• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (11 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2226: Động tiên

Dẫu sao Tần Lương Ngọc cũng gần như ngang với thành chủ của thành Đại Phong, dù là tìm phu quân thì chắc chắn cũng là thủ lĩnh của thế lực lớn một phương nào đấy!

Dù là thế tử nhà họ Khổng thì căn bản cũng không có tư cách nói chuyện hôn nhân với Tần Lương Ngọc!

Huống hồ gì Lan Đình Ngọc đã ngưỡng mộ Tần Lương Ngọc từ lâu, sao có thể để cho một kẻ bề sau cướp đoạt cơ chứ?

Vả lại, mãi tới bây giờ Tiêu Chính Văn vẫn chưa từng tiết lộ thân phận của bản thân, điều này nói lên rằng Tiêu Chính Văn căn bản chẳng có chỗ dựa vững chắc nào cả!

Một nhân vật nhỏ bé không có bối cảnh gì to tát giống như cậu ta nào xứng với Đại Đế một đời cơ chứ?

“Nhớ kỹ, còn gặp lại cô ấy thì nhất định phải giữ khoảng cách an toàn, nếu không tôi sẽ không khách khí nữa đâu! Còn về lần này, nể tình cậu không biết, tôi cũng không muốn truy cứu sâu thêm!”

Lan Đình Ngọc uy hiếp với vẻ mặt ngập tràn sát khí.

“Nể mặt cô ấy, hôm nay tôi không muốn giết ông, ông đi đi!”

Tiêu Chính Văn cũng đáp lại Lan Đình Ngọc một câu.

Lan Đình Ngọc nghe vậy, trong đôi mắt già nua loé lên hai tia sáng sắc lạnh, lạnh lùng nhìn thẳng vào Tiêu Chính Văn, giống như đang chuẩn bị để ra tay với Tiêu Chính Văn bất cứ lúc nào.

Thế nhưng ngay cả liếc nhìn Lan Đình Ngọc một cái Tiêu Chính Văn cũng chẳng thiết, anh chắp hai tay sau lưng đi ra khỏi khu rừng sâu.

“Chàng trai, gan cậu to thật đấy!”

Lan Đình Ngọc trừng mắt nhìn theo bóng lưng của Tiêu Chính Văn, nghiến răng gầm gừ.

Dù gì ông ta cũng là tông chủ của Thiên Ngưỡng Tông, mặc dù Thiên Ngưỡng Tông không phải tông môn lớn, thế nhưng thực lực của ông ta cũng tuyệt đối chẳng thể xem thường!

Khoảng cách tới Đế Cảnh cũng chỉ còn một bước, đừng nói Tiêu Chính Văn chỉ là một tiểu bối, dù là tông chủ môn chủ bình thường gặp ông ta cũng phải cực kỳ khách khí!

Nếu như không phải vì giao tình giữa Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc khá sâu thì Lan Đình Ngọc đã ra tay giết chết anh ở nơi này lâu rồi!

Cả thành Đại Phong, có ai không biết Tần Lương Ngọc buồn vui thất thường, lỡ như ông ta thật sự ra tay giết chết Tiêu Chính Văn, bị Tần Lương Ngọc trách tội thì ngay cả một fan hâm mộ trung thành của Tần Lương Ngọc như ông ta cũng rất có khả năng bị giết chết công khai!

Nhìn theo bóng lưng đã đi xa của Tiêu Chính Văn, Lan Đình Ngọc không cam tâm gầm lên: “Chàng trai, những gì nên nói tôi đều đã nói với cậu cả rồi! Làm như thế nào, vẫn mong cậu tự biết mà suy xét!”

Nói xong, Lan Đình Ngọc rời đi!

Ý của ông ta đã quá rõ rồi, lần này chỉ cảnh cáo Tiêu Chính Văn chút thôi, thế nhưng nếu như Tiêu Chính Văn cố chấp không chịu tỉnh ngộ, tiến lại quá gần Tần Lương Ngọc, thậm chí là mập mờ không rõ thì đừng có trách ông ta!

Chỉ là ông ta nào biết mục tiêu của Tiêu Chính Văn căn bản chẳng phải là Tần Lương Ngọc mà là cả thành Đại Phong!

Tiêu Chính Văn từng chinh chiến hàng trăm trận đấu, đương nhiên hiểu rằng muốn đứng vững ở Đông Vực thì việc khống chế đường giao thông quan trọng của Đông Vực mới là tiêu chí quan trọng hàng đầu!

Nếu không căn bản không đủ để cắt đứt sự kiểm soát của nhà họ Khổng đối với Đông Vực!

Trở về khách sạn, Tiêu Chính Văn cũng chẳng bận tâm tới Lan Đình Ngọc, đừng thấy lúc này Tiêu Chính Văn chỉ ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp sáu mà thôi, thế nhưng phương diện đạo cảnh lại cao hơn tận mấy bậc so với Lan Đình Ngọc!

Loại đối thủ nhấc tay cái là có thể tiêu diệt này, Tiêu Chính Văn căn bản không cần phải để ý.

Sáng ngày hôm sau, Tiêu Chính Văn đang ăn sáng thì bên ngoài cửa xuất hiện một bóng dáng quen thuộc!

Chính là Tần Lương Ngọc!

Hôm nay Tần Lương Ngọc mặc một chiếc váy dài màu trắng như tuyết, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng, thoạt nhìn trông cứ như cô em gái nhà hàng xóm.

“Cậu vẫn dám vào thành thật à, không sợ người nhà họ Phương gây sự với cậu sao?”, Tần Lương Ngọc nói rồi ngồi xuống bên cạnh Tiêu Chính Văn, cầm một cái bánh bao lên và cắn.

“Binh đến tướng chặn, nước tới đất ngăn! Vả lại, sợ thì có ích gì sao?”, Tiêu Chính Văn cười híp mắt đáp lời.

“Ừ, gan lớn lắm! Được, tôi giới thiệu cho cậu làm quen với một người!”

Tần Lương Ngọc nói xong thì đứng dậy, kéo cánh tay của Tiêu Chính Văn đi ra bên ngoài.

Tiêu Chính Văn bị Tần Lương Ngọc kéo vào bên trong chiếc xe ngựa ngày hôm trước, khác với hôm đó là Tiêu Chính Văn vừa mới ngồi vào trong lán xe thì xe ngựa đã hoá thành một tia sáng mà bay thẳng lên cao!

Chỉ trong nháy mắt đã đi được cả trăm dặm!

Vào lúc xe ngựa dừng lại, cảnh tượng bên ngoài cửa xe khiến cho Tiêu Chính Văn không khỏi cảm thán.

Chỉ thấy trước mắt có một dãy núi cao cây cỏ xanh um, tầng tầng sương mù bao phủ xung quanh, thi thoảng lại có vài con hạc trắng uốn lượn giữa tầng mây!

Khoảng không trên đỉnh núi còn có mấy cái cầu vồng đang phát ra ánh sáng hết sức rực rỡ.

Tiêu Chính Văn vừa nhìn đã biết nơi này chắc chắn là một động tiên!

Thậm chí so với Đế Khư thì cũng không kém hơn là bao!

“Thế nào, cậu cũng nhìn ra sự huyền ảo của nơi này à?”, Tần Lương Ngọc quay đầu nói với Tiêu Chính Văn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom