• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nhất sinh nhất thế: tiếu thương khung 2022 (39 Viewers)

  • nhat-sinh-nhat-the-tieu-thuong-khung-1107

Chương 1107: Thật là ức chế (2)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
80662.png

Xem ảnh 2
80662_2.png
4ạc Tử Dạ vẫn nhẫn nại chờ đợi, nghiến răng hỏi lại: “Tại sao lại chưa nói?” Lúc này nàng thật sự muốn nổi giận. Vất vả lắm mới có tin tức của Yêu Nghiệt, đây là chuyện mà lúc trước nàng không dám nghĩ tới, nhưng chỉ muốn gặp đối phương một lần để xác nhận một chút cũng không thể, người hứa chuyển lời cho nàng cũng không chuyển, bây giờ muốn hỏi vì sao chưa chuyển mà đối phương cũng không trả lời, sao Lạc Tử Dạ không sốt ruột cho được?



Bách Lý Cẩn Thần thấy nàng kiên trì như vậy, một vấn đề mà hỏi tận ba lần, hơn nữa nhìn dáng vẻ nàng giống như nếu hắn không trả lời nàng sẽ không từ bỏ. Vì vậy, một con người xưa nay không thích có người ồn ào bên tai mình như hắn thờ ơ liếc3nàng, giọng nói hờ hững chậm rãi vang lên: “Ta nói với Đạm Đài Hoàng là ta sẽ tự nói chuyện này với mẹ ta, kêu nàng ta không cần quản chuyện này nữa.”



“What?” Đầu của Lạc Tử Dạ thiếu chút nữa là quay ngoặt lại. Ý của Bách Lý Cẩn Thần là hắn sẽ tự mình nói chuyện này với mẹ hắn ư? Sắc mặt vốn khó coi của Lạc Tử Dạ lập tức dịu lại không ít, thậm chí trên mặt còn có chút tươi cười, nhìn hắn và nói: “Vậy ngươi nói với mẹ ngươi chưa?”



À, hắn tự nói với mẹ mình nhất định là dễ hơn nhiều. Đây là chuyện tốt, nàng cũng không cần phải gấp gáp.














Lạc Tử Dạ nào ngờ mình còn chưa kịp vui vẻ xong, Bách Lý Cẩn Thần đã dùng một câu đánh cho nàng rơi xuống vực sâu:2“Chưa nói.”

Lạc Tử Dạ: “...” Nàng nghiêng đầu nhìn hắn chòng chọc, vẻ mặt không hề thân thiện. Trong lòng nàng cũng rất cáu, nàng không khỏi kích động muốn treo ngược cái tên này lên mà đánh, cơn giận bùng lên nhưng nàng cũng chỉ nhìn hắn chằm chằm, ức chế không nói nên lời.

Trong lòng Bách Lý Cẩn Thần cũng biết nếu mình không chủ động nói, nàng sẽ nhanh chóng hỏi lại. Nếu hắn không nói cho nàng biết tại sao lại không nói với mẹ, nàng sẽ kiên trì hỏi tiếp, hỏi đến khi hắn trả lời mới thôi. Hiểu được như vậy nên hắn thản nhiên đáp lại: “Ta quên mất.”

Quên mất?

Quên mất?! Nói nghe đơn giản làm sao. Ngày nào nàng cũng mong chờ đến ngủ không ngon, cứ cách vài ngày vào đêm khuya vắng người nàng sẽ tưởng tượng nàng cảnh nàng gặp2lại Yêu Nghiệt, xúc động đến mức nước mắt tuôn rơi. Chuyện quan trọng với nàng như thế mà hắn lại có thể hời hợt nói ra ba chữ “ta quên mất” hay sao?

Lửa giận trong lòng bùng lên, nhưng suy cho cùng mấy ngày hôm trước đối phương còn giúp mình cứu Doanh Tần... Ấy, không đúng, tên yêu nghiệt kia đi đâu rồi? Sáng sớm hôm nay đã không thấy hắn đâu, nàng còn tưởng rằng đối phương nhất định sẽ theo mình đi, cho dù không đến thì cũng nên nói một tiếng chứ!

Lạc Tử Dạ ngoái đầu nhìn lại, nhìn lướt qua hai nghìn quân của mình nhưng không thấy Doanh Tần đâu, cũng không phát hiện hắn giả trang lẫn vào quân đội. Nàng thôi không nhìn nữa, cũng không nghĩ nhiều, tên kia chắc chắn là có chuyện riêng, nàng vốn cũng biết dù9sao thân phận của hắn không đơn giản, không phải sao?
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom