• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (8 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1712-1714

Chương 1712: Thức thời

Lúc Thiên Minh Tử xuất phát đi tới núi Điểm Thương, Tần Vũ đã nhận được tin báo, vừa nghe được tin tức này, Tần Vũ lập tức ngẩn ra tại chỗ!

Thiên Minh Tử giờ đang là cao thủ số một trong võ tông Hoa Quốc, sao huyết tộc có thể vô duyên vô vớ mở tiệc chiêu đãi ông ta chứ?

Dù là huyết tộc hay là Thiên Tử, hoặc là giới chính trị Hoa Quốc, trong lòng mọi người đều hiểu rõ thế kiềng ba chân đã được dựng nên, không có ai là bạn bè của nhau nữa hết!

Bây giờ đối phương mở tiệc chiêu đãi Thiên Minh Tử chỉ có hai khả năng.

Một là muốn lôi kéo.

Hai chính là kế điệu hổ ly sơn, mà mục đích chỉ có thể là mấy thành phố lớn có tính mấu chốt của Hoa Quốc!

Mặc dù đối với huyết tộc mà nói thì thành phố không có ý nghĩa gì lớn, thế nhưng chiếm lĩnh được thành phố lớn của Hoa Quốc lại có thể làm lung lay nền móng của nước này, ngoài ra còn khiến cho người dân cả Hoa Quốc thấp thỏm không yên!

Đồng thời lại có thể uy hiếp tới quyền uy của Thiên Tử, có thể nói chính là một mũi tên trúng nhiều đích, cực kỳ thâm độc!

Ngay tức thì, rất nhiều người đều đang bàn tán sôi nổi.

Vào chiều ngày hôm đó đã truyền ra một thông tin, Thiên Minh Tử từ chối thẳng mặt lời mời của Lục Tiểu Thiến!

Tin tức này vừa mới được tung ra đã lập tức dẹp yên những tiếng xì xào bàn tán của không ít người.

Chỉ cần có Thiên Minh Tử trấn giữ, bên phía huyết tộc sẽ không dám có hành động gì quá lớn!

Cùng lúc này, một thông tin bùng nổ khác lại được truyền ra, khiến cho cả Hoa Quốc trở nên hoảng loạn!

Sau khi bị Thiên Minh Tử đuổi đi, Lục Tiểu Thiến lại mời Tiêu Chính Văn, thế nhưng Tiêu Chính Văn trước giờ vẫn tự tin phải bảo vệ nhân dân Hoa Quốc lại vui vẻ nhận lời mời của huyết tộc!

Tin tức này vừa mới truyền ra đã nhận lại vô số lời mắng chửi!

“Thật sự không ngờ vua Bắc Lương lại bán đứng chúng ta!”

“Hừ, mấy người bọn họ thì làm gì bận tâm tới sự sống chết của nhân dân bình thường như chúng ta, ai nấy cũng vội vàng đi nịnh nọt lãnh đạo cấp cao của huyết tộc!”

“Mắt tôi mù rồi, sao có thể tin tưởng lãnh đạo của giới chính trị sẽ bảo vệ những người dân bình thường như chúng ta cơ chứ!”

Sau khi Tần Vũ nghe thấy thông tin này thì cảm thấy cực kỳ khó hiểu, một loạt hành động gần đây của Tiêu Chính Văn đều khiến cho Tần Vũ chẳng thể nào hiểu được!

Vừa mới ban nãy, Tần Vũ đã gọi điện thoại cho Tiêu Chính Văn, Tiêu Chính Văn thừa nhận huyết tộc có mời anh nhưng Tiêu Chính Văn đã từ chối luôn rồi!

Thế nhưng sao dư luận lại trái ngược như vậy cơ chứ?

“Báo cáo!”

Đúng vào lúc này, bên ngoài cửa vang lên một loạt tiếng bước chân, một lính thông tin đi tới trước cửa phòng làm việc của Tần Vũ.

“Vào đi!”

Tần Vũ trầm giọng nói.

“Tổng tư lệnh Trần, theo như báo cáo mới nhất, Thiên Minh Tử đã cùng rời đi với Lục Tiểu Thiến tới núi Điểm Thương rồi!”

Lính thông tin đó đưa bản mật báo kia ra trước mặt Tần Vũ.

Cái gì?

Tần Vũ tiện tay nhận lấy bản báo cáo đó, bên trên viết rất rõ ràng, đúng một giờ chiều, Lục Tiểu Thiến và Thiên Minh Tử đã cùng rời khỏi trang viên ở ngoại ô phía bắc và đi về phía núi Điểm Thương.

Tần Vũ nhíu mày trầm tư hồi lâu mới khẽ gật đầu nói: “Đổi trắng thay đen! Quả nhiên là thâm độc!”

Thiên Minh Tử phải tung hoả mù với thế giới bên ngoài chẳng qua là muốn gây dựng một hình tượng không sợ cường quyền.

Thế nhưng trên thực tế thì ông ta lại là một kẻ nhát chết, căn bản không dám đắc tội quá nhiều với huyết tộc.

Hơn nữa, lỡ như huyết tộc có động thái lớn gì thì ông ta cũng có thể đùn đẩy sạch sẽ!

Không chỉ có Thiên Minh Tử đi theo Lục Tiểu Thiến tới núi Điểm Thương, trong số năm đại danh sơn cũng có một số nhân vật máu mặt được mời qua đó.

Một số tông môn lớn trong võ tông, ngoại trừ Võ Thần Tông và Dược Vương Cốc ra thì các chưởng môn tông môn còn lại cũng gần như đều tới đông đủ cả.

Lục Tiểu Thiến liếc mắt nhìn đám người đang ngồi rồi nói với Thiên Minh Tử: “Những người đang ngồi đây ngày hôm nay chắc hẳn chính là chiến lực cao nhất của võ tông Hoa Quốc rồi nhỉ?”

Thiên Minh Tử khẽ ngẩn ra, cười hiền nói: “Cũng đại khái thế đi, trước mắt thì ngoại trừ Tiêu Chính Văn ra, những người đang có mặt chính là nhân vật đẳng cấp nhất của võ tông Hoa Quốc rồi, còn về Võ Thí Thiên và dược sư Hoàng thì có lẽ cũng sẽ không gây trở ngại cho huyết tộc đâu!”

Lúc này, Thiên Minh Tử gần như đã đoán được Lục Tiểu Thiến dự định làm gì, trong lòng không khỏi thầm vui mừng!

“Vậy thì tốt, tối ngày hôm nay, huyết tộc chúng tôi có một việc lớn cần làm, hy vọng mọi người sẽ biết điều một chút, ở lại nơi này ăn uống vui vẻ, không cần phải lo chuyện bao đồng!”

Tính uy hiếp trong mấy lời này của Lục Tiểu Thiến cực kỳ nồng đậm, mà những kẻ đang có mặt của huyết tộc cũng đều là cao thủ, vào lúc mà Lục Tiểu Thiến lên tiếng thì gần như ai nấy đều lộ ra sát khí!

“Cô Lục nói đùa rồi, sự sống chết của mấy người đó thì có liên quan gì tới chúng tôi, một đám kiến chết đi cũng chẳng có gì đáng tiếc!”

Thiên Minh Tử khẽ cười nói.

“Ừ, xem ra ông vẫn rất thức thời nhỉ!”

Lục Tiểu Thiến cười lạnh lùng gật đầu.

“Thật ra cô Lục nên hiểu rõ tôi là người của ai, đại diện cho lợi ích của bên nào, dù là nói từ phương diện nào thì chúng ta cũng là người cùng một phe!”, Thiên Minh Tử nói với vẻ nịnh nọt.
Chương 1713: Nhân Vương cấp năm

“Ừ, nhà họ Khổng quả thực cũng coi như một nửa là người phe mình rồi, chỉ là thái độ gần đây của Thiên Cung Bắc Cực không rõ ràng lắm, có điều tôi vẫn có một câu muốn hỏi ông, lần này chỉ có một mình ông trở về thế tục thôi sao?”

Lục Tiểu Thiến khẽ cười hỏi.

“Đương nhiên rồi, bây giờ tình hình chiến sự ở vùng ngoài lãnh thổ cực kỳ nguy cấp, không chỉ có chúng tôi, tôi tin rằng huyết tộc cũng rất khó để rút ra nhiều cao thủ hơn nữa, nếu không thì cũng chẳng việc gì phải giảng hoà với bầy kiến ở thế tục này phải không!”

Thiên Minh Tử khẳng định chắc nịch.

“Vậy thì tốt!”

Biểu cảm của Lục Tiểu Thiến bất chợt trở nên sắc lạnh, ánh sáng loé lên trong đôi mắt!

Lúc này, ở trước cửa khách sạn Vạn Long ở Long Kinh, Tiêu Chính Văn sải bước ngồi vào bên trong một chiếc xe sang màu đen, để không thu hút sự chú ý của người khác, chiếc xe sang màu đen này lái tới sân bay không quân bên ngoài Long Kinh!

Mười mấy phút sau, một chiếc máy bay chiến đấu siêu thanh bay thẳng lên trời và lao về phía Sơn Thành!

Sau hai tiếng đồng hồ, Tiêu Chính Văn đã về tới tiệm ngọc Vy Nhan.

Mấy người Chu Hạo Nhiên và Chu Lâm Lâm đã đợi ở sân sau từ lâu.

“Cậu Tiêu, nếu như thật sự giống như những gì cậu nói, cả nhà chúng tôi bằng lòng tới Long Kinh tìm nhà họ Lục nói lý, mặc cho bọn họ muốn xử lý sao cũng được, miễn là người dân của Sơn Thành không bị liên luỵ!”

Chu Hạo Nhiên tiến lên trước một bước, nói với vẻ mặt nghiêm trọng.

Mặc dù Tiêu Chính Văn vẫn luôn bảo vệ cho nhà họ Chu, còn về nhà họ Lý thì căn bản không cần Tiêu Chính Văn phải lo lắng quá nhiều.

Dù gì Lý Chính Đạo cũng là thế tử nhà họ Lý, nếu như ngay cả thế tử cũng không bảo vệ được thì nhà họ Lý có tồn tại hay không cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa rồi!

Điều mà ông ta lo lắng nhất chính là an nguy của nhà họ Chu.

Từ một loạt những động thái của huyết tộc, có tới tám, chín mươi phần trăm đêm nay họ sẽ giết vào Sơn Thành, mà mục đích của bọn họ chính là để diệt trừ nhà họ Chu!

“Dù mấy người có chết trước mặt người nhà họ Lục thì cũng không có chuyện huyết tộc sẽ trở về vùng ngoài lãnh thổ, mục đích của bọn họ là di tích Long tộc, còn về ân oán với nhà họ Chu thì chỉ là tiện tay lôi vào mà thôi!”

“Dù nhà họ Chu hay là người dân của Hoa Quốc thì cũng đều là con dân của đất nước này, sao có thể chắp tay tặng cho huyết tộc cơ chứ! Mấy người cứ yên tâm mà đợi ở đây đi!”

Tiêu Chính Văn nói xong liền cử người gọi Độ Thiên Chân Nhân tới, giao trận pháp đồ cho Độ Thiên Chân Nhân rồi dặn dò cụ ấy bố trí một đại trận bảo vệ xung quanh Sơn Thành.

Khi trời tối dần đi, Lục Tiểu Thiến liếc mắt nhìn những người đang ngồi, khẽ cười nói: “Các vị, tôi hy vọng trước khi trời sáng, mọi người đều không rời khỏi nơi này!”

“Ý của tôi là bất luận bên ngoài có xảy ra chuyện gì thì tốt nhất cứ coi như không có liên quan gì tới mình!”

Mọi người quay đầu nhìn về phía hai người Lục Tiểu Thiến và Điền Thương Hải theo bản năng.

Thiên Minh Tử vội vàng đứng dậy giải vây: “Các vị, lúc chúng tôi ở vùng ngoài lãnh thổ vẫn thường mở yến tiệc thâu đêm, vậy nên mọi người không cần phải thấy lạ!”

Thấy Thiên Minh Tử nói như vậy, lúc này mọi người mới yên tâm, tiếp tục nâng ly uống cạn!

Mãi tới khi đèn hoa bừng sáng, từng đám mây đen quy tụ về phía thành phố Sơn Thành với tốc độ cực nhanh.

Khi mây đen tiến lại gần Sơn Thành, không ít bóng đèn trên đường chợt trở nên lập loè lúc sáng lúc tối.

Một luồng khí tức vô cùng áp bức ép cho tất cả mọi người đều không thở nổi.

Ngay cả mặt đất cũng mang theo một loạt khí tức ngột ngạt, người đi trên đường đều có một loại cảm giác rất khó hít thở.

Mây đen không ngừng kéo tới, gần như chỉ trong nháy mắt, tất cả bóng đèn ở Sơn Thành đều đột nhiên tắt phụt!

Một luồng áp lực khủng bố theo đó giáng xuống, dường như mỗi người dân Sơn Thành đều có một loại cảm giác như sắp chết!

Vô số đám mây màu máu bao phủ lấy Sơn Thành, ngay cả trong không khí cũng lan tràn một mùi máu tanh hết sức nồng đậm!

“Huyết tộc!”

Tại một vùng ngoại ô xa xôi ở Sơn Thành, một bóng người màu trắng đứng bật dậy và gầm lên rất lớn!

Trên Thiên Sơn cách Sơn Thành không xa, Sở Hồng Thiên đột nhiên trợn trừng hai mắt nhìn về phía đám mây máu cực lớn phía chân trời, kinh ngạc nói: “Đây là khí tức của Nhân Vương cấp năm!”
Chương 1714: Tự bảo vệ mình

Sau khi luồng khí tức này xuất hiện, toàn bộ thành phố Sơn Thành rung chuyển dữ dội.

Nhiều người dân thường hoảng sợ đến mức chạy ra đường, tưởng rằng có động đất lớn!

Mà ông lão áo trắng lúc trước bay lên không trung, lúc này cũng không khỏi biến sắc!

Khí tức của đối phương quá mạnh, chỉ riêng áp lực này đã khiến ông ta có cảm giác sắp chết, giống như chỉ cần đối phương ra tay, ông ta nhất định sẽ chết!

Sau khi đám mây máu bốc lên, một chùm ánh sáng màu đỏ như máu lóe ra từ sau tầng mây, rồi một bóng người từ từ bước ra từ trong chùm sáng đó.

Người này vừa xuất hiện, một luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ cuồn cuộn ập đến.

Toàn bộ Sơn Thành đã bị bao trùm trong một bầu khí tức chết chóc vô cùng đáng sợ!

Không ít người trong võ đạo nhìn chằm chằm bóng dáng trên không trung ấy, hắn dường như là tử thần đến từ tầng thứ chín của địa ngục!

"Ầm!"

Người đàn ông mặc đồ đen bước ra từ đám mây máu, một cột sáng đỏ thẫm phóng thẳng lên bầu trời.

Gần như toàn bộ Hoa Quốc đều có thể nhìn thấy rõ cột sáng màu đỏ tươi như máu ấy vươn thẳng tới bầu trời!

"Hừ! Sơn Thành..."

Vào lúc này, những người trong võ tông đang dự tiệc ở Điểm Thương Sơn đều đưa mắt nhìn về phía Sơn Thành.

Luồng khí tức đó thực sự quá mạnh mẽ, cho dù ở cách xa ngàn dặm, bọn họ vẫn cảm nhận được sự đáng sợ của đối phương!

"Các vị, như tôi đã nói, bất kể hôm nay xảy ra chuyện gì, đều không liên quan đến mọi người!"

Lục Tiểu Thiến nói rồi, mỉm cười nâng ly rượu lên ra hiệu với mọi người!

"Cô Lục, huyết tộc của cô hành động như vậy hình như không thích hợp lắm!"

Một ông lão đức cao vọng trọng trong võ tông đập ly rượu xuống bàn!

"Không thích hợp?"

Trong lúc Lục Tiểu Thiến nói, sát khí lúc ẩn lúc hiện trong mắt cô ta.

Điền Thương Hải hừ một tiếng, vung tay lên, ông lão đó lập tức hóa thành một vũng máu loãng!

Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người có mặt đều kinh hãi.

Đó là một vị cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp một, đến một cái chỉ tay của ông ta cũng không chịu nổi sao?

Đây rõ ràng là giết gà dọa khỉ!

"Hôm nay dù có chuyện gì xảy ra, cũng không liên quan gì đến các vị. Đây là chuyện riêng nhà họ Lục chúng tôi, vì vậy mọi người chỉ cần thoải mái ăn uống no say là được rồi!"

Trên mặt Lục Tiểu Thiến vẫn duy trì một nụ cười nhạt.

Hầu như tất cả mọi người đều nhìn về phía Thiên Minh Tử, trong số những người bọn họ, chỉ có Thiên Minh Tử là có đủ thực lực chiến đấu với Điền Thương Hải!

Thiên Minh Tử liếc nhìn mọi người, nâng ly nói: "Các vị, cô Lục nói đúng. Chuyện xảy ra hôm nay chỉ là ân oán giữa nhà họ Lục và nhà họ Chu, không liên quan gì đến chúng ta!"

"Tại sao mọi người lại vì nhà họ Chu mà làm hại đến sinh mệnh của bản thân? Nào, cạn ly!"

Mọi người nghe vậy không khỏi đồng loạt sửng sốt, Thiên Minh Tử lại ăn cây táo rào cây sung, nói giúp huyết tộc?

Nhưng thân phận của Thiên Minh Tử rành rành ở đó, cho dù người võ tông bất mãn trong lòng cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Cùng lúc đó, Tần Vũ cũng nhận được tin tức lập tức người của huyết tộc đang tấn công Sơn Thành!

Mục đích không cần nói cũng đoán được!

"Lũ khốn kiếp này! Bọn họ lại bí mật ra tay với nhà họ Chu!"

Nói rồi, Tần Vũ đập mạnh vào bàn một tiếng, tức giận đứng dậy.

Một người lính thông tin bên cạnh vội vàng bước ra nói: "Tổng tư lệnh Tần, chiều nay vua Bắc Lương đã lái máy bay chiến đấu quay về Sơn Thành rồi!"

"Ồ?"

Nghe vậy, Tần Vũ thoáng thở phào gật đầu.

Cũng may là Tiêu Chính Văn đã sớm chuẩn bị kỹ càng, nếu không hôm nay nhà họ Chu chắc chắn sẽ gặp họa diệt vong!

Vào lúc này, toàn bộ Sơn Thành đều đã vô cùng hỗn loạn.

Bởi vì đây không phải là lần đầu tiên huyết tộc tới chiếm đóng, lần trước, tuy rằng người của huyết tộc cuối cùng bị đánh lui, nhưng Sơn Thành cũng bị thương vong rất lớn!

Chỉ riêng dân thường đã thương vong hơn mười nghìn người, mà lần này huyết tộc còn hung hãn hơn, đáng sợ hơn trước nhiều lần!

Cho dù là một số môn phái gần Sơn Thành cũng đồng loạt đóng cửa cố gắng tự bảo vệ mình!

Cảm giác áp bức mà loại khí tức đáng sợ này mang lại cho người trong võ tông quá mạnh mẽ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom