• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (9 Viewers)

  • Chương 1723-1727

Chương 1723: Bản năng

Đây cũng là bản năng bẩm sinh của tất cả thành viên vương thất nhà họ Ấn, ngay cả một đứa trẻ sơ sinh cũng không sợ đao kiếm.

Nhưng Arcelor với thân hình cường tráng như vậy, lại bị đánh đến hộc máu, làm sao có thể không khiến người ta lạnh cả sống lưng?

Nhưng tất cả chỉ mới là bắt đầu, ngay sau đó, những nắm đấm dày đặc như mưa rơi xuống người Arcelor.

Cái hố hình người đó trong nháy mắt đã sâu hàng trăm mét.

Mỗi nắm đấm Tiêu Chính Văn đánh xuống đều khiến cả ngọn núi rung chuyển, ngay cả các thành phố lân cận cũng bị ảnh hưởng, nhiều người dân hoảng loạn bỏ chạy.

“Chẳng phải ông nói muốn giết tôi à? Tại sao không còn không ra tay?”

Tiêu Chính Văn tung thêm một cú đấm nữa, giơ chân giẫm lên khuôn mặt bê bết máu của Arcelor, nhếch mép nói.

“Ưm ưm ưm...”

Arcelor muốn hét lên, nhưng gót giày của Tiêu Chính Văn vừa vặn ấn vào miệng ông ta, khiến ông ta không nói được lời nào.

“Rầm!”

Tiêu Chính Văn lại giẫm mạnh lên mặt Arcelor khiến mặt ông ta biến dạng.

“Dựa vào ông mà cũng dám dọa giết cả nhà tôi sao? Ông thử giết một người tôi xem xem!”

Vừa dứt lời, những cú đấm và đá nặng nề hơn lại giáng xuống cơ thể Arcelor. Trong vòng chưa đầy năm phút, Arcelor đã ngừng giãy giụa.

Thứ xuất hiện trước mặt mọi người chỉ là một khối thịt thối không còn chút sức sống.

Trong cái hố hình người ngập máu, Arcelor nhìn chằm chằm bầu trời ngay phía trên, chỉ là đôi mắt không còn sáng nữa, giống như một con cá chết.

“Vương tử nhà họ Ấn chết rồi?”

“Bị đánh chết rồi!”

“Đây... đây chẳng phải là nghịch thiên sao?”

Nhìn thấy thi thể Arcelor nằm trước mặt, mọi người đều há hốc mồm.

Vào lúc này, cả thế giới yên lặng đến đáng sợ, ngay cả Long Kinh cũng rơi vào khoảng lặng ngắn ngủi.

Nhìn thấy cảnh này, Lục Tiểu Thiến càng thêm kinh ngạc đứng sững tại chỗ.

Mọi người còn chưa kịp định thần lại, Tiêu Chính Văn đã bay lên khỏi mặt đất, phóng thẳng tới chỗ hầu tước huyết tộc.

“Vụt!”

Một tia sáng bạc lóe lên, máu bắn ra từ cơ thể hầu tước huyết tộc.

“Hự!”

Vị hầu tước huyết tộc kia lấy tay ôm ngực, quỳ xuống mặt đất.

Tiêu Chính Văn bước đến chỗ hắn, vung tay kéo cổ áo, nhấc bổng hắn khỏi mặt đất.

Tiêu Chính Văn lúc này đáng sợ như thần chết.

Vị hầu tước huyết tộc nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ vô cùng sợ hãi.

“Chẳng phải anh bảo tôi giết anh sao? Bây giờ tôi sẽ cho anh được toại nguyện!”

Rầm một tiếng, Tiêu Chính Văn đã vặn đứt cổ đối phương.

“Lộc cộc!”

Một chiếc đầu người từ trên cổ hầu tước huyết tộc lăn xuống.

Tiêu Chính Văn ném cái xác không đầu vào hố sâu dưới chân như ném rác, sau đó bay lên không trung, giống như một vị thần giáng thế, bay đi về hướng của Hoa Quốc.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả người trong Hoa Quốc đều sôi trào.

Huyết tộc luôn vô cùng lớn mạnh, nhưng bây giờ thì sao?

Hai vị hầu tước đã bị giết, ngay cả người thừa kế gia tộc cổ đại của Mỹ Lục cũng mất mạng.

Sức mạnh này khiến người dân Hoa Quốc vô cùng phấn khích.

Đặc biệt là sau khi Tiêu Chính Văn giết Arcelor, anh giống như một vị thần giáng thế, mang đến cho người dân Hoa Quốc bị đám huyết tộc kia bức ép, nhìn thấy một tia hy vọng.

“Người này rốt cuộc là ai?”

“Còn phải hỏi sao! Nhất định là trợ thủ cho tiền bối Thiên Minh Tử mời tới. Không nhìn thấy cách anh ta xuất hiện giống hệt tiền bối Thiên Minh Tử sao?”

“Hừ, tôi nghĩ chắc là người của Thiên Cung Bắc Cực, lần này chúng ta phải cảm ơn tiền bối Thiên Minh Tử tử tế mới được!”

Bỗng chốc, rất nhiều tiếng bàn luận vang lên, nhưng đều chỉ về phía Thiên Cung Bắc Cực.

Ở Âu Lục và Mỹ Lục càng nổi lên trận sóng dư luận lớn.

Đường đường là vương tử nhà họ Ấn mà lại bị người ta đánh chết, hơn nữa đối phương còn là người Hoa Quốc.

Điều này tương đương với việc tuyên chiến với nhà họ Ấn.

Lẽ nào các thế lực lớn bên ngoài Hoa Quốc đã bí mật tập hợp?

Nói cách khác, những cường giả ở vùng ngoài lãnh thổ Hoa Quốc đã lên kế hoạch lợi dụng sự hỗn loạn để tiêu diệt vương tộc nhà họ Ấn?

Nhưng dù thế nào thì kết cục cuối cùng cũng sẽ là thảm họa lớn đối với võ tông Hoa Quốc.

Xét cho cùng, nhà họ Ấn có huyết mạch Long tộc, cho dù Hoa Quốc có thắng thì cũng thắng trong thảm hại.

Đúng lúc này, điện thoại của Lục Tiểu Thiến đổ chuông, nhìn thấy Tần Vũ đích thân gọi tới, Lục Tiểu Thiến nghe máy với vẻ mặt tái nhợt: “Tổng tư lệnh Tần, không biết anh gọi tôi có gì chỉ giáo?”

“Cô Lục, màn biểu diễn tối nay thật sự vô cùng đặc sắc, không ngờ huyết tộc và Thiên Cung Bắc Cực lại có tham vọng lớn đến vậy!”

Tiếng cường lớn của Tần Vũ vang lên trong điện thoại.
Chương 1724: Không gánh vác nổi

Lục Tiểu Thiến nghe thấy giọng điệu chế giễu của Tần Vũ bên trong điện thoại thì tức tới độ mặt mày tái xanh!

Trước lúc đó, Tần Vũ đã từng mấy lần cử người tìm Lục Tiểu Thiến để bàn bạc những vấn đề có liên quan tới việc chung sống hoà bình, mong bọn họ cố gắng đừng quấy nhiễu tới cuộc sống của người dân bình thường.

Thế nhưng Lục Tiểu Thiến lại từ chối gặp mặt Tần Vũ, thậm chí còn huênh hoang nói rằng sẽ cho Tần Vũ xem một vở kịch hay trong vòng một tuần!

Kết quả chuyện tối ngày hôm nay lại như một cú tát mạnh giáng thẳng lên trên mặt Lục Tiểu Thiến!

Rất rõ ràng, đây nhất định là do Thiên Cung Bắc Cực đã có thoả thuận bí mật gì đó với lãnh đạo cấp cao Hoa Quốc trước khi sự việc xảy ra, lúc này Thiên Minh Tử mới nhận lời mời của cô ta tới tham dự buổi tiệc, thế nhưng mặt khác lại âm thầm cử người giết chết hai hầu tước của huyết tộc!

Lúc này, người có sắc mặt còn khó coi hơn cả Lục Tiểu Thiến phải kể đến Thiên Minh Tử.

Dù thế nào thì ông ta cũng không dám tin người nhìn không rõ tướng mạo đó lại là người của Thiên Cung Bắc Cực!

Hơn nữa, Thiên Cung Bắc Cực căn bản không có lý do để đối đầu với huyết tộc!

Nhìn thấy sắc mặt của mấy lãnh đạo cấp cao trong huyết tộc đứng xung quanh đều u ám tới cực điểm, Thiên Minh Tử cũng sợ tới độ đổ mồ hôi lạnh!

Mặc dù trong trận chiến tại Hoa Sơn trước kia, ông ta đã giành được chiến thắng lớn, thế nhưng đó là trận đánh đơn một đấu một, nếu như đối phương sử dụng ưu thế số người thì có mười Thiên Minh Tử cũng phải chết trên mảnh đất này!

Thế nhưng trước mắt, dù Thiên Minh Tử có trăm cái miệng cũng chẳng thể giải thích nổi, mối hoạ này ông ta không muốn gánh vác thì cũng vẫn phải gánh!

“Thiên Minh Tử, Thiên Cung Bắc Cực mấy người đúng là tung ra một nước cờ quá hay, có điều trước đấy người của mấy người không hỏi rõ Arcelor đó là ai hay sao?”

“Giết chết vương tử nhà họ Ấn, không chỉ có ông sẽ nổi danh mà danh tiếng của Thiên Cung Bắc Cực mấy người cũng sẽ càng lẫy lừng hơn ở vùng ngoài lãnh thổ!”

Lục Tiểu Thiến đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Thiên Minh Tử, đằng đằng sát khí.

“Cô Lục, cô nghe tôi giải thích, tôi nghĩ chắc hẳn giữa chúng ta đã có hiểu nhầm gì rồi, Thiên Cung Bắc Cực chúng tôi ở vùng ngoài lãnh thổ vẫn luôn nước sông không phạm nước giếng với huyết tộc, càng không thể…”

Thiên Minh Tử vẫn chưa nói hết câu đã bị tiếng hừ của Lục Tiểu Thiến ngắt lời.

“Ban đầu chính ông là người đích thân yêu cầu tổ chức một trận đấu phân định thắng thua với chúng tôi ở Hoa Sơn đúng chứ? Chuyện ở Hoa Sơn, chúng tôi có thể không truy cứu thêm, thế nhưng có phải người của Thiên Cung Bắc Cực mấy người làm hơi quá rồi hay không?”

“Truy sát người của chúng tôi từ Hoa Quốc tới tận Mỹ Lục, thậm chí còn giết chết vương tử nhà họ Ấn, chuyện này e rằng có muốn giấu giếm cũng không giấu nổi nữa!”

“Huyết tộc chúng tôi không thể thay mấy người gánh lấy nỗi oan này!”

Đối diện với sự van xin khổ sở của Thiên Minh Tử, Lục Tiểu Thiến căn bản tỏ ra hết sức khinh thường.

Dù Thiên Minh Tử có giải thích thế nào thì chuyện tối ngày hôm nay cũng phải cho huyết tộc và cổ tộc nhà họ Ấn được một lời giải thích!

Một vương tử được giữ lại thế tục tận mấy trăm năm của người ta đã chết, chuyện này tuyệt đối không thể bỏ qua như vậy được!

“Cô Lục, tôi nghĩ cô cũng hiểu rất rõ Thiên Cung Bắc Cực căn bản không có lá gan đó, cũng không có thực lực để giết chết Arcelor! Tôi…tôi thật sự bị oan mà!”

Thiên Minh Tử căn bản không còn tâm trí để bận tâm tới chuyện có rất nhiều người trong võ tông đều đang hiện diện, ông ta đứng bật dậy đi tới trước mặt Lục Tiểu Thiến và quỳ xuống không chút do dự!

Lúc này, có thể cứu ông ta, hoặc là nói có thể giúp ông ta rửa sạch nỗi oan cũng chỉ có Lục Tiểu Thiến mà thôi!

“Thiên Minh Tử, theo như tôi được biết, nhiệm vụ trong lần trở thế tộc này của ông không phải chính là áp chế Tiêu Chính Văn sao? Sau ngày hôm nay, uy nghiêm của Thiên Cung Bắc Cực mấy người tại Hoa Quốc sẽ giống như mặt trời buổi ban trưa!”

“Hơn nữa, không chỉ có võ tông Hoa Quốc, tất cả người dân Hoa Quốc cũng sẽ coi mấy người là cứu tinh và chỗ dựa duy nhất của Hoa Quốc, dù là uy tín của Thiên Tử thì cũng sẽ bị bốn chữ Thiên Cung Bắc Cực áp chế!”

“Mà ông cũng sẽ lưu danh thiên cổ, thậm chí cả vùng ngoài lãnh thổ đều sẽ truyền tụng sự tích quang vinh của ông, đây lẽ nào không phải là điều ông muốn hay sao?”

Lục Tiểu Thiến nói tới đây thì quay sang cười lạnh lùng với Thiên Minh Tử: “Chỉ có điều ông phải nghĩ cho kỹ làm sao để ứng phó với sự chất vấn từ cổ tộc nhà họ Ấn, nếu như ông có thể sống sót thì cả Hoa Quốc này đều sẽ là của ông!”

Nghe thấy những lời chế nhạo châm biếm của Lục Tiểu Thiến, Thiên Minh Tử hận tới độ ngứa ngáy cả chân răng!

Bây giờ ông ta đã bắt đầu hối hận rồi, nếu như không phải ban đầu mình phách lối như vậy thì cũng sẽ không đi tới bước đường cùng như bây giờ!

Mặc dù trong trận chiến tại Hoa Sơn, Thiên Minh Tử đã khoe mẽ hết cả, hơn nữa quả thực cũng nhận được rất nhiều sự ủng hộ của những người dân Hoa Quốc không rõ chân tướng.

Thế nhưng tất cả những chuyện này đều chỉ là hư danh mà thôi!

Đối diện với sự truy cứu của nhà họ Ấn, Thiên Minh Tử chẳng thể chống đỡ nổi’

Dù là Thiên Cung Bắc Cực thì cũng không gánh vác nổi chuyện lớn như vậy!
Chương 1725: Oan ức

Từ sau khi khí vận của Âu Lục bị mấy người Tiêu Chính Văn đoạt mất, thế lực các phương bao gồm cả vùng ngoài lãnh thổ đã tiến vào trong giai đoạn tranh giành gay cấn!

Dù là Thiên Cung Bắc Cực thì căn bản cũng không ngóc đầu lên nổi.

Thế nhưng nhà họ Ấn thì lại khác, bọn họ là gia tộc lâu đời duy nhất đại diện cho Mỹ Lục, bối cảnh cực kỳ thâm sâu, nội tình thì càng khủng bố tới độ không tưởng tượng nổi!

Một khi nhà họ Ấn thật sự truy cứu Thiên Cung Bắc Cực thì kết quả chỉ có thể là Thiên Minh Tử bị giao cho nhà họ Ấn như một kẻ bị ruồng bỏ!

Vừa nghĩ tới đây, mồ hôi lạnh trên người Thiên Minh Tử đã túa ra như tắm.

Vốn dĩ ông ta còn đang nghĩ lấy hậu nhân của nhà họ Lý và nhà họ Chu ra làm con cờ để hoá giải thù oán hình thành sau trận chiến tại Hoa Sơn với huyết tộc, thậm chí cũng có thể dâng hai tay nhượng lại lợi ích của Hoa Quốc!

Thế nhưng ai mà ngờ được sự việc lại phát triển tới bước này?

Hơn nữa, Thiên Minh Tử còn đặc biệt cử người đi rải tin, nói rằng mình đã từ chối lời mời của Lục Tiểu Thiến, giả vờ như muốn huyết chiến tới cùng với huyết tộc, tất cả những chuyện này có thể nói là tính toán không chút sơ hở!

Thế nhưng không ngờ người thần bí đó lại đột nhiên xuất hiện, không chỉ phá hỏng tất cả dự tính khi trước của ông ta mà còn đẩy ông ta ra nơi đầu sóng ngọn gió!

Nếu như nói trước khi người bí mật đó hành động không bí mật âm mưu với Thiên Minh Tử, ai sẽ tin được đây?

Thế nhưng vấn đề là ông ta còn oan ức hơn cả Thị Mầu.

Lúc mà Trương Thiên Ngọc bị giết, trong lòng Thiên Minh Tử thậm chí còn có chút vui mừng, nói không chừng công lao giết chết Trương Thiên Ngọc sẽ còn thuộc về ông ta nữa!

Tới lúc đó, danh vọng của ông ta thật sự sẽ bước lên một tầm cao mới, thậm chí còn uy hiếp trực tiếp tới Thiên Tử Hoa Quốc!

Thế nhưng cái chết của Arcelor lại khiến cho Thiên Minh Tử hoàn toàn tuyệt vọng, bây giờ ông ta không muốn giành công lao này cũng không được nữa, thế nhưng vấn đề chính là công lao này là củ khoai lang phỏng tay, ai nhận nó đồng nghĩa với việc lĩnh giấy chứng tử luôn!

Bây giờ bên ngoài đều biết Thiên Minh Tử đã từ chối lời mời của Lục Tiểu Thiến, hơn nữa còn là cao thủ Nhân Vương cấp năm duy nhất của cả Hoa Quốc!

Cũng chỉ có ông ta mới có thể giết chết Arcelor và hầu tước kia của huyết tộc!

Ngoài ra, từ đầu tới cuối, người thần bí kia đều dùng chiêu thức của Thiên Cung Bắc Cực!

Dù có ngu ngốc tới đâu thì người bên ngoài cũng sẽ nghĩ tới Thiên Minh Tử như một lẽ dĩ nhiên!

Dù gì Thiên Cung Bắc Cực cũng không lưu truyền trong thế tục, chỉ có một trụ sở chính ở vùng ngoài lãnh thổ mà thôi, cao thủ trong thế tục dù có thực lực được như Thiên Minh Tử đi nữa, thế nhưng người ta căn bản chẳng thể học được những kiến thức bị thất truyền chỉ thuộc về Thiên Cung Bắc Cực!

Điều này đã chứng minh cho tội trạng của Thiên Minh Tử!

Dù ông ta có phủi sạch với cổ tộc nhà họ Ấn ra sao cũng không có tác dụng!

Mà càng khiến cho Thiên Minh Tử khổ sở chính là chuyện bản thân âm thầm chạy tới núi Điểm Thương ngày hôm nay tuyệt đối không thể công khai ra bên ngoài, nếu không nhân khí mà ông ta tích góp bấy lâu nay sẽ bị huỷ hoại hết chỉ trong nháy mắt!

Càng không dám nói ra mục đích thật sự mà Thiên Cung Bắc Cực cử ông ta quay trở lại thế tục lần này, nếu không thì ông ta không chỉ phải đối diện với sự truy vấn của cổ tộc nhà họ Ấn mà còn phải gánh cả tội danh phản bội sư môn!

Một Nhân Vương cấp năm như ông ta, đối diện với sự truy sát từ hai thế lực lớn thì gần như chỉ có một kết cục, đó chính là cái chết!

Thiên Minh Tử bây giờ dù có trăm cái miệng cũng chẳng thể giải thích, trong lòng khổ sở mà không nói được nên lời!

Mối hoạ ngày hôm nay, dù ông ta có liều mạng thì cũng phải tiếp tục gánh vác!

“Thiên Minh Tử, nhân lúc còn sống thì quan sát thế giới cho tử tế đi, e rằng chẳng bao lâu nữa, người nhà họ Ấn sẽ tìm tới ông tính sổ nhanh thôi!”

Lục Tiểu Thiến nói xong thì đứng dậy với vẻ mặt lạnh tanh, đi ngang qua Thiên Minh Tử đang quỳ trên nền đất, nói với đám người của huyết tộc: “Chúng ta đi thôi!”

“Cô Lục! Cô…cô nhất định phải làm chứng cho tôi!”

Thiên Minh Tử không còn nghĩ được gì nhiều, quay người ôm lấy chân của Lục Tiểu Thiến.

“Tôi?”

Lục Tiểu Thiến liếc mắt nhìn Thiên Minh Tử nước mắt giàn giụa đang quỳ trên mặt đất, lạnh lùng lắc đầu nói: “Xin lỗi nhé, đó là chuyện giữa Thiên Cung Bắc Cực mấy người và cổ tộc nhà họ Ấn, huyết tộc chúng tôi không có hứng thú, cũng không cần phải nhúng tay vào!”

Nói xong, Lục Tiểu Thiến giơ chân đá bay Thiên Minh Tử rồi sải bước đi xuống núi.

Thiên Minh Tử nghiến răng nhìn theo bóng lưng của Lục Tiểu Thiến, nếu như không phải e sợ bối cảnh khủng bố của huyết tộc và nhà họ Lục thì ông ta chỉ muốn giết chết cô ta ngay lập tức!

Vào sáng ngày hôm sau, một tin tức kinh người được tung ra bên ngoài, Thiên Minh Tử vì bảo vệ nhân dân Hoa Quốc đã không ngại xa xôi vạn dặm giết chết hai hầu tước của huyết tộc!

Ngay tức thì, không chỉ có Thiên Minh Tử ngây ra mà ngay cả võ tông Hoa Quốc cũng kinh ngạc tới đờ đẫn.
Chương 1726: Tổ chức tiệc mừng

Tin tức này vừa truyền ra, gần như toàn bộ Hoa Quốc đều xôn xao!

Ngoại trừ những người có địa vị cao của tứ đại danh sơn đi theo Thiên Minh Tử đến dự yến tiệc ngày hôm đó, ai biết được rằng Thiên Minh Tử hôm đó đang ở núi Điểm Thương, hoàn toàn không thể giết được hai vị hầu tước của huyết tộc?

Nhưng tin tức này có sức thuyết phục rất lớn.

Dù sao bây giờ trên danh nghĩa Thiên Minh Tử cũng là cao thủ số một của Hoa Quốc, hơn nữa một số bá tước trong huyết tộc đã đích thân làm chứng rằng việc đòa là do Thiên Minh Tử làm!

Nhất thời, Thiên Minh Tử gần như hoàn toàn tuyệt vọng!

"Không thể tin được rằng tiền bối Thiên Minh Tử lại vì Hoa Quốc chúng ta mà không ngần ngại đắc tội với cổ tộc nhà họ Ấn, giết luôn cả vương tử Arcelor nhà họ Ấn!"

"Tôi nói mà, tiền bối Thiên Minh Tử cũng rất quả quyết!"

"Đâu chỉ có vậy, hành động của tiền bối Thiên Minh Tử tương đương với việc lấy lại vị thế cho Hoa Quốc của chúng ta, cho dù người của cổ tộc nhà họ Ấn ra mặt ngăn cản cũng bị tiền bối Thiên Minh Tử giết chết, việc này chứng tỏ điều gì?"

"Chứng tỏ tiền bối Thiên Minh Tử đáng tin hơn rất nhiều so với tên Tiêu Chính Văn mua danh chuộc lợi kia!"

Nhất thời, các diễn đàn lớn đều bàn luận xôn xao về vấn đề này, thậm chí chưa đến nửa ngày, chuyện này đã trở thành tiêu điểm của dư luận.

Nhìn những bình luận trên mạng, Thiên Minh Tử suýt nữa ói ra máu, đáng sợ nhất chính là ba bá tước của huyết tộc cùng uống rượu với ông ta ở Điểm Thương ngày hôm đó cũng đứng ra làm chứng!

Đây không phải là đang treo ông ta trên dàn thiêu hay sao?

"Không biết xấu hổ!"

Thiên Minh Tử tức giận đến nỗi xuất ra một chưởng đánh vỡ màn hình máy tính trước mặt!

"Tiền bối Thiên Minh Tử, ông..."

Ông Tần khó hiểu nhìn Thiên Minh Tử!

Ông ta thấy, đây rõ ràng là một chuyện tốt, sau chuyện xảy ra đêm qua, uy danh của Thiên Minh Tử ở Hoa Quốc rõ ràng là không ngừng được nâng cao!

"Hừ hừ! Bọn họ sợ tôi sống đủ rồi đây mà!"

Thiên Minh Tử nghiến răng nghiến lợi gầm lên.

"Tiền bối Thiên Minh Tử, giết hai vị hầu tước huyết tộc là chuyện tốt với ông, nhìn bình luận bên dưới mà xem, hầu như đều đứng về một phía bảo vệ ông!"

Ông Tần cau mày nói.

"Ngu xuẩn!"

Thiên Minh Tử quay đầu trừng mắt nhìn ông Tần, hung tợn nói: "Ông có biết, giết vương tử của nhà Ấn có nghĩa gì không!"

Ông Tần cũng bị Thiên Minh Tử hỏi đến bối rối một hồi, dù sao ông Tần cũng chỉ là một người liên lạc giữa năm đại danh sơn với vùng ngoài lãnh thổ, nên ông ta không hề hiểu gì về việc phân chia thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ.

Càng không biết cổ tộc nhà họ Ấn đại diện cho điều gì.

"Chẳng lẽ người tên là Arcelor có lai lịch không dễ đụng tới sao? Cho dù như vậy, có Thiên Cung Bắc Cực làm hậu thuẫn cho ông, ông còn có gì phải sợ?"

Ngay khi ông Tần vừa dứt lời, Thiên Minh Tử suýt chút nữa phun ra một ngụm máu.

"Ông thì hiểu cái gì! Thiên Cung Bắc Cực hoàn toàn không thể so sánh được với cổ tộc nhà họ Ấn! Bọn chúng muốn mượn tay của cổ tộc nhà họ Ấn tiêu diệt Thiên Cung Bắc Cực

Nói đến đây, Thiên Minh Tử thực sự oán hận người phụ nữ thâm độc Lục Tiểu Thiến!

Không đứng ra làm chứng cho ông ta thì thôi, còn phái người ra mặt chỉ ra bằng chứng là ông ta!

Có vẻ như Lục Tiểu Thiến đang giúp Thiên Minh Tử trở nên nổi danh, nhưng thực tế lại đang đẩy anh ta xuống vực sâu vạn trượng!

Nếu như nói trước kia, Thiên Minh Tử vẫn có thể trốn tránh mối tai họa này, nhưng bây giờ, sau khi cộng thêm đủ loại bình luận của người dân Hoa Quốc, tội danh này đã hoàn toàn được khép cho ông ta, muốn trốn cũng không tránh nổi!

Chỉ cần tin tức này được truyền ra vùng ngoài lãnh thổ, cổ tộc nhà họ Ấn nhất định sẽ đuổi cùng giết tận ông ta.

Đến lúc đó, cho dù ông ta trốn đến tận chân trời góc bể cũng không thoát chết!

Đặc biệt là vương tử của cổ tộc nhà họ Ấn mà lớn lên ở giới thế tục vô cùng hiếm.

Arcelor lại là một nhân tố mà cổ tộc nhà họ Ấn cài cắm ở giới thế tục hàng trăm năm lại bị Thiên Minh Tử nhổ tận gốc như vậy, sao có thể không tức giận cho được?

Cùng với thân phận đặc biệt của Arcelor, điều này không chỉ đơn giản như một cộng một bằng hai, mà đối phương chắc chắn sẽ dốc toàn lực thanh toán rõ ràng với Thiên Cung Bắc Cực và ông ta!

Bây giờ ông ta chỉ hy vọng bên Âu Lục không có ai quay trở lại vùng ngoài lãnh thổ, tin tức này giấu được bao lâu thì hay bấy lâu!

Chiều hôm đó, các lãnh đạo từ khắp nơi trên đất nước đều tập trung về Long Kinh.

Nhất thời, trên đường phố ở Long Kinh chật cứng các loại xe hơi sang trọng!

Lần này, không chỉ có đại diện của võ tông đến chúc mừng Thiên Minh Tử, mà còn có nhiều nhân vật hô to gọi gió trong giới kinh doanh và giới chính trị đều đích thân tới Long Kinh.

Mà bên phía Long Kinh, thậm chí còn có nhiều nhân vật máu mặt hơn, trông ngóng chờ đợi Thiên Minh Tử xuất hiện!

"Tiệc chúc mừng lần này nhất định phải tổ chức thật lớn!"

"Đúng vậy, để các quan chức cấp cao của toàn bộ Hoa Quốc thấy được ai mới là hy vọng của Hoa Quốc chúng ta!"

"Đúng vậy, so với Tiêu Chính Văn kiêu ngạo, độc đoán, tiền bối Thiên Minh Tử mới xứng đáng là anh hùng của Hoa Quốc chúng ta!"

Một vài học giả của Đại học Long Kinh đang bàn tán xôn xao với một đám nhân vật lớn trong giới kinh doanh.

Trước đây những người này cũng bị uy danh của Tiêu Chính Văn chèn ép quá lâu, từ lúc Tiêu Chính Văn nắm được quyền quyết định thì luôn một lòng hướng về bách tính khốn khổ tầng đáy của Hoa Quốc!

Vì lợi ích của những người ở tầng dưới đáy, anh đã nhiều lần chèn ép đặc quyền của bọn họ, thậm chí có một số học giả còn bị các bộ ngành liên quan quy trách nhiệm.

Vì vậy, sự xuất hiện của Thiên Minh Tử giống như ông trời ban cho bọn họ một tia hy vọng!

Mặc dù bọn họ chỉ có thể đại diện cho một số lão già cổ hủ của các học viện, nhưng dù sao, học sinh của họ có đủ ở khắp các ngành nghề, có ảnh hưởng vô cùng lớn ở Hoa Quốc!

Bọn họ vừa lên tiếng đã ngay lập tức nhận được sự đồng tình ủng hộ của đông đảo tinh anh giới doanh nhân và những nhân vật máu mặt ở khắp nơi!

Không ít người còn công khai đề nghị khôi phục lại những đặc quyền của những người này!

Có thể nói, họ không còn đại diện cho một vài người nữa, mà là đại diện cho cả một tầng lớp ở Hoa Quốc, không ít những tên học giả đã từng xâm hại nữ sinh còn hò hét cổ động cho họ ở trên mạng.

Thiên Minh Tử đang nổi trận lôi đình đột nhiên nghe thấy được bên ngoài trang viên có tiếng người ầm ĩ cùng với những tiếng bước chân đinh tai nhức óc thì bổng sửng sốt!

"Có chuyện gì vậy?"

Vẻ mặt Thiên Minh Tử cực kỳ khó coi hỏi.

Giờ phút này, Thiên Minh Tử giống như chim sợ cành cong, sợ bên ngoài là người của cổ tộc nhà họ Ấn phái tới để trả thù!

"Tiền bối Thiên Minh Tử, có hàng ngàn tinh anh của các giới đang tập trung bên ngoài, bọn họ còn hò hét nói muốn tổ chức tiệc chúc mừng gì đó cho sư phụ, hơn nữa một vài học giả của đại học Long Kinh và những người nổi tiếng của giới văn nghệ sĩ cũng đòi gặp sư phụ!"

Một đệ tử của võ tông bước tới, sốt sắng lên tiếng.

"Cái gì?"

Thiên Minh Tử nghe thấy tin này suýt chút nữa tức đến hộc máu.

Nhưng ông ta còn chưa kịp nói gì thì đã có tiếng hét lớn từ bên ngoài: "Tôi đợi để gặp tiền bối Thiên Minh Tử!"

Sau tiếng hét này, rất nhiều người dân thường tới hóng chuyện cũng hét lên, nhất thời đến cả tường của căn biệt thự cũng rung lắc không ngừng!

"Chết tiệt!"

Thiên Minh Tử nghiến răng nghiến lợi bước ra khỏi biệt thự, nhưng vừa ra đến sân, xung quanh đã vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt!

Chỉ thấy một ông lão một đầu tóc bạc đeo kính vàng bước lên trước, chắp tay với Thiên Minh Tử: " Trương Khắc Dụng xin bái kiến tiền bối Thiên Minh Tử!"

Người vừa nói chính là hiệu trưởng trường Đại học Long Kinh.

Ông ta đã âm thầm chờ đợi cơ hội này từ lâu, nhưng đáng tiếc là Tiêu Chính Văn dũng mãnh, bất khả chiến bại, từ trước tới giờ hoàn toàn không có ai đè bẹp được dáng vẻ bệ vệ của Tiêu Chính Văn!

Nhưng sự xuất hiện của Thiên Minh Tử đã mang lại cho ông ta niềm hy vọng!

Thời đại chuyên quyền độc đoán của Tiêu Chính Văn cuối cùng đã kết thúc!

Hơn nữa, ông ta còn có mối quan hệ vô cùng sâu sắc với nhà họ Trương của Thiên Sơn.

Năm đó, Tiêu Chính Văn đã giết một số vị cao thủ của họ Trương của Thiên Sơn, mà trong đó có Trương Linh Đạo đã kết nghĩa anh em với Trương Khắc Dụng!

Khi nghe tin Thiên Minh Tử ở trên đỉnh Hoa Sơn đánh bại cao thủ huyết tộc, người vui mừng nhất chính là ông ta!

"Các ông là..."

Nhìn thấy biển người xung quanh, Thiên Minh Tử chỉ có thể cố nén lửa giận trong lòng, gượng cười hỏi.

"Hôm nay chúng tôi tới đây là đặc biết tổ chức tiệc chúc mừng cho tiền bối Thiên Minh Tử!"

Trương Khắc Dụng nhe răng cười, mặt vẻ nịnh nọt nói.

"Cái gì? Chúc mừng?"

Thiên Minh Tử nghiến răng nghiến lợi, hận không thể tự tay bóp chết lão già Trương Khắc Dụng này!
Chương 1727: Ùn ùn kéo đến

Nếu là một ngày trước e là Thiên Minh Tử vui còn không kịp, dù sao có thể nhận được sự ủng hộ của người dân chắc chắn là việc cực tốt với ông ta.

Chỉ cần có được lòng dân, muốn lật đổ vua Bắc Lương Tiêu Chính Văn chỉ là vấn đề thời gian.

Nhưng tình hình hiện giờ đã khác rồi.

Bất kể tin tức từ khắp nơi đều đã ném vấn đề người đàn ông bí ẩn giết hầu tước vương tộc và Arcelor đêm qua trên người Thiên Minh Tử, nhưng vấn đề này suy cho cùng vẫn chưa được xác nhận.

Nếu Thiên Minh Tử dễ dàng chấp nhận lời mời của đám người Trương Khắc Dụng thì chứng tỏ đã đổi hướng thừa nhận hung thủ chính là ông ta.

“Phải, ông tự tay giết chết hai hầu tước huyết tộc vì thế tục, vì tất cả người Hoa Quốc chúng tôi mà”.

Trương Khắc Dụng cười nói.

“Láo xược!”

Mặt mày Thiên Minh Tử hơi méo mó, lạnh lùng nhìn Trương Khắc Dụng nói: “Tôi nói lại với các ông lần nữa, chuyện tối qua không liên quan đến tôi”.

Lúc này Thiên Minh Tử nổi giận thật rồi, ông ta chỉ muốn tẩy sạch quan hệ của mình với chuyện đã xảy ra đêm qua.

Nhưng Thiên Minh Tử càng nói, ngược lại càng khiến đám người Trương Khắc Dụng cho rằng Thiên Minh Tử đang cố ý khiêm nhường.

“Tiền bối Thiên Minh Tử, bọn tôi đều hiểu ý ông”.

Trương Khắc Dụng vừa nói vừa vẫy tay với hai người đàn ông phía sau bước đến.

Thấy tay hai người đó cầm hộp gỗ, Thiên Minh Tử không khỏi nhíu mày nói: “Các ông có ý gì? Bên trong là thứ gì đấy?”

Vừa thấy động tác của đám người Trương Khắc Dụng, Thiên Minh Tử nhận ra ngay, đám ngu ngốc này lại hiểu lầm ý đồ của mình rồi.

Quả nhiên Trương Khắc Dụng nhe răng, cười đê tiện nói: “Tiền bối Thiên Minh Tử, đây chỉ là chút tấm lòng của bọn tôi, bên trong là năm đóa hoa Tử Tiêu”.

“Tôi nghe nói hoa Tử Tiêu là vật bảo trong vật bảo với cao thủ như ông, những người bình thường như chúng tôi giữ lại cũng là vật vô dụng, chỉ có nhân vật tầm cỡ như ông mới có thể phát huy tác dụng to lớn của nó”.

“Thế nên mong tiền bối Thiên Minh Tử nhận cho”.

“Đúng thế, mấy thứ này để trong tay bọn tôi chỉ dẫn tai họa đến mà thôi, giao cho anh hùng như ông mới có tác dụng”.

“Mong tiền bối Thiên Minh Tử nhận cho”.

Người xung quanh đồng thanh nói.

Nhìn hoa Tử Tiêu vô cùng tinh khiết trong hộp, Thiên Minh Tử suýt nữa tức đến ngất xỉu.

Nhận quà của họ chẳng khác nào đi dự tiệc.

Lúc này cuối cùng Thiên Minh Tử cũng đã hiểu tại sao các cao thủ ngoài lãnh thổ đó đều oán hận đám “giáo sư” của thế tục này đến tận xương tủy.

Đúng là một đám ngu ngốc chẳng làm nên được tích sự gì.

Nhưng đối mặt với hàng triệu người dân Hoa Quốc, các ông lớn ở khắp nơi trên cả nước đặc biệt đến và những người xuất chúng trong các giới, dù Thiên Minh Tử có tức đến mức nổ phổi cũng phải diễn cho xong bộ kịch này.

Sau khi hít sâu vào hai cái liên tiếp, Thiên Minh Tử miễn cưỡng cười nói: “Tôi đã nhận tấm lòng của mọi người, nhưng không có công thì không nhận bổng lộc”.

“Hoa Tử Tiêu không chỉ có thể giúp người tập võ như chúng tôi đột phá cảnh giới, còn có thể làm chậm sự lão hóa, tôi nghĩ món quà này vẫn nên để mọi người giữ lại”.

“Mọi người cũng đều là trụ cột của Hoa Quốc, sống thêm một ngày cũng là cống hiến cho Hoa Quốc”.

Đến cùng Thiên Minh Tử gần như nghiến răng mà nói.

“Ôi… tiền bối Thiên Minh Tử, như ông nói thì tức là ông không chịu nhận, nhưng ông nhất định phải tham gia bữa tiệc tối này, đây là tấm lòng của mọi người, mong tiền bối Thiên Minh Tử nể mặt”.

Nói rồi Trương Khắc Dụng lại cúi đầu lạy ba cái liên tiếp với Thiên Minh Tử.

Thiên Minh Tử lạnh lùng nhìn gương mặt già nua của Trương Khắc Dụng, ông ta chỉ ước gì có thể đánh cho ông già này một cái thành bùn thịt mới có thể hết hận.

Hiện giờ thứ ông ta sợ nhất chính là phải tỏ ra kiêu ngạo, phô trương, một khi người bên Âu Lục đều biết chuyện chắc chắn sẽ nói lại với ngoài lãnh thổ.

Đến lúc đó đợi ông ta chính là sự trả thù vô tình của gia tộc cổ nhà họ Ấn.

“Tiền bối Thiên Minh Tử, ông đừng khiêm tốn thế nữa, thật ra xét trong Hoa Quốc ai có thể giết chết liên tiếp hai hầu tước huyết tộc chứ? Ngoài ông ra không thể tìm được người thứ hai”.

“Đúng vậy, tiền bối Thiên Minh Tử, ngoài ông ra còn ai có thể yêu Hoa Quốc, không tiếc mạng sống lao vào nguy hiểm khai chiến với nhà họ Ấn để đòi lại công bằng cho người dân Hoa Quốc?”

Chỉ thoáng chốc, người xung quanh đều nói, còn có không ít các ông lớn trong giới kinh doanh bước đến đỡ lấy cánh tay Thiên Minh Tử rồi đi ra ngoài.

Đám người ông Tần cũng cảm thấy vui cho Thiên Minh Tử, thế nên không ai bước đến ngăn cản.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom