• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch (1 Viewer)

  • Chương 75: Đạo lý trong kinh doanh chính là đạo lý đối nhân xử thế

Qua thời gian mấy ngày sau.

Tập đoàn Phong Hoa cứ như được rót vào thêm một luồng sinh khí mới, trên dưới toàn bộ công ty đều là dáng vẻ bận rộn, khí thế ngất trời!

Bản thân công ty có không ít hoạt động kinh doanh xuất nhập khẩu, mấy ngày nay chắc là nhà họ Chu đang bận rộn tranh giành đất đai ở thành bắc, việc nhắm vào bắn tỉa tập đoàn Phong Hoa đã lơi lỏng.

Cứ như vậy, Tần Lan cũng có đủ thời gian để bắt đầu điều hành chuyện kinh doanh của công ty nhà mình.

Trước kia, lúc bị tấn công, số dược phẩm của công ty không phải bị niêm phong thì cũng là được nửa đường thì sẽ có tai nạn giao thông, tóm lại là trăm nghìn lô thuốc được vận chuyển ra bên ngoài, cuối cùng lại chỉ được có mấy xe vận chuyển đến nơi.

Số tiền ít ỏi kiếm được không đủ cho chi phí vận chuyển và tiền lương của nhân viên, việc vận chuyển hàng cho tập đoàn Phong Hoa rơi vào cảnh nguy cơ, dần dà, cho dù có cho nhiều tiền thì cũng không có ai dám nhận chở hàng nữa.

Hơn nữa, nhà họ Khương có rất nhiều hàng hóa cần vận chuyển đến kho hàng, trực tiếp tạo ra ba ngàn việc làm.

Tần Lan kiếm được tiền, nhà họ Khương và Mạc Hiển lại càng có mối liên kết, chuyện tốt đẹp cả đôi đường này đều khiến hai bên vô cùng thích thú.

Người duy nhất không cười nổi, chỉ sợ cũng chỉ có nhà họ Chu!

Hôm nay là ngày nghi thức khởi công cắt băng ở phía thành bắc phố.

“Đã chuẩn bị đồ đạc đủ hết chưa?”

Mạc Hiển ngồi ở sô pha dưới lầu, nhẹ giọng hỏi.

“Tới nè!”

Tần Lan mang một đôi giày da màu đen đi từ trên lầu xuống, cô mặc một cái váy dài màu đen, phối với một cái áo sơ mi màu trắng, cổ áo mang một cái nơ bướm màu hồng nhạt.

“Đi thôi!”

Cô đi từ trên lầu xuống, nhìn bản thân ở trong gương một chút, nhẹ giọng nói.

“Chúng ta đi thôi! Chị Lan, chị… Đổi phong cách?”, Trần Hân thấy thế không khỏi hô lên.

Trước kia khi đi làm, cô đều mặc kiểu những bộ váy công sở ôm sát, hay dạng váy mẹ kế màu đen, đàn ông thấy đều gục!

Hôm nay thế mà lại đổi thành phong cách ngọt ngào, ăn mặc thế này mà lẫn vào đại học thì không khác gì sinh viên cả.

Bản thân cô không lớn tuổi, chẳng qua là thường ngày mặc đồ chững chạc quá mức, khiến người ta cảm thấy cô đã lớn tuổi mà thôi.

“Đẹp không?”, Tần Lan dạo trước mặt cô ấy một vòng, hỏi.

Trần Hân liếc nhìn Mạc Hiển, lạnh giọng nói: “Ha ha, chị nhìn biểu cảm của tên này là sẽ biết ngay mà! Có thể khó coi được à! Mà chị đi đấu thầu thành bắc, sao lại trang điểm đẹp tới như thế hả, thế này là không cho các cô gái con đường sống à?”

“Đừng có ba hoa, chị thấy bộ đồ này cất trong tủ cũng đã được một thời gian, vẫn chưa từng mặc, thỉnh thoảng thay đổi phong cách cũng tốt!”

Tần Lan đeo theo một cái túi quai chéo, nhẹ giọng nói.

“Đi!”

Trần Hân cũng cầm túi xách của mình, đứng lên.

“Ừm… Chuyện này... Hân Nhi! Lần này em không cần phải đi, để anh ta đưa chị đi là được!”, Tần Lan liếc mắt nhìn Mạc Hiển đang ngồi bên cạnh nói.

“Anh ta? Chị Lan, chúng ta mới là chị em thân thiết nhất, sao chị lại để anh ta đi với chị? Trường hợp trang trọng như thế, anh ta đi có thích hợp không?”

Bên ngoài vẫn luôn đồn là mỹ nữ đẹp nhất Giang Châu tìm được một người đàn ông nghèo làm bạn trai, Tần Lan cũng lười đi giải thích chuyện này.

Cô chỉ biết nếu đưa Mạc Hiển đi cùng, bản thân có thể không cần làm gì cả, dù bất kỳ chuyện gì xảy ra thì người này đề có thể giải quyết.

Nếu đưa Trần Hân theo cùng, gặp phải người cố ý làm khó dễ, hoặc khi có việc gấp thì sao, năng lực phản ứng của cô ấy còn không nhanh bằng mình.

Mặc dù Mạc Hiển này thỉnh thoảng khiến người khác tức giận, nhưng không thể không thừa nhận, khi gặp chuyện lớn, năng lực phản ứng của anh thật sự rất xuất sắc.

Làm bảo vệ, đúng là có chút không biết trọng dụng nhân tài.

Nhưng hình như người này cũng không ghét bỏ công việc đó, thật ra như vậy cũng tốt, chức trách của anh chính là bảo vệ chính mình đàng hoàng, dẫu sao bên ngoài cũng đang có không ít người theo dõi cô, tên này có thể giảm bớt không ít rắc rối.

“Được rồi, em có thể ở nhà chơi, hôm nay là ngày thành bắc tổ chức nghi thức khởi công vô cùng quan trọng, chuyện này liên quan đến chuyện phát triển trong tương lai của tập đoàn Phong Hoa!”, Tần Lan vỗ vỗ bả vai của cô ấy, nhẹ giọng nói.

Chỉ cần có thể thuận lợi lấy được miếng đất kia ở thành bắc thì không cần phải làm gì cả, cô có thể kiếm được trên mấy chục triệu rồi.

Mà hiện tại, bên kia tấc đất tấc vàng, bao nhiêu người muốn giành cũng không giành được, hôm nay sẽ công bố danh sách đấu thầu, cụ thể là nhà ai được phân ra bao nhiêu, thì sau khi hoàn thành nghi thức cắt băng, mọi người tự nhiên sẽ biết.

Đây cũng là nguyên do khiến cho Chu Vân Phi hai ngày nay vẫn luôn im lặng, hắn ta không muốn tin tức tiêu cực của mình ảnh hưởng đến danh tiếng của nhà họ Chu rồi lại không lấy được đất ở thành bắc.

“Vậy ngày mai có thể cho em mượn anh ta để dùng không?”

“Dùng? Em muốn dùng kiểu gì?”

Trần Hân nhỏ giọng nói bên tai Tần Lan vài câu gì đó, hai cô gái đồng loạt nở nụ cười.

“Chết tiệt! Tôi chỉ bán nghệ chứ không bán thân đâu!”, Mạc Hiển kéo quần áo, tức giận nói.



Mười giờ sáng, đường Thiên Hải, thành bắc.

Bên này, nghi thức khởi công đang được tiến hành đang được diễn ra sôi nổi, chỉ mới riêng ngày đầu tiên đã có hơn trăm máy xúc tiến vào, nghe nói còn có hơn ba trăm cái đang trên đường tới.

Trước kia, chính phủ đã nhắc đến tin tức khởi công thành bắc ít nhất ba lần, giống như chuyện cậu bé bảo có sói đến, nói lâu rồi tự nhiên sẽ không có ai tin cả.

Nhưng, lấy danh nghĩa “Diêm Vương sống” để khởi động lại kế hoạch kiến thiết thành bắc một lần nữa, anh không ngờ sẽ có nhiều người tham gia như vậy, đoán chừng các quan chức cao cấp Giang Châu cũng chưa từng nghĩ đến hiệu quả này.

“Nhiều như vậy à, xem ra là tôi không có hy vọng gì rồi!”, Tần Lan đứng ở ven đường nhìn sang, thấp giọng lẩm bẩm.

Chuyện đấu thầu ở thành bắc không phải là đấu thầu công khai, mà cho phép mỗi người viết ra cái giá mà họ có thể bỏ ra, còn xét tài sản công ty, tài sản...

Sau đó để cho bên trên tiến hành xét duyệt, hôm nay không phải là bán đấu giá đất, mà là thông báo xem gia tộc nào đã có được đất.

Ngay cả nhà họ Khương, nhà họ Chu,... mấy đại gia tộc này cũng không biết mình có được đất hay không, cảm giác này giống như đang mở blind box vậy.

Mạc Hiển liếc nhìn cô, khẽ cười: “Cái này thì cũng chưa chắc, bên phía thành bắc vẫn muốn tạo ra một nội thành mới, không chỉ xét vào thực lực của công ty, cô vẫn còn có cơ hội!”

“Sao anh lại biết?”

Rất nhiều lần, Tần Lan cảm nhận được người này như có năng lực biết trước tương lai, có thể biết trước rất nhiều chuyện.

Thế nhưng, Mạc Hiển thật sự biết bố cục thành bắc là bởi vì cách chọn đất kiểu blind box này do Mạc Hiển nghĩ ra.

Chỉ có dùng phương pháp này, mới có thể lặng lẽ đưa miếng đất tốt nhất cho nhà họ Tần!

Vì để giúp nhà họ Tần nhanh chóng tăng gấp đôi giá trị mà anh cũng đã hao tổn không ít tâm huyết!

“Rất đơn giản, khai phá thành bắc không chỉ là vì để phát triển kinh tế, mà còn nhằm giảm bớt đấu tranh của các đại gia tộc! Mấy năm nay, các nhà tranh đoạt chút ích lợi của trung tâm thành phố tới mức có thể nói là đao ai cũng nhuộm đỏ, thế lực ngang nhau nhiều như thế, sẽ làm ức chế nghiêm trọng sự phát triển của Giang Châu! thành bắc phát triển mạnh, có thể giúp giảm bớt áp lực mâu thuẫn!”. Mạc Hiển chắp hai tay sau lưng, nói: “Đây chính là vấn đề thường gặp, sau này cô sẽ hiểu rõ!”

“Anh… Tôi ngốc như thế sao? Anh biết không, trong kỳ thi năm đó, anh là người đứng nhất, tôi là người đứng hai!”

“Cô rất thông minh, để cô học bằng cách ghi nhớ gì đó, tôi tin cô nhất định sẽ giỏi hơn cô ngốc kia nhiều! Còn luận về âm mưu quỷ kế, nhân tâm hiểm ác, đạo lý đối nhân xử thế mà nói, thì cô kém quá xa! Cuộc sống, không chỉ đơn giản như vậy!”
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ẩn Môn Thiếu Chủ
  • Mèo con màu xám
Ẩn Hôn
  • Bán Tiệt Bạch Thái
Chương 91...
Thiên Long Ẩn Mình
  • Mèo con màu xám
Sát Thủ Quy Ẩn
  • 5.00 star(s)
  • 1000min
Chương 51-54

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom