến tên nhãi kia hoàn toàn biến mất?”, Lan Đình Ngọc trầm ngâm nói.

Trưởng lão khẽ gật đầu, muốn làm giảm bớt sự thù địch của các bên trong thành Đại Phong, cách duy nhất là phải loại bỏ hoàn toàn tâm bão!

Hy sinh một tên tiểu bối không rõ lai lịch, còn hơn các thế lực đánh nhau rồi máu chảy thành sông!

Cùng lúc này, Nguyệt Nhi và Thiên Dương đều nhìn Lưu Bá Ôn với vẻ khó hiểu. Bọn họ thật sự không hiểu tại sao, rõ ràng Lưu Bá Ôn không thích Tiêu Chính Văn, nhưng vẫn đồng ý yêu cầu của Tần Lương Ngọc, ủng hộ Tiêu Chính Văn.

“Thưa ông, tên này còn trẻ, càng không biết đường đúng sai, hơn nữa, tu vi của hắn rõ ràng không cao, tại sao ông lại muốn giúp đỡ người này?”, Thiên Dương nói ra thắc mắc trong lòng.

Dù sao trong thành Đại Phong cũng không thiếu cao thủ, thậm chí còn có nhiều cao thủ có cảnh giới cao hơn Tiêu Chính Văn, hơn nữa, ấn tượng của ông ta về Tiêu Chính Văn cực kỳ xấu.

Một cái vỏ rỗng như Tiêu Chính Văn chắc chắn không chịu nổi dò xét. Chỉ cần gặp cao thủ thật sự, nhất định sẽ chết không có chỗ chôn.

Nếu như vậy thật, chẳng phải như đánh vào mặt Lưu Bá Ôn sao?

“Các cậu quá nông cạn. Chỉ khi đẩy tên này lên đỉnh cao, mới có thể thu hút sự chú ý của tất cả các bên. Khi tất cả các bên chỉ tập trung vào một mình cậu ta, mọi mâu thuẫn giữa họ có thể được xoa dịu!”

“Hiện tại, nhìn từ bên ngoài, thành Đại Phong có vẻ rất yên bình, nhưng bên trong đang cuộn trào sóng gió. Nhà họ Phương có ý định ra mặt, nhưng Nguyệt Hoa Các lại không muốn giao lại quyền kiểm soát thành Đại Phong!”

“Các tông môn lớn trong thành đang chia làm hai phe. Nếu Nguyệt Hoa Các và nhà họ Phương khai chiến, cả thành Đại Phong này sẽ máu chảy thành sông!”

“Đúng lúc tên Tiêu Chính Văn này lại giết Phương Thời Anh, vừa hay có thể chuyển mối hận thù của nhà họ Phương lên người cậu ta! Thà chết một Tiêu Chính Văn còn hơn chết cả thành Đại Phong!”

“Vì thành Đại Phong, vì Nguyệt Hoa Các, hy sinh một Tiêu Chính Văn là cách tốt nhất!”, Lưu Bá Ôn trầm giọng giải thích.

Có thể nói, ngay từ đầu, Lưu Bá Ôn đã coi Tiêu Chính Văn như vật hy sinh. Từ đầu đến cuối, trong lòng ông ta, Tiêu Chính Văn trước mắt chỉ là trùng tên với chàng trai đã làm dậy sóng ở vùng ngoài lãnh thổ mà thôi!

Loại người mưu cầu danh lợi này chỉ dùng để hy sinh!

Ngay cả Lưu Bá Ôn cũng không muốn nói một lời với Tiêu Chính Văn, đây đã là một loại khinh thường rồi.

Nếu không phải nể mặt Tần Lương Ngọc thì Lưu Bá Ôn sẽ không bao giờ gặp mặt Tiêu Chính Văn.

Sáng hôm sau, Tần Lương Ngọc dẫn Tiêu Chính Văn đến tìm Lưu Bá Ôn. Nguyệt Nhi và Thiên Dương dẫn Tần Lương Ngọc và những người khác vào sảnh lớn, sau đó đó lui ra cửa, lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn sắp hy sinh, thầm cười mỉa.

Không lâu sau, các nhân vật đứng đầu các tông môn và thế gia trong thành Đại Phong cũng lần lượt tới.

“Nghe nói, người đứng đầu kia là đại diện do Đế Vương Các phái tới. Không ngờ, ngay cả Đế Vương Các cũng đích thâm phái người đến tham gia!”

Thiên Dương thì thầm bên tai Nguyệt Nhi.

Nhìn thấy người đứng đầu của các tông môn lần lượt tiến vào, Thiên Dương và Nguyệt Nhi càng thêm phần chắc chắn rằng Tiêu Chính Văn sẽ chết trong ngày hôm nay.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom