• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full [Zhihu] Sau khi biết mình là nữ phụ độc ác, tôi bãi công (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Phần IV END

13.

Buổi tối đạo diễn tuyên bố nhiệm vụ qua điện thoại.

Khám phá phố ăn vặt đặc sản ở thành phố này.

Nhưng mà, sau khi kết thúc nhiệm vụ này, Hà Tĩnh Tĩnh vốn ban đầu chỉ lãnh đạm không quan tâm tôi đột nhiên chuyển sang nhìn tôi bằng ánh mắt hình viên đạn, hận không thể một dao chọc ch.ế.t tôi.

Bởi vì mới đi được nửa chặng đường, tôi vốn lúc trước kém cô ta mấy chục vạn người xem, giờ đã vượt lên gấp đôi.

Tôi cũng thực sự bối rối.

Cô ta vốn là ngôi sao lớn, lượng fan hoàn toàn có thể đè bẹp tôi.

Cô ta cũng rất tích cực quảng bá cho show này, rất đông fan chầu chực trong phòng phát sóng trực tiếp của cô ấy kể từ khi lên sóng.

Lẽ ra tôi với Lục Hi có “hot” đến đâu cũng không thể vượt qua cô ta.

Nhưng hiện thực chính là tàn khốc vậy đấy, chúng tôi đã vượt qua rồi, kekekeke~~~

Tôi cẩn thận suy nghĩ nhưng cũng không nghĩ ra trong show tôi với Lục Hi có tình huống nào bỗng dưng thu hút lượng lớn người xem như thế.

Tôi còn nhớ, sau khi nhận được nhiệm vụ, vì nhớ đến công sức Lục Hi nấu hai bữa cơm nên trước khi đến phố ăn vặt, tôi liền nói với Lục Hi nhóc muốn ăn gì cũng được, tôi sẽ bao.

Sau đó, khi tới phố ăn vặt, tiểu gia hỏa này liền dở chứng kén chọn.

Tôi so với thằng nhóc thì khá hơn nhiều, tôi căn bản không có tính này.

Bởi vì —— trẻ con mới lựa chọn còn người lớn đương nhiên là muốn hết.

Thế là tôi mang theo Lục Hi bắt đầu càn quét.

Tuân thủ chân lý “Ăn hết mọi thứ nhưng không được để vỡ bụng”.

Chúng tôi bàn bạc với nhau mỗi thứ chỉ mua một phần sau đó chia đôi mỗi người một nửa.

Hai chúng tôi cũng chỉ đi dạo phố, ăn đồ ăn vặt vậy thôi.

Tôi mua một cây xúc xích nướng, cẩn thận xắt ra một miếng nhỏ ăn thử.

Hơi cay, tôi liền đem cả cây còn lại đưa cho Lục Hi, vỗ vỗ vai thằng nhóc nói: “Bạn tốt, cái này ngon, cho bạn hết đó.”

Mua một ly trà sữa Mixue, tôi còn cẩn thận mua thêm một cái ly không, tôi uống thử một ngụm, ngon quá, tôi không cẩn thận uống hết mất tiêu.

Sau đó nhìn đến khuôn mặt đen sì của Lục Hi, tôi hổ thẹn, liền vội vàng mua một ly khác cho thằng nhóc, nhưng nó nói uống không hết, tôi đổ sang ly kia cho nhóc một ít, còn lại tôi đành uống nốt.

Trừ trà sữa ra, những món khác tôi đều chỉ ăn một miếng, còn lại đều cho thằng nhóc hết.

Tôi thề lần này tôi không có tranh đồ ăn của trẻ con!

Thật ra là tôi uống hết hai ly trà sữa, bụng cũng đã căng tròn, có tranh cũng không ăn được nữa, hihihaha~~~~

Vậy nên, chúng tôi tuyệt đối không làm những chuyện vô sỉ như tranh thủ sự đồng tình của khán giả với Lục Hi để hấp dẫn người xem.

Nhưng đúng là bình luận trong phòng livestream của chúng tôi có náo nhiệt hơn trước nhiều.

【Ha ha ha ha ha, cười chớt tôi, cười chớt tôi rồi.】

【Món nào bả thích thì bả ăn hết, món không thích thì đưa cho con, [cười ra nước mắt.jpg].】

【Quá chân thật, tôi với bạn trai chính là như vậy, ha ha ha ~~】

【Còn nhỏ như vậy, không chỉ phải chăm lo ngày ba bữa cho bà mẹ không hiểu chuyện, còn phải đam đương vai trò bạn trai, ha ha ha ha ~~~】

Những bình luận… ừm… chỉ trích một cách vui vẻ… cứ như vậy tiếp nối nhau, số lượng người xem livestream phòng chúng tôi tăng theo từng giây.

Thật không thể tin nổi.

14.

Ngày hôm sau, phòng livestream của tôi trong chương trình suýt bị đóng do vi phạm tiêu chuẩn cộng đồng.

Trong phần bình luận có những người nói tôi lén mua seeding.

Tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì mọi thứ đã trở lại bình thường.

Những bình luận mắng chửi tôi mua seeding nháy mắt đã biến mất không còn dấu vết.

Phòng bên cạnh truyền đến tiếng ồn ào.

Đúng lúc tôi muốn ra ngoài nên ở cửa nghe được tiếng đạo diễn đang mắng Hà Tĩnh Tĩnh.

Nhắc nhở cô ta đừng có gây chuyện nữa, nếu không, đừng nói chỉ show này mà cả sự nghiệp của cô ta cũng có thể tiêu tan!

Hà Tĩnh Tĩnh khóc lóc xin lỗi, còn hứa hẹn sẽ không bao giờ dám làm vậy nữa, còn cầu xin đạo diễn đi cầu nhân vật lớn kia giúp, bỏ qua cho hành vi ngu ngốc lần này của cô ta…

Tôi thực sốc.

Lúc trước đạo diễn luôn đối xử với Hà Tĩnh Tĩnh như tiểu tổ tông.

Chỉ trong chớp mắt mà dám mắng cả ngôi sao lớn, tốc độ lật mặt này cũng quá kinh người rồi.

Đạo diễn ra ngoài xong, không lâu sau, Hà Tĩnh Tĩnh cũng đi ra.

Cô ta thay đổi 180 độ.

Tối hôm qua còn lườm nguýt như muốn chọc ch.ế.t tôi, hôm nay đã trở nên bình thản thân thiện hơn nhiều.

Nhìn nhau, ánh mắt cô ta quả thực có thể gọi là tĩnh lặng như nước.

Có cảm giác như đã nhìn thấu hồng trần, đạp đất thành Phật ngay tại chỗ.

Tôi thật không nhịn được muốn chạy đến trước mặt đạo diễn, tặng cho ông ta một like.

Tôi cảm khái với Lục Hi: “Đạo diễn show này của chúng ta, thật là đỉnh của chóp!”

Lục Hi xưa nay mặt mũi lạnh lùng, đột nhiên trợn trắng mắt: “Đạo diễn cái gì? Rõ ràng là tôi—— thôi được rồi, dì nói đạo diễn đỉnh thì là đạo diễn đỉnh, dì vui là được tôi.”

Tôi: “……”

Thằng nhóc này, dám xem ai là trẻ con mà dỗ dành vậy hả? Thật thiếu lễ phép!

15.

Nhiệm vụ của ngày cuối cùng là leo núi.

Phong cảnh dọc đường cực đẹp.

Tôi với Lục Hi chụp rất nhiều ảnh.

Kỹ năng chụp ảnh của bạn nhỏ Lục Hi cũng tăng lên nhanh chóng. Tin chắc sau này nếu có bạn gái, mấy chuyện như chụp ảnh đẹp cho bạn gái tuyệt đối không làm khó được Lục Hi.

Lên đến đỉnh núi là bước vào cảnh kết tình cảm.

Cũng chính là phân cảnh lấy nước mắt người xem trong truyền thuyết của các show truyền hình thực tế.

Sân vườn của khách sạn trên đỉnh núi được ekip chương trình trang trí như khung cảnh đám cưới, lãng mạn và đẹp mắt.

Để gia tăng hiệu quả, cạnh sân khấu còn có màn hình mở bình luận trực tiếp của khán giả, đạo diễn quyết tâm phải khiến dân mạng cùng nhau khóc.

Lát nữa mỗi nhóm khách mời sẽ đón một vị khách đặc biệt.

Cơ bản thì đều là người cha trong gia đình. Nếu không thì là người thân, bạn bè.

Tôi đã nhờ Trần Công, trợ lý riêng của Lục Dư Xuyên.

Để anh ta dùng thân phận bạn bè, tới cùng tôi với Lục Hi tham gia phân cảnh cuối cùng này.

Tôi với Lục Dư Xuyên tuy là vợ chồng, nhưng nói thật, tôi gặp trợ lý riêng này chắc còn nhiều hơn gặp Lục Dư Xuyên.

Hơn nữa, tôi tìm Trần Công còn có việc khác.

Tôi phải thông qua Trần Công tìm hiểu lịch trình mấy ngày tới của Lục Dư Xuyên để tìm cách gặp mặt anh ta, nói chuyện ly hôn.

16.

Đến lượt nhóm tôi lên sân khấu trình diễn cảnh lấy nước mắt.

Trần Công còn chưa tới.

Nhưng anh ta đã nhắn tin cho tôi, nói sắp đến rồi.

Tôi với Lục Hi liền bắt đầu trước.

Nhạc lãng mạn vang lên.

Hai chúng tôi đứng đối mặt nhau, tôi tự cấu mình một cái mới miễn cưỡng khiến mắt hơi đỏ lên.

Nhưng phần bình luận hồi nãy rõ ràng toàn những câu khóc lóc xúc động, bây giờ liền thay đổi trong chớp mắt:

【Cảnh tượng thật xúc động, âm nhạc cũng thật xúc động, nhưng sao vừa thấy mặt Lê Lê đại khả ái nhà tôi là tôi lại không nhịn được cười thế này?[ninja rùa.jpg][ninja rùa.jpg][ninja rùa.jpg].】

【Phụt~ Đợi đã, cảnh này nhất định không được cười, nhưng lầu trên ơi bà làm tôi không chịu nổi, tôi là người thích giúp đỡ người khác, vậy nên tôi cười cùng bà, ha ha ha ha ha ~】

Tôi: “……”

Những giọt nước mắt tôi cố lắm mới rặn ra được, không còn một giọt~~~

Tôi chỉ có thể cố gắng nhịn cười, nhịn đến mức môi run run, đành rút gọn bài diễn văn đầy cảm động mình đã chuẩn bị trước, tôi nói: “Lục Hi, chương trình này kết thúc rồi, con còn cần một người bạn như dì không?”

Lục Hi nhìn tôi, trầm mặc.

Tôi đặt tay lên vai thằng nhóc: “Mặc kệ con có muốn hay không, dù sao dì cũng quyết định sẽ làm bạn với con! Đúng rồi, lần trước ở phố ăn vặt con đã nói muốn mời dì ăn một bữa sơn hào hải vị, con nói cụ thể thời gian được không, con nói sau này là lúc nào, cuối tuần này, hay là tháng sau?”

Lục Hi: “……”

Sắc mặt thằng nhóc đầy ghét bỏ, như trách tôi phá hỏng bầu không khí này.

Tôi bị oan huhu.

Tôi cũng không muốn vậy.

Tất cả là tại đám người trong phần bình luận trên màn hình kia, nói hươu nói vượn.

Còn không nhanh kết thúc, tôi đây nhịn cười sắp nội thương rồi!

Lục Hi hít một hơi, cúi đầu suy nghĩ một lúc rồi mới ngẩng lên, khuôn mặt nhỏ tuấn tú nghiêm túc: “Dì có thể đừng ly hôn với ba tôi… ba con không?”

Tôi: “……”

Thằng nhóc chỉ nói một câu như vậy thôi, mặc kệ mọi người trong phần bình luận có quậy đến mức nào, tôi cũng không cười nổi nữa.

Tôi bị thằng nhóc làm cho cảm động rồi.

Lục Hi: “Con muốn dì làm mẹ con, cũng thích dì làm mẹ con, con nói thật, nếu vì con mà dì muốn ly hôn với ba thì con sẽ sửa đổi, con sẽ không nói dì phiền phức nữa, cũng không nổi giận với dì nữa, con nói được làm được.”

Tôi không khỏi dịu giọng hơn một chút: “Không phải vì con, con là một đứa trẻ ngoan, khắp thế gian này, dù ai làm mẹ của con thì cũng sẽ yêu con, sẽ tự hào vì được làm mẹ con.”

Lục Hi: “Vậy là… dì sợ sau này con sẽ bắt nạt con chung của dì với ba Xuyên à? Con có thể giải thích, con không phải con ruột của ba Xuyên, ba Xuyên chỉ có duy nhất một người bạn gái là dì, cũng chỉ kết hôn với một mình dì, ba Xuyên chưa từng có con, con là con của chị gái ba Xuyên, ba Xuyên là cậu của con.”

Tôi ngẩn người.

Vì cuốn tiểu thuyết này quá dài, tuy tôi đã thức tỉnh nhưng có những tình tiết cũng quên mất.

Nếu không phải Lục Hi nói ra, tôi cũng quên mất Lục Hi thật ra là con người chị gái bệnh nặng mất sớm của Lục Dư Xuyên.

Cô ấy mang thai khi chưa kết hôn, ba ruột Lục Hi không phải người tốt, vì suy nghĩ cho cháu nên Lục Dư Xuyên đã mang Lục Hi về nuôi, nhận làm con trai.

Nhưng chuyện này cũng không thể khiến tôi muốn ở bên Lục Dư Xuyên.

Vì tôi vốn không phải vì chuyện này mà muốn ly hôn với anh ta.

Lục Hi hiếm khi kích động, tiếp tục nói: “Khi dì và ba có con, con tuyệt đối sẽ không bắt nạt em mà còn giúp dì chăm em, con sẽ hết lòng yêu thương em.”

Tôi đặt tay lên vai Lục Hi, chân thành nói: “Chuyện dì với ba con ly hôn, nguyên nhân là ở dì với ba con, hoàn toàn không liên quan đến con hay người khác. Nhưng con yên tâm, dù dì ly hôn với ba con, lúc rảnh rỗi dì sẽ đến thăm con, chơi với con. Không phải dì đã nói rồi sao? Dì với con sẽ làm bạn tốt cả đời.”

Vẻ mặt Lục Hi mất mát, lần nữa cúi đầu xuống.

Một hồi lâu sau, thằng nhóc mới ngẩng đầu lên lần nữa: “Được rồi, là con ích kỉ, ba con đúng là một người chồng không biết thương vợ, lúc nào cũng như cái máy chỉ biết làm việc, dì muốn ly hôn thì ly hôn đi, nếu sau này dì vẫn không gặp được người mình thích, vậy dì chờ đi, chờ con lớn lên, con sẽ cưới dì——”

Còn chưa dứt lời, một tiếng gầm rú vang trời át đi mọi âm thanh xung quanh.

【F*ck f*ck f*ck, tôi không nhìn nhầm chứ? Đó là trực thăng phải không?】

【Tôi thực sự được thấy tổng tài bá đạo phiên bản đời thực, ngồi trực thăng tới tham gia chương trình sao?!】

【Anh quay phim, nhanh nhanh, mau chuyển góc máy, để tôi nhìn xem tổng tài bá đạo nào khủng thế!】

Nhóm quay phim: “……”

Từ trên trực thăng, hai người đàn ông bước xuống.

Là Lục Dư Xuyên và Trần Công.

Lục Dư Xuyên hình như là từ chỗ họp mà tới, trên người mặc áo sơ mi trắng cùng vest đen hàng đặt may riêng, dáng người cao ráo, anh tuấn bất phàm.

Anh ta vừa bước xuống, bình luận đã bùng nổ.

【Ai đây! Đẹp trai, đẹp trai, đẹp trai quá!】

【Đẹp cmn quá đi! Đẹp đến không nói nên lời!】

【Trong vòng một phút, tôi muốn có toàn bộ tư liệu về người này!】

Tôi với Lục Hi còn đang ngẩn người.

Lục Dư Xuyên luôn bận trăm công nghìn việc, sao lại đến tham gia chương trình giải trí thế này?

Nếu không có tiếng trực thăng ầm ầm chói tai bên cạnh.

Tôi với Lục Hi chắc hẳn không dám tin vào mắt mình.

Lục Hi có vẻ bình tĩnh hơn tôi một chút.

Thằng nhóc tiến lên một bước đón Lục Dư Xuyên: “Ba——”

【Là ba của Hi Hi, A A A A A quá đẹp trai, Lê Lê đại khả ái thật sự muốn ly hôn sao? Vậy mau ly hôn đi, để tôi nhảy vào!】

【Tôi cũng muốn, tôi cũng muốn!】

Lục Hi còn chưa nói hết câu đã bị Lục Dư Xuyên trực tiếp bỏ qua.

Lục Hi: “……”

Sau đó, hai chúng tôi phát hiện trên màn hình điện thoại trong tay Lục Dư Xuyên chính là livestream chương trình này.

Nói cách khác, chuyện tôi muốn ly hôn và chuyện Lục Hi cuối cùng cũng đồng ý cho tôi ly hôn, còn hứa hẹn với tôi, muốn đào góc tường của chính ba mình, Lục Dư Xuyên đều đã xem hết! ~

Tôi với Lục Hi: “……”

Cả hai nhìn nhau trong im lặng.

Mỗi người trong lòng âm thầm thắp một nén nhang cầu nguyện cho người kia.

Rõ ràng Lục Dư Xuyên là người chỉ xem số liệu, không bao giờ xem chương trình giải trí mà……

Lục Hi lại một lần nữa vọt tới trước mặt Lục Dư Xuyên, vẻ mặt sống chết phải bảo vệ tôi: “Ba, ba không được bắt nạt chị Giang Lê.”

Tôi cũng vọt lên, kéo Lục Hi ra sau lưng: “Là tôi muốn ly hôn, không liên quan gì đến Lục Hi, hai chúng ta nói chuyện là được.”

Ánh mắt Lục Dư Xuyên thâm trầm, nhàn nhạt nhìn tôi, thấp giọng hỏi: “Em cảm thấy, sao tôi lại kết hôn với em?”

Tôi nghẹn lại.

Nói mới thấy, tôi đúng là không biết vì sao Lục Dư Xuyên lại đồng ý kết hôn với tôi.

Tôi chỉ biết, tôi theo đuổi anh ta đã lâu thật lâu.

Ngày nào cũng tìm mọi cách để chạm mặt anh ta.

Mang đồ ăn ngon cho anh ta, có thứ gì tốt cũng chia cho anh ta một phần.

Tết nhất lễ lạc đều sẽ gửi cho anh ta lì xì 520 tệ.

Nhưng trước nay anh ta chưa từng nhận.

Chính là tháng trước, tôi uống say, chặn xe anh ta lại, chui vào trong xe cầu hôn anh ta.

Chờ đến khi tỉnh lại, tôi đã cùng anh ta đi đăng kí kết hôn.

Rồi cùng ngày tổ chức một tiệc cưới đơn giản.

Sau đó, Lục Dư Xuyên đi công tác.

Từ lúc anh ta đi công tác đến nay, giờ tôi mới được gặp mặt anh ta lần nữa.

Tôi ngây thơ thỏi: “Đúng vậy, anh vẫn luôn rất lạnh lùng với tôi, sao lại đồng ý kết hôn với tôi?”

“Vì đó là em”, ánh mắt Lục Dư Xuyên thâm trầm, “tôi mới đồng ý.”

Tôi: “…… Vì sao???”

Không phải trong lòng anh ta có nữ chính bạch nguyệt quang sao?

Lục Dư Xuyên lại gần tôi thêm một bước, mùi hương gỗ nhè nhẹ trên cơ thể anh ta bao quanh tôi: “Em nói xem? Em cảm thấy nếu không có sự đồng ý của tôi thì em sẽ tìm được WeChat của tôi à? Có thể đi đến công ty tôi đưa cơm tặng đồ à? Có thể ngăn xe tôi lại, chui vào trong xe nói nhất định phải gả cho tôi à?”

Đây là lần đầu anh ta nói chuyện với tôi nhiều như vậy.

【Tổng tài bá đạo có âm mưu, thật quá đỉnh.】

【Nhưng mà anh ta không có mồm sao? Thích Lê Lê đại khả ái sao không nói thẳng ra, tôi ghét nhất kiểu đàn ông mồm miệng như hũ nút này.】

【Nhưng mà người ta vừa đẹp trai lại nhiều tiếng, cần gì có mồm miệng.】

Tôi: “……”

Lục Dư Xuyên lại tiến thêm một bước, tôi gần như đã chui vào lồng ngực anh ta.

Tôi hoảng loạn lui về sau.

Theo lời anh ta nói, vậy thật ra là vì anh ta thích tôi, nên mới khiến cho tôi rung động, cuối cùng còn kết hôn với anh ta.

Vậy còn nữ chính Hà Tĩnh Tĩnh thì sao?

Sẽ không phải là vì tôi hoài nghi mối quan hệ giữa anh ta và Hà Tĩnh Tĩnh, tự mình hắc hóa rồi phá hỏng cuộc hôn nhân của chính mình đấy chứ?

Nhưng mà, anh ta luôn đối xử lạnh lùng với tôi là thật mà.

Còn có ảnh chụp Hà Tĩnh Tĩnh ngồi trong xe ôm ấp anh ta thì sao, điều đó chứng minh anh ta không thực sự sạch sẽ như mình nói.

Tôi bình tĩnh lại: “Dù thế nào thì tôi cũng muốn ly hôn, anh coi như tôi chưa hề thích anh đi, chúng ta hảo tụ hảo tán.”

Tôi đã có kế hoạch của riêng mình, từ nay về sau, tôi phải chăm chỉ làm việc, chăm chỉ kiếm tiền.

Hôn nhân cái gì, đàn ông cái gì, đàn ông chỉ làm ảnh hưởng đến tốc độ kiếm tiền của tôi thôi!

Lục Dư Xuyên nhìn tôi chằm chằm, trong mắt hiện lên vẻ buồn bã, nhưng anh ta vẫn luôn rất giỏi kiềm chế cảm xúc.

Anh ta cũng bình tĩnh lại: “Nếu em muốn rời đi, tôi tôn trọng em. Nhưng trước khi kí giấy ly hôn, tôi có một yêu cầu.”

“Anh nói đi.”

“Tôi biết là do tôi làm không tốt mới khiến em thất vọng rời đi, tôi chỉ xin em cho tôi thời gian một năm, tôi sẽ cố gắng thay đổi, trở thành một người chồng đủ tư cách, cả tháng nay tôi bận rộn là vì muốn hoàn thành sớm công việc, dành ra cả một khoảng thời gian rảnh để cùng em đi hưởng tuần trăng mật.”

Tôi bất mãn: “Một năm? Tôi không đồng ý!”

“Vậy thì… nửa năm?”

“Không.”

Lục Dư Xuyên dừng lại một chút, tiếp tục ôn hòa thương lượng với tôi: “Thôi được rồi, vậy một tháng, em cho tôi thời gian một tháng đi, nếu sau một tháng em vẫn khăng khăng muốn ly hôn, tôi… sẽ đồng ý.”

“Một tháng cũng thật dài ——”

“Cho tôi thời gian một tháng, đến khi ly hôn tôi đưa em một trăm triệu.”

Trước khi thức tỉnh tôi luôn cố gắng chứng minh thích anh ta không phải vì tiền nên đã khóc lóc cầu xin luật sư cho chúng tôi ký giấy phân định tài sản tiền hôn nhân, nếu ly hôn, anh ta không cần chia một nửa tài sản cho tôi.

Cho nên, tôi cũng không hy vọng xa vời khi ly hôn anh ta sẽ cho tôi tiền.

Lúc này anh ta lại nói sẽ đưa một trăm triệu, làm lòng tôi dao động.

Chỉ có một tháng mà kiếm được một trăm triệu, cũng thật có lời…

Nhưng tôi còn đang phân vân thì Lục Dư Xuyên lần nữa mở miệng: “Một tỷ, cộng thêm toàn bộ cổ phần tôi sở hữu ở công ty, đều đưa cho em.”

Giọng anh ta trầm thấp hơn: “Tiền bây giờ đều nằm trong các dự án rồi, tiền mặt tôi có thể lấy ra chỉ có một tỷ thôi, xin em, chỉ một tháng thôi, giờ tôi lập tức gọi luật sư soạn hợp đồng?”

Sau đó, sau đó, tôi không biết xấu hổ mà đồng ý.

Bởi vì, chết tiệt, anh ta thật sự đưa quá quá quá nhiều đi.

Đây là con số con người có thể từ chối sao?

Không nha!

Thôi được rồi, tôi thừa nhận, tôi chỉ là một đứa con gái nông cạn hám tiền mà thôi.

Về đến nhà, Lục Dư Xuyên liền chuyển một tỷ sang tài khoản tôi, còn muốn đem toàn bộ cổ phần của anh ở công ty chuyển sang tên tôi, nhưng tôi ngại phiền toái nên không ký.

Một tháng sau, mấy dự án của công ty Lục Dư Xuyên có lãi, anh lại cho tôi một tỷ.

Tháng này qua tháng khác, Lục Dư Xuyên không ngừng cho tôi tiền, cho tôi tiền, cho tôi tiền,...

Vậy là cuối cùng cuộc hôn nhân này mãi không ly hôn được, [che mặt.jpg].

Có một hôm, tôi mang ảnh chụp của Hà Tĩnh Tĩnh ném ra trước mặt anh.

Lục Dư Xuyên thờ ơ, thậm chí còn cười nhạo tôi: “Uổng cho em suốt ngày nhận là cao thủ chỉnh ảnh trước mặt Lục Hi, thế mà không nhìn ra đây là ảnh ghép à?”

Tôi: “……”

Nói mới thấy, nhìn kỹ thì đúng là ảnh ghép thật.

Mà tôi với anh ly hôn không thành, kiếm trăm triệu rồi lại trăm triệu tiền mặt, tôi quan tâm gì chuyện nam chính nữ chính nữa.

Sau khi chương trình thực tế đó kết thúc, Hà Tĩnh Tĩnh bị công ty thanh lý hợp đồng, cũng không có liên quan gì đến Lục Dư Xuyên nữa.

Năm sau, tôi không cẩn thận trúng chiêu, mang thai rồi.

Tôi vốn định kế hoạch hai năm để chơi thêm mà.

Tôi nghiêm túc hoài nghi chính là Lục Dư Xuyên giở trò quỷ, nhưng tôi không có chứng cứ.

Tôi vừa mang thai, anh liền tặng tôi một chiếc du thuyền cực kỳ sang trọng, tôi cũng không so đo với anh nữa.

Mà dù sao cũng đã có người trước mặt hàng trăm nghìn khán giả hứa sẽ giúp tôi chăm con.

Năm sau, em bé Lục Viên Viên chào đời.

Chỉ cần Lục Hi được nghỉ, cảnh tượng trong nhà tôi sẽ là như này:

“Lục Hi, em gái con đói bụng kìa, pha sữa đi.”

“Lục Hi, em gái con khóc kìa, dỗ đi.”

“Lục Hi, em gái con ị kìa, thay bỉm đi!”

Sau đó, Lục Hi liền vừa chạy tới vừa lải nhải không ngừng: “Sao lại ị nữa rồi? Vừa mời ị mà? Mẹ, phân của Viên Viên hôm nay hơi sẫm màu, có phải bị nóng trong không, phải cho thêm ít bột kim ngân vào sữa cho em……”

Em gái vừa chào đời, anh trai nhỏ từng lãnh khốc vô tình này đã lập tức trở thành tiểu bảo mẫu.

À, còn có một sự thay đổi hoàn toàn nữa, đó chính là, Lục Hi bây giờ là cái đồ hay lải nhải, ha ha ha ha ha ~~~

(Hoàn)
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom