• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nữ vương thời thượng 2021 (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • chap-172

Chương 172: Lễ cưới




78237.png

78237_2.png
“Sao lại không liên quan, chờ sau khi Kỳ Kỳ nhà chị được ông cụ kia nhận là cháu trai, Kỳ Kỳ sẽ có quyền thừa kế căn nhà này.” Cô gái ăn mặc rất xinh đẹp ở bên cạnh không nhịn được mà nói: “Di lớn, sao di chắc chắn chủ nhân căn nhà này sẽ nhận anh họ làm cháu trai?” Lương Đại Tuệ tự tin nói: “Kỳ Kỳ nhà dì ưu tú như vậy, ông ta không nhận Kỳ Kỳ thì có thể nhận ai?”



Lương Đại Tuệ liếc xéo hai người đang không tin tưởng: “Chị nói Tiểu Tuệ này, em cũng nên suy nghĩ vì Thi Vận nhiều một chút



Chị luôn nghĩ rằng tình cảm của em và em rể rất tốt, nếu không phải lần trước nhìn thấy cậu ta một mình trong bữa tiệc, chị còn không biết cậu ta đi tham gia yến3tiệc mà không dẫn em theo



Dù không vì mình, cũng phải nghĩ cho Thi Vận, em nhất định phải lôi kéo được trái tim của em rể, tránh cho ngày nào đó cậu ta nổi hứng muốn sinh con trai, vậy chẳng phải địa vị của em sẽ gặp nguy hiểm sao?”



Khuôn mặt người phụ nữ ăn mặc tỉ mỉ lập tức vặn vẹo, bà ta giơ tay sờ kiểu tóc của mình, đè nén sự tức giận nói: “Chị, chị suy nghĩ nhiều rồi



Chồng của em chỉ quan tâm đến em, biết em không thích tham gia yến tiệc, mới không đưa em đi.”



“Tiểu Tuệ, chị vốn không muốn nói, nhưng đến bây giờ em còn muốn đóng kịch với chị sao, em có biết lúc ấy chị hỏi em rể sao lại không dẫn bọn em theo cậu ta đã trả lời như thế nào không? Cậu ta1nói em và Thi Vận không xứng! Không xứng đó, quá khó nghe, điều này đã chứng tỏ cái gì, nói rõ hai người không có chút địa vị nào trong lòng cậu ta! Về sau đừng ở trước mặt chị nói em sống rất hạnh phúc, em nói em khó khăn, chị còn có thể làm chỗ dựa cho em.”



Biểu cảm của hai mẹ con kia không khác gì nhau, đều có vẻ khó chịu, như bị người ta lột bỏ tấm màn che cuối cùng



Mắt Lương Tiểu Tuệ đong đầy nước mắt, Thịnh Thị Vân đỡ bà ta lo lắng khẽ gọi: “Mẹ...”



“Hôm nay là hôn lễ của người ta, đừng khóc lóc sướt mướt,“ Sắc mặt Lương Đại Tuệ hơi mất tự nhiên, “Chị không cố ý vạch trần vết sẹo của em, chúng ta là chị em ruột, chị còn không bênh vực em sao? Chị8nói ra là muốn em có cái gì thì nói với chị cái đó, trước kia chị đã giúp em nhiều chuyện như vậy còn gì, hơn nữa lần này cũng vì chị nhớ tới hai người mới đưa hai người đến đây, hy vọng em có thể nhanh chóng hòa nhập vào vòng tròn của mấy vị phu nhân nhà giàu kia, giúp Thi Vận tìm một đối tượng tốt.”



Lương Đại Tuệ đưa thiếp mời ra, ba người liên đi vào cửa chính.



Thời tiết hôm nay rất tốt, ánh nắng ấm áp, địa điểm lễ cưới được bố trí ở trong sân.



Những loại hoa trái mùa khiến cả không gian lễ cưới trở nên xinh đẹp, mọi người có mặt ở đây đều ăn mặc xinh đẹp, nói cười ríu rít, như một thế giới khác.



“Chị đi tìm mấy người Kỳ Kỳ, hai người có muốn đi không?” Lương9Đại Tuệ hỏi.



Ánh mắt Lương Tiểu Tuệ không thể rời khỏi những phu nhân nhà giàu tao nhã kia, bà ta cúi đầu nhìn quần áo trên người, sau khi thấy không có vấn đề gì, mới mỉm cười nói: “Chị đi trước đi, lát nữa em lại đến chào hỏi anh rể và Kỳ Kỳ.”



“Tùy em.” Lương Đại Tuệ rời đi.



“Không ngờ cô của anh họ lại may mắn như thế, mẹ, mẹ đã gặp bà ấy chưa, có xinh đẹp không?” Thịnh Thi Vận tò mò hỏi



“Chưa từng gặp, nghe di lớn của con nói vẻ ngoài của cô ta cũng bình thường thôi, không đẹp lắm.” Lương Tiểu Tuệ lắc đầu



Thịnh Thị Vân còn muốn nói gì đó, ánh mắt cô ta đột nhiên nhìn thấy một bóng người, chỉ hướng kia nói: “Mẹ, cha ở đó!”



Lương Tiểu Tuệ nhìn sang, quả nhiên thấy Thịnh Huân đang7cầm một ly rượu nói chuyện với người ta



Nhìn thấy người khác đều mang theo người nhà, mà ông ta lại bỏ bọn họ ở nhà, lại nghĩ tới câu nói “Cậu ta nói bọn em không xứng” của Lương Đại Tuệ, nhất thời trái tim Lương Tiểu Tuệ thấy đau đớn.



“Chúng ta có đi qua đó không?” Thịnh Thi Vận dè dặt hỏi



“Qua chứ, mẹ là vợ của ông ấy, bây giờ con là đứa con gái duy nhất của ông ấy, chúng ta làm sao mà không thể gặp người khác



Đi, chúng ta đi qua đó!” Lương Tiểu Tuệ cắn răng nói



Thịnh Thi Vận gật đầu, đi theo mẹ của cô ta vào trong đám người.



“Cha.”



Nghe được tiếng gọi, Thịnh Huân còn chưa quay đầu lại, biểu cảm trên mặt đã nhạt dần.



“Thịnh tổng, bình thường không thấy anh dẫn theo bạn gái, hóa ra giấu vợ yêu và con gái xinh đẹp ở trong nhà.” Người đứng đối diện Thịnh Huân nhìn thấy hai mẹ con đang đi tới, vừa cười vừa nói.



Thịnh Huân miễn cường mỉm cười, nghiêng người nhìn sang, ánh mắt nhìn hai người ăn mặc chỉnh tề hiện ra sự lạnh lẽo



“Lưu tổng, xin lỗi không tiếp được.” Thịnh Huân nói xong, liền liếc nhìn hai mẹ con kia, đi đến một chỗ không người



Lương Tiểu Tuệ và Thịnh Thị Vân nhắm mắt theo đuổi ở phía sau



“Sao hai người tới đây?” Sắc mặt Thịnh Huân cũng không tốt, giọng nói nghiêm khắc



Thịnh Thị Vân sợ tới mức không dám nói gì



Lương Tiểu Tuệ nâng cằm cố gắng giữ nụ cười ở trên mặt, giọng điệu ấm áp: “Bọn em đi theo di lớn của Thi Vận đến đây, hôm nay là đám cưới của cô em chồng nhà chị ấy, mọi người đều là họ hàng, liền đến chúc mừng một chút.” Khuôn mặt Thịnh Huân lạnh lùng, nói một câu rồi bỏ đi: “Đừng gây phiền phức cho tôi.” Lương Tiểu Tuệ cắn môi, đôi mắt đẫm nước mắt



Thịnh Thi Vận đứng bên cạnh buồn bã nói: “Mẹ, tính cách của cha càng ngày càng tệ.” Trước kia ông ta chỉ không nhìn bọn họ, bây giờ đã đặt sự chán ghét ở trên mặt rồi



“Con nhỏ kia chết rồi, ông ấy đương nhiên không vui.” Trong mắt Lương Tiểu Tuệ hiện ra sự hận thù.



“Cha chỉ thích một mình Thịnh Kiêu Dương, mặc kệ nó sống hay là chết, cũng mặc kệ nó trở nên xấu xa đến mức nào, trong lòng cha vĩnh viễn chỉ có nó mới là con gái duy nhất của cha.” Thịnh Thị Vân vừa uất ức vừa đau lòng.



Lương Tiểu Tuệ ôm Thịnh Thi Vận, giọng nói kiên định: “Con có mẹ, hơn nữa ông bà nội của con cũng thích con



Bây giờ con là đứa con gái duy nhất của cha con, đây là sự thật không thể chối cãi, về sau tài sản của nhà ông ấy đều là của con, ông ấy có thích con hay không, chính con phải tự cố gắng.”



Thịnh Thi Vận gật đầu.



“Được rồi, mẹ thấy bên kia có không ít người trẻ tuổi, con đi làm quen đi.”



Hai mẹ con chia ra đi đến hai nơi khác nhau.



“Đi ra rồi, đi ra rồi.” Không biết là ai nói ra, tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía căn biệt thự



Theo âm nhạc du dương từ dàn nhạc, một đoàn người đi ra từ trong biệt thự



Người đi đầu tiên chính là nữ chính của hôm nay, cô dâu Từ Tinh, cùng với ông cụ Dương chủ nhân của căn biệt thự



Ông cụ đã rời khỏi xe lăn, một tay nắm tay Từ Tinh, tay còn lại cầm một cây ba toong, chậm rãi đi tới.



Đi theo phía sau là những người thân khác



Lý Duy Kỳ đã đứng ở đầu bên kia của thảm đỏ, nét mặt kích động



Lúc ông cụ Dương giao tay Từ Tình cho anh ta, anh ta cúi đầu chào ông cụ Dương và mẹ ruột của Từ Tình đang đứng bên cạnh.



Thịnh Kiêu Dương cầm bó hoa trong tay bước tới, đưa hoa cho Từ Tình: “Mẹ, chúc mẹ hạnh phúc.” Từ Tình đa sầu đa cảm cảm động đến rơi nước mắt



“Đừng khóc, bây giờ là thời khắc vô cùng tốt đẹp, mẹ phải mỉm cười đối mặt.” Từ Tình càng thêm xúc động, nước mắt tuôn rơi, làm ướt cả bó hoa.



Thịnh Kiêu Dương hơi bất lực, tìm người bên cạnh xin một chiếc khăn giấy để lau sạch nước mắt cho Từ Tình, nhỏ giọng nói: “Hôm nay mẹ phải duy trì trạng thái xinh đẹp nhất, chồng trước của mẹ cũng đang ở đây.” Từ Tinh giật mình, nước mắt dừng lại, bà muốn tìm xem nhưng lại không dám nhìn.



“Cho nên, mẹ phải duy trì trạng thái xinh đẹp nhất, để tên cặn bã kia phải hối hận! Mẹ cổ lên.” Thịnh Kiêu Dương nói xong cũng lui sang một bên



Từ Tình thoát khỏi cảm giác lo lắng, nghĩ đến lời nói con gái, ngẩng đầu ưỡn ngực, trên mặt mang theo nụ cười, thể hiện tư thế hoàn hảo đặc biệt luyện tập cho hôm này



Lý Duy Kỳ không biết hai người nói gì, nhưng nhìn thấy dáng vẻ của Từ Tình trở nên tự tin hơn, thì rất vui vẻ, dịu dàng nói: “Tình Tình, chúng ta đi thôi.” Từ Tình gật đầu, một tay khoác lên tay anh ta, tay còn lại cầm bó hoa cưới, hai người chắc chắn sẽ nắm tay nhau đi hết quãng đời còn lại, kiên định bước từng bước về phía trước



Phía trước, hai đứa bé một trai một gái ăn mặc rất đáng yêu cầm lẵng hoa tung hoa, cảnh tượng này vô cùng xinh đẹp



Nếu như có thể kết hôn với người mình thích, đó là một việc rất hạnh phúc.



Trong lòng Thịnh Kiêu Dương có rất nhiều cảm xúc, nhưng nhiều nhất là vui vẻ, cuối cùng cô cũng gả mẹ Từ đi, về sau sẽ có một người khác thay cô làm bạn ngày đêm, quan tâm ân cần mẹ, cô cũng có thể bớt quan tâm một việc.



Chóp mũi ngửi thấy một mùi hương nhàn nhạt, Thịnh Kiêu Dương quay lại nhìn Thẩm Trí Ninh đi đến bên cạnh, cô mỉm cười với anh: “Có phải cảm thấy hôm nay mẹ tôi đặc biệt xinh đẹp không?”



Thẩm Trí Ninh nhìn cô: “Có người còn xinh đẹp hơn cả bà ấy.”



Thịnh Kiêu Dương vừa định hỏi là ai, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của anh, cô đột nhiên hiểu ý, thiếu chút nữa không chống đỡ nổi.



Thẩm ma vương chững chạc đàng hoàng nói loại lời này thật sự khiến người ta không chịu nổi



Thịnh Kiêu Dương giả vờ như đang xem lễ cưới, nhưng lỗ tai đỏ hồng đã bán đứng cô.



Thẩm Trí Ninh nhìn tai cô, đáy mắt hiện ra ý cười.



Ông cụ Dương quay lại, nhìn thấy hai người đứng cạnh nhau rất xứng đôi, trong lòng xúc động buông tiếng thở dài



Cả gia đình nhà họ Từ đứng cách đó không xa cũng đang nhỏ giọng trò chuyện, lúc đầu là bà cụ lo âu thì thầm: “Tiểu Tình gả đến nhà có tiền có bị bắt nạt không đây.”



Từ Trạch đứng bên cạnh vội vàng an ủi để bà cụ thả lỏng tinh thần, nói có ông cụ Dương là chỗ dựa, người của Lý gia sẽ không bắt nạt Từ Tinh



Ông ta an ủi một lúc lâu mới khuyên được bà cụ, khuyên bà cụ xong, Lương Đại Tuệ đứng bên cạnh ông ta lại hỏi: “Anh đã nói việc để ông cụ nhận Kỳ Kỳ làm cháu trai chưa?” Từ Trạch nắm tay Lương Đại Tuệ, khẽ nói: “Nói những lời này trong đám cưới không tốt lắm, chờ một chút.” “Chờ cái gì mà chờ, anh nhìn tình trạng sức khỏe của ông cụ kia đi, còn không biết lúc nào sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, sớm nói một chút tránh cho đêm dài lắm mộng.” Lương Đại Tuệ mất kiên nhẫn.



“Được được được, ngày mai, ngày mai anh nhất định sẽ nói với Tiểu Tình.” Từ Trạch dỗ dành.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom