• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nữ vương thời thượng 2021 (9 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • chap-245

Chương 245: Đền bù tổn thất




80398.png

80398_2.png
Cô nhớ lại, rốt cuộc bọn họ đã đi đến bước này như thế nào, cũng quá “thẳng thắn” rồi



“Tỉnh rồi sao?” Giọng nói trầm thấp của Thẩm Trí Ninh vang lên bên tai



Lỗ tai của Thịnh Kiêu Dương cũng đỏ bừng, cô chỉ cảm thấy trái tim của mình sắp nhảy ra ngoài



Cô vẫn còn ký ức về chuyện tối hôm qua, ngoại trừ một đoạn trí nhớ nào đó của cô rất mơ hồ, còn lại, bao gồm anh hôn cô, giúp cô cởi quần áo, giúp cô giải tỏa..



Trong cơ thể cô như còn lưu lại cảm giác lúc động tình, bây giờ vừa nghĩ lại, cơ thể lại bắt đầu tê dại



Một nụ hôn nhẹ nhàng đã được đặt lên môi cô



“Tối hôm qua em giày vò anh.” Mồi của anh hơi đóng3mở, hơi thở ấm áp nương theo giọng nói phả lên môi của cô



Hàng mi của cô run rẩy, ánh mắt hơi rời rạc, không dám nhìn anh



Nơi da thịt đụng chạm như nổi lên một ngọn lửa, cảm giác nóng bỏng lan tỏa trong tim



“Bây giờ mới biết xấu hổ hả, muộn rồi.” Anh thân mật chạm vào môi của cô, bàn tay đặt ở sau lưng chậm rãi vuốt ve



Thịnh Kiêu Dương như một con tôm luộc, cả người đỏ ửng, tay của cô còn đang đặt trên ngực của anh, không biết phải làm sao



Anh vẫn còn tiếp tục trêu chọc cô, “Cảm nhận được không? Anh em của anh rất thích em, nó muốn em...” “Anh Trí Ninh!” Thịnh Kiêu Dương cảm nhận được ý tứ trong lời nói của anh, xấu hổ2đến mức muốn đập bàn



Đây là Thẩm Trí Ninh mà cô quen biết sao? Không, cô sai rồi, anh đã sớm thay đổi rồi.



Thẩm Trí Ninh thấy cô xấu hổ đến mặt đỏ bừng, đáy mắt có màu đỏ sậm, xúc cảm mềm mại ở trên tay khiến trái tim của anh nóng như lửa, người anh em nhỏ cũng trướng đau



Thật muốn..



làm cô ngay ở đây! Chẳng qua anh là một người rất trong nghi thức, lần đầu tiên tốt đẹp như thế làm sao cũng không thể lưu lại trong nhà người khác



Thịnh Kiêu Dương không biết suy nghĩ trong lòng Thẩm Trí Ninh, cảm giác trực quan của cơ thể làm cô cảm nhận được lửa nóng của anh, sự chộn rộn không yên, sự mãnh liệt..



của dục vọng



Trong thoáng chốc, cô cảm thấy1bản thân có trốn cũng không thoát



“Thịch, thịch, thịch” dường như trái tim cô đang đập rộn



Đột nhiên, trong tiếng tim đập này xen lẫn một tiếng hít thở nặng nề



Trong tầm mắt của Thịnh Kiêu Dương là vẻ mặt kiên nhẫn của anh.



Một số hình ảnh của đêm qua không kiềm chế được lại trình chiếu trong đầu, khi đó cô đã bị cảm giác của thân thể làm đầu óc choáng váng, rõ ràng khi đó, anh có thể..



“Tối hôm qua, vì sao anh không...” Thịnh Kiêu Dương cắn môi, đột nhiên không biết phải dùng từ gì để diễn tả



Đôi mắt của anh sâu lắng, phản chiếu lại khuôn mặt đỏ bừng của cô, anh nhỏ giọng nói: “Anh muốn cho em thứ tốt nhất.” “Bao gồm..



cả quá trình của lần đầu tiên.” Thịnh1Kiêu Dương nghe thấy lời nói tràn đầy tình ý như vậy, không biết nên cảm động, hay phải xấu hổ



“Trong tình huống của hôm qua, anh sợ anh không kiềm chế được, sẽ làm em bị thương.” Ngay sau đó anh lại nói nguyên nhân khác, đây mới là yếu tố đầu tiên mà anh nghĩ đến



Thịnh Kiêu Dương giật mình, khó trách anh lại đau khổ nhẫn nhịn như vậy, vẫn không bước tới một bước kia



Đã nói đàn ông là động vật nửa người dưới, nhưng một người đàn ông có thể kiềm chế bản thân chỉ vì sợ làm bạn bị thương, cũng đủ để biết tầm quan trọng và địa vị của bạn trong lòng đối phương



Lúc này Thịnh Kiêu Dương vô cùng động, quên cả xấu hổ, sự xúc động sai1khiến cô chủ động hôn lên môi anh



Thẩm Trí Ninh suýt nữa mất khống chế, anh đổi khách thành chủ, rất dễ dàng cạy mở môi cô, xông vào trong vườn hoa cùng cô dạo chơi



Cùng lúc đó, anh cầm tay của cô, kéo xuống dưới



Thịnh Kiêu Dương lập tức cứng đờ, trợn tròn mắt, nhưng lại nhanh chóng dịu xuống, vừa chịu đựng cảm giác xấu hổ đang dâng cao trong lòng, vừa làm theo hành động của anh



Thật ra, cũng chỉ là..



hôm qua anh giúp cô, hôm nay cô giúp anh..



mà thôi



Nhiệt độ trong phòng như muốn sốt trào.



Ngay lúc tay của cô sắp tê dại, cuối cùng anh cũng phóng thích



Điều kỳ lạ là, khi cô biết thứ ẩm ướt này là gì, cô lại không cảm thấy buồn nôn, chỉ cảm thấy mặt đỏ tim nóng, trong đầu tràn ngập màu hồng nhạt



Hơi thở nặng nề của anh vang lên bên tai có vẻ vô cùng gợi cảm



Thịnh Kiêu Dương nuốt nước bọt, thấy hơi mất tự nhiên: “Em..



muốn đi tắm.” “Cùng đi?” Giọng nói mang theo sự gợi cảm của anh lập tức vang lên.



Cảm nhận được anh em của anh lại đầy sức sống, cô co rúm lại, vội nói: “Không, không cần.” Anh đặt trán lên trán của cô, nhỏ giọng cười



“Được rồi, vậy em đi tắm trước đi.” Anh nói



Thịnh Kiêu Dương vội vàng rời khỏi ngực của anh, lúc ngồi dậy cô hơi cứng lại, bởi vì nhớ ra cô không mặc quần áo, nhưng ngay sau đó lại nghĩ đến cô sớm đã bị nhìn hết rồi, không có gì phải lo lắng



Tuy vẫn còn hơi xấu hổ, nhưng trái lại cô cũng không quá ưỡn ẹo, sau khi xuống giường liên đi thẳng vào phòng tắm



Sau khi cánh cửa phòng tắm đóng lại, Thẩm Trí Ninh mới thu lại ánh mắt



Anh thở dài một hơi, buộc phải kìm nén ngọn lửa nóng bỏng trong lòng, thì thào: “Không vội, mày sắp được ăn rồi.” Thịnh Kiêu Dương đi vào phòng tắm, nhìn bồn tắm lớn đến ngẩn người



Tiếng thở gấp yêu kiều của bản thân, cảm giác bị bàn tay có một lớp chai mỏng chạm vào, còn có cảm giác cơ thể căng cứng trong giây phút bùng nổ khiến lòng người nhộn nhạo, giống như vẫn còn lưu lại ở chỗ này



Cho đến khi cảm giác lạnh lẽo tiến vào cơ thể, cô mới tỉnh táo lại, khuôn mặt ửng hồng đi đến dưới vòi hoa sen tắm gội



Tiếng cửa mở “Kèn kẹt” vang lên



Jarret đang do dự có nên gõ cửa hay không thấy vậy thì hơi ngạc nhiên, nhất là khi chứng kiến vẻ mắt khá tốt của Thẩm Trí Ninh



Ánh mắt anh ta sáng lên, nở một nụ cười hiểu ý: “Thẩm, cậu nên cảm ơn tôi.” Thẩm Trí Ninh lạnh nhạt liếc nhìn Jarret, đáp lời: “Vâng, cảm ơn cả nhà cậu.” “..” Jarret chớp mắt, sao lại cảm thấy có chỗ nào đó kỳ quái



“Chuyện tối hôm qua như thế nào rồi?” Thẩm Trí Ninh hỏi



Jarret nghiệm mặt nói: “Tôi đã đuổi ba người phụ nữ kia ra ngoài, sau này sẽ không mời bọn họ nữa, mặt khác, gia tộc của bọn họ tình nguyện bỏ ra chút gì đó để đền bù cho người yêu bé nhỏ của cậu.” Thẩm Trí Ninh híp mắt, “Được rồi, cậu không cần quan tâm những việc còn lại nữa.” “Việc còn lại?” Jarret lặp lại mất chữ này, “Đây là...” “Làm tổn thương người tôi yêu, không gì có thể bù đắp được.” Thẩm Trí Ninh nhếch môi cười lạnh



Bị anh nhìn, Jarret cảm thấy trái tim nhỏ của mình cũng run lên theo



“Amen, tôi thông cảm với ba quả trứng dốt nát mà ngu xuẩn kia.” Jarret vẽ hình thập tự giá ở trước người, tỏ vẻ đồng tình



Đồng tình thì đồng tình, anh ta sẽ không khuyên Thẩm Trí Ninh dừng lại, bởi vì anh ta không cảm thấy điều này có cái gì không tốt, người của mình đã bị sỉ nhục thì phải hung hăng trả thù lại, nếu không cơn giận ở trong lòng làm sao có thể tiêu tan được



Ẩy, về phần lợi ích được đền bù, đương nhiên cũng không thể bỏ qua



Lợi ích đã đưa tới cửa, ngu gì không nhận



“Sắp xếp cho tôi một căn phòng, tôi phải tắm rửa thay quần áo.” Thẩm Trí Ninh không hề khách sáo chút nào



Jarret liếc nhìn trong phòng, chớp mắt: “Cậu bỏ qua cơ hội cùng tắm tốt như vậy hả?” “Tôi còn cần cậu nhắc nhở sao?” Thẩm Trí Ninh nhếch môi



Jarret hơi nghẹn họng, dẫn Thẩm Trí Ninh đến một căn phòng khác, anh ta vừa đi vừa liếc trộm Thẩm Trí Ninh, lẩm bẩm ở trong lòng, cái tên cấm dục này vừa mới được ăn mặn lại có thể nhịn được à? Chẳng lẽ thật sự bị lãnh cảm?



Thịnh Kiêu Dương rửa mặt xong, sau khi mặc áo choàng tắm liền đi ra ngoài, nhìn thấy trong phòng không có ai, thì hơi ngạc nhiên



Nhưng vừa rồi cô loáng thoáng nghe được tiếng nói chuyện, không cần đoán cũng biết Thẩm Trí Ninh đã đi ra ngoài



Cô đứng cạnh giường, nhìn chiếc giường bừa bộn, không nhịn được lại đỏ bừng hai má



Cô cúi đầu nhìn cơ thể, dưới áo choàng tắm thì không mặc gì khác, không tiện đi ra khỏi cửa phòng, nhưng cũng không muốn chạm vào chiếc giường kia nữa, trong chốc lát cô cũng không biết mình phải làm gì



Cũng may tiếng gõ cửa vang lên



Đầu tiên cô tưởng là Thẩm Trí Ninh trở về, vội vàng đi mở cửa, sau khi mở cửa ra lại nhìn thấy một người giúp việc nữ đeo tạp dề đứng ở bên ngoài, ánh mắt của cô rất tự nhiên dừng trên số quần áo mà người đó đang cầm trong tay



“Thưa cô, đây là quần áo chuẩn bị cho cô



Mặt khác, các ngài ấu đang đợi cô xuống dưới lầu ăn cơm.” Phát âm tiếng Anh của người giúp việc này mang nặng tính địa phương



“Ô, được, cảm ơn.” Cô nhận quần áo



Cô đóng cửa lại, lật quần áo ra, đây là một bộ váy rất đẹp, còn cẩn thận bọc một bộ nội y nữ ở bên trong



Cô thay quần áo xong, rời khỏi phòng, đi dọc theo hành lang qua hai ngã rẽ, xuống dưới lầu



Trong nhà ăn, Thẩm Trí Ninh và Jarret đang ngồi đối diện trên bàn, do vị trí ngồi nên Jarret nhìn thấy Thịnh Kiêu Dương đi tới trước



“Thẩm, bạn gái của cậu tới rồi.” Không cần Jarret nhắc nhở, Thẩm Trí Ninh cũng đã nghe được tiếng bước chân, anh đứng dậy nhìn sang, ánh mắt đảo một vòng ở trên người cô, nhưng lại lịch sự kéo ghế bên cạnh ra, mời cô ngồi xuống



Nhìn thấy sắc mặt của Thịnh Kiêu Dương khá tốt, hành động tự nhiên, Jarret đảo mắt, chỉ cảm thấy cô bé này có thiên phú trời cho



Vì sao lại cảm thấy như vậy? Anh ta biết hiệu lực của thứ này, người đã dùng qua đều biết, sau khi đại chiến sẽ phải suy yếu mấy ngày, hơn nữa cơ thể của phụ nữ mảnh mai hơn, bình thường ngày hôm sau đều không xuống giường được



Nhưng không ít người vì muốn hưởng thụ quá trình kịch liệt này, cũng không thèm quan tâm đến kết quả cuối cùng, cho nên luôn không cấm được



Nhưng không loại trừ một khả năng khác, phía người nam không đủ sức



Jarret dùng ánh mắt quái lạ nhìn Thẩm Trí Ninh, cái tên này luôn không gần phụ nữ, chẳng lẽ đã đến mức ngay cả người phụ nữ của mình cũng không thể khiến cô ấy không xuống giường được? Anh ta tỏ ý nghi ngờ sâu sắc



“Khụ, em dâu, cái kia, ăn nhiều một chút, thật sự xin lỗi chuyện ngày hôm qua, đều tại anh không giám sát kỹ càng, không thể chăm sóc được em.” Jarret gạt bỏ suy nghĩ rối loạn ở trong đầu, tỏ vẻ đứng đắn nói với Thịnh Kiêu Dương



“Chuyện này không liên quan đến anh, người khác muốn làm chuyện ngu xuẩn, anh đâu thể biết trước được.” Thịnh Kiêu Dương không để ý Nghe lời nói thấu tình đạt lý của cô, nụ cười trên mặt Jarret càng chân thành hơn, anh ta nói: “Thẩm vừa nói anh biết việc em thích vẽ tranh, không biết anh có thể có vinh hạnh mở một buổi triển lãm tranh cho em không?” Thịnh Kiêu Dương hơi ngạc nhiên, liếc nhìn Thẩm Trí Ninh rồi đáp lời: “Bây giờ tôi không có nhiều tác phẩm hội họa.” “Không sao, lúc nào cũng được, em có thể từ từ sáng tác.” Thịnh Kiêu Dương nhận ra được, Jarret muốn thông qua điều này để đền bù tổn thất, vậy nên cô cũng không từ chối ý tốt của anh ta.



Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom