• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full [Zhihu] Nữ phụ trùng sinh (1 Viewer)

  • Phần 3

12.
Ngoài việc học, tôi còn chú ý đến nhất cử nhất động của nhà họ Giang giàu có quyền thế đầy trời.

Nam chính thứ nhất Giang Việt là con riêng của nhà đó.

Tương lai cậu ta sẽ thành công thay thế con trai của Giang phu nhân kế thừa công ty, trở thành ông trùm thương nghiệp.

Chờ đến khi trưởng thành mới đối phó cậu ta thì quá khó khăn.

Mà lúc này đây chỉ cần tôi làm cho Giang phu nhân và Giang thiếu gia biết được sự tồn tại của Giang Việt thì có thể khiến cậu ta khó đường sống nổi.

Nhưng vòng tròn hào môn như nhà họ Giang thì dù tôi tìm mọi cách cũng không thể với tới.

Ngày thứ ba kể từ lúc Phương Tân Nguyệt dọn đi, trên đường đi mua đồ dùng sinh hoạt trở về tôi bắt gặp nam chính thứ nhất với nam chính thứ ba.

“Con c h ó này, mày còn dám đuổi em ấy ra cửa, làm em ấy không có nhà để về!”

Đêm khuya tĩnh lặng, hẻm nhỏ yên ắng.

Nam chính thứ nhất xé bỏ lớp mặt nạ hotboy lạnh lùng, để lộ bản chất ác ma của mình.

Vẻ mặt nam chính thứ ba cũng âm trầm.

“Phương Tân Nguyệt nói như thế với hai người.” Tôi giả vờ khiếp sợ: “Tự em ấy dọn đi chứ không phải tôi đuổi em ấy đi.”

“Hai người vì em ấy đến tìm tôi tính sổ, vậy hai người biết em ấy trước mặt tôi nói sao về hai người không?
Nói hai người kinh tởm, độc ác còn nói về sau có cơ hội sẽ kiện hai người!”

“Cô nói bậy!”

“Tôi có nói bậy hay không chẳng phải Lục Chiêu là bằng chứng tốt nhất đó sao?”

Bây giờ bọn họ bắt đầu do dự.

“Nếu có thời gian giáo huấn tôi chi bằng nhanh giải quyết Phương Tân Nguyệt đi.”

Nam chính thứ nhất bị lời của tôi đả động.

Nhưng nam chính thứ ba tương lai sẽ trở thành luật sư lại vô cùng nhạy bén: “Trước giải quyết cô, sau đó giải quyết cô ta cũng không muộn.”

Hai người họ vừa nói vừa tiến đến gần.

Khi họ cách tôi chỉ còn khoảng một bước chân, tôi lấy trong túi ra bình xịt hơi cay rồi xịt thật mạnh vào mắt hai người họ.

Từng c h ế t một lần nên bây giờ mạng sống đối với tôi vô cùng trân quý.

Trong người tôi luôn mang theo những dụng cụ phòng thân và bình xịt hơi cay là một trong số đó.

“A!” Hai người họ đau đớn che mắt.

Tôi lạnh lùng quan sát, tự hỏi nên xử lý như thế nào.

Nếu như bây giờ báo cảnh sát thì tội của họ quá nhẹ không đủ giải hận.

Một giọng nam dễ nghe bỗng dưng truyền đến: “Ngây người làm gì? Không nhân cơ hội này báo thù sao?”

Suy nghĩ của tôi bị kéo trở lại.

Bỗng thấy một người đàn ông không biết từ đâu đi đến, đánh nam chính thứ nhất và nam chính thứ ba đang không nhìn thấy.

Rất nhanh cả hai người họ đều nằm dài trên đất.

Lúc này tôi mới phản ứng lại, vội vàng bước đến đạp hai người họ mấy cái.

Sau đó tôi rời đi cùng người đàn ông lạ mặt.

Khi đã đi khá xa anh ta mới dừng bước.

“Cảm ơn.” Tôi chân thành nói với anh ta.

Anh ta xoay người, bây giờ đây tôi mới có thể nhìn rõ mặt.

Khuôn mặt đẹp đẽ, đường nét tinh tế, đầy vẻ nam tính, cực kỳ anh tuấn.

Chỉ là….

Hình như hơi giống Giang Việt.

“Không cần cảm ơn tôi, lẽ ra phải là tôi cảm ơn cô.”

“Hả?”

Nhìn vẻ ngơ ngác trong ánh mắt của tôi, khóe miệng người đàn ông kéo lên mang theo ý giễu cợt: “Nếu không phải đoạn video livestream của cô lên hot search, tôi cũng chẳng biết bố tôi giấu tôi một bất ngờ lớn đến vậy.”

13.
Câu nói của anh ta khiến đầu óc tôi lóe lên một cái: “Anh là người nhà họ Giang?”

“Ừm.” Anh ta gật đầu sau đó đưa tay ra: “Xin chào, tôi là con trai của người giàu nhất Giang gia, Giang Tập Nghiêu.”

“Chào anh, tôi là Phương Tân Di.”

Anh ta đề nghị đưa tôi về, suy xét đến vấn đề an toàn của bản thân nên tôi cũng không từ chối.

Trên đường đi Giang Tập Nghiêu nói với tôi rằng dù trong đoạn video livestream kia khuôn mặt của Giang Việt bị mờ. Nhưng anh ta vẫn nhìn ra được vài manh mối từ khuôn mặt đó, nên anh ta sai người đi điều tra.

Không điều tra thì không biết, điều tra rồi thì chấn động.

Sau khi đưa tôi đến trước cửa nhà, Giang Tập Nghiêu để lại thông tin liên lạc rồi chuẩn bị rời đi.

Thời điểm anh ta xoay người, bước chân khựng lại nhìn về phía cây đại thụ cách đó không xa, lớn tiếng kêu: “Ra đây!”

Dưới ánh đèn đường lờ mờ, phía sau cây đại thụ có một bóng người.

Vẻ mặt tôi lạnh lùng, sải bước đi qua thì thấy Phương Tân Nguyệt đang trốn phía sau.

Cô ta đã dọn đi rồi mà giờ còn lén la lén lút trốn ở đây…

“Đến xem chị của cô bị hai người đàn ông kia bắt nạt đến mức nào à?”

“Không phải, chị đừng nói bậy!” Phương Tân Nguyệt bị nói trúng tim đen.

Rất nhanh cô ta đã dời sự chú ý sang Giang Tập Nghiêu.

“Xin chào em là Phương Tân Nguyệt, em gái của Phương Tân Di.” Cô ta đối đãi với những người đàn ông khác vẫn như trước, trên mặt lộ ra ý cười nịnh nọt. Bước về trước một bước định thu hẹp khoảng cách giữa hai người.

Trên mặt Giang Tập Nghiêu lặp tức phủ đầy sương lạnh. Anh ta lùi về sau một bước, giữ khoảng cách an toàn với Phương Tân Nguyệt, cũng cảnh cáo: “Đừng đến gần, rất bẩn!”

Lời nói thẳng thừng như vậy làm Phương Tân Nguyệt tái xanh cả mặt.

Tôi thấy vô cùng hả giận.

Không có nấc thang để bước xuống nên Phương Tân Nguyệt định chuồn đi, lúc này tôi mới mở miệng: “Tại sao?”

“Tại sao là tại sao?”

“Tại sao lại để hai người đàn ông của em bắt nạt chị? Tại sao em hết lần này đến lần khác cầu cứu chị rồi đẩy chị vào vòng nguy hiểm?”

Đây vẫn luôn là thắc mắc quanh quẩn trong lòng tôi.

Tôi tự hỏi lúc trước khi bị cô ta hại c h ế t chẳng lẽ đã làm điều gì có lỗi với cô ta.

Phương Tân Nguyệt im lặng giây lát rồi mới phủ nhận:

“Ở đâu ra, chị đừng đổ oan cho tôi.”

Lời vừa nói, cô ta đã lập tức chạy đi, một giây cũng không dám dừng lại.

Mà tôi nhìn bóng lưng chạy trối c h ế t của cô ta, tôi lạnh lùng mở miệng: “Phương Tân Nguyệt, đã dám làm thì phải dám chịu!”

14.
Chưa được mấy ngày tin tức nam chính thứ nhất mất tích đã lan rộng.

Dĩ nhiên là do Giang Tập Nghiêu làm.

Tôi lấy quyển sách có viết tám cái tên, gạch đi tên Giang Việt.

Còn lại sáu.

Sau khi biết được tin Giang Việt mất tích chưa lâu thì Giang Tập Nghiêu đã liên lạc với tôi:

“Chuyện Giang Việt đã giải quyết xong. Để bày tỏ lòng biết ơn cô có thể đưa ra một nguyện vọng nằm trong phạm vi năng lực của tôi, tôi sẽ đáp ứng.”

Nhận được một nguyện vọng từ con trai nhà họ Giang sao…..

Hô hấp tôi trở nên dồn dập: “Được, vậy tôi nhờ anh giúp tôi một việc.”

Rất nhanh đã có người tố cáo nam chính thứ ba lợi dụng kiến thức học được để lách luật và kiếm lợi bất chính.

Tôi chỉ nhờ Giang Tập Nghiêu giải quyết nam chính thứ ba nhưng không nghĩ đến nam chính thứ ba đã từng giải quyết tranh chấp giúp nam chính thứ sáu. Cho nên cuối cùng nam chính thứ sáu cũng bị lôi ra.

Nam chính thứ sáu là giảng viên đại học và có một nữ sinh đã công khai kiện anh ta quấy rối t ì n h d ụ c.

Cả hai người đều bị cảnh sát mang đi.

Họ không còn là mối đe dọa đối với tôi nữa.

Tôi gạch tên nam chính thứ ba và thứ sáu trên vở.

Hiện tại chỉ còn bốn người.

Chuyện xảy ra chóng váng. Với tôi mà nói vô cùng khó khăn nhưng với Giang Tập Nghiêu thì chỉ như chuyện cỏn con búng tay cái là xong.

Điều này khiến cho tôi có nhận thức mới về thực lực của Giang Tập Nghiêu.

Cũng bởi điều đó nên tôi đưa ra một quyết định.

Tôi gửi tin nhắn cho anh ta: “Anh muốn bàn chuyện hợp tác không?”

Đối phương rất nhanh đã trả lời: “Gặp mặt trò chuyện?”

“Được.”

Sau khi chọn địa điểm gặp mặt, tôi cũng chuẩn bị xuất phát.

Vừa định đi thì gặp Phương Tân Nguyệt đến tìm tôi, ba nam sinh bị tố cáo đều có quan hệ với cô ta, cô ta bị liên lụy sau cùng bị trường đuổi học, bị xã hội mắng nhiếc.

“Chuyện của Giang Việt với Trương Tử Du có phải do chị làm không?” Cô ta hỏi tôi.

Chẳng còn dáng vẻ đắc ý kiêu ngạo, lúc này đây trong mắt cô ta chỉ toàn là sợ hãi.

Sợ hãi rằng người bị cảnh sát bắt đi tiếp theo chính là cô ta.

Nếu không làm chuyện xấu thì có gì phải sợ?

“Là chị.” Tôi thản nhiên thừa nhận.

Đúng thật là tôi làm nhưng tôi cũng không thẹn với lương tâm.

Bị hại c h ế t một lần rồi sống lại, thứ duy nhất tôi muốn cũng chỉ là báo thù những người đã tổn thương tôi!

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của tôi, Phương Tân Nguyệt ngày càng hoảng sợ:

“Vì sao chứ? Chị không phải chị gái tốt nhất của tôi sao? Sao lại muốn hãm hại những người bạn trai của tôi? Sao lại muốn tôi bị đuổi học?”

“Ồ! Hết lần này đến lần khác đẩy tôi vào nguy hiểm, thế cô có xem tôi là chị không? Phương Tân Nguyệt từ đây về sau chúng ta không còn là chị em nữa!”

15.
Sau đi đoạn tuyệt quan hệ với Phương Tân Nguyệt, tôi đi đến địa điểm đã hẹn trước với Giang Tập Nghiêu.

Đó là một quán cà phê nổi tiếng ở thành phố này.

Lúc bước vào tôi không khỏi có chút cẩn trọng.

Trước kia tôi đều làm công ở những chỗ như này còn đây là lần đầu tiên tôi lấy thân phận khách hàng để đi đến đây.

Tôi đến sớm hơn nửa tiếng thế nhưng Giang Tập Nghiêu còn đến sớm hơn tôi.

Tôi vào thẳng vấn đề: “Hy vọng anh có thể bảo vệ an toàn cho tôi.”

Giang Tập Nghiêu nhấp một ngụm cà phê: “Thế tôi được lợi gì?”

Cân nhắc một chút, tôi mở miệng nói: “Thân phận mẹ Giang Việt được che giấu kỹ như vậy không phải chỉ nhờ một người mà làm được.”

Dựa theo cốt truyện tôi đã xem, sở dĩ Giang Việt có thể thành công leo lên cũng là do những người đó giúp đỡ.

Đều là những người thân cận của Giang Tập Nghiêu.

Chính những người này đã đâm sau lưng làm Giang Tập Nghiêu uy chấn một phương phải ngã ngựa.

Tôi chỉ nói mấp mé nhưng trong nháy mắt Giang Tập Nghiêu đã hiểu rõ ẩn ý trong lời tôi, hô hấp đình trệ: “Sao cô lại biết?”

Ánh mắt thâm trầm của anh ta nhìn thẳng vào tôi.

Trái tim tôi bất giác đập nhanh hơn.

Ngẫm nghĩ giây lát, tôi cũng không che giấu, thản nhiên nói:

“Bởi vì tôi đã c h ế t một lần.”

Lời tôi nói là thật còn tin hay không là quyền của anh ta.

“Quản gia của anh cũng là một trong số bọn người đó.”

Những tưởng rằng Giang Tập Nghiêu sẽ nghi ngờ tôi nhưng không nghĩ đến anh ta chỉ trầm ngâm chốc lát rồi nói: “Tôi sẽ về điều tra trước, nếu thật sự đúng như lời cô nói thì chúng ta hợp tác.”

“Được.”

Sau khi Giang Tập Nghiêu rời đi, tôi ở lại ăn cơm ở quán ăn gần đó, rồi đi mua một số sách cùng đồ dùng sinh hoạt hằng ngày.

Về đến nhà đã là buổi chiều.

Vừa mở cửa nhà tôi đã phát hiện không có gì đó không ổn.

Những đồ trang trí trên kệ giày trước kia đều hướng về phía tôi nhưng giờ lại quay lưng với tôi.

Có người di chuyển!

Không phải Phương Tân Nguyệt, cô ta chưa bao giờ chạm vào những thứ này.

Vậy thì sẽ là ai đây?

Tôi nhanh chóng gửi tin nhắn cầu cứu cho 110.

Lưỡng lự một hồi tôi quyết định giả vờ không biết gì đi vào.

Chỉ có đem bản thân mình làm mồi nhử mới có thể câu được cá lớn.

16.
Tôi bật chế độ quay phim trên điện thoại sau đó đặt nó ở cửa rồi bước vào nhà.

Tôi không đóng cửa nhưng nam chính thứ năm bỗng xuất hiện đóng sập cửa lại, sau đó bừng bừng kích động lao về phía tôi.

“Tân Di, anh thật sự rất vui!”

Tôi né tránh cái ôm của anh ta, hỏi: “Anh đến đây làm gì?”

“Tất nhiên là cùng em…..” Anh ta lộ ra nụ cười kinh tởm.

Tôi ớn lạnh một trận: “Anh làm như vậy không sợ Phương Tân Nguyệt thất vọng sao?”

Vẻ mặt anh ta thản nhiên: “Là Phương Tân Nguyệt nói em mời anh đến ở qua đêm cùng em.”

Nghe điều này lòng tôi trầm xuống.

Ha! Lại là cô ta.

Thật sự gấp không chờ nổi muốn hủy diệt tôi!

Tôi giải thích với anh ta: “Anh bị Phương Tân Nguyệt lừa rồi, tôi không mời anh sang.”

Anh ta không kiên nhẫn nói: “Hai chị em các người thấy chơi tôi rất vui sao? Tôi đến đây rồi nếu không chiếm được cô tôi sẽ không đi!”

Anh ta giật mạnh dây nịt xuống xông thẳng về phía tôi.

Đây là định dùng vũ lực với tôi!

Tôi tính chạy ra ngoài nhưng anh ta đã tóm lấy cánh tay tôi.

Tôi vội dùng tay kia lấy ra một cái dùi cui điện dí vào anh ta.

Anh ta bị điện giật buông tay tôi ra, tôi nhân cơ hội đó chạy ra cửa.

Nhưng lại bị anh ta bắt được mắt cá chân.

Trong lúc giằng co, một tiếng “Bang!” vang lên, cửa nhà bị phá ra.

Giang Tập Nghiêu cùng cảnh sát ập vào, khống chế được nam chính thứ năm.

Tôi hỏi Giang Tập Nghiêu: “Sao anh lại đến đây?”

Anh ta nói: “Cô nói đúng, quản gia là người của Giang Việt, nên tôi tới đây để thực hiện giao kèo.”

17.
Giải quyết xong chuyện của nam chính thứ năm, Giang Tập Nghiêu mời tôi: “Muốn uống một ly không? Nhân tiện bàn chuyện hợp tác sau này.”

Tôi không từ chối.

Anh ta lái xe đưa tôi tới quán bar.

“Ở đây ầm ĩ không thích hợp để nói chuyện phiếm.”

“Ừm, nhưng không khí trên người cô quá nặng nề nên tôi muốn dẫn cô đến đây thả lỏng một chút.”

Đáp án này ngoài dự tính của tôi.

Dù là kiếp trước hay kiếp này, dường như lúc nào tôi cũng rất bận rộn.

Kiếp trước vội vàng cứu vớt Phương Tân Nguyệt, kiếp này vội vàng báo thù.

Không có thời gian để tận hưởng cuộc sống.

Bừng tỉnh, tôi theo sau Giang Tập Nghiêu đi vào.

Ngồi trên gian ghế dài chưa bao lâu, tôi đã thấy Phương Tân Nguyệt mặc bộ đồ cosplay thỏ bunny đứng tiếp khách ở một bàn riêng.

Nhìn thấy tôi ban đầu cô ta rất hoảng sợ.

Nhưng sau đó lại đắc ý hếch cằm, dựa lại gần vòng tay của người đàn ông ngồi bên cạnh.

Nhìn sang người đó, trong lòng tôi lộp bộp một cái!

Người đàn ông mặc áo khoác đen, đội mũ.

Vành mũ đè xuống thấp nên chẳng thể nào thấy rõ khuôn mặt nhưng chỉ cần liếc mắt một cái tôi đã biết anh ta là ai.

Nam chính thứ tám của Phương Tân Nguyệt - Kẻ cầm đầu đường dây phạm tội.

Không chỉ nam chính thứ tám mà còn có cả nam chính thứ bảy đang ngồi uống rượu ở một băng ghế khác, là hắc mã trong giới kinh doanh.

Xem ra anh ta vẫn chưa quen biết Phương Tân Nguyệt nhưng chuyện gặp gỡ cũng là sớm muộn mà thôi.

Hai người đó đều tận 5 năm sau mới lên sân khấu nhưng hiện tại cốt truyện vì tôi nên bị thay đổi, thế là bọn họ cũng sớm xuất hiện.

Không như mấy nam chính non nớt kia chưa trưởng thành kia, thực lực của hai người này hiện tại đã rất mạnh.

Phương Tân Nguyên rút vào lòng ngực của nam chính thứ tám, không biết cô ta đã nói gì, khiến anh ta ngẩng đầu nhìn tôi một cái.

Cái nhìn thoáng qua đó đã để tôi thấy được sự tàn nhẫn trong mắt anh ta.

Lòng đầy bất an.

Nhờ người phục vụ lấy giấy và viết, tôi viết xuống một dãy tên rồi đưa cho Giang Tập Nghiêu: “Đây là toàn bộ những người dưới trướng Giang Việt mà tôi biết. Bây giờ tôi đều nói hết cho anh, mong anh kế tiếp hãy để người bảo vệ tôi chu toàn.”

Giờ phút này lòng tôi với cùng rõ ràng.

Sống lại một đời, tôi không muốn bởi vì những kẻ cặn bã đó mà mất cả tính mạng.

Ngoài chuyện báo thù, tôi còn muốn tận hưởng cuộc sống, sống một cuộc đời mới.

Nét mặt Giang Tập Nghiêu cũng trở nên nghiêm trọng, nói với tôi: “Được.”

18.
Dự cảm của tôi là chính xác.

Mới chưa được mấy ngày tôi đã bị nam chính thứ tám bắt cóc.

Trong nhà kho bỏ hoang, tôi bị trói như một đòn bánh tét rồi ném xuống mặt đất ẩm ướt.

Cách đó không xa, Phương Tân Nguyệt đang làm nũng trong vòng tay của nam chính thứ tám.

“Anh yêu, anh nhớ phải giúp em dạy dỗ tốt chị gái đó.”

“Tất nhiên.” Anh ta nở nụ cười tàn ác: “Mạng người trên tay tôi đã rất nhiều rồi thêm một người cũng chẳng sao. Em yên tâm, tôi nhất định sẽ tàn nhẫn dày vò cô ta.”

Nói xong, anh ta lấy ra một con dao găm, đi đến trước mặt tôi.

Tôi nhìn về phía Phương Tân Nguyệt, hỏi cô ta lần nữa: “Tại sao chứ?”

“Tôi từng xem cô quan trọng hơn cả mạng sống của bản thân, chúng ta cùng chung máu mủ, thân thuộc nhau nhất trên đời này…”

Lời còn chưa nói xong đã bị Phương Tân Nguyệt ngắt ngang: “Ai là em gái cô? Tôi chỉ là đứa nhỏ được nhà cô nhận nuôi thôi!”

“Sao lại thế?” Tôi kinh ngạc sững sờ.

Phương Tân Nguyệt nở nụ cười ác nghiệt: “Không nghĩ tới đúng không? Tôi cũng là nửa đêm rời giường đi vệ sinh vô tình nghe được. Dựa vào cái gì hả Phương Tân Di? Cô có bố mẹ còn tôi chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu?”

Như là muốn đem toàn bộ bất mãn trong lòng trút sạch, cô ta bắt đầu trở nên điên cuồng: “Tôi hận cô! Chán ghét cô! Ghét luôn dáng vẻ giả đò thanh cao của cô! Tôi muốn cô sống không bằng chết!”

“Trước kia tôi thấy ông trời không công bằng chút nào bây giờ đã thấy rất công bằng. Bố mẹ cô chết sớm, bây giờ rất nhanh thôi cô cũng sẽ đoàn tụ với bọn họ!”

Dáng vẻ Phương Tân Nguyệt lúc này hệt như ác quỷ bò lên từ dưới địa ngục, muốn lấy mạng người cũng muốn trả thù thế gian.

Nhưng từ nhỏ bố mẹ tôi đối xử với tôi và cô ta vẫn luôn bình đẳng. Từ trước tới nay tôi cũng chưa bao giờ nghĩ cô ta không phải em gái ruột của tôi.

Bố mẹ tôi nhận nuôi cô ta, chúng tôi toàn tâm toàn ý đối tốt với cô ta nhưng kết quả thì sao?

Giờ phút này đây, sự thù hận của tôi đối với cô ta đạt đến đỉnh điểm.

Dường như cô ta sợ hãi trước ánh mắt của tôi nên vội giục nam chính thứ tám: “Mau ra tay!”

“Tất cả đều chiều theo em, cục cưng của tôi.”

Vừa nói anh ta vừa dùng dao găm đâm mạnh về phía tôi
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom