• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (12 Viewers)

  • Chương 2156: Chấn động

Mặc dù Tiêu Chính Văn không đuổi giết hết những người đi theo Vu Khiêm đến làm loạn mộ Nữ Đế, nhưng động tĩnh lần này quả thật quá lớn.

Dường như mỗi lần Tiêu Chính Văn đến ngoài lãnh thổ cũng gây ra một trận xáo động cực lớn, lần trước Tiêu Chính Văn đã ép buộc Thiên Đạo Minh Ước phải cúi đầu nhận tội với anh.

Lần này là gây ra mối thù biển máu với nhà họ Khổng.

Điều này cũng giống như một mình anh đang khiêu chiến với cả ngoài lãnh thổ.

“Anh Tiêu, có chuyện không hay rồi, tôi vừa nhận được tin tức, rất nhiều gia tộc đang âm thầm hợp lực với nhà họ Khổng chuẩn bị trực tiếp tiêu diệt thế tục để cứu vãn thể diện”.

Bạch Ngọc Trinh cau mày, động tĩnh lần này quả thật quá lớn, không ít các gia tộc trước đó chưa hề đối đầu với Tiêu Chính Văn, bây giờ cũng bắt đầu xem Tiêu Chính Văn như kẻ thù.

Điều này tuyệt đối không phải là chuyện tốt với Tiêu Chính Văn lẫn Hoa Quốc ở thế tục.

“Tiêu diệt thế tục? E là chúng sẽ không có thời gian rảnh đâu, ngoài lãnh thổ sông núi hữu tĩnh, lần này đến ngoài lãnh thổ tôi vẫn chưa định quay về”.

Tiêu Chính Văn quay sang nhìn ngọn núi lớn bao phủ trong làn sương mờ, linh khí ở nơi đó rất dồi dào, hơn nữa vị trí đắc địa, lại nằm ở dải đất trung tâm của Đông Vực.

Thấy thế Bạch Ngọc Trinh ngạc nhiên nói: “Anh Tiêu, ý anh là muốn ở lại vùng ngoài lãnh thổ ư?”

“Dĩ nhiên rồi, có qua mà không có lại thì không lịch sự, nếu vùng ngoài lãnh thổ đã chủ động khiêu khích thì thế tục dĩ nhiên không thể để ngoài lãnh thổ thất vọng, nếu chúng không muốn buông tay thì Tiêu Chính Văn tôi sẽ đáp lễ đến cùng”.

“Thay vì để chúng phá hoại sinh thái ở thế tục thì chi bằng chủ động ra tay quyết đấu cao thấp với chúng ở ngoài lãnh thổ”.

Tiêu Chính Văn cực kỳ kiên định nói.

Từ sau khi linh khí hồi phục đến nay, các thế tục ở ngoài lãnh thổ lại khiêu khích thế tục lần nữa, làm loạn đến mức thế tục chẳng được yên.

Thay vì cứ bị động bị đòn chi bằng chủ động tấn công, tạo ra một phương trời ở ngoài lãnh thổ.

Chỉ có khiến các gia tộc ở ngoài lãnh thổ sợ thì chúng mới không dám láo xược thế nữa.

Vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn tiến một bước trong không trung nói với mấy người Long Hình bên dưới: “Từ hôm nay điện Thần Long sẽ vào vùng ngoài lãnh thổ”.

“Ba Long Tôn đều phải chuyển đến Đông Vực, từ hôm nay phải cho các thế lực ở ngoài lãnh thổ tuân thủ quy tắc của thế tục vô điều kiện, tôn trọng thế tục của chúng ta”.

Tiêu Chính Văn nói thế khiến mấy người Võ Anh Hào đều ngạc nhiên.

Trước khi đi Tiêu Chính Văn không hề nói mục đích chính trong chuyến đi này của anh.

Đến khi Tiêu Chính Văn nói mấy lời này, Võ Anh Hào mới biết tại sao lần này Tiêu Chính Văn lại dẫn theo mấy trăm cao thủ điện Thần Long cùng đến ngoài lãnh thổ.

Suy nghĩ này của Tiêu Chính Văn phải gọi là lớn gan.

Nghĩ lại thì mấy ngàn năm nay các thế lực ngoài lãnh thổ đã có sự phân chia thế lực của riêng mình, sự xuất hiện của điện Thần Long chắc chắn sẽ phá vỡ sự cân bằng thế lực đã hình thành mấy ngàn năm nay.

Hơn nữa lần này Tiêu Chính Văn đến ngoài lãnh thổ khác với các thế lực đã chuyển đến ngoài lãnh thổ trước đó.

Trước đó mặc dù cũng có không ít thế lực ở thế tục lập ra đạo trường ở ngoài lãnh thổ, nhưng đó đều hòa nhập với ngoài lãnh thổ bằng phương pháp hòa bình, chẳng hạn như năm đại danh sơn.

Nhưng Tiêu Chính Văn lại dùng vũ lực để khiêu chiến với các thế lực trước, ép buộc phân chia địa bàn, sau đó mới chuyển vào ngoài lãnh thổ, điều này đã khác hẳn về bản chất với các thế lực trước đó.

Ngay cả Viên Thiên Canh cũng ngơ ngác chứ đừng nói gì đến Võ Anh Hào và Thượng Quan Uyển Nhi.

“Cậu Tiêu, cậu nói thật à?”, ông Quý không khỏi nhíu mày hỏi.

“Sao thế, có gì không ổn ư? Lẽ nào thế tục chúng ta chỉ có thể để mặc cho chúng liên tục khiêu khích, không thể đánh trả?”, Tiêu Chính Văn thản nhiên nói.

“Không, cậu Tiêu à, ý tôi muốn nói là hoàn cảnh ngoài lãnh thổ phức tạp, có nên chuẩn bị trước hay không, sau đó…”

“Chuẩn bị? Đứng trước luật rừng cá lớn nuốt cá bé thì không cần chuẩn bị, thực lực là sự chuẩn bị tốt nhất”, Tiêu Chính Văn trầm giọng nói.

Nghe anh nói thế, mấy người Long Hình cũng chấn động.

Thật ra rất lâu trước đó, họ vẫn luôn nghẹn một bụng tức giận, bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội trút giận, dù là chết trận họ cũng sẵn sàng đi theo Tiêu Chính Văn chinh chiến với các thế lực ở ngoài lãnh thổ.

Giống như năm đó họ đi theo Tiêu Chính Văn chống lại kẻ thù bên ngoài ở Bắc Lương.

“Anh Tiêu, ngọn núi anh chọn mặc dù có vị trí địa lý đắc địa nhưng tốt nhất vẫn nên chọn nơi khác”, Bạch Ngọc Trinh nhìn Tiêu Chính Văn, cũng chú ý đến ngọn núi cao được bao phủ quanh bởi sương mờ.

“Ồ? Tại sao?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.

“Nơi đó không chỉ được nhà họ Khổng nhắm đến, ngay cả Đế Vương Các cũng muốn vào đó, nhưng hai bên vẫn luôn cố chấp không buông, thế nên đến giờ cũng không có gia tộc và tông môn nào dám chuyển vào ngọn núi này”.

“Nếu điện Thần Long vội vàng chuyển vào, e là sẽ trở thành mục tiêu chỉ trích của mọi người”, Bạch Ngọc Trinh kiên nhẫn khuyên can.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom