• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
Vào tới tòa nhà văn phòng của Công ty Tinh
Huy, Nhạc Yên Nhi lập tức nhận ra một số ánh
mắt quan sát.
Cô lễ tân luôn rất nhiệt tình với bất kỳ ai chẳng
biết đang nói gì với người đứng cạnh mà khi
thấy cô đi tới liền vội vàng hấp tấp đứng lên, rõ
ràng Nhạc Yên Nhi chưa nói gì, vậy mà cô lễ tân
lại lộ vẻ chột dạ.
- Chào… chào chị Nhạc ạ.
Tuổi của cô lễ tân vốn còn lớn hơn Nhạc Yên
Nhi, thế nhưng gọi tất cả các ngôi sao nữ trong
công ty là chị cũng chính là một loại lễ nghi để
tỏ vẻ kính trọng.
Nhạc Yên Nhi có dùng đầu gối cũng đoán ra cô
lễ tân này ngay trên từng sợi tóc cũng đã viết rõ
sự "chột dạ", phỏng chừng là đang bàn tán về
mình.
Đây chẳng qua chỉ là chuyện thường tình mà
thôi, một tin tức lớn như vậy, ngay cả weibo
cũng bùng nổ, Nhạc Yên Nhi chẳng thể nào bịt
miệng từng người được.
Vậy nên cô cũng không làm khó gì cô lễ tân, làm
như không thấy ánh mắt né tránh của cô ta, chỉ
mỉm cười nói:
- Tôi tới gặp Danny.
Lễ tân nhận ra Nhạc Yên Nhi không có ý truy
cứu thì khẽ thở phào, vội vàng đáp:
  • Danny có dặn là anh ấy chờ chị ở văn phòng.
  • Được, vậy tôi đi trước.
  • Tạm biệt chị Nhạc.
Thấy bóng lưng Nhạc Yên Nhi hoàn toàn khuất
sau góc rẽ, cô lễ tân mới hoàn toàn thả lỏng, thở
phào một cái.
- Thật sự là ban ngày không thể nói người ban
đêm không thể nhắc quỷ, vừa mới nói có mấy
câu mà đã bị chị ấy bắt tại trận rồi. Cũng may
chị Nhạc tốt tính, không so đo gì.
Ngồi bên cạnh cô lễ tân chính là một thực tập
sinh vừa tốt nghiệp đại học, ánh mắt cô thực tập
sinh này có chút sâu xa, nói:
- Cô ta không truy cứu, chỉ sợ cũng chẳng phải
tốt tính đâu.
Lễ tân không hiểu lắm:
- Có ý gì vậy?
Thực tập sinh vẻ bí hiểm ngoắc ngón tay với lễ
tân, lễ tân không hiểu ra sao nhưng vẫn nghiêng
người lại gần.
Thực tập sinh cầm di động, mở một tấm hình ra,
là bức ảnh mà cô ta vô tình chụp được khi Nhạc
Yên Nhi vừa đi vào tòa nhà.
- Sao thế? Có vấn đề gì không?
Thực tập sinh dùng hai ngón tay kéo phóng to
ảnh lên để làm rõ phía sau lưng Nhạc Yên Nhi.
- Chị xem thử xem, đây là xe gì?
Lễ tân lắc đầu:
- Không biết.
Thực tập sinh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép,
nhìn lễ tân rồi nói:
- Đây là Lincoln! Kẻ có tiền cũng không mua nổi,
đi được cái xe này không chỉ có tiền mà còn phải
có thân phận nữa!
- Ý của em là...
Lễ tân ngộ ra, trợn to mắt, giật mình che miệng
lại.
- Cô ta chỉ là một diễn viên nho nhỏ thôi, đi nổi
cái xe này chắc? Em đoán chừng nội dung bóc
phốt trên mạng là đúng đến tám, chín phần
mười đấy.
- Không thể nào, chị Nhạc nhìn đâu có giống
người như thế.
- Giống á? Cố Thiến Thiến có giống người như
thế không? Năm ngoái, khi Cố Thiến Thiến bị
bóc phốt trước khi tiến vào giới giải trí đã từng
làm ở hộp đêm có ai dám tin không?
Cố Thiến Thiến là một ngọc nữ nổi tiếng thanh
thuần trong giới, từ khi đóng phim tới nay, ngay
cả cảnh hôn cũng không quay, cảnh thân mật
nhất cũng chỉ dừng lại ở ôm mà thôi, thêm vào
đó, Cố Thiến Thiến có dáng dấp trong sáng như
bách hợp, được rất nhiều người trong giới
truyền thông phong là người "Thuần khiết nhất
giới giải trí".
Kết quả chẳng biết Cố Thiến Thiến đã đắc tội ai
mà năm ngoái đột nhiên lại bị người ta vạch
trần sự thật là năm mười tám tuổi đã từng diễn
ở hộp đêm, ngay cả ảnh chụp cũng có, chứng cứ
vô cùng xác thực.
Từ đó, thanh danh của Cố Thiến Thiến tuột dốc
không phanh, những fan hâm mộ đã từng đuổi
theo cô thì lại càng hận không thể giẫm cô dưới
lòng bàn chân.
Công ty mau chóng bỏ qua Cố Thiến Thiến, triệt
để đóng băng mọi hoạt động của cô.
Vừa nhớ tới chuyện của Cố Thiến Thiến, lễ tân
không dám chắc chắn như khi nãy nữa.
Thực tập sinh lại nói tiếp:
- Chị nói là cô ta tốt tính mới không so đo với
chị, nhưng em thấy chưa chắc đâu, rất có thể cô
ta chỉ chột dạ thôi, trên mạng đã đồn thổi đến
như thế rồi, cái bài đăng trên diễn đàn đã sắp
lên tới hai ngàn bình luận, chị nhìn Nhạc Yên
Nhi đi, có chút nào giống như bị ảnh hưởng
không? Giống hệt như người không sao ấy, em
thấy theo bộ dáng này của cô ta thì khả năng lớn
nhất cũng bởi vì mọi thứ trên mạng nói đều là
thật.
Lễ tân đăm chiêu gật gật đầu, trông thấy thực
tập sinh mở weibo ra giống như đang viết gì đó,
còn đính kèm cả tấm hình khi nãy vào, cô không
khỏi trợn mắt:
- Em… em đừng nói là em định đăng weibo nhé?
công ty có quy định những nhân viên như chúng
ta cấm tuyệt đối không được đăng gì về đời tư
của ngôi sao đâu!
Thực tập sinh chẳng hề quan tâm:
- Không có việc gì, đây chỉ là clone thôi, chỉ cần
chị không nói thì chẳng ai biết là em đăng. Cái
bộ dáng này của Nhạc Yên Nhi ấy mà, tuyệt đối
là được bao rồi, em nhất định phải để cho tất cả
mọi người biết bộ mặt thật của cô ta.
Nhạc Yên Nhi đi thang máy lên văn phòng của
Danny, còn chưa vào tới nơi đã nghe thấy tiếng
tranh chấp kịch liệt.
Cách một cánh cửa, có cảm giác thanh âm của
Danny còn khó nghe hơn, anh giận dữ nói:
- Không có cách nào là sao? Bộ phận PR mấy
người cũng chỉ có chút bản lĩnh như thế thôi à?
Thế này thì khác đám ăn hại ở chỗ nào?
Nhạc Yên Nhi đoán là vì chuyện của mình khiến
cho Danny phát hỏa như vậy, cô cảm thấy hơi áy
náy.
Nhạc Yên Nhi nhấc tay lên, nhẹ nhàng gõ cửa.
Tiếng cãi vã bên trong im bặt, Danny khó chịu
hỏi:
  • Ai thế?
  • Danny, là tôi đây.
Danny nhận ra giọng của Nhạc Yên Nhi, lập tức
nói:
-Vào đi.
Nhạc Yên Nhi vào văn phòng, quả nhiên thấy
bên trong có không ít người, ngoại từ Danny
còn có chị Cố, chị Dương của phòng PR cùng với
trưởng phòng Trần của phòng tuyên truyền.
Trong tích tắc Nhạc Yên Nhi mở cửa đi vào, mọi
ánh mắt đều dồn lại trên mặt cô.
Nhạc Yên Nhi chào hỏi từng người một.
Trưởng phòng Trần hôm nay đã phải chịu áp
lực từ mọi phía, đang tức lộn ruột lên, không
nhịn được mở lời trước:
- Nhạc Yên Nhi, lần này cô đã hại chết phòng PR
và phòng tuyên truyền chúng tôi rồi đấy.
Chị Cố cũng nói:
- Đúng là như thế đấy, vốn dĩ những ngôi sao nữ
các cô ảnh hưởng bởi danh tiếng rất nhiều,
không thể bước sai một bước nào, kết quả bây
giờ dư luận xôn xao như vậy, chẳng riêng gì cô,
ngay cả danh dự công ty cũng bị ảnh hưởng.
Nhạc Yên Nhi không hiểu:
  • Liên quan gì tới danh dự của công ty chứ?
  • Chẳng lẽ cô không lên mạng xem hả? Bây giờ
đã có rất nhiều người nói rằng xảy ra chuyện
lớn như vậy, làm sao công ty có thể không biết,
nói rằng Tinh Huy chúng ta là chỗ buôn da bán
thịt, dắt mối đáp cầu cho các nữ diễn viên. Cô
xem cô đi, không có tự trọng, không chỉ tự tay
hủy tiền đồ của mình mà còn ảnh hưởng tới
toàn bộ công ty.
Chị Cố nói rồi còn lườm một cái.
Danny là người đại diện kim bài của công ty,
bọn họ không dám đắc tội, thế nên chỉ có thể xả
giận lên đầu một ngôi sao nhỏ như Nhạc Yên
Nhi, nếu không họ sẽ nghẹn chết mất.
Nhưng Danny lại không thể chịu được có người
nói như thế với nghệ sĩ dưới trướng của mình,
lập tức nổi khùng:
- Nói cái gì đấy? Không có tự trọng là cái gì, đã
biết rõ mọi chuyện hay chưa mà nói? Nhạc Yên
Nhi đã ký hợp đồng dưới trướng của tôi từ thời
còn học đại học, đi theo tôi gần ba năm, cô ấy là
hạng người gì tôi còn không biết à? Làm sao đến
lượt mấy người nói cô ấy có tự trọng hay không
hả?
- Vậy các người đừng có bắt bộ phận PR đi liên
hệ xóa topic nữa, độ hot đã thế này rồi, các
người có biết giá xóa topic weibo là bao nhiêu
không? Căn cứ vào giá trị của Nhạc Yên Nhi,
công ty có thể bỏ cho cô ta số tiền lớn như vậy
sao?
Danny cười lạnh:
- Nếu chỉ cần dùng tiền là giải quyết được, vậy
thì chúng tôi đã tự xóa rồi, cần quái gì phải
thông qua phòng PR nữa?! Các người ngoại trừ
biết dùng tiền đi xóa topic thì còn biết làm gì
nữa hả?
 
Advertisement
  • Chương 90

Ngày hôm sau, Nhạc Yên Nhi nhận ra mình tỉnh lại trong phòng ngủ, cô rất đỗi ngạc nhiên.

Ngẫm lại, cô cũng đoán ngay ra là Dạ Đình Sâm đã bế mình vào phòng.

Chẳng biết tối qua hắn về từ lúc nào mà không đánh thức cô dậy.

Nhạc Yên Nhi rửa mặt, thay quần áo, nghĩ tới chỉ một lát nữa xuống nhà ăn sáng là sẽ gặp Dạ Đình Sâm, tim cô liền đập nhanh dần.

Ngay lúc cô chuẩn bị ra khỏi cửa thì chuông điện thoại reo vang.

Nhạc Yên Nhi lấy điện thoại, nhìn thoáng qua, thông báo trên màn hình là tên của đạo diễn Lộ, người mà hôm qua cô không thể nào liên lạc được.

Nhạc Yên Nhi vội vàng bắt máy:

- A lô, đạo diễn Lộ ạ, chào ông.

Giọng của đạo diễn Lộ có vẻ uể oải:

- Yên Nhi, sao thế? Thấy hôm qua cô gọi cho tôi mấy cuộc liền, thân thể sao rồi? Đã đỡ chút nào chưa? Hôm qua, đạo diễn Lộ đã thấy Dạ Đình Sâm bế Nhạc Yên Nhi rời đi, dù xảy ra chuyện như thế, thân là đạo diễn, ông cũng lấy làm xấu hổ, thế nhưng dù sao cũng là diễn viên của mình, quan tâm đôi câu là việc nên làm.

Lại càng không phải nói đến chuyện quan hệ giữa Dạ Đình Sâm và Nhạc Yên Nhi có vẻ không tầm thường.

Nếu đắc tội với Nhạc Yên Nhi, đó sẽ là chuyện không có lợi gì với đạo diễn Lộ cả.

- Tôi đã ổn rồi.

Sau khi xảy ra chuyện, đây là lần đầu tiên Nhạc Yên Nhi nói chuyện với đạo diễn Lộ, cô nhớ đến chuyện đoàn phim đã thay diễn viên, lại còn phải ngừng quay tới nửa tháng nên cảm thấy rất áy náy:
  • Chuyện đoàn phim phải ngừng quay nửa tháng...
  • Không sao, không sao.

    Trước đây tôi không chú ý tới việc An Tri Ý có tâm tư ác độc như thế
nên mới gây ra hậu quả này, yên tâm đi, tôi nhất định sẽ thay cô ta.

Còn về phía Dạ thiếu thì...

Yên Nhi, cô đỡ lời giúp tôi với, để Dạ thiếu nương tay thì việc này mới có thể kết thúc được, bằng không cũng chẳng dễ dàng gì cho cả cô nữa.

Nhạc Yên Nhi giật mình:
  • Chuyện Dạ Đình Sâm đã quyết định, tôi không có cách nào để can thiệp cả.
  • Ôi chao ôi, Yên Nhi à, cô đừng có giấu tôi, trước khi cô vào đoàn phim là tôi đã biết quan hệ
giữa cô với Dạ thiếu rồi, nhưng quả thật tôi không ngờ Dạ thiếu lại coi trọng cô đến thế...

Nhạc Yên Nhi nhạy bén bắt được điểm mấu chốt: Vì sao trước khi cô gia nhập đoàn phim đạo diễn Lộ đã biết trước rồi? Nhớ tới việc Danny bảo mình hỏi, Nhạc Yên Nhi lại vội vàng lên tiếng:

- Đúng rồi, đạo diễn này, tôi còn có việc muốn hỏi ông nữa.

Khi trước, An Tri Ý đã ký hợp đồng rồi, ảnh tạo hình cũng chụp xong, vì sao còn cần tôi đi thử vai nữa? Nghe thấy câu hỏi của cô, giọng nói của đạo diễn trở nên kỳ quái:
  • Yên Nhi, cô không biết thật hay giả vờ không biết? Cô không cần phải thế đâu, thật đấy.
  • Đạo diễn Lộ, tôi thật sự không hiểu, ông cho tôi biết sự thật đi.
  • Khi đó Công ty giải trí Hoàn Vũ đầu tư thêm một trăm triệu với điều kiện là để cô diễn vai nữ
phụ số một.

Công ty giải trí Hoàn Vũ là công ty con của LN, đây chẳng phải chuyện Dạ thiếu làm vì cô hay sao? Chẳng lẽ cậu ấy không nói cho cô biết à? Nhạc Yên Nhi lập tức bối rối.

Cô chưa bao giờ nghĩ rằng chuyện này sẽ có sự tham gia của Dạ Đình Sâm.

Cô cứ tưởng chí ít thì nhân vật này mình có được là bằng vào bản lĩnh thật sự của bản thân, cho nên dù trên mạng nói thế nào, lòng cô cũng vẫn tự tin.

Hóa ra không phải.

Hóa ra mình thật sự cướp vai của An Tri Ý.

- Yên Nhi? Không nghe thấy hồi âm của Nhạc Yên Nhi, đạo diễn Lộ cứ tưởng đường truyền không tốt.

  • Không có gì, đạo diễn Lộ, tôi hiểu rồi, tối nay tôi sẽ liên lạc lại với ông.
  • Thế thì được, Yên Nhi này, cô nhất định phải nói đỡ cho tôi trước mặt Dạ thiếu đấy nhé, đây
cũng là tác phẩm của cô, cô cũng không mong nó có vấn đề đúng không.

Suy nghĩ trong lòng Nhạc Yên Nhi đang rối bời, cô chỉ thuận miệng đồng ý rồi cúp máy.

Ngồi cân nhắc một lát, Nhạc Yên Nhi vẫn quyết định sẽ tự đi hỏi Dạ Đình Sâm.

Cô đứng dậy mở cửa, xuống phòng ăn dưới nhà.

Dạ Đình Sâm vẫn như thế, cafe và bánh mì nướng được bày trong tầm tay, còn hắn thì đang ngồi bên bàn ăn đọc báo về tài chính và kinh tế hôm nay.

Mợ Trần là người đầu tiên trông thấy Nhạc Yên Nhi đi xuống, vội chào hỏi:

- Thiếu phu nhân, buổi sáng tốt lành.

Nhạc Yên Nhi lòng dạ rối bời, cô không nhiệt tình như mọi ngày mà chỉ gật đầu nói chào, sau đó đi về phía bàn ăn.

Nghe thấy giọng Nhạc Yên Nhi, Dạ Đình Sâm rời mắt khỏi tờ báo, thấy sắc mặt cô không tốt thì khẽ nhíu mày hỏi:

- Sao vậy? Nhạc Yên Nhi nhìn thẳng vào hắn, hỏi:

- Dạ Đình Sâm, tôi hỏi anh, làm thế nào tôi lại có được nhân vật trong White Lover? Dạ Đình Sâm buông tờ báo trong tay xuống:
  • Sao tự nhiên lại hỏi chuyện này?
  • Lúc đó đã quyết định là An Tri Ý, vậy mà lại đột ngột gọi tôi đi thử vai, tôi cũng không rõ tình
hình lắm, cứ tưởng rằng cơ hội từ trên trời rơi xuống.

Kết quả thì sao, hóa ra là cơ hội do anh bỏ tiền mua cho tôi ư? Nhạc Yên Nhi nói, đồng thời cũng nhớ tới tối hôm đó mình đã vui mừng phấn khởi chia sẻ niềm vui với Dạ Đình Sâm ra sao, vậy mà cô lại chẳng hề biết việc này đến từ chính hắn.

Ngay lúc đó, mình ngu xuẩn biết bao nhiêu chứ?
  • Phải.
  • Vì sao anh phải làm như thế?
  • Cô thích đóng phim, thậm chí không tiếc đi quay bộ phim nguy hiểm như "Kiếm Hiệp", vậy
nên tôi tìm một bộ phim an toàn cho cô thôi.

- Vì sao anh không hỏi tôi? Dạ Đình Sâm thấy trong mắt Nhạc Yên Nhi đều là tổn thương, hắn cảm thấy khó hiểu:

- Tôi cứ nghĩ là cô sẽ rất vui.

Dù sao đi nữa, chí ít cô phải có được cơ hội này.

Đối với người được tiếp nhận nền giáo dục tinh anh, chỉ chú trọng vào kết quả như Dạ Đình Sâm mà nói thì cuối cùng tốt đẹp là được, quá trình không quan trọng.

- Vậy nên thật ra tôi cũng đã trở thành loại người dùng tiền để đổi lấy tài nguyên? Thế thì tôi có gì khác An Tri Ý chứ? Dạ Đình Sâm nhăn mày:

- Bất luận quá trình như thế nào, ít nhất thì cô đã có được nhân vật này, cũng diễn rất khá, chẳng phải thế là đủ rồi sao?

- Tất nhiên là không.

Nhạc Yên Nhi nhìn hắn, cảm xúc thất vọng dần dâng lên:

- Tiền có thể đại diện cho tất cả ư? Dạ Đình Sâm, anh có tiền nên anh có quyền sao? Anh có tiền nên anh có thể mặc kệ nguyện vọng của tôi, quyết định thay cho tôi sao? Vào cái lúc mà anh làm chuyện đó, anh thậm chí còn chẳng thèm hỏi tôi, anh cảm thấy anh dành cho tôi đủ sự tôn trọng sao? Dạ Đình Sâm chẳng ngờ cô sẽ nghĩ như vậy, càng không ngờ đến việc hành vi của hắn sẽ khiến lòng tự ái của cô bị tổn thương.

Hắn không muốn tranh cãi với cô, vậy nên hắn không nói gì thêm.

Phòng ăn rơi vào bầu không khí yên lặng nặng nề, ngay cả mợ Trần cũng trốn trong bếp, không dám ra ngoài.

Nhạc Yên Nhi hít sâu, chậm rãi nói:

- Có lẽ không phải vấn đề từ anh, chỉ là quan niệm của chúng ta khác biệt quá lớn, tôi chỉ là một người bình thường thôi, anh đừng đối xử tốt với tôi bằng kiểu tự cho là đúng như thế.

Nói xong, cô cũng không buồn nghe xem Dạ Đình Sâm sẽ nói gì mà xoay người đi thẳng ra ngoài biệt thự.

Phòng ăn hoàn toàn rơi vào yên lặng.

Quản gia Thẩm đứng một bên, trợn tròn mắt.

Ông đã chăm sóc thiếu gia hơn hai mươi năm, chờ đợi thiếu gia lớn lên để tiếp quản gia tộc, sau đó cùng thiếu gia từ Anh về Trung Quốc, thế nhưng dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, ông cũng chưa từng thấy có ai dám nói chuyện với thiếu gia bằng thái độ như thế.

Tận thế đến nơi rồi à? Chẳng phải hôm qua thiếu gia và thiếu phu nhân vẫn rất tình cảm sao? Thấy lưng Dạ Đình Sâm thẳng tắp, lại nhớ tới hắn khi nãy nhường nhịn Nhạc Yên Nhi thế nào, quản gia Thẩm thầm đau lòng.

Thật ra, thiếu gia đã âm thầm chịu đựng rất nhiều.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom