• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1613: Cường thế

Địa vị của Hargret trong gia tộc Locke không cao, mà nói rõ ra ông ta thật ra chỉ là một con chó của gia tộc này!

Tuy nhiên, chó cũng có rất nhiều loại, như giống chó tay sai này gia tộc Locke cũng phải mấy hơn trăm năm mới có thể huấn luyện nên được!

Nếu để Tiêu Chính Văn tùy ý xử quyết Hargret, thì mặt mũi của gia tộc Locke sẽ mất hết, những con chó tay sai khác cũng sẽ không còn trung thành với gia tộc nữa!

Đến lúc đó, gia tộc Locke sẽ không thể kiểm soát được cục diện!

Vì vậy, Locke Thetis mới cầu xin Tiêu Chính Văn tha chết cho Hargret!

"Tha mạng cho ông ta? Anh cho rằng tôi sẽ tha thứ cho kẻ đã xúc phạm người dân Hoa Quốc, có ý đồ giết người của điện Thần Long chỉ dựa vào một lời nói của anh sao?"

"Hơn nữa, có tôi ở đây người của gia tộc Locke đâu có thể diện!"

"Bọn họ làm thuộc hạ của tôi bị thương, gia tộc Locke nhất định phải bồi thường! Một đầu người, mười cây hoa Tử Tiêu, hợp lý không?"

Giọng nói lạnh lùng của Tiêu Chính Văn vừa dứt, tất cả mọi người có mặt đều sững sờ!

Một đầu người mười cây hoa Tử Tiêu?

Sau khi Locke Thetis nghe được những lời này lập tức cảm thấy không ổn!

Cho dù ăn cướp cũng không trắng trợn như vậy chứ?

Long Nguyệt và Long Hình lại càng choáng váng, họ không ngờ Tiêu Chính Văn lại bá đạo như vậy!

Không cho Locke Thetis chút thể diện cũng thôi đi còn bắt người ta bồi thường?

Mà lại còn bồi thường bằng hoa Tử Tiêu hiếm có trên thế gian?

Ngay cả những người vây xem cũng chết lặng, điều kiện ngặt nghèo như vậy, liệu gia tộc Locke có đồng ý?

"Anh Tiêu, anh có ý gì?"

Locke Thetis bỗng ngẩng đầu nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ mặt hoang mang.

Tuy nhiên, Tiêu Chính Văn không trả lời lời của hắn, bàn tay anh hơi dùng sức, ầm một tiếng, Hargret bị nổ tan tành, chỉ còn một cái đầu với đôi mắt trừng lớn như chiếc chuông lăn lóc trên mặt đất!

Một cao thủ Bán Bộ Nhân Vương quản lý Sa Thành gần hai trăm năm nay cứ như vậy mà mất mạng!

Điều khiến mọi người kinh hãi nhất là, chủ tịch thành phố như Hargret mà đến cả lúc chết cũng không toàn thây!

Tất cả mọi người đều im lặng không phát ra bất cứ âm thanh nào!

Nhưng Tiêu Chính Văn hoàn toàn không có ý dừng tay, ngay sau đó đưa tay chỉ một cái, lại truyền đến một tiếng nổ, cái đầu người thứ hai lăn lóc trên mặt đất!

Lúc này, trong đám người gia tộc Locke, không ít người đã siết chặt nắm tay, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn!

Cho dù bọn họ rất muốn phản kích nhưng lực bất tòng tâm!

Với thực lực của Tiêu Chính Văn, đủ để nghiền nát hơn cả trăm cao thủ bọn họ, dù liều mạng với Tiêu Chính Văn thì kết quả cuối cùng cũng chỉ khiến Sa Thành, khiến gia tộc Locke máu đổ thành sông mà thôi!

Locke Thetis cũng cảm nhận được sát khí nồng đậm của đám người phía sau, vội vàng quay đầu nhìn lại, ra hiệu mọi người đừng kích động!

Vào lúc này, vô số âm thanh trầm đục lại phát ra, sáu vị Bán Bộ Nhân Vương đều bị giết chết!

Sáu cái đầu lăn đến chỗ chân của Locke Thetis!

"Sáu mươi cây hoa Tử Tiêu, không thiếu một cây, nếu không, gia tộc Locke cũng đừng mong sống sót!"

Tiêu Chính Văn một tay chắp sau lưng, lạnh lùng nhìn Locke Thetis.

Lúc này, tất cả mọi người đều sững sờ, Tiêu Chính Văn đang trắng trợn uy hiếp gia tộc Locke!

Đây là một gia tộc lớn đã tung hoành ở Âu Lục gần ba trăm năm, ngay cả quốc sách của nhiều nước Âu Lục cũng phải được gia tộc Locke thông qua mới có thể thực hiện!

Nhưng trước mặt Tiêu Chính Văn, cho dù là sai hay người hầu của gia tộc bọn họ cũng đều bị Tiêu Chính Văn tự tay giết chết, mà lại còn phải bồi thường tổn thất cho Tiêu Chính Văn!

Đây là chuyện bá đạo đến thế nào?

Long Hình hai mắt trợn tròn, lúc này địa vị của Tiêu Chính Văn trong lòng anh ta lại tăng thêm một bậc lớn!

Thế nào là kiệt xuất thiên hạ, thế nào là vị trí độc tôn, Tiêu Chính Văn ở trước mặt chính là minh chứng rõ nhất!

Nhìn khắp thiên hạ, còn ai dám một mình đến Âu Lục, công khai uy hiếp gia tộc hàng đầu Âu Lục trước mặt hàng nghìn người?

Hơn nữa còn ở trước mặt hầu hết cao thủ của gia tộc Locke, vô cùng bình tĩnh đưa ra yêu cầu!

"Long Vương!"

Giờ phút này, Long Hình không ngừng run rẩy, đúng vậy, chính là kích động!

Nửa tiếng trước, anh ta và Long Nguyệt suýt chút nữa đã chết, trong nháy mắt có thể thở ra nhẹ nhóm, tất cả đều là nhờ một mình Tiêu Chính Văn!

Những người vây xem cũng phải há hốc mồm kinh ngạc.

Bọn họ đã sớm nghe nói đến sự bá đạo của vua Bắc Lương ở Hoa Quốc, nhưng không ngờ rằng Tiêu Chính Văn lại có thể bá đạo như vậy!

"Anh Tiêu, chuyện này xin cho tôi..."

"Tôi sẽ không chờ đợi, hoặc là lập tức thực hiện, hoặc là tôi sẽ đến đất tổ của gia tộc anh, tự mình ra tay!"

Tiêu Chính Văn lạnh lùng cắt ngang.

Locke Thetis hít một hơi thật sâu sắc mặt không còn chút máu, gật đầu lia lịa nói: "Được rồi, tôi... tôi đại diện cho gia tộc Locke đồng ý với các điều kiện của anh, nhưng xin anh Tiêu cho phép tôi cử người đi lấy!"

Nhục nhã!

Vô cùng nhục nhã!

Tâm trạng của Locke Thetis lúc này đã không còn diễn tả được bằng lời!

"Cậu chủ, chúng ta thật sự đưa cho anh ta sao? Sáu mươi cây hoa Tử Tiêu đó, gia tộc..."

"Câm miệng!"

Locke Thetis vung tay tát vào mặt người kia một cái thật mạnh, hai mắt đỏ lừ mắng mỏ: "Đồ khốn nạn! Yêu cầu của anh Tiêu hợp lý hợp tình, đến lượt cậu ở đây ăn nói xằng bậy sao!"

"Quỳ xuống xin lỗi anh Tiêu!"

Locke Thetis sắp tức giận tới phát điên, lẽ nào tên này là đồ ngốc sao?

Không thấy bản thân hắn hoàn toàn không dám chọc tới Tiêu Chính Văn à?

Người ta còn nói chưa đủ rõ ràng sao, nếu bây giờ còn không đưa, chờ đến lúc anh tự mình đi lấy thì gia tộc Locke đã không còn một mống người nào nữa rồi!

Cho dù là một kẻ ngốc cũng có thể nghe ra sự đe dọa trong lời nói của anh!

Mặc dù sáu mươi cây hoa Tử Tiêu rất quý giá, nhưng chúng làm sao so sánh được với sinh mạng của cả gia tộc Locke!

"Vâng!"

Tên đó vội vàng đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn, quỳ sụp xuống!

"Anh Tiêu, xin lỗi, là tôi không giữ mồm giữ miệng, mong anh đại nhân đại đức không chấp nhặt với loại người tầm thường như tôi!"

Nói rồi, anh ta thậm chí còn dập đầu lạy Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn chỉ khẽ vẫy tay, anh không có hứng tranh chấp với loại người này.

Nếu không thì không chờ Locke Thetis mở miệng, anh ta đã thịt nát xương tan rồi!

Thấy Tiêu Chính Văn không tính toán, Locke Thetis mới thở phào nhẹ nhõm, chọn ra trong đám đông một người, trở về đất tổ của gia tộc Locke để lấy hoa Tử Tiêu.

Tiêu Chính Văn càng bá đạo, Locke Thetis càng cảm thấy việc nhờ Tiêu Chính Văn giải quyết vấn đề khó khăn trước mắt của mười gia tộc lớn của Âu Lục là sự lựa chọn duy nhất!

Với tính cách của anh, tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước lâu đài Versailles.

Cùng với sức mạnh đáng gờm của anh, máu của mười gia tộc lớn nhất định sẽ không đổ oan!

Ngược lại, lúc này nếu có thù với Tiêu Chính Văn thì còn kinh khủng hơn việc đắc tội với lâu đài Versailles!

Đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng khiến Locke Thetis không có ý định phản kháng!

Không đến nửa tiếng sau, người của gia tộc Locke đã quay trở về, trên tay cầm một cái hộp gỗ rất lớn!

Locke Thetis chỉ vào Tiêu Chính Văn, ra hiệu hắn đưa chiếc hộp gỗ cho Tiêu Chính Văn xem!

"Anh Tiêu, mời anh xem thử, sáu mươi cây hoa Tử Tiêu, không thiếu một cây! Chuyện hôm nay là gia tộc Locke chúng tôi có lỗi trước, mong anh Tiêu đại nhân đại lượng bỏ qua cho lũ người tầm thường chúng tôi".

Locke Thetis chân thành nói.

Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn Long Hình nói: "Cầm lấy đi!"

"Vâng!"

Long Hình tiến lên một bước, cầm lấy hộp gỗ đang trong tay người gia tộc Locke, cũng không có mở nắp ra kiểm tra!

Không phải Long Hình qua loa bất cẩn mà dưới tình huống như thế này gia tộc Locke còn dám giở trò sao?

Nhìn thấy bóng lưng Tiêu Chính Văn sải bước rời đi, Locke Thetis càng kiên định với ý nghĩa vừa nãy của mình!

Nếu muốn giải quyết lâu đài Versailles, ứng cử viên tốt nhất là Tiêu Chính Văn!

Giờ thì hắn rốt cuộc cũng hiểu tại sao gia tộc Kanter, Học viện Võ thuật, và Andre trước đây đều cung kính với Tiêu Chính Văn!

Nếu đối địch với loại người như Tiêu Chính Văn thì quả thật là một cơn ác mộng!

Tiêu Chính Văn đưa Long Hình và Long Nguyệt trở về Âu Lục, tìm một khách sạn để ở lại.

"Long Hình, Long Nguyệt, hai người có biết tại sao tôi không ra tay tương trợ ngay từ đầu?"

Tiêu Chính Văn nhìn hai người với vẻ mặt nghiêm túc.

"Chuyện này... Long Vương, chúng tôi... chúng tôi chỉ là không muốn..."

"Không muốn chịu thua? Hay là không muốn sống nữa? Người ta có câu, giữ cho núi còn xanh, lo gì không có củi đốt. Hai người biết rõ Âu Lục đã có vô số cao thủ Nhân Vương trở về còn dám nhận thư thách đấu của lâu đài Versailles?"

"Hai người nên nhớ, phải sống được mới có tôn nghiêm! Hơn nữa, chúng ta ai mà biết được tình hình sẽ biến đổi như thế nào trong tương lai. Hai người là số ít những cao thủ cảnh giới Thiên Thần trung thành với giới chính trị Hoa Quốc, vậy càng phải trân trọng mạng sống hơn!"

"Rõ! Thuộc hạ biết lỗi!"

Long Nguyệt và Long Hình hổ thẹn cúi đầu xuống.

"Ừ, coi đây là một lời cảnh báo!"

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói tiếp: "Nói đi! Chuyện này là thế nào?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom