• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nhất sinh nhất thế: tiếu thương khung 2022 (40 Viewers)

  • nhat-sinh-nhat-the-tieu-thuong-khung-1105

Chương 1105: Nàng không nhớ cô, là cô nhớ nàng (4)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
80660.png

Xem ảnh 2
80660_2.png
Lạc Tử Dạ khẽ nhướng đuôi lông mày, chìa tay nhận hổ phù. Hiện tại thứ này không có tác dụng gì với nàng, nhưng nếu bây giờ nàng không nhận thì nó sẽ rơi vào tay Lạc Túc Phong, cho nên nàng cứ nhận trước đã.



Lâm An công công tiếp tục mỉm cười: “Người Lâu Lan không đông lắm, tổng cộng chắc cũng chỉ hơn hai trăm nghìn quân mà thôi. Thái tử có đại quân hai trăm nghìn người này, ngài nhất định có thể chiến thắng trở về. Còn một việc nữa, bệ hạ cũng nói rằng nếu ngài gặp chuyện ngoài ý muốn, cần quân cứu viện thì có thể dùng bồ câu đưa tin đến Mông tướng quân ở Lương Thành. Lương Thành rất gần biên ải, chắc chắn là ngài ấy có3thể nhanh chóng đến giúp ngài kịp thời!”



Ông ta nói xong, Lạc Tử Dạ chẳng những không cảm động rơi nước mắt mà ngược lại, ánh mắt nàng lạnh tanh.



Lạc Túc Phong lệnh cho nàng nhất định phải trở về kinh thành trong vòng sáu ngày, e là bên trong mệnh lệnh này còn ẩn giấu điều bất thường và mờ ám. Như vậy vẫn chưa xong, rõ ràng là nàng đã có hổ phù chỉ huy đại quân hai trăm nghìn người của Phượng Vô Trù và nắm giữ hơn hai nghìn binh lính Thần Cơ doanh, thế mà ông ta còn bảo rằng nếu nàng cần giúp thì có thể tìm Mông tướng quân?




Nàng biết Mông tướng quân là người của Lạc Túc Phong. Có điều, phụ hoàng của nàng trở nên tốt bụng2từ bao giờ thế?

Mọi chi tiết đều chỉ ra một điều: Lạc Túc Phong muốn nàng bình an vô sự, chắc hẳn sáu ngày sau trong kinh thành sẽ có chuyện gì đó chờ nàng! Trong lòng nàng hiểu rõ nhưng ngoài mặt vẫn phải tỏ vẻ cảm động. Nàng nói: “Xin nhờ Lâm An công công bẩm báo đến phụ hoàng rằng bản Thái tử đã cảm nhận được tấm lòng của phụ hoàng, tuyệt đối sẽ không phụ sự phó thác của phụ hoàng!”

“Vâng! Vậy lão nô xin trở về phục lệnh(*)!” Lâm An nói xong liền mỉm cười xoay người.

(*) Phục lệnh: báo cáo lại sau khi chấp hành mệnh lệnh.

Đáp Đáp lập tức bước đến, lanh lợi đưa tiền trong tay áo cho đối phương. Lâm An vội xua tay tỏ ý không cần,2sau đó sải bước đi thẳng! Đùa à, tiền của Vương phi tương lai có thể tùy tiện cầm chắc? Vương mà biết chuyện thì biết phải làm sao?

Lạc Tử Dạ nhìn ông ta đã đi xa mới cảm thán: “Không ngờ trên đời này còn có thái giám gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn thế này!”

Lộ Nhi và Đáp Đáp: “...”

Đại quân Thần Cơ doanh xuất phát, lúc này Tiêu Sơ Cuồng hớn hở đến trước mặt Lạc Tử Dạ. Hắn đã biết chuyện Nhiếp chính vương điện hạ đưa cho Thái tử hổ phù chỉ huy đại quân hai trăm nghìn người. Hắn nói: “Thái tử, hèn chi đêm qua thuộc hạ hỏi ngài là chúng ta chỉ có hai nghìn người thì có khả năng chiến thắng hay không, lúc đó ngài9tỏ vẻ đã có tính toán và kế sách dự phòng, thì ra ngài đã đoán được Nhiếp chính vương điện hạ nhất định sẽ ra tay giúp đỡ chúng ta!”

Nghe hắn nói vậy, Lạc Tử Dạ liếc xéo hắn: “Gia cũng không ngờ!”

“Ừm, hả?” Đầu tiên Tiêu Sơ Cuồng đáp một tiếng, sau đó mới nhận ra có gì đó sai sai. Thế rồi hắn nghiêng đầu nhìn nàng, cả người rơi vào trạng thái choáng váng.

Tiếp đó, hắn nghe thấy Lạc Tử Dạ nói: “Đối phó với bọn họ cần bao nhiêu người chứ? Dẫn người xuất phát cùng gia là được rồi, không cần dùng đến đại quân hai trăm nghìn người của Phượng Vô Trù đâu! Kiểm tra quân số xong chưa? Xong rồi thì chúng ta đi thôi!”

“Vâng, Thái tử! Nhưng mà...”4Tiêu Sơ Cuồng còn muốn nói gì đó nhưng Lạc Tử Dạ đã đi thẳng về phía trước.

Mặc dù Lâu Lan không đông đảo nhưng cũng có đại quân hàng trăm nghìn người rành rành ra đó. Rốt cuộc là Thái tử lấy đâu ra tự tin như thể hoàn toàn không để bọn họ vào mắt? Hai nghìn quân chiến đấu với hàng trăm nghìn quân, sự chênh lệch này...

Hắn còn chưa “nhưng mà” xong, Lạc Tử Dạ không quay đầu lại mà hỏi luôn: “Chuyện đêm qua ta giao cho ngươi điều tra đã có kết quả chưa?”

“Tra được rồi!” Tiêu Sơ Cuồng đáp. Tiếp đó, hắn lập tức đưa cho Lạc Tử Dạ một tờ giấy chi chít chữ rồi nói liến thoắng: “Hiện giờ An Trác Cách đang nắm quyền. Lâu Lan đã nhận được tin báo Nhiếp chính vương điện hạ nổi giận lôi đình, Hoàng đế Thiên Diệu cũng phái ngài đi đối phó với bọn họ. An Trác Cách biết người bị phái đến là ngài, khụ khụ... Hắn ta liền yên tâm, không coi ngài ra gì. Ngược lại, một vị quyền thần khác của Lâu Lan lại cực kỳ lo lắng vì An Trác Cách đã chọc giận Nhiếp chính vương điện hạ. Vốn dĩ hắn ta và An Trác Cách là đối thủ một mất một còn, bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy, sự thật về cái chết của Thái tử Lâu Lan bị vạch trần, cho nên hắn ta định lấy danh nghĩa diệt trừ gian thần để chinh phạt An Trác Cách. Tuy nhiên, có thể khẳng định rằng một khi ngài dẫn binh tấn công Lâu Lan, bọn họ sẽ bắt tay cùng đối ngoại trước. Trên đây đều là tin tức Diêm Liệt nói cho thuộc hạ biết, còn nội dung trên giấy là quan hệ giữa Lâu Lan và các bộ tộc lân cận!”

“Vâng, Thái tử! Nhưng mà...” Tiêu Sơ Cuồng còn muốn nói gì đó nhưng Lạc Tử Dạ đã đi thẳng về phía trước.



Mặc dù Lâu Lan không đông đảo nhưng cũng có đại quân hàng trăm nghìn người rành rành ra đó. Rốt cuộc là Thái tử lấy đâu ra tự tin như thể hoàn toàn không để bọn họ vào mắt? Hai nghìn quân chiến đấu với hàng trăm nghìn quân, sự chênh lệch này...



Hắn còn chưa “nhưng mà” xong, Lạc Tử Dạ không quay đầu lại mà hỏi luôn: “Chuyện đêm qua ta giao cho ngươi điều tra đã có kết quả chưa?”



“Tra được rồi!” Tiêu Sơ Cuồng đáp. Tiếp đó, hắn lập tức đưa cho Lạc Tử Dạ một tờ giấy chi chít chữ rồi nói liến thoắng: “Hiện giờ An Trác Cách đang nắm quyền. Lâu Lan đã nhận được tin báo Nhiếp chính vương điện hạ nổi giận lôi đình, Hoàng đế Thiên Diệu cũng phái ngài đi đối phó với bọn họ. An Trác Cách biết người bị phái đến là ngài, khụ khụ... Hắn ta liền yên tâm, không coi ngài ra gì. Ngược lại, một vị quyền thần khác của Lâu Lan lại cực kỳ lo lắng vì An Trác Cách đã chọc giận Nhiếp chính vương điện hạ. Vốn dĩ hắn ta và An Trác Cách là đối thủ một mất một còn, bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy, sự thật về cái chết của Thái tử Lâu Lan bị vạch trần, cho nên hắn ta định lấy danh nghĩa diệt trừ gian thần để chinh phạt An Trác Cách. Tuy nhiên, có thể khẳng định rằng một khi ngài dẫn binh tấn công Lâu Lan, bọn họ sẽ bắt tay cùng đối ngoại trước. Trên đây đều là tin tức Diêm Liệt nói cho thuộc hạ biết, còn nội dung trên giấy là quan hệ giữa Lâu Lan và các bộ tộc lân cận!”



Sau khi Lạc Tử Dạ nghe hắn nói xong, lại đọc hết nội dung trên giấy, nàng đảo tròng mắt, trong đầu đã có ý tưởng. Khóe miệng nàng cong lên, rồi tiện tay ném tờ giấy kia cho Tiêu Sơ Cuồng. Nàng nói: “Được rồi, chờ xem kịch vui đi! Đã đến lúc Thần Cơ doanh nở mày nở mặt trong chiến cuộc rồi!”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom