• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full [Zhihu] SAU KHI XUYÊN THÀNH BẠCH TUYẾT (2 Viewers)

  • Phần II

9.

Ta biết hoàng tử ái tử thi, nhưng không nghĩ tới hắn còn yêu một đống xác chết.

Chơi lớn như vậy, không sợ bị cảm nhiễm virus à?

Xem ra ta phải hành động nhanh hơn mới được.

Buổi tối cùng ngày, lại một lần cự tuyệt hoàng tử "thăm hỏi bằng độc dược", chờ hắn rời đi, sau khi thị nữ canh giữ đã ngủ sâu, ta lén lút mở cửa phòng, đi đến hoa viên.

Vì không muốn gây sự chú ý, ta không mang theo đèn, cũng may ban đêm không có mây, chỉ nhờ ánh trăng cũng có thể thấy rõ con đường trước mắt.

Hít sâu một hơi, ta bước vào rừng rậm.

10.

Con thằn lằn khổng lồ đó xuất hiện trước mặt ta.

Nó nằm trên mặt đất giống như một đồi núi, ta phải ngẩng đầu lên, mới có thể nhìn tới đường môi lạnh băng của nó.

Ở trước mặt nó, ta nhỏ bé yếu ớt tựa như trẻ con.

Những lớp vảy màu nâu sẫm bao phủ toàn thân nó, đôi mắt đen như mực lạnh băng lộ ra vẻ tức giận.

Cả người nó căng thẳng, sau khi rít gào một tiếng đột nhiên vọt tới trước mặt ta, lại cách ta khoảng hai bước liền dừng lại.

Xiềng xích bị kéo chặt, ở trên cổ nó thít chặt tạo ra dấu vết hằn sâu.

Thằn lằn khổng lồ làm lơ trói buộc trên cổ nó, hàn khí thở ra từ giữa xoang mũi nó phun lên mặt ta: "Ngươi là ai?"

Ta hưng phấn nâng tay lên, tránh hàm răng sắc bén của nó, nhanh chóng sờ soạng vảy trên mặt nó một phen.

A!

Cảm giác lạnh băng vô cớ này, những chỗ nhỏ lồi lõm bén nhọn, đôi mắt đen như mực này che giấu một câu thần chú cổ xưa.

Sự hoàn mỹ, ưu việt, và vẻ ngoài soái khí này, có gì khác với một con rồng!

11.

Ai hiểu được a, ta đối với động vật không lông từ trước đến nay đều không có sức chống cự.

Nó quả thực là đang chạm đến điểm mềm mại trong lòng ta.

12.

Ta lau khóe miệng đang chảy nước miếng, cố gắng khiến mình thoạt nhìn giống một người bình thường.

"Ta là công chúa Bạch Tuyết, tới kết giao bằng hữu cùng ngươi."

Móc miếng bò bít tết trộm được ở phòng bếp ra, ta mừng thầm đưa tới bên miệng nó.

Có thể cho ăn rồi, có thể cho ăn rồi!

Ta cũng muốn có con trai ngoan!

Thằn lằn khổng lồ xoay đầu: "Ta không cần bằng hữu."

A! Cái ngữ khí lạnh nhạt xa cách mang theo vẻ chán ghét này, thật là gợi cảm, thật là mê người.

Thật đáng giận, nó cố ý câu dẫn ta!

Ta cười tủm tỉm kéo nhẹ dây xích trên cổ nó.

"Nếu ta có thể trộm chìa khóa ra để thả ngươi."

"Ngươi còn muốn cự tuyệt làm bằng hữu với ta sao?"

Thằn lằn khổng lồ rõ ràng không tin nhân loại nhỏ bé yếu ớt như ta, không đáp lại.

Nhưng không sao, thừa dịp nó còn bị xích sắt xích lấy không thể lộn xộn, sau khi ta hung hăng sờ loạn một hồi ở trên người nó, cảm thấy mỹ mãn mới trở về phòng.

Ta đã thấy được, lỗ khóa của ổ khóa trên xích sắt , giống như hình ngôi sao sáu cánh.

Mà ta từng thấy ở bên hông hoàng tử có một chìa khóa giống ngôi sao sáu cánh.

Ta phải tìm biện pháp trộm chìa khóa ra.

Thằn lằn khổng lồ và ta sẽ cùng nhau lật đổ cung điện, ta lại thu nó làm sủng vật, như vậy mỗi ngày đều có thể sờ vảy, nghĩ lại đều cảm thấy rất tốt.

Ta yêu cái thế giới mới xinh đẹp này!

13.

Giữa trưa ngày hôm sau, ta cố ý rời phòng, đến nhà ăn dùng cơm trưa.

Thấy ta xuất hiện, mắt hoàng tử sáng rực lên một chút.

"Công chúa thân yêu của ta, nàng đã nghỉ ngơi tốt rồi sao?"

Xem nhẹ tình yêu bệnh hoạn trong mắt hắn, ta ngượng ngùng cúi đầu.

"Thị nữ nói, chúng ta rất nhanh sẽ phải thành hôn. Nhưng ta cùng hoàng tử điện hạ còn chưa quen thuộc, cho nên ta muốn… chiều nay ta có thể ở bên cạnh điện hạ người không?”

Hoàng tử thật sự là nhan cẩu, hắn mừng rỡ như điên liền đồng ý.

Khi hắn nghỉ ngơi buổi chiều theo thói quen mỗi ngày, ta rất nhanh liền nghe tiếng ngáy vang lên, tay lén lút duỗi đến bên hông hắn.

Trên chìa khóa được khảm một viên hồng ngọc, phá lệ xinh đẹp, bởi vậy hoàng tử luôn thích để lộ nó ra bên ngoài, không che giấu bất luận cái gì.

Ta dễ như trở bàn tay mà bắt được nó, đúng lúc này, một bàn tay chế trụ nắm lấy cổ tay ta, tiếng ngáy đột nhiên im bặt.

Thanh âm cất giấu sự âm hiểm vang lên bên tai ta: "Công chúa thân yêu của ta, nàng đang làm gì vậy?"

Ta ngẩng đầu, híp hai mắt lại nhìn lên hoàng tử.

14.

Ta xấu hổ cười: "Không có việc gì, chính là muốn nhìn bảo bối của chàng một chút."

Hoàng tử rất là khiếp sợ, viết đầy mặt "Ta đã biến thái, ngươi như thế còn biến thái hơn so với ta?"

Tên này trong đầu ngoại trừ xxx ra thì không có gì khác à?

Ta ở trong lòng trợn trắng mắt, nhanh chóng bổ sung: "Ta nói chính là viên hồng ngọc trên cái chìa khóa này, rất xinh đẹp."

Ngươi có thể hoài nghi ta biến thái, nhưng ngươi không thể làm nhục phẩm vị của ta.

Hoàng tử trầm mặc trong một lúc, nói: "Công chúa có phải hay không đã quên, quốc gia của nàng vốn có rất nhiều mỏ hồng ngọc, khối bảo thạch này đúng là không tồi, nhưng nàng hẳn phải chướng mắt mới đúng."

?

Có chuyện này?

Các người còn thiết lập chi tiết bối cảnh trong câu chuyện cổ tích hắc ám này à?

Hoàng tử hơi khựng lại một chút, tiếp tục nói: "Hơn nữa, chìa khóa này chưa bao giờ rời khỏi người ta, cũng không cho phép bất luận kẻ nào chạm vào. Chỉ có vợ tương lai của ta mới có thể chạm vào nó, nàng không biết sao?"

Lượng tin tức quá tải, đại não của ta ngưng hoạt động trong giây lát.

Im lặng, im lặng như ở Cambridge đêm nay.

Trong sự im lặng của ta, sắc mặt hoàng tử dần dần trở nên khó coi.

Ta cho rằng hắn phát hiện ra ý đồ thật sự của ta, nhưng hắn chỉ càng thêm chắc chắn ta là biến thái.

Hiểu rồi, người này có đầu óc, nhưng không nhiều lắm.

Tin tốt: Hoàng tử không phát hiện mục đích thực sự của ta là trộm chìa khóa.

Tin xấu: Hoàng tử cho rằng ta sẽ cưỡng hiếp hắn, hắn không có hứng thú tiếp xúc thân mật với người sống nên dứt khoát nhốt ta lại.

"Công chúa giống như còn chưa được nghỉ ngơi tốt, trước khi hôn lễ diễn ra không cần đi lại nhiều."

Cửa phòng ở trước mắt ta “Phanh” một tiếng đóng lại, tiếp theo là âm thanh cửa bị khóa lại.

Không biết thằn lằn khổng lồ đáng yêu của ta không nhìn thấy ta, còn có thể ăn uống ngủ nghỉ không, có bị bị khó ăn khó ngủ không.

Nghĩ tới lại đau lòng, aaaaa.

15.

Tới ngày diễn ra hôn lễ, trời còn chưa sáng thị nữ liền đánh thức ta dậy, sau khi rửa mặt chải đầu trang điểm liền mặc vào cho ta bộ váy cưới trắng tuyết.

Váy cưới đối với công chúa trong truyện cổ tích thực sự không tốt chút nào.

Khi mặc áo nịt bụng cỡ xxxs vào, nháy mắt ta liền cảm thấy không thể thở nổi.

Đây là cái gông xiềng chí mạng gì vậy?

Thị nữ đã thấy nhiều nên cũng không ngạc nhiên: "Người cố chịu đựng đi, tuy rằng không thoải mái, nhưng chỉ có mặc như vậy, người mới là người đẹp nhất."

Ồ, quy tắc thế giới cổ tích này của các người, công chúa chỉ là biểu tượng của cái đẹp.

Các nàng cần phải xinh đẹp lương thiện, ngây thơ đáng yêu, duy nhất chỉ cần không phải là người sống.

Cho nên khắp đại lục đều biết dung mạo xinh đẹp của ta, nhưng không ai biết tên thật của ta.

Bởi vì mẫu hậu ta chết sớm và người cha hời kia căn bản còn chưa đặt tên cho ta.

Người đời chỉ cần nhớ danh hiệu mang tính biểu tượng "Bạch Tuyết" là đủ.

16.

Nhưng không sao, bọn họ rất nhanh sẽ phát hiện ra, công chúa Bạch Tuyết tuy rằng xinh đẹp, nhưng lại càng phản nghịch.

Ta lén lút đem một con dao giấu vào cổ tay áo.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom