• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nhất sinh nhất thế: tiếu thương khung 2022 (26 Viewers)

  • nhat-sinh-nhat-the-tieu-thuong-khung-1104

Chương 1104: Nàng không nhớ cô, là cô nhớ nàng (3)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
80659.png

Xem ảnh 2
80659_2.png
4ạc Tử Dạ nhìn ánh lửa ngùn ngụt trong đáy mắt hắn thì trong lòng chợt căng thẳng, cũng biết là giọng điệu lúc nãy của mình đã đắc tội vị tổ tông xấu tính này rồi. Nàng khẽ nhếch khóe môi, đưa mắt nhìn hắn: “Chuyện đó...”



Sau khi nàng thốt ra hai tiếng, hắn không động đậy cũng không nói chuyện, ánh mắt vẫn nhìn nàng chằm chằm. Đây rõ ràng là dáng vẻ mất hứng.



Sau ót Lạc Tử Dạ chảy xuống một vạch đen... Bây giờ hắn đang tỏ ra ngạo kiều có đúng không? Tâm trạng hắn không tốt, muốn được dỗ dành, nàng không dỗ dành thì hắn sẽ không chịu đi có đúng không? Nàng câm nín luôn, đành kiễng chân rồi hôn lên mặt hắn. Ánh mắt hắn sâu thăm thẳm, lửa giận trong đôi mắt ma quỷ tắt3ngúm chỉ trong nháy mắt.



Đúng là hắn bó tay hết cách với nàng. Có nhiều lúc hắn muốn tức giận, muốn trừng phạt nàng. Thế nhưng, chỉ một hành động thân mật tùy ý của nàng cũng đủ để xoa dịu hắn trong nháy mắt, khiến hắn không giận nổi.




Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của Lạc Tử Dạ lại làm cho sắc mặt hắn tối sầm: “Được rồi Tiểu Thối Thối, gia cũng biết là lúc nãy giọng điệu mình không tốt lắm, thái độ cũng hơi tệ chút. Nhưng mà chàng lớn tuổi rồi, là người lớn sắp đầu ba đến nơi rồi mà còn so đo với đứa con nít như gia cái gì chứ? Chàng đừng giận nữa, mau đi thôi!”

Lớn tuổi rồi? Người lớn sắp đầu ba đến nơi? “Sắp đầu ba” nghĩa là gì? Là sắp ba2mươi tuổi ư?

Sắc mặt hắn tối sầm u ám, gần như gằn ra ba chữ từ trong kẽ răng: “Lạc Tử Dạ!” Hắn là người lớn tuổi, còn nàng vẫn là con nít?

“Chàng làm gì đó?” Nàng ngẩng đầu nhìn hắn liền thấy gương mặt đẹp trai hết ý kia chẳng những không tươi tỉnh hơn sau lời dỗ dành của nàng mà ngược lại, sắc mặt hắn càng thêm tối sầm u ám đến đáng sợ. Nàng lập tức ngu người luôn: “Chàng sao thế? Gia nói sai cái gì à? Chàng vốn sắp đầu ba mà, chẳng phải chàng sắp hai mươi bảy tuổi rồi sao? Còn gia vẫn chưa đến hai mươi tuổi đâu. Những lời gia vừa nói có chỗ nào không đúng à?”

“Không có gì!” Hắn càng nghe nàng nói vậy thì vẻ mặt càng thêm sa sầm. Phải rồi,2hắn đã gần ba mươi tuổi rồi, còn nàng vẫn chưa đến hai mươi. Dựa theo cách nói của nàng, có phải hắn là gã đàn ông lớn tuổi lừa gạt bé gái? Nhiếp chính vương điện hạ càng nghĩ càng giận, sắc mặt đen thui. Hắn thấp giọng nói: “Cô đi trước đây. Mười ngày sau, Cô chờ nàng ở Dương Nghĩa!”











Hắn nói xong liền xoay người sải bước đi. Trong nháy mắt, bóng dáng màu mực không còn ở trong lều nữa.

Hình như Dương Nghĩa là một địa danh giáp Vân Nam.

Lạc Tử Dạ thấy hắn bỗng dưng nổi giận, nhưng hình như không phải giận nàng mà giống như giận bản thân hắn hơn. Nàng sờ ót. Chỉ số cảm xúc thấp lè tè của nàng không thể giúp nàng tìm ra nguyên nhân khiến hắn tức giận. Nàng buồn9bực vắt óc suy nghĩ cả buổi trời, cuối cùng từ bỏ việc phân tích xem hắn đang giận dỗi điều gì.

Nàng cúi đầu nhìn tiêu ngọc đen trên mặt đất, chợt nhớ lại những suy nghĩ vớ vẩn của mình lúc trước và cả hành vi điên cuồng giẫm lên tiêu ngọc đen của mình bị hắn nhìn thấy. Thế là khuôn mặt nàng nóng bừng lên, trong lòng cũng cảm thấy thẹn.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom