• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nữ vương thời thượng 2021 (5 Viewers)

  • chap-246

Chương 246: Lão yêu tinh ngàn năm




80399.png

80399_2.png
Thẩm Trí Ninh là một người trời sinh đã lạnh nhạt như thế



Jarret còn từng nghe người khác nói đùa, có người nói chỉ sợ về sau tên này lấy vợ cũng muốn người phụ nữ tự mình ra tay, khụ khụ..



suy nghĩ bay hơi xa rồi



Nói đi cũng phải nói lại, nhìn thấy cuối cùng đối phương cũng làm việc thương hoa tiếc ngọc mà đàn ông nên làm, anh ta chỉ cảm thấy, bây giờ nhìn người này cũng không còn cảm giác sâu không lường được, bởi vì cuối cùng đối phương cũng có nhược điểm



“Hai người không ở lại chỗ tôi thêm vài ngày sao?” Jarret nhìn bọn họ lên xe, khách sáo hỏi thăm



Thẩm Trí Ninh lườm Jarret, rất bình tĩnh đáp lại một câu: “Chúng tôi3rất bận.” Ý là tôi rất nhàn rỗi! Jarret liếm môi, xua tay với bọn họ, “Đi mau! Đi mau!” Khóe môi Thẩm Trí Ninh giật giật, anh khom người ngồi vào trong xe



Ngay lúc xe chuyển động, Thẩm Trí Ninh hạ cửa sổ xe xuống, nói với Jarret: “Vứt bỏ toàn bộ ga giường và chăn mền mà chúng tôi ngủ đêm qua đi.” “Được rồi, tôi sẽ gọi người mang đi đốt.” Jarret biết người này có bệnh thích sạch sẽ, vội vàng đáp



Lúc này Thẩm Trí Ninh mới nâng cửa sổ xe lên



Thịnh Kiêu Dương ngồi bên cạnh yên lặng liếc nhìn Thẩm Trí Ninh một cái



Trước khi về nước, Thịnh Kiêu Dương và Thẩm TriNinh cùng ăn bữa trưa với Lâm Na và George



Thịnh Kiêu Dương cũng có2một phần công lao giúp giảng hòa, ánh mắt George nhìn cô thân thiết hơn lúc trước nhiều



Thậm chí anh ta còn chủ động mời Thịnh Kiêu Dương một ly rượu



“Chúc mừng hai người, nhớ kỹ lúc chọn ngày tốt phải nói cho mình biết.”



“Đương nhiên rồi, hôn lễ của mình có thiếu ai, cũng không thể thiếu cậu.” Lâm Na cười trả lời



“Cậu sai rồi, điều không thể thiếu nhất là chú rể của cậu.” Thịnh Kiêu Dương lắc một ngón tay, nhìn bình giấm lớn George nghĩ thẩm, Mỹ Nữu của mình ơi, cậu có thể để tâm hơn không, biết rõ George dù là giảm gì cũng ăn, nên phải chú ý lời nói và hành động chút chứ



Lâm Na hiểu sự nhắc nhở của Thịnh Kiêu Dương, xích1lại gần George: “Điều kiện tiên quyết của mình là, người thân yêu luôn ở bên cạnh mình.” George nghe xong như mở cờ trong bụng, khuôn mặt tươi cười



Sau khi ăn cơm xong, Thịnh Kiêu Dương cùng Thẩm Trí Ninh về khách sạn thu dọn hành lý để về nước



Lần này máy bay hạ cánh ở sân bay thủ đô, bởi vì sắp đến ngày mừng thọ 75 tuổi của ông ngoại Thẩm Trí Ninh



“Ông ngoại của anh có dữ không? Có khi nào bà ngoại của anh không thích em không?” Máy bay hạ cánh, Thịnh Kiêu Dương nắm tay Thẩm Trí Ninh, hơi lo lắng hỏi anh



Cô chưa từng gặp hai người già của Ninh gia, tuy cậu mợ của Thẩm Trí Ninh đều là người thấu tình đạt1lý, nhưng cô vẫn hơi lo lắng



Lần này không giống lúc gặp ông nội Thẩm và bà nội Andy, đối với cô mà nói ông nội Thẩm và bà nội Andy là một nửa người thân, không giống hai người già Ninh gia chưa từng gặp mặt này



Bọn họ là người thân của Thẩm Trí Ninh, nhưng đối với cô mà nói, cũng chỉ là người xa lạ



“Nếu như bọn họ không thích em thì sao?” Thẩm Trí Ninh không trả lời mà hỏi lại



Thịnh Kiêu Dương run lên, giơ tay đẩy gọng kính, thờ ơ nói: “Không thích thì thôi vậy, em cũng không thể ép buộc mọi người đều thích em



Hơn nữa, anh cũng không sống cùng bọn họ, hình như không hề ảnh hưởng đến em chút nào.” Thẩm1Trí Ninh im lặng mỉm cười, tính cách của cô vẫn cởi mở như vậy



“Nói mới thấy, em đột nhiên nhớ ra một việc



Đã rất lâu rồi em không thấy Ninh Tiểu Nguyễn, gần đây anh ta đang làm gì vậy?” Thịnh Kiêu Dương nói



Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến



Bọn họ bước ra từ lối ra, thấy Ninh Tiểu Nguyễn dẫn theo bốn tên vệ sĩ bước nhanh tới



Mấy tháng không gặp, Ninh Tiểu Nguyễn càng trở nên giống con người hơn



Bộ âu phục đặt may riêng được là phẳng phiu, tóc chải ngược ra sau đầu, anh ta đeo một cặp kính gọng vàng, cũng để lộ ra chiếc đồng hồ nổi tiếng ở trên cổ tay có giá trị không rẻ



Người này và người có dáng vẻ lười biếng từng đi theo bên cạnh cô hoàn toàn khác nhau



“Từ Kiều Kiều, em...” Ninh Tiểu Nguyễn vừa đi tới đã đánh giá Thịnh Kiêu Dương, “Đẹp hơn rồi.”



Trên mặt Ninh Tiểu Nguyễn hiện ra mấy phần ngạc nhiên, cô gái cao gầy trước mặt đang thân mật đứng bên cạnh anh họ của anh ta, làn da hồng hào, vẻ ngây ngô trên khuôn mặt đã biến mất không còn thấy gì nữa, thay vào đó là ánh mắt long lanh mềm mại khiến người ra không thể rời mắt, cũng nữ tính hơn



Chỉ với mái tóc xoăn đến ngang vai, lớp trang điểm nhẹ, đã có cảm giác khuôn mặt của cô tinh xảo xinh đẹp hơn trước kia, cả người chói sáng đến lóa mắt.



“Ninh Tiểu Nguyễn, chú ý xưng hô của em.” Thẩm Trí Ninh lạnh nhạt nhắc nhở



“Xưng hô của em có vấn đề gì? Cô ấy...” Ninh Tiểu Nguyễn thấy vẻ mặt của anh họ, vội vàng ngừng lại, được rồi, cho dù bây giờ anh ta không còn là Ninh Tiểu Nguyễn lúc trước, nhưng anh họ đàn áp anh ta đã lâu như vậy, khụ, vẫn còn để lại bóng ma



“Em biết rồi, bây giờ mọi người đều là người một nhà, cũng không thể gọi cả tên lẫn họ.” Anh ta thử dò hỏi một câu, “Vậy em gọi cô ấy là Kiều Kiều nhé?” Thẩm Trí Ninh liếc mắt nhìn Ninh Tiểu Nguyễn, “Đây là tên em có thể gọi à?”



Ninh Tiểu Nguyễn lại rất muốn chống đối đáp trả lại một câu “Vì sao em không thể gọi như vậy”, nhưng nghĩ đến trọng lượng anh họ ở trong nhà, anh ta yên lặng cúi đầu trước thế lực ác, yếu ớt nhìn Thịnh Kiêu Dương, nhỏ giọng gọi: “Chị dâu.” Rõ ràng bọn họ đã chia tay, rõ ràng anh ta đã nói sẽ theo đuổi cô, vậy mà bây giờ tất cả đều quay về điểm xuất phát



Không, không chỉ là điểm xuất phát, lần này anh ta cảm nhận được một cách rõ ràng thái độ của anh họ đối với cô



Kiểu ham muốn chiếm hữu “Đây là bảo bối của tôi, người khác không thể chạm vào”, rõ ràng truyền ra từ trên người anh họ



Ninh Tiểu Nguyễn đột nhiên cảm thấy bản thân đã bỏ lỡ một vở kịch hay



Anh ta cực kỳ tò mò, rốt cuộc giữa anh họ và Từ Kiều Kiều đã xảy ra chuyện gì, Từ Kiều Kiều đã làm cái gì mà khiến anh họ tình nguyện đeo cái xích chó trung thành lên người khụ khụ khụ khụ..



“Anh vẫn như trước.” Thấy Ninh Tiểu Nguyễn đột nhiên bị sặc nước bọt, Thịnh Kiêu Dương bật cười



Dù vẻ ngoài của Ninh Tiểu Nguyễn biến thành nghiêm túc, nhưng cũng không thể thay đổi được trái tim ngơ ngơ của anh ta



“Như trước? Chẳng lẽ em không cảm thấy bây giờ anh đẹp trai hơn sao?” Ninh Tiểu Nguyễn ưỡn ngực, ra vẻ nghiêm túc, ánh mắt thâm thúy



“Đừng đùa,“ Thịnh Kiêu Dương nhỏ giọng gọi, “Ninh ngu ngốc.” Nói xong, cô và Thẩm Trí Ninh mỉm cười đi ra ngoài



Ninh Tiểu Nguyễn đứng ở đó hoàn toàn rối tung



Anh ta có nghe nhầm không? Anh ta có nghe nhầm không? Có phải anh ta nghe, nhầm, rồi, không! Cô nàng kia gọi anh là cái gì? Ninh ngu ngốc?!! “Cậu Ninh, không đi à?” Vệ sĩ Giáp đứng bên cạnh không nhịn được nhắc nhở



Ninh Tiểu Nguyễn hít một hơi thật sâu, nghiến răng đuổi theo



Ngồi vào trong xe Lincoln, Ninh Tiểu Nguyễn nhìn chằm chằm Thịnh Kiêu Dương ngồi đối diện, nghiến răng nghiến lợi nhả ra từng chữ: “Em vừa gọi anh là cái gì?” Trong mắt Thịnh Kiêu Dương lóe lên ý cười, cố nghiêng đầu nhìn Thẩm Trí Ninh ngồi bên cạnh, cố ý nói: “Anh Trí Ninh, em vừa gọi anh ta là cái gì?” Thẩm Trí Ninh nắm tay của cô, dùng ánh mắt thờ ơ liếc nhìn Ninh Tiểu Nguyễn, khó hiểu nói: “Bản lĩnh không tăng, trái lại lỗ tai còn không nghe rõ nữa hả?” “..” Ninh Tiểu Nguyễn bị hai người cùng đả kích yên lặng tỏ vẻ mệt mỏi đến mức không muốn nói chuyện với hai người này nữa



Thịnh Kiêu Dương thiếu chút nữa bật cười, nói với Thẩm Trí Ninh: “Em nhớ lúc trước hình như anh bảo anh ta làm trợ lý của em một năm? Em tính toán một chút, tính đâu ra đấy người trợ lý này còn chưa làm được hai tháng đâu.” “Anh họ, bây giờ em đã gia nhập vào Hội đồng quản trị của tập đoàn, sao có thể tiếp tục làm một trợ lý nho nhỏ của cô ấy chứ!” Ninh Tiểu Nguyễn lo sợ, nếu anh họ thật sự vì người này thổi gió bên gối, lại bảo anh ta đi làm trợ lý, vậy anh ta có thể từ chối không? Nếu không từ chối, anh ta là người thừa kế của Tập đoàn Ninh thị lại còn phải làm trợ lý cho một ngôi sao nhỏ, nói cái này ra có thấy mất mặt hay không! Nếu từ chối, Ninh Tiểu Nguyễn nhìn Thẩm Trí Ninh, anh ta vẫn không muốn khiêu chiến uy quyền của anh họ, sẽ chết rất khó coi đó



Bây giờ Thẩm Trí Ninh đã thiên vị đến không có biên giới, sau khi nghe thấy lời nói của Thịnh Kiêu Dương, anh đánh giá Ninh Tiểu Nguyễn mấy lần, cứ như đang cân nhắc giá trị của một món hàng, khiến Ninh Tiểu Nguyễn thấy hoảng sợ trong lòng



“Em nói thử xem, em muốn như thế nào.”



Nghe thấy anh họ hòa nhã như vậy, Ninh Tiểu Nguyễn hít vào một hơi, trực giác cho biết bản thân sẽ bị anh họ bán rẻ



Hồng nhan họa thủy mà! Từ Kiều Kiều nhất định là một tiểu yêu tinh biến thành! “Từ..



Chị dâu, chị xem sau này chúng ta sẽ là người một nhà, cũng không cần so đo chuyện này đúng không?” Ninh Tiểu Nguyễn quyết định tự cứu bản thân, anh ta không còn là Tiểu Bạch trước kia, tuy không thành thạo, nhưng ít ra cũng đã học được chút ít cách xử lý tình huống này



Đàn ông có được dân được, đối mặt với người không thể nói lý, anh ta chỉ có thể tạm thời cúi đầu



Thịnh Kiêu Dương nghe vậy, mỉm cười vô cùng dịu dàng, thân thiết nói với Ninh Tiểu Nguyễn: “Em họ, sau này chúng ta là người một nhà, em cũng không đành lòng nhìn chị chịu thiệt đúng không?” Tôi đành lòng, tôi thật sự rất đành lòng! Ninh Tiểu Nguyễn rất ấm ức



“Vốn là trợ lý của chị nên giải quyết khó khăn của chị, chăm sóc tốt cuộc sống của chị, giúp đỡ sự nghiệp của chị không ngừng phát triển



Em nói xem nếu em không tiếp tục làm trợ lý của chị, chị sẽ tổn thất lớn đến mức nào chứ?” Khóe môi của Ninh Tiểu Nguyễn giật giật, “Vậy chị dâu cảm thấy phải đền bù tổn thất như thế nào?” Những lời này gần như được rút ra từ kẽ răng



Thịnh Kiêu Dương mỉm cười đáp lời: “Vậy phải xem lòng thành của em họ rồi.” Rất tốt, nụ cười quyến rũ của cô ở trong mắt của Ninh Tiểu Nguyễn đã thành công thẳng lên thành nụ cười của Nữ ma đầu



Lòng của Ninh Tiểu Nguyễn rất lạnh, rất lạnh



Lúc trước, anh ta thật sự là mắt chó đui mù, lại coi Nữ ma đầu là thỏ trắng nhỏ đơn thuần, cũng không nghĩ xem người tóm được anh họ có thể đơn giản sao? Anh ta nhìn hai người ngồi dựa vào nhau ở phía đối diện, cứ như nhìn thấy hai lão yêu tinh ngàn năm



Còn không phải sao, những lão hồ ly trong Hội đồng quản trị cũng không khiến anh ta có cảm giác bất lực đến vậy.



Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom