• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (12 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2158-2161

Chương 2158: Luật rừng

Bạch Ngọc Trinh liếc nhìn Thượng Quan Uyển Nhi và Viên Thiên Canh, trầm ngâm nói: “Anh Tiêu, có thêm tiền bối Viên và tiền bối Thượng Quan gia nhập, anh hoàn toàn có thể khai sơn lập phái ở vùng ngoài lãnh thổ rồi!”

“Có Ngự Lâm Vệ của tiền bối Thượng Quan, cùng đạo thuật khéo léo của tiền bối Viên, thực lực đã có thể vượt xa những thế gia và tông môn bình thường. Tôi tin chỉ cần mở rộng cánh cửa, chắc chắn sẽ có rất nhiều người tới gia nhập!”

Lời này của cô ta không hề có ý nịnh nọt. Như Tiêu Chính Văn đã nói, vùng ngoài lãnh thổ tuân theo luật rừng.

Trong hoàn cảnh như vậy, ai mà không muốn gia nhập một tông môn hùng mạnh?

Chỉ cần thực lực của tông môn đủ mạnh, thì bản thân sẽ có thể sống lâu hơn, đi xa hơn, đây là đạo lý hiển nhiên.

Mà Tiêu Chính Văn cũng không thể dựa vào trăm người trong điện Thần Long để chinh chiến ở vùng ngoài lãnh thổ.

Vùng ngoài lãnh thổ quá rộng lớn, thực lực hiện tại của Tiêu Chính Văn cũng chỉ ở cấp bậc cao thủ, có tư cách cạnh tranh với các thế lực lớn.

Nhưng thế lực lại không bằng một tông môn nhỏ.

Thế lực đóng vai trò quan trọng trong rất nhiều trường hợp. Dù là tông môn hay thế gia, muốn lớn mạnh thì trước hết phải có đủ đệ tử.

Người đông không chỉ thể hiện thế lực lớn mạnh, mà còn thể hiện sức ảnh hưởng mạnh mẽ.

Ông cụ Quý nghe xong, nhíu mày nói: “Cô Bạch, không phải tôi cố ý coi thường, nhưng hiện tại, điện Thần Long cũng chỉ là một thế lực mới ở vùng ngoài lãnh thổ!”

“Việc khai sơn lập phái vô cùng khó khăn. Trước mắt, trong điện Thần Long, ngoại trừ tiền bối Viên và tiền bối Thượng Quan, cũng chỉ có cậu Tiêu là cao thủ!”

“Từ lực chiến mà nói, điện Thần Long vô cùng nhỏ bé!”

“Có vẻ như còn quá sớm để khai sơn lập phái!”

Điều mà ông cụ Quý lo lắng là một khi Tiêu Chính Văn lập ra môn phái mới, các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ chắc chắn sẽ phái đệ tử đến, âm thầm gia nhập điện Thần Long, đến lúc đó, tiêu Chính Văn sẽ không còn bí mật nào nữa!”

Vốn liếng lớn nhất của Tiêu Chính Văn lúc này chính là sự bí ẩn của anh. Đến bây giờ, ngay cả ông cụ Quý cũng không đoán được vì sao Tiêu Chính Văn lại tiến bộ nhanh đến vậy.

Đây cũng là một trong những lý do quan trọng khiến các thế lực đều sợ Tiêu Chính Văn.

Thực ra tôi lại nghĩ, lần này Long Vương dẫn chúng tôi tiến vào vùng ngoài lãnh thổ, không chỉ đơn giản là muốn khai tông lập phái ở đây, giống như khi Long Vương dẫn chúng tôi chinh chiến Bắc Lương!”

“Sau khi chiến được cứ điểm cao nhất, liền tỏa ra tứ phía, cho đến khi đánh bại được kẻ thù mạnh nhất phương bắc mới thôi!”

Long Nguyệt nói với vẻ kiên định.

Đối với một người lính, cách để có được hòa bình rất đơn giản, đó là chỉ cần chinh phục mà thôi.

Cũng giống như Hoa Quốc ngày nay, thử hỏi xem cả giới thế tục có ai dám không phục?

Chính vì sự trỗi dậy của Hoa Quốc, đứng trên đỉnh thế giới lần nữa, cả thế giới đã thực sự mở ra một kỷ nguyên hòa bình và thịnh vượng!

Xã hội cộng chủ xuất hiện, cho nên bất luận là nước lớn hay nước nhỏ, cũng không dám tùy ý gây chiến.

Tranh chấp giữa các quốc gia cũng do Hoa Quốc quyết định, đây cũng là chuyện tốt đối với người dân giới thế tục.

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói: “Long Nguyệt nói đúng, Đế Khư chỉ là một cứ điểm. Cuối cùng, cả Đông Vực, thậm chí là ba khu vực khác đều sẽ trở thành lãnh địa của Hoa Quốc!”

“Khắp gầm trời đâu chẳng là đất của vua? Khắp nơi trong nước ai chẳng là bề tôi của vua!”

Chinh phục toàn bộ vùng ngoài lãnh thổ?

Lời này của Tiêu Chính Văn lại khiến mọi người kinh ngạc.

Ngay cả Thủy Hoàng Đế thống nhất Lục Hợp cũng không dám có ý tưởng táo bạo như vậy!

Không phải vì Thủy Hoàng Đế chưa từng đến vùng ngoài lãnh thổ, mà là sau khi quét sạch Lục Hợp, ông ta đã đích thân đến vùng ngoài lãnh thổ để quan sát dưới sự tháp tùng của Vương Tiễn.

Nhưng ngay cả Thủy Hoàng Đế cũng phải thở dài khi nhìn thấy lãnh địa rộng lớn ở vùng ngoài lãnh thổ. Dù có thêm ba trăm năm nữa thì ông ta cũng không thể thống nhất vùng ngoài lãnh thổ.

“Anh Tiêu, chinh phục cả vùng ngoài lãnh thổ không hề dễ đâu. Năm đó, ngay cả Thủy Hoàng Đế cũng phải thở dài vô số lần, vùng ngoài lãnh thổ không phải là vùng đất dễ chinh phục”, Bạch Ngọc Trinh lo lắng nói.

“Không thể chinh phục?”, Tiêu Chính Văn cười nhạt, bình tĩnh nói: “Một là đầu hàng, hai là chết! Cho dù là ở vùng ngoài lãnh thổ hay trong giới thế tục thì đều không có sự lựa chọn thứ ba!”

Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, tất cả mọi người đều sững sờ.
Chương 2159: Tìm nhân tài

Khi Tiêu Chính Văn nói ra những lời này, tất cả mọi người trong điện Thần Long đều bỗng cảm thấy sục sôi nhiệt huyết!

Ngay cả trong đôi mắt đục ngầu của Viên Thiên Canh cũng lóe lên một tia sáng!

Trong những năm qua, vùng ngoài lãnh thổ chưa từng có một vị vua nào có tài mưu lược kiệt xuất, khí thế ngút trời như Tiêu Chính Văn!

Mặc dù Tiêu Chính Văn chỉ là vua Bắc Lương của Hoa Quốc, mặc dù Tiêu Chính Văn chỉ là thống soái một phương, nhưng trong mắt Viên Thiên Canh, anh chính là vị vua của mình!

Nó càng khiến ông ta có cảm xúc cuộn trào mạnh mẽ như khi còn cống hiến cho Đường Thái Tông năm đó!

Hoặc là đầu hàng hoặc là chết, không có sự lựa chọn thứ ba!

Những lời này nói ra thì có vẻ đơn giản nhưng lại ngang ngược và cuồng bạo làm sao?

Mặc dù Tiêu Chính Văn chỉ vừa mới đến vùng ngoài lãnh thổ, con đường phía trước vẫn còn rất gập ghềnh và nhiều điều chưa biết, nhưng người có thể có được sự bá đạo và ngông nghênh như vậy, sao có thể bỏ qua được?

“Vậy… Thiên Đạo Minh Ước thì sao?” Bạch Ngọc Trinh vô thức hỏi.

Thiên Đạo Minh đã chiếm giữ ở vùng ngoài lãnh thổ hơn vạn năm, thậm chí ngay cả những lão quái vật đã đến vùng ngoài lãnh thổ từ thời Tiên Tần kia, không ai biết Thiên Đạo Minh Ước ra đời tháng nào năm nào!

“Không có ngoại lệ!” Tiêu Chính Văn lãnh đạm nói.

Không có ngoại lệ?

Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Ngọc Trinh không ngừng lấp lánh, mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn trước mặt, loại uy phong này, loại bá khí này, tư thế oai hùng này, chẳng phải là bạch mã hoàng tử mà cô ấy hằng mong ước sao?

Bất luận Tiêu Chính Văn có thể đi đến cuối cùng hay không, nhưng chí ít Tiêu Chính Văn dám suy nghĩ về tương lai và sẽ tự tay biến nó thành hiện thực!

Chỉ với khí chất võ dụng này, đã là thứ mà những con em thế gia kia chỉ nhìn thấy nhưng không với tới được!

Thậm chí ngay cả anh trai cô ấy là Bạch Thiên Kiệt cũng còn lâu mới có được khí thế và ý chí ngút trời này của Tiêu Chính Văn!

Ngay cả cụ tổ Bạch Khởi của nhà họ Bạch cũng chỉ là muốn chiến đấu khắp bốn phương vì Tần Vương, chứ chưa từng nghĩ đến việc thống nhất vùng ngoài lãnh thổ!

Từng lời nói và hành động của Tiêu Chính Văn có sự tương phản rõ rệt so với những người được gọi là nhân vật lớn kia mà Bạch Ngọc Trinh đã gặp trước đây!

Có thể đi theo một người đàn ông như vậy, cho dù cuối cùng bản thân có thịt nát xương tan cũng có sao?

"Anh Tiêu, khí phách của anh thật sự khiến tôi bái phục, có điều, chỉ dựa vào Viên Thiên Canh tiền bối và Thượng Quan tiền bối thì sức lực vẫn hơi yếu, từ xưa đến nay, Đông Vực cũng có không ít người tự mình tu luyện!"

Vừa nói, ánh mắt của Bạch Ngọc Trinh chuyển sang Lý Bạch bên cạnh!

Lý Bạch chính là một trong những người tự mình tu luyện, lúc đầu khi còn ở giới thế tục, Lý Bạch đã không gia tộc không môn phái, tự lập nên gia tộc của riêng mình, sau khi đến vùng ngoài lãnh thổ, ông ta lại càng ghét bỏ những thế gia ức hiếp người lương thiện kia, dứt khoát tự mình ngao du bốn biển, không muốn kết giao với bất kỳ thế gia nào!

Những người như ông ta, ở vùng ngoài lãnh thổ có rất nhiều!

Mà những người này, thường là kiểu người chính trực, ngang ngược ngạo mạn, không theo ai!

Đó chính là đối tượng tốt nhất mà Tiêu Chính Văn có thể lôi kéo vào thu nhận.

Mà thực lực của bản thân Tiêu Chính Văn, mặc dù có thể nói là thâm sâu khó đoán, Viên Thiên Canh cũng có đủ sức mạnh để chiến đấu với cao thủ Đế Cảnh, nhưng đám người Long Nguyệt lại đều đang ở giai đoạn sơ cấp của Nhân Hoàng cấp hai!

Nói cách khác, điện Thần Long thiếu một lực lượng trung kiên thực thụ!

Những cao thủ Nhân Hoàng cấp ba đến Nhân Hoàng cấp năm hầu như không có!

Nếu một người như Lý Bạch có thể gia nhập điện Thần Long, vô hình chung sẽ bù đắp tình trạng thiếu hụt nhân tài của điện Thần Long, cũng có thể cho đám người Long Nguyệt đủ thời gian để phát triển!

Tiêu Chính Văn nghe thấy vậy cũng chuyển ánh mắt về phía Lý Bạch, nói: “Không biết Kiếm Tiên có muốn đứng cùng chiến tuyến với Tiêu Chính Văn không?”

Lý Bạch không ngờ Tiêu Chính Văn lại chủ động mời mình, nhất thời vừa vui mừng vừa lo sợ, sững sờ một lúc lâu mới cúi người cung kính trước mặt Tiêu Chính Văn, nói: “Lý... Lý Bạch tôi bằng lòng làm trâu ngựa cho cậu Tiêu!"

"Ông Lý, quá khách khí rồi!"

Vừa nói, Tiêu Chính Văn vừa đỡ Lý Bạch dậy bằng cả hai tay, nói lời thành khẩn: “Ông Lý, ông cũng thấy tình hình bây giờ của điện Thần Long rồi đấy, mặc dù nói rằng bọn họ sau này tiền đồ vô hạn, nhưng bây giờ...”

Tiêu Chính Văn chỉ vào Long Ngao và mấy trăm thành viên của điện Thần Long, cau mày nói.

"Cậu Tiêu, chuyện này rất dễ xử lý, tôi có rất nhiều bạn bè thân thiết, hơn nữa ai nấy đều có thực lực phi thường, đương nhiên, bọn họ căn bản không thể so sánh được với cậu Tiêu, nhưng chí ít cũng đều có cảnh giới Nhân Hoàng cấp bốn cấp năm!"

"Ai cũng có thể trở thành trụ cột vững vàng của điện Thần Long bây giờ!"

Tiêu Chính Văn nghe thấy vậy liền khẽ gật đầu, nói: “Ồ? Theo như ông nói thì trong lòng ông Lý đã có những ứng cử viên thích hợp rồi?”

"Không dám nói là thích hợp, người này tên là Lục Tiêu Dao, thực lực Nhân Hoàng cấp năm, hơn một trăm năm trước cũng đã từng đại chiến với Tư Mã Quang của Bát Hiền Từ hơn 300 trận, bất phân thắng bại!"

"Về sau, vì đệ tử duy nhất của mình, người này bị Phong Nguyệt Các mưu đồ giết hại, ông ấy một mình một kiếm giết sạch toàn bộ Phong Nguyệt Các, tiếng ác truyền xa trong phút chốc!"

"Ngoài ra còn có một vị là Hứa Thương Long, đã từng được nhà họ Khổng tuyển chọn, nhưng vì khinh miệt những hành vi đê hèn của con em nhà họ Khổng nên đã từ chối trước mặt nhà họ Khổng!"

"Hơn nữa, vì điều này mà kết oán với nhà học Khổng, bị nhà họ Khổng truy giết nhiều lần, nhưng cho đến nay, những cao thủ mà nhà họ Khổng phái đi đều không thể làm người này bị thương!"

"Nếu có thể chiêu mộ hai người bọn họ, đối với điện Thần Long mà nói chính là tương đương với việc có được tứ xà bát trụ. Với tiếng ác của bọn họ, những thế gia bình thường căn bản không dám nhòm ngó điện Thần Long!"

Lý Bạch nói với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Chương 2160: Chiếm đóng Đế Khư

"Ồ? Hứa Thương Long đang ở cảnh giới nào vậy?”, Tiêu Chính Văn hỏi với vẻ hứng thú.

"Người này trước kia đã đạt tới cảnh giới Nhân Hoàng cấp sáu rồi, bây giờ đã hơn một trăm năm trôi qua, nếu không phải Nhân Hoàng cấp bảy thì cũng tầm tầm đó, hơn nữa, nghe nói người này còn chưa đầy năm trăm tuổi mà đã đạt đến cảnh giới như vậy, có thể gọi là tư chất hơn người!"

Khắp vùng ngoài lãnh thổ này, người tự tu luyện dưới năm trăm tuổi mà có thể đạt đến Nhân Hoàng cấp bảy gần như chỉ đếm trên đầu ngón tay!

Dù sao, những người này, xét về tài nguyên, bọn họ căn bản không thể so sánh được với đám người Vu Khiêm.

Tuy rằng Vu Khiêm cũng chưa đầy năm trăm tuổi nhưng sau lưng ông ta còn có nhà họ Khổng hùng mạnh hỗ trợ, các loại tài nguyên chính là thứ mà người tự tu hành vĩnh viễn theo không kịp!

Càng không nói đến đủ loại trận pháp, cộng với thời điểm đột phá cảnh giới, còn có một số lượng lớn cao thủ hộ pháp!

"Ồ? Theo như ông nói thì người này quả thực không đơn giản!" Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, tán thưởng nói.

Nếu không có Thiên Sơn Thư Lục, e rằng bây giờ Tiêu Chính Văn vẫn còn quanh quẩn ở ngoài cảnh giới Thiên Thần chứ đừng nói là bước chân vào cảnh giới Nhân Hoàng!

Nhưng trên thế giới còn có mấy bộ Thiên Sơn Thư Lục chứ?

"Ngoài ra còn có một người tự tu luyện cực giỏi, nghe nói người này là hậu duệ của Trần Khánh Chi, tên là Trần Huy Tổ. Nghe nói năm đó đã từng đại chiến một ngày một đêm với Khổng Tề Thiên, cuối cùng đã thắng Khổng Tề Thiên nửa chiêu!”

"Lần đó, nếu không phải có các cao thủ nhà họ Khổng ở đó, cứu Khổng Tề Thiên một mạng, e rằng Khổng Tề Thiên đã chết từ lâu rồi!"

Khổng Tề Thiên đã trải qua năm lần luân hồi, lại có cao thủ vùng ngoài vũ trụ chỉ dẫn, mặc dù cảnh giới không cao nhưng thủ đoạn tuyệt đối không phải người thường có thể so sánh được!

Với cảnh giới Nhân Vương đã có thể giết chết cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng trong nháy mắt, đủ để cho thấy thực lực ông ta cao thế nào!

Mà Trần Huy Tổ lại có thể đánh thắng Khổng Tề Thiên nửa chiêu, điều này đủ để cho thấy tư chất của Trần Huy Tổ hoàn toàn có thể gọi là xưng hùng một cõi!

“Ý của ông là ngay cả Khổng Tề Thiên cũng không bằng người này?”, Tiêu Chính Văn cau mày hỏi.

"Nói đúng ra thì Khổng Tề Thiên chỉ là bại tướng dưới tay người này, sau trận chiến đó, Khổng Tề Thiên không còn dám bước về phía tây nửa bước, từ đó đến giờ, cũng vô cùng khiếp sợ người này!"

"Có thể thấy rằng lúc đó, các cao thủ của nhà họ Khổng chắc chắn đã âm thầm ra tay giúp đỡ, cho dù như vậy thì Khổng Tề Thiên cũng thua cuộc!"

Lý Bạch có vẻ đăm chiêu, nói.

Nếu Khổng Tề Thiên chỉ thua đối phương nửa chiêu thì sau đó ông ta không thể sợ Trần Huy Tổ như sợ hổ được!

Với tính khí tự cao tự đại của ông ta, sao có thể không đi tìm Trần Huy Tổ để lấy lại thể diện chứ?

Nhưng cho đến nay, Khổng Tề Thiên thậm chí còn không dám gặp mặt Trần Huy Tổ, chứng tỏ tình hình lúc đó hoàn toàn không phải như những lời đồn đại của thế giới bên ngoài!

"Chỉ có điều, bây giờ, điện Thần Long căn bản không có danh tiếng gì ở vùng ngoài lãnh thổ, không biết những người này có cam tâm tình nguyện làm việc vì cậu Tiêu hay không?”

Lý Bạch bổ sung thêm.

“Không sao, phái người đi thử xem sao là được, cho dù đối phương không có hứng thú thì cũng có thể kết bạn mà!” Tiêu Chính Văn mỉm cười, nói.

Cũng trong lúc này, các bên ở Đông Vực cũng đang theo dõi nhất cử nhất động của Tiêu Chính Văn.

Dù sao giết chết người của Bát Hiền Từ, ở Đông Vực mà nói là việc ngàn năm chưa gặp, lần này Tiêu Chính Văn quả thực đã chơi lớn quá rồi.

"Nghe nói lần này Tiêu Chính Văn không có dự định trở lại giới thế tục trong một khoảng thời gian ngắn!"

"Nghe nói anh ta cũng đã dẫn theo thế lực của giới thế tục đến vùng ngoài lãnh thổ, có ý muốn cắm rễ ở vùng ngoài lãnh thổ!"

Không ít thế gia của vùng ngoài lãnh thổ đều bắt đầu nhao nhao bàn luận.

Đặc biệt là khi Tiêu Chính Văn giết chết Chu Hi - một trong tám hiền nhân của Bát Hiền Từ, nhà họ Khổng sao có thể dung tha cho Tiêu Chính Văn?

"Chẳng lẽ nhà họ Khổng chịu nhẫn nhịn như vậy sao? Người của Bát Hiền Từ chết vô ích rồi à?”

Suy cho cùng, sự việc này là cái tát vả vào mặt Bát Hiền Từ trước mặt mọi người, nhưng cho đến khi tin tức được truyền ra, phía bên Bát Hiền Từ vẫn không có bất kỳ động tĩnh nào, đây quả là điều không bình thường!

"Có lẽ bên Bát Hiền Từ và nhà họ Khổng lo lắng Đế Vương Các sẽ cuốn vào cuộc thị phi này nên mới tạm thời nhẫn nhịn! Kẻ dám thách thức nhà họ Khổng, không ai có kết cục tốt đẹp cả!"

"Đúng vậy, nhà họ Khổng là kẻ tiểu nhân nổi danh, đừng nói đến một Tiêu Chính Văn, ngay cả mười Tiêu Chính Văn cũng khó thoát khỏi âm mưu của bọn họ!"

Trong một thời gian ngắn, đủ lời bàn luận sôi nổi xôn xao.

Trong Tần Vương Cung, một người mặc áo đen chạy nhanh vào, cúi người báo cáo: “Báo cáo! Thế tử điện hạ, xảy ra chuyện lớn rồi, Tiêu Chính Văn đã dẫn người tiến vào và chiếm giữ Đế Khư rồi!"

"Hả?"

Thế tử trẻ tuổi Doanh Tử Chi mặc áo long bào, lộ ra một nụ cười lãnh đạm nói:"Tiêu Chính Văn chiếm đóng Đế Khư? Nhà họ Khổng và Đế Vương Các sẽ trơ mắt ngồi nhìn vậy sao?”
Chương 2148: Trận pháp Thương Long Vọng Nguyệt

Ngay cả nhà họ Doanh của Đại Tần cũng bị tin tức này làm kinh động!

Nơi đó là Đế Khư, nói là thánh địa số một Đông Vực cũng không ngoa!

Bất kể Đế Vương Các hay nhà họ Khổng cũng đều thèm thuồng chỗ này từ lâu, mà Tiêu Chính Văn lại thừa dịp sơ hở, giành được vùng đất quý giá này trước một bước!

"Cậu dò hỏi kỹ càng chưa? Chắc chắn Tiêu Chính Văn dẫn người vào ở Đế Khư mà không phải chỉ đi vào một mình?", một ông cụ mặc áo giáp nặng nề bên cạnh, mang vẻ mặt vô cùng uy nghiêm, chất vấn.

Người này là thuộc hạ của Vương Tiễn, tên là Vương Bí!

"Thuộc hạ đã điều tra rõ, Tiêu Chính Văn đã quyết định di dời điện Thần Long từ thế tục đến vùng ngoài lãnh thổ, mà địa điểm cuối cùng được chọn là tại Đế Khư!", người đàn ông áo đen lớn tiếng lặp lại.

"Tiêu Chính Văn này quả thật là khá thú vị!", người đàn ông quần áo trắng ngồi cúi đầu bên cạnh, tay phe phẩy quạt Tiêu Dao, tay vuốt chòm râu dê, mỉm cười nói.

"Trương Nghi, Tiêu Chính Văn vào ở Đế Khư chẳng khác nào chiếm đoạt thánh địa của Đông Vực, ông lại vui mừng như thế sao?", Doanh Tử Chi hơi cau mày, vẻ mặt không vui nói.

"Thế tử điện hạ, chuyện này không phải chuyện xấu đối với nhà họ Doanh! Đế Khư vẫn luôn là tiêu điểm của các phe tranh đoạt, dù Tiêu Chính Văn không chiếm đóng thì cũng sẽ có người khác cướp mất!"

"Nhưng bất kể thế nào, nhà họ Doanh cũng tuyệt đối không chiếm được!"

"Tiêu Chính Văn kết thù sâu đậm với nhà họ Khổng, lại thân thiết với nhà họ Võ, nhà họ Doanh chúng ta đã âm thầm liên minh với nhà họ Võ từ hơn tám trăm năm trước, Tiêu Chính Văn lấy Đế Khư tức là đoạt được thánh địa cho nhà họ Võ và nhà họ Doanh!"

"Dĩ nhiên chúng ta nên vui mừng, hơn nữa, cần phải âm thầm giúp hắn một tay!"

Trương Nghi dứt lời, ánh mắt nhìn thẳng về phía Vương Bí, nhẹ nhàng phất quạt Tiêu Dao.

"Rõ! Mạt tướng biết nên làm thế nào, mong Trương Tương Quốc yên tâm!", Vương Bí nói xong, bước ra khỏi hoàng Tần Vương Cung!

Mà ở phía khác, Bát Hiền Từ cũng đã nhận được tin tức y hệt!

"Cái gì? Tiêu Chính Văn lại dám vào ở Đế Khư? Ai cho hắn lá gan đó! Chẳng lẽ Đế Vương Các lại ngồi yên không để ý đến?"

Bầu không khí trong Bát Hiền Từ bất chợt trở nên cực kỳ nặng nề.

Dẫu sao chuyện này không giống như bình thường, việc quyền sở hữu thánh địa vẫn một mực treo đó mà không quyết định không phải giả, nhưng bất kể thế nào cũng không thể chắp tay đưa Đế Khư cho Tiêu Chính Văn!

Nhất là khi Viên Thiên Canh công khai đứng ra vì Tiêu Chính Văn càng làm cho thế lực khắp nơi dưới trướng nhà họ Khổng đều cảm nhận được áp lực trước nay chưa từng có!

"Thằng nhãi Tiêu Chính Văn nghĩ mọi việc cũng đơn giản quá nhỉ, chỉ dựa vào một mình Viên Thiên Canh mà hắn đã dám chiếm đoạt Đế Khư sao? E rằng hắn cách cái chết không xa nữa đâu!"

Trong Bát Hiền Từ, một ông cụ mặc áo gấm đầu đội tử kim quan, cười nhạt nói.

Người này là Tần Cối - một trong những chủ sự của Bát Hiền Từ, mang tiếng ác xấu xa trong lịch sử!

Ông ta đã bán đứng giang sơn cùng con dân Đại Tống đổi lấy trăm năm giàu sang cho con cháu đệ tử của nhà họ Khổng, mới giành được địa vị chủ sự của Bát Hiền Từ!

So với người có tên tuổi chưa từng được nhắc đến trong kinh sử - Vu Khiêm, có thể nói nhà họ Khổng đã dốc hết tài nguyên không tiếc gì, cố ép trong vòng mấy trăm năm bồi dưỡng Tần Cối thành cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp tám!

Hơn nữa đã nhiều năm qua, Bát Hiền Từ chưa bao giờ công khai thân phận của Tần Cối!

Vừa là vì âm thầm bồi dưỡng nhân tài để tránh bị những thế lực khác để mắt tới!

Mặt khác, danh tiếng của Tần Cối quá kém, cho dù sau đó không ít môn nhân đệ tử nhà họ Khổng đứng ra tẩy trắng cho Tần Cối cũng không thể thay đổi hình tượng của Tần Cối trong mắt người đời!

Nếu một tên phản quốc như vậy xuất hiện trong danh sách chủ sự của Bát Hiền Từ, nhà họ Khổng không cần đánh cũng tự thua rồi!

"Theo thuộc hạ biết, Tiêu Chính Văn đang mời chào nhân tài, hẳn hắn cũng biết rõ, thực lực không đủ căn bản không thể đặt chân ở Đế Khư!", một nho sĩ quần áo trắng, hết sức cung kính bẩm báo với Tần Cối.

Người này chính là học trò đắc ý của Tần Cối - Dương Hiến.

"Ồ? Mời chào nhân tài? Dõi mắt khắp toàn bộ Đông Vực, ai dám theo?", Tần Cối nheo mắt lại, mặt cười gian xảo hỏi.

"Nghe nói bọn họ đã phái người đi mời Hứa Thương Long và Lục Tiêu Dao – mấy người thân thiết cũ của Lý Bạch, và con cháu của Trần Khánh Chi - Trần Huy Tổ!", Dương Hiến vội vàng báo cáo.

"Hừ! Lại là ba cục đá cứng đầu trong nhà xí! Một đám không biết điều, tôi lại muốn xem thử ai dám đối địch với Bát Hiền Từ chúng ta!"

Tần Cối nghe thấy tên của ba người này giận đến nỗi mặt mũi méo mó!

Ba người này đều là phần tử cực đoan cực kỳ ngoan cố đã có thù oán với nhà họ Khổng và Bát Hiền Từ!

Bất kể nhà họ Khổng mời chào thế nào, cũng thề không đội trời chung với nhà họ Khổng, đúng là cực kỳ đáng ghét!

Đáng hận hơn là tên Lý Bạch không biết tốt xấu gì, không chỉ đến nương tựa Tiêu Chính Văn, còn giúp Tiêu Chính Văn kêu gọi người tài, khuếch đại thế lực, thật đáng chết.

Một khi Tiêu Chính Văn có sức ảnh hưởng ở vùng ngoài lãnh thổ, thì thật sự là bất lợi vô cùng to lớn với nhà họ Khổng!

Đặc biệt là kết cục của Vu Khiêm và Thượng Quan Vô Kỵ càng khiến Tần Cối tái mặt!

Ngay cả Vu Khiêm cũng bị Tiêu Chính Văn đánh đến mức không còn hình dạng con người, nếu có một ngày Tần Cối rơi vào tay Tiêu Chính Văn thì không phải sẽ bị chém thành nghìn mảnh sao?

"Thầy, theo con biết, Bạch Ngọc Trinh của nhà họ Bạch cũng đang giúp đỡ tên tiểu bối Tiêu Chính Văn kia!", Dương Hiến cắn răng nghiến lợi bổ sung.

"Ồ?"

Con ngươi của Tần Cối đảo mấy vòng, lập tức ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề!

Nhà họ Bạch lại là một sự tồn tại hết sức đặc thù, sự ủng hộ hay phản đối của nhà họ Bạch chẳng khác nào là ý của nhà họ Doanh!

Nếu ngay cả nhà họ Doanh cũng đứng về phía Tiêu Chính Văn thì tuyệt không phải chuyện tốt lành gì đối với nhà họ Khổng!

"Đến lúc nhắc nhở anh em nhà họ Bạch một chút rồi, giúp tiểu bối không biết điều Tiêu Chính Văn kia chống lại người nhà họ Khổng chúng ta, chẳng lẽ chúng muốn quyết đấu với nhà họ Khổng?"

"Thầy à, Tiêu Chính Văn chẳng qua chỉ là một tiểu bối trong thế tục, chẳng lẽ thật sự đã uy hiếp đến Bát Hiền Từ chúng ta, thậm chí là toàn bộ nhà họ Khổng?"

Dương Hiến hơi kinh ngạc hỏi.

"Tiểu bối? Một tiểu bối cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm sao ư? Dương Hiến, con nghĩ chuyện này quá đơn giản rồi!", ánh mắt Tần Cối lạnh lùng nhìn lướt qua Dương Hiến, hiển nhiên cực kỳ bất mãn đối với tầm nhìn hạn hẹp của hắn.

"Thầy ơi, một Nhân Hoàng cấp năm mà thôi dù chúng ta cho hắn cơ hội trưởng thanh thì hắn có thể làm gì được? Chẳng lẽ con kiến hôi có thể lay động cây đại thụ?"

Ngược lại mặt Dương Hiến đầy vẻ khinh thường.

So với người nhà họ Khổng khắp thiên hạ, Tiêu Chính Văn chỉ là một con kiến hôi thôi, căn bản không gây nên nổi sóng gió gì.

Không chỉ Dương Hiến có ý nghĩ như vậy, ngay cả những người khác trong Bát Hiền Từ cũng đều có góc nhìn ý hệt hắn!

Huống chi bản thân Dương Hiến cũng có tu vi Nhân Hoàng cấp sáu, thực lực cao hơn Tiêu Chính Văn nhiều.

Vì vậy, càng không coi Tiêu Chính Văn ra gì.

Dẫu sao thực lực mới là phép vua!

Còn về Khổng Tề Thiên, Quảng Lăng Tử gì đó, trong mắt Dương Hiến, những người này căn bản là củi mục ngàn năm, thậm chí Dương Hiến cũng chưa từng để tâm đến tin tức những người này thua trong tay Tiêu Chính Văn.

Nếu thật sự ra tay, gộp cả hai người họ lại cũng không phải đối thủ của một mình hắn!

"Tiêu Chính Văn không đủ gây sợ hãi ư? Dương Hiến, sau này phải nhớ mở tầm mắt nhìn xa hơn một chút! Người có thể khiến Viên Thiên Canh phục tùng sao có thể là một nhân vật nhỏ được!"

Sắc mặt Tần Cối u ám trong nháy mắt.

"Chỉ dựa vào một Viên Thiên Canh hẳn không gây nên được sóng gió gì, dẫu sao năm đó Viên Thiên Canh cũng bị huyết tộc trấn áp ngàn năm, nếu như ông ta thật sự có thực lực thay đổi thế cục Đông Vực, sao có thể bị huyết tộc bắt sống được chứ?"

"Hơn nữa, với thực lực của thầy cộng thêm sự trợ giúp của nhà họ Khổng, Viên Thiên Canh có thể làm gì được? Dù ông ta có tài năng thay đổi đất trời cũng đâu thể đồng thời nghênh chiến vô số cao thủ!"

Ngược lại Dương Hiến không cho là đúng, cười nhạt một tiếng.

Theo hắn thấy, toàn bộ vùng ngoài lãnh thổ, thế lực có thể đối địch với nhà họ Khổng còn chưa sinh ra, Tiêu Chính Văn là cái thá gì?

"Hơn nữa, với chút danh vọng của Tiêu Chính Văn bây giờ, muốn khiến ba người này gia nhập điện Thần Long chắc chắn là nói vớ vẩn!", Dương Hiến hết sức tự phụ.

Lúc này, Tiêu Chính Văn và Bạch Ngọc Trinh cũng đi theo Lý Bạch đến núi Long Minh, tìm Hứa Thương Long.

Đứng dưới núi Long Minh, Tiêu Chính Văn nhìn lên ngọn núi lớn cao chừng bảy mươi tám mươi nghìn thước, không nhìn thấy đỉnh núi, trong núi thỉnh thoảng còn có tiếng rồng gầm vọng ra!

Một thác nước đổ xuống, uốn lượn như một con rồng lớn!

"Trận pháp Thương Long Vọng Nguyệt tuyệt đỉnh! Hứa Thương Long quả nhiên bất phàm!", Tiêu Chính Văn gật đầu tán dương.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom