• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full [Zhihu] Lê Thư Của Tôi (1 Viewer)

  • Phần 1

Tôi và Thời Nghiên đã kết hôn được một năm, nhưng thời gian dành cho nhau lại rất ít.

Là một nam minh tinh trong giới giải trí, sự nghiệp của anh ấy trong hai năm qua khiến ai cũng phải ngưỡng mộ.

Người đại diện của anh ấy là bạn thân của tôi- Trần Noãn.

Nhớ đến ngày nọ, hôm đó là buổi họp lớp đại học, tôi đã uống rất nhiều.

Khi thấy đã ngà ngà say rồi, tôi liền gửi tin nhắn cho Trần Noãn và nhờ cô ấy đến đón.

Sau đó, không biết tại sao, người đón lại là Thời Nghiên.

“Trần Noãn đâu rồi?”

Thời Nghiên đút tay vào túi quần, giọng nói có chút uể oải:

“Đi ra ngoài họp rồi, không có thời gian đón cô.”

Tôi chớp mắt, gật đầu.

Kỳ lại thật, trợ lí không có thời gian, ông chủ lại rảnh rỗi đến mức đi đón người hộ?

-----------

Đó là ngày mất mặt nhất trong cuộc đời của tôi.

Tôi nôn hết lên người Thời Nghiên, rồi còn chê anh ấy thối.

Sắc mặt Thời nghiên đen như đáy nồi, đỡ tôi tới lề đường.

“Nhà cô ở đâu? Tôi đưa cô về.”

“Anh đoán xem.”

Thời Nghiên có chút bất đắc dĩ: “Say đến mức này rồi, trông ra cái gì?”

Anh ấy không hỏi được cái gì nên đành đưa tôi về khách sạn.

Nhìn thấy khuôn mặt tôi đỏ ửng lên vì say rượu, thở phì phò trên sofa, anh ấy không yên tâm cảnh cáo tôi hai câu, bảo tôi không được chạy lung tung.

Tôi ngoan ngoãn gật đầu, xong lại lẻn đi theo sau anh ra ngoài.

Đi đến cửa thì anh phát hiện tôi đi theo.

Thời Nghiên bất đắc dĩ bồng tôi quay trở lại, sợ tôi đi theo nên ngồi đó trông chừng luôn.

Cảm thấy khó chịu trong người nên tôi chạy vào phòng tắm tắm.

Nhưng khi bước ra ngoài, tôi liền thấy Thời Nghiên đang ghét bỏ cởi áo ngoài bị tôi nôn vào ra.

Bên trong anh mặc sơ mi trắng, cổ tay hơi xắn lên trông cực kì gợi cảm.

Nói gì thì nói, Thời Nghiên thực sự rất đẹp trai.

Đẹp đến mức người qua đường đi qua cũng phải ngạc nhiên.

Ngay cả bản thân tôi cũng không thể ngờ, mình lại bổ nhào vào người anh như vậy.

Nhưng sau khi uống rượu, ai mà không nổi lòng tham khi gặp trai đẹp như Thời Nghiên cơ chứ?

Ban đầu Thời Nghiên có phản kháng, thậm chí còn ném tôi sang ghế khác, nhưng dưới sự trêu chọc của tôi, anh ấy cũng động lòng rồi.

Anh nghiến răng nghiến lợi đẩy tôi lên giường: “Lê Thư, là cô tự tìm.”

Cảnh xuân đáng giá ngàn vàng...............

Về sau, Thời Nghiên tìm đến tôi, anh nói anh sẽ chịu trách nhiệm.

Thời điểm đó, ba mẹ tôi liên tục ép tôi xem mắt giục cưới, nghĩ thôi cũng đã đau đầu, tìm người không bằng chọn người ngay trước mắt, tôi liền đồng ý kết hôn với anh.
---------

Tôi và Thời Nghiên chính thức bắt đầu mối quan hệ vợ chồng hợp đồng.

Cuộc sống của tôi đã thay đổi rất nhiều.

Ví dụ như mỗi tháng Thời Nghiên sẽ cho tôi 1 triệu tệ tiền tiêu vặt.

Một ví dụ khác, tôi đã trở thành người vợ ẩn hôn của ảnh đế.

Chỉ riêng điều này thôi đã khiến Trần Noãn khoe khoang suốt một năm.

Tôi còn nhớ cô ấy đã khoác lấy vai tôi, cười ái muội:

“Lúc hạ gục Thời Nghiên, xin hỏi cảm xúc của cô Lê Thư thấy thế nào ạ?”

Tôi không nói gì, chỉ mỉm cười.

Trần Noãn cười xảo trá: ‘ Ây yo, cô gái này còn ngại với tôi!”

Vài ngày sau, tôi nhận được đơn hàng chuyển phát nhanh Trần Noãn gửi đến, trong đó toàn là các vật dụng kế hoạch hóa gia đình, tôi muốn tìm cái lỗ nào để chui xuống quá, quá xấu hổ.

Trần Noãn nhắn tin đến:

“Thanh niên nên tận hưởng thế giới hai người nhiều hơn mới phải, đừng làm mẹ quá sớm.”

Đây..... thực sự là chị em tốt của tôi.

------------

7 giờ tối.

Trên TV chiếu một đoạn tin tức giải trí về những cô nàng vây quanh Thời Nghiên, hôm nay là ảnh hậu đang nổi.

Dưới ống kính của truyền thông, hai người nắm tay nhau cười xán lạn.

Thỉnh thoảng còn trao đổi ánh mắt.

Nhưng, từ trong ánh mắt của Thời Nghiên, tôi chỉ thấy sự lạnh nhạt, thờ ơ.

Anh ấy vẫn luôn như vậy.

Đối với những người không quan trọng, anh không để ý mấy.

Tôi nhìn tin tức trên màn hình, không thèm để bụng chuyện này.

Loại tin tức kiểu như vậy hầu như tháng nào cũng có.

Vừa muốn quay người thì tôi nghe thấy tiếng cửa mở.

Thời Nghiên thay giày trước cửa, vẻ mặt có chút mệt mỏi.

Anh đến gần chiếc sofa bên cạnh, ngồi xuống, day trán vì đau đầu.

Tôi vào bếp rót cho anh một cốc nước.

“Cảm ơn.”

Thời Nghiên mỉm cười nhận lấy, sau đó ngẩng đầu uống hết.

Nhìn yết hầu đưa lên đưa xuống, người tôi có chút nóng.

“Anh xong việc rồi à”

Thời Nghiên gật đầu: ‘Tạm thời kết thúc rồi, có thể nghỉ ngơi mấy ngày.”

Sau đó, anh nhìn vào màn hình TV.

Thấy tin tức hiện trên đó liền cau mày.

“Sao em lại xem mấy cái vớ vẩn kiểu này?”

“Không có, em vừa bật TV lên nó liền hiện ra.”

Đôi mắt anh nhìn sâu xa, không biết đang suy nghĩ cái gì.

“Tôi và cô ta không phải là thật. Cô ta muốn xào CP nhưng tôi không đồng ý.”

Nói xong, vành tai anh có chút ửng đỏ.

Sau đó anh đứng dậy đi vào phòng tắm.

Mãi cho đến khi có tiếng nước chảy từ bên trong tôi mới giật mình......

Thời Nghiên..... đang giải thích với tôi sao?

Thực ra nó không cần thiết lắm.

Vì một triệu tệ mỗi tháng anh đưa, tôi sẽ coi như không thấy gì.

Tôi có thể giả mù mà, còn 1 triệu tệ tôi làm không ra.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

[Zhihu] Quỷ Lê Viên
  • FB Mắt Nâu.
Phần 6 END
[Zhihu] Miêu Trành
Chương 6 END
[Zhihu] Thái Tuế
Chương 5 HOÀN
[Zhihu] Hoàn Hồn
Chương 6 END
[Zhihu] Người đưa cơm
Chương 6 END

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom