• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (6 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2162: Trăm nghe không bằng một thấy

Có thể đứng giữa trận pháp võ đạo diễn hóa ra Long Ngâm Phượng Minh, đủ để chứng tỏ trình độ trận pháp của Thương Long đã đạt được thành tựu nhất định.

Cho dù đang ở Đạo Cảnh, không lĩnh ngộ được những gì thuộc về cảnh giới Quy Chân, nhưng cũng là người nổi bật ở Quy Chân!

“Hứa Thương Long này quả nhiên không tầm thường, xưa nay Long Ngâm Phượng Minh là một cực trong trận pháp, bảo sao nhiều người nói rằng, thực lực của Thương Long đủ để khiêu chiến cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp bảy!”

Bạch Ngọc Trinh ra vẻ tán thưởng nói.

Mọi người đi men theo đường mòn bên núi, sương mù khắp nơi càng khiến cho ngọn núi này mang vẻ âm u thần bí.

“Hy vọng Thương Long sẽ không làm chúng ta mất mặt, nếu không, e là sẽ bị những thế lực lớn khác cười nhạo!” Lý Bạch nghiêm túc nói.

Điện Thần Long mới tới vùng ngoài lãnh thổ, vẫn chưa xuất hiện cùng lúc với bất kỳ ai hay bất kỳ thế lực nào, nếu lần này ra quân thất bại thì điện Thần Long sẽ phải chịu đả kích khó mà tưởng tượng nổi!

Hiện giờ, cả vùng ngoài lãnh thổ đều nhận được tin tức, Tiêu Chính Văn đích thân dẫn người đến mời Hứa Thương Long gia nhập điện Thần Long, nếu như bị ông ta thẳng thừng từ chối, các cao thủ khác sẽ càng thêm khinh thường thế lực mới như điện Thần Long.

Trên thực tế, một thế lực mạnh hay yếu không liên quan nhiều đến những người mạnh nhất của thế lực ấy.

Dù gì thì mấy thứ như thể diện quá vi diệu, có lúc, vũ lực có cao đến đâu thì người khác cũng chưa chắc quan tâm.

Hơn nữa, do việc của Bát Hiền Từ bên nhà họ Khổng nên chuyện này càng được chú ý nhiều hơn.

Tần Cối mở Thiên Nhãn Kính bên trong Bát Hiền Từ ra xem, quan sát chằm chằm từng cử chỉ một của mấy người Tiêu Chính Văn.

“Tiêu Chính Văn thật sự đi mời Hứa Thương Long à?” vẻ âm u trên mặt Tần Cối trông như sắp nhỏ ra nước tới nơi.

Dựa vào số lần cuộc đụng độ khá nhiều giữa Hứa Thương Long và Bát Hiền Từ với nhà họ Khổng thì xem ra, tám mươi phần trăm là ông ta sẽ đồng ý với lời mời của Tiêu Chính Văn, gia nhập điện Thần Long!

Điều này vô hình trung sẽ tạo nên áp lực to lớn cho Bát Hiền Từ.

Hứa Thương Long không chỉ là một người tu luyện đơn giản, bản thân ông ta cũng có rất nhiều đệ tử đồ tôn, mà những người này sống ở khắp Tây Vực và Nam Vực!

Chỉ cần Hứa Thương Long về dưới trướng Tiêu Chính Văn, chẳng khác nào điện Thần Long cài cắm thế lực của mình ở cả hai khu vực lớn này cả!

Đây là kết quả mà Bát Hiền Từ không muốn nhìn thấy nhất!

“Thưa thầy, có cần con dẫn người đến cảnh cáo Hứa Thương Long trước không?” Dương Hiến ngạo nghễ hỏi.

Hắn và Hứa Thương Long đều ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp sáu, hơn nữa đến hôm nay, Dương Hiến chưa bao giờ xem mấy người tu luyện do Hứa Thương Long dẫn đầu ra gì.

Trong mắt hắn, người tu luyện là thứ rác rưởi mà các thế lực lớn vứt bỏ, bọn họ vốn không hề có tư cách để so sánh với con cưng của trời được hưởng tài nguyên bồi dưỡng từ một thế lực lớn như hắn!

“Ngu xuẩn!”

Hai mắt Tần Cối lóe lên tia sáng lạnh buốt, ông ta dữ dằn trừng mắt với Dương Hiến, nói: “Con chê Bát Hiền Từ chúng ta chưa mất mặt đủ à?”

“Lúc này lại dẫn người đi uy hiếp Hứa Thương Long, con đang bảo vệ Bát Hiền Từ hay là đang giúp cho Tiêu Chính Văn đấy hả?”

“Trước khi làm gì thì phải động não đi!”

Dương Hiến thấy Tần Cối tức giận thì vội vàng cúi đầu, nhỏ giọng: “Vậy thưa thầy, chúng ta nên làm gì bây giờ ạ? Đâu thể trơ mắt ra nhìn Hứa Thương Long gia nhập điện Thần Long được!”

“Một khi người này bị Tiêu Chính Văn thu phục thì có thể sẽ gây ra phản ứng dây chuyền, lỡ đâu những người tu luyện đã từng đối đầu với chúng ta đều thi nhau noi theo…”

Nói đến đây, Dương Hiến cũng không dám nói thêm gì nữa.

Từ khi Bát Hiền Từ được thành lập đến nay đã làm không biết bao nhiêu chuyện táng tận lương tâm, người từng thề không đội trời chung với Bát Hiền Từ lại càng không đếm xuể!

Nếu những người này tự mình đấu tranh thì Bát Hiền Từ cũng chẳng thèm quan tâm làm gì, nhưng nếu bọn họ tụ tập lại với nhau thì sẽ tạo thành một thế lực khổng lồ, đến lúc đó, e là Bát Hiền Từ sẽ lâm vào cảnh khốn khó!

“Đợi đó!” Tần Cối nặn ra một chữ từ trong kẽ răng, khuôn mặt già nua của ông ta sa sầm, mắt nhìn lom lom vào Thiên Nhãn Kính.

Trong lúc này, Tiêu Chính Văn và đám người Bạch Ngọc Trinh đã đi đến một vùng đất rộng lớn nằm nơi lưng chừng núi!

Từ chân núi nhìn lên, nơi này chẳng có gì bắt mắt, nhưng chỉ người đã lạc vào cảnh giới kỳ lạ này mới hay, nơi đây chẳng khác gì động trời!

Trên bãi đất là đủ kiểu đình đài lầu các, suối trong lững thững đổ xuống, bên cạnh dòng suối còn tọa lạc một ngôi đình hóng gió, bên trong đình là một người đàn ông áo trắng quần trắng đang khép mắt nằm nghỉ.

Sau lưng ông ta là hai người hầu đang nhẹ nhàng phe phẩy quạt ba tiêu.

Bên cạnh, thị nữ đang mài trà, trên bếp lửa, nồi nước sôi ùng ục.

Mấy người Tiêu Chính Văn vừa mới xuất hiện ở bãi đất, thị nữ ngồi bên đã nhỏ giọng thông báo với người đàn ông đồ trắng: “Chủ nhân, người ông chờ đã đến!”

Người đàn ông đồ trắng nghe thế thì từ từ giương mắt lên nhìn, ánh mắt sắc bén như lưỡi kiếm, trong nháy mắt, không trung chợt hiện lên một luồng sáng lấp lánh bắn về phía nhóm người Tiêu Chính Văn.

“Giết chết Chu Hi của Bát Hiền Từ, khiêu chiến với cả nhà họ Khổng, dẫn người thế tục đến Đông Vực, quả nhiên là trăm nghe không bằng một thấy!”

Trên mặt Hứa Thương Long chợt nở nụ cười, ông ta quay đầu nhìn Bạch Ngọc Trinh khẽ ôm quyền rồi đưa tay ra hiệu mời với mọi người, riêng ông ta thì vẫn ngồi yên chỗ cũ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom