• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch (2 Viewers)

  • Chương 76: Không có giấy thông hành, thẻ học sinh có được không\

Một người học giỏi, cũng không có nghĩa là tương lai sau này chắc chắn sẽ thành công!

Ngược lại, những người từ nhỏ đã nghịch ngợm phá phách, kéo bè kéo cánh cũng chưa chắc sẽ không thành công!

Những người quá ổn định, từ nhỏ đến lớn chỉ biết học thuộc lòng, lấy điểm số làm mục tiêu cuối cùng của mình, loại người này chắc chắn sẽ có một khuyết điểm khi bước vào xã hội.

Đó là kỹ năng giao tiếp, không đủ khéo léo, không đủ phóng khoáng, khi gặp vấn đề sẽ hoảng sợ không biết cách giải quyết, nếu nghiêm trọng hơn, họ sẽ mất đi khả năng phán đoán của chính mình.

Họ đủ thông minh để đảm bảo rằng mình sẽ không chết đói, nhưng khó có thể đảm bảo rằng họ có thể làm nên việc lớn.

Khuyết điểm lớn nhất của Tần Lan chính là giao tiếp với mọi người, cô quá yếu trong việc quan sát lời nói và biểu cảm của người khác, nguyên nhân cơ bản là từ nhỏ đã không rèn luyện về phương diện này.

Ví dụ như Mạc Hiển, tên nhóc này từ nhỏ đã là một ngày rất hòa đồng, trời đất bao la không qua gan lớn!

“Đúng đúng đúng, chỉ có cậu là giỏi thôi được chưa?”. Cô trợn mắt nhìn Mạc Hiển, tức giận nói.

Hai người đi về phía đám đông, nhìn thấy sáu nhân viên bảo vệ mặc vest đen ngoài cửa, đeo kính râm, khoanh tay đứng ở cửa, mỗi bên ba người duy trì trật tự ở đây.

Tất cả những người đi vào đều phải xuất trình giấy thông hành mới được.

"Giấy thông hành của các người đâu?". Người đàn ông cao to ở cửa nhìn hai người hỏi.

Tần Lan không khỏi sửng sốt: "Giấy thông hành? Đâu có nghe nói cần giấy thông hành gì đâu?"

Cô chỉ nhận được một cuộc điện thoại, nói hôm nay có thời gian thì đến dự lễ cắt băng khánh thành ở thành bắc, cũng không có nói là cầm giấy thông hành gì cả.

Mấy người đang tiến lên bên cạnh, sôi nổi đưa ra những cuốn sổ màu đỏ, mấy người mặc đồ đen kia xác nhận trước rồi mới cho vào.

"Thấy chưa, đó là giấy thông hành! Không có cuốn sổ đỏ kia thì không ai được phép đi vào! Hôm nay những người có mặt ở đây đều là quan chức quyền quý, lỡ đâu có kẻ khả nghi lẻn vào gây ra tổn thất không đáng có thì hậu quả ai sẽ chịu?", người mặc đồ đen kia nói bằng một giọng trầm.

Quảng cáo tung ra là hôm nay có nhân vật lớn 'Diêm Vương sống' từ đế đô xuống đây, sẽ đích thân đến thành bắc để thực hiện nghi lễ cắt băng khánh thành.

Nhiều người tới đây chỉ là để làm quen với những người như vậy, dù sao các quan chức cấp cao của Giang Châu cũng đã phạm nhiều sai lầm, ôm rất nhiều tiền chạy trốn, mức độ tin cậy này đã bị tổn hại nghiêm trọng.

Nếu không phải dùng chiêu trò nói là 'Diêm vương sống' sẽ đến thành bắc, e rằng hôm nay ở đây căn bản là không có bao nhiêu khách khứa.

Tần Lan cũng ở đây vội vàng nghĩ biện pháp, Mạc Hiển đứng bên cạnh nhìn bộ dạng vội vàng nhìn cô.

Giống như một học sinh xuất sắc, chỉ trong nửa giờ đã làm xong bài thi, thời gian còn lại dùng để quan sát những người khác đang lo lắng không thể hoàn thành bài thi.

Đúng lúc này.

"Ôi, nhìn xem đây là ai! Thì ra là cô chủ Tần của chúng ta và tên bạn trai vô dụng của cô ấy?"

Quay lại nhìn.

Chỉ thấy Tần Binh đang ôm một cô gái tóc dài đi về phía này.

"Anh yêu, người này là ai vậy?". Cô gái kia quyến rũ rúc vào lòng anh ta thì thầm.

Tần Binh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của cô ta: “Cô ấy à? Cô ấy là em gái ngốc nghếch của anh, biết bao nhiêu công tử nhà giàu thì không thích, lại đi thích một tên bảo vệ hôi hám, hơn nữa, còn vừa mới ra tù, ai mà biết được trước đây anh ta đã làm chuyện gì mà phải vào tù chứ! Sao các người còn có mặt mũi đến một nơi như thế này?"

"Anh giữ miệng mình cho sạch sẽ chút đi! Tôi đến đây thì có liên quan gì đến anh không?"

Tần Lan tức giận nói với anh ta: "Còn anh kìa! Anh lại đổi bạn tình à?"

"Không phải việc của cô!"

Hai người cứ vậy mà bắt đầu tranh cãi.

Mạc Hiển có chút khó hiểu, danh ngạch của tên này rõ ràng đã bị anh bảo Công Tôn Cẩm hủy bỏ, chẳng lẽ vẫn chưa giải quyết xong chuyện này sao?

"Theo tôi nhớ, thì hình như anh không có danh ngạch đúng không? Anh tới đây làm gì?". Anh nhìn Tần Binh, cười lạnh nói.

Tần Binh nghe vậy thì lập tức bật cười, sau đó từ trong túi móc ra hai cuốn sổ nhỏ màu đỏ: "Nhìn đi! Đồ nhà quê, cậu nhìn kỹ xem đây là cái gì? Đây là giấy thông hành, cậu biết hôm nay là dịp gì không, loại người có thân phận như cậu có thể đến đây được sao?"

"Ha ha, cái này của anh... hẳn là không vào được đâu!", Mạc Hiển kéo tay, cười lạnh nói.

"Ha ha ha ha! Tôi nói này, cậu có phải là đồ ngốc không vậy, trong tay tôi có giấy thông hành, sao tôi có thể không vào được chứ?"

Tần Binh ôm cô gái bên cạnh vào lòng, hôn cô ta một cái thật kêu: "Nào, em yêu! Anh dẫn em vào trong mở mang tầm hiểu biết!"

Nói xong anh ta liền dẫn theo cô gái này đi về phía cổng.

Làm bộ làm tịch đưa giấy thông hành kia ra.

"Đi thôi, em yêu! Để anh nói cho em biết, trường hợp hôm nay không phải ai muốn đến là đến được đâu! Nhân vật lớn kia chắc sẽ đích thân đến hiện trường, anh sẽ dẫn em đi mở mang tầm mắt!". Tần Binh ôm cô gái kia nói với vẻ mặt xấu xa: “Vậy tối nay em biết sẽ báo đáp anh thế nào chưa?”

"Ai da, ghét quá! Người ta biết rồi, em đã chuẩn bị hết quần áo rồi, là mấy kiểu mà anh thích!"

Cô gái nói với vẻ mặt ngượng ngùng.

"Thú vị đấy, lát nữa về anh sẽ kiểm tra xem chất lượng của những bộ quần áo này thế nào!"

Anh ta vừa nói vừa bước vào trong.

Nhưng vừa đi tới lối đi này, thì đã bị hai người đàn ông cao to chặn lại.

"Muốn chết hả! Mẹ nó chặn đường chúng tôi làm gì? Để tôi đi!". Tần Binh tức giận nói với hai người trước mặt.

Người đàn ông cao to kia cũng phải là dạng vừa, trực tiếp đẩy anh ta ra ngoài: "Xin lỗi, giấy thông hành của anh đã bị hủy! Chúng tôi thậm chí còn nghi ngờ giấy thông hành của anh là đồ giả!"

"Đồ giả? Tôi nói này, các người có mắt không vậy? Phía trên được đóng bằng dấu chạm nổi, cái này có thể giả mạo được không?"

"Xin lỗi, không tìm thấy thông tin của anh, các người không thể đi vào!"

"......"

Cô gái kia vừa nghe thấy không vào được, sắc mặt trong nháy mắt thay đổi.

Cô ta quăng cánh tay của Tần Binh ra, tức giận nói: “Uổng công bà đây đã chơi với anh lâu như vậy, vốn tưởng rằng có thể trông cậy vào anh để đưa gia đình của tôi đi lên, nhưng không ngờ anh lại lừa dối tôi? Tên cặn bã!"

Bốp!

Cô ta trở tay quăng một cái tát vào mặt anh ta.

Trực tiếp ngay tại chỗ tát cho Tần Binh ù cả tai, đầu cũng ong ong.

"Xảy ra chuyện gì vậy! Không phải tôi vừa gọi điện giải quyết xong rồi sao? Tên kia chỉ lấy tiền của tôi mà không làm gì sao?", Tần Binh nổi giận đùng đùng nói.

"Sau này anh đừng đến tìm tôi nữa, chúng ta kết thúc!"

Cô gái kia đẩy Tần Binh ra, tức giận nói.

"Thanh Thanh, em nghe anh giải thích đi! Em..."

Mạc Hiển ở một bên cười lớn: “Tôi đã nói trước rồi, anh không vào được, anh lại không nghe! Sao anh lại cứng đầu như vậy chứ?”

"Ha ha, không ngờ Tần Binh tôi lại rơi vào hoàn cảnh tệ hại đến nổi bị một tên bảo vệ hôi hám cười nhạo!". Anh ta tự giễu hừ lạnh một tiếng: "Không phải các người cũng không vào được sao, có gì mà buồn cười!"

"Người anh em, người thì cũng có người này người kia! Nhưng nhân cách thì không! Tôi làm bảo vệ thì sao vậy? Tôi không thiếu phụ nữ, sự chân thành mới là biện pháp hiệu quả nhất, không giống như anh!"

Lúc này, Mạc Hiển lấy từ trong túi ra một cuốn sổ nhỏ màu đỏ, trông rất giống giấy thông hành nhưng mỏng hơn một chút.

"Người anh em à, tôi mang theo thẻ học sinh tiểu học, tôi vào được không?"

"Ha ha ha ha! Cậu là đồ ngu!"

Tần Binh ôm bụng cười lớn: "Tần Lan, cô nhìn xem tên bạn trai ngu ngốc của cô kìa, chẳng lẽ không biết hôm nay là dịp gì sao? Muốn dùng thẻ học sinh để đi vào à?"

Người đàn ông cao to ở cửa, nửa tin nửa ngờ mở cuốn sổ đỏ của Mạc Hiển ra, nhìn lướt qua.

Dù sao chắc sẽ không có ai đùa giỡn lung tung, đưa thẻ học sinh tiểu học trong một dịp như vậy!

Nhưng ngay khi vừa mở ra, người đàn ông cao to kia rõ ràng hít một hơi thật sâu, cung kính đưa thẻ học sinh cho Mạc Hiển.

"Ha ha ha ha! Tôi đã nói trước rồi, cậu đưa thẻ học sinh thì có tác dụng gì, đồ ngốc! Còn cười nhạo tôi, cậu thì cũng có khá hơn đâu?", Tần Binh chỉ vào anh cười lớn.

Xoẹt!

Sáu người đàn ông mặc đồ đen này, đồng loạt cúi đầu với Mạc Hiển.

"Mời vào!". Sáu người đồng thanh nói.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ẩn Môn Thiếu Chủ
  • Mèo con màu xám
Ẩn Hôn
  • Bán Tiệt Bạch Thái
Chương 91...
Thiên Long Ẩn Mình
  • Mèo con màu xám
Sát Thủ Quy Ẩn
  • 5.00 star(s)
  • 1000min
Chương 51-54

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom