• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
Nhạc Yên Nhi nghe thấy giọng tức giận đầy chất
gay này liền cảm thấy ấm lòng.
Chẳng ngờ Danny dù bình thường cứ cà lơ phất
phơ nhưng thật ra lại rất quan tâm đến mình.
- Nhưng mà khi nãy anh vội vã như vậy, có
chuyện gì xảy ra à?
Nhạc Yên Nhi hỏi.
Lúc này Danny mới nhớ tới mục đích của cú
điện thoại, y vội vàng đáp:
- Cô mau mau xem weibo của mình đi, tìm thử
tên cô trong weibo nữa là biết liền.
Nhạc Yên Nhi không hiểu, trả lời:
  • Được, tôi đi xem ngay đây.
  • Xem xong thì lập tức tới công ty đấy!
Lúc nói những lời này, Danny quả quyết vô
cùng, Nhạc Yên Nhi cũng chỉ đành đáp ứng:
- Được rồi.
Cúp điện thoại xong, Nhạc Yên Nhi lập tức mở
weibo ra.
Vượt quá dự kiến của cô, tài khoản được công ty
mua cho mười mấy vạn fan giả nay đột ngột
tăng thêm mười vạn fan, cột @ và bình luận đều
đã nhảy tới 999+.
Cuối cùng là có chuyện gì xảy ra thế này?
Nhạc Yên Nhi tùy ý ấn vào bình luận, toàn là
những lời bẩn thỉu, cực kỳ khó nhìn, mắng chửi
cứ như Nhạc Yên Nhi đã giết mẹ ruột của họ
vậy.
Nhạc Yên Nhi nhíu mày, lại mở cột @ ra, không
đọc những dòng mắng chửi mình kia nữa, cô để
ý thấy có rất nhiều người đang cùng @ mình
dưới một bài viết, vậy là cô cũng nhấn vào xem.
Bài viết kia là của một tài khoản weibo nổi tiếng
về tin đồn.
"Nội tình trong chuyện An Tri Ý phải đổi vai! An
Tri Ý vốn dĩ sẽ diễn vai nữ phụ số hai Ôn Tố Tố,
ngay cả hợp đồng cũng đã ký, thế nhưng sau khi
chụp ảnh tạo hình xong lại phải khốn khổ đổi
vai! Chẳng ngờ lần này vẫn là vì nữ diễn viên kia
mà bị đổi, chẳng biết vị nữ diễn viên nào đó cuối
cùng có người chống lưng lớn tới đâu mà có thể
một tay che trời trong đoàn phim?"
Nhạc Yên Nhi nhìn thấy nội dung rất có tính
kích động này, không khỏi cau mày.
Trong bài viết còn có đính kèm thêm chín tấm
hình, Nhạc Yên Nhi mở tấm hình thứ nhất để
bắt đầu xem, lập tức cô nhíu chặt mày.
Mấy tấm hình này theo thứ tự là ảnh tạo hình
vai Ôn Tố Tố của An Tri Ý cùng với ảnh trường
quay trong quá trình quay phim, có thể nhìn rõ
quả thực An Tri Ý đã từng bị đổi vai. Tựa hồ là
để so sánh, phía sau còn tung ra ảnh tạo hình
của Nhạc Yên Nhi, trong ảnh, cô mặc cùng một
bộ đồ với An Tri Ý, rõ ràng hai người chung một
vai.
Ác nhất là phía sau còn có cả ảnh hợp đồng của
An Tri Ý, mặc dù đã làm mờ đi một số nội dung
cá nhân, tuy nhiên vấn đề mấu chốt nhất phía
bên B của White Lover là diễn viên diễn vai Ôn
Tố Tố thì vẫn có thể thấy một cách rõ ràng, phía
bên B ở đây chính là An Tri Ý.
Hai tấm ảnh tiếp theo lần lượt là nội dung yêu
sách của một người thần bí X, người này trực
tiếp chỉ mặt điểm tên, nói rằng Nhạc Yên Nhi
dựa vào người đứng sau nên đã hoành hành
ngang ngược, càn rỡ vô cùng trong đoàn phim,
rõ ràng tất cả mọi người đều ở chung một
phòng với trợ lý nhưng riêng cô thì lại ở một
mình một phòng, đồng thời đã nhiều lần đòi đạo
diễn thêm cảnh cho mình và cắt bớt cảnh của
An Tri Ý. An Tri Ý càng nhường nhịn Nhạc Yên
Nhi thì cô lại càng ngày càng quá đáng, đến lần
này đã yêu cầu phải loại An Tri Ý khỏi đoàn
phim.
Kéo xuống xem những bình luận bên dưới có
thể thấy đám fan đã vô cùng phẫn nộ!
"Con tiện nhân Nhạc Yên Nhi này, kinh nghiệm
thì không bằng An Tri Ý, chẳng biết bò được lên
giường của ai mà dám làm chuyện bắt nạt tiền
bối như vậy!"
"Nhạc Yên Nhi trông cứ như một con hồ ly tinh,
dáng vẻ thích trêu hoa ghẹo nguyệt, chỉ nhìn
thôi cũng đủ làm người ta buồn nôn"
"Loại người như thế cũng xứng đáng ở trong
giới giải trí à?! Nhạc Yên Nhi cút khỏi giới giải
trí! Phản đối White Lover!"
Nội dung bên dưới cơ bản là giống nhau, rất
nhiều người chẳng biết do tự phát hay có tổ
chức đã bắt đầu đẩy tag #Nhạc Yên Nhi cút khỏi
giới giải trí#, con số cũng đã lên tới gần một
triệu.
Ngay cả weibo chính thức của White Lover cũng
đã thất thủ, rất nhiều fan hâm mộ đều liên tục
đẩy nội dung yêu cầu thay thế Nhạc Yên Nhi,
nếu không họ sẽ tẩy chay bộ phim. Đội phụ
trách weibo không còn cách nào khác, đành
phải khóa phần bình luận, thế nhưng tình hình
cũng không khác là mấy.
Đây là đòn đánh trả của An Tri Ý sao?
Rõ ràng là An Tri Ý tự ra tay, dùng thủ đoạn bẩn
thỉu để hãm hại mình, sự tình bại lộ, vai diễn
cũng mất, thế mà còn có mặt mũi đi báo thù?
Nhạc Yên Nhi cảm thấy nhờ có An Tri Ý mà
mình đã có thay đổi trong hiểu biết về tình cảm
giữa người với người.
Dù sao thì cuối cùng Nhạc Yên Nhi cũng hiểu vì
sao Danny lại cuống lên như thế, đã xảy ra
chuyện lớn thế này mà còn không liên lạc được
với mình, phỏng chừng cả bộ phận PR đều sắp
phát điên rồi.
Nghĩ đến đây, Nhạc Yên Nhi vội vàng vén chăn
lên, đi giày vào, cô cũng chẳng thèm để ý mình
còn đang mặc một bộ đồ bệnh nhân, cứ thế đi ra
ngoài.
Chẳng ngờ vừa mới ra tới cửa phòng, cô đã thấy
Dạ Đình Sâm đứng ngoài hành lang, quay lưng
về phía cô, gọi điện thoại.
Nghe được động tĩnh phía sau lưng, Dạ Đình
Sâm quay người nhìn cô, sau đó vội nói với
người ở bên kia đầu dây câu gì đó rồi cúp điện
thoại, đi tới.
- Sao lại ra ngoài này thế? Muốn cái gì thì cứ
bấm chuông ấy, hoặc gọi tôi cũng được.
Dạ Đình Sâm nhìn cô chăm chú, tựa hồ như
muốn xem cô có chỗ nào khó chịu hay không.
Nhạc Yên Nhi lắc đầu:
- Tôi không khó chịu ở đâu cả, Dạ Đình Sâm, tôi
khỏe rồi, bây giờ nhất định phải đi ra ngoài một
lát.
Dạ Đình Sâm cương quyết từ chối:
- Không được, cô phải tĩnh dưỡng cho tốt đã.
Hơn hai mươi năm luôn là người ở địa vị cao,
một mặt quả quyết có chút lộng quyền trong
tính cách của Dạ Đình Sâm liền lộ ra, lòng hắn
đúng là vì tốt cho cô, chỉ là hắn đã quá quen với
việc ra lệnh cho cấp dưới rồi.
Nhưng Nhạc Yên Nhi không phải là người thích
bị quản chế,hai lần muốn rời đi nhưng đều bị
Dạ Đình Sâm cương quyết từ chối.Trong lòng cô
đã có chút khó chịu.
- Dạ Đình Sâm, tôi đã khỏe thật rồi, tôi có
chuyện rất quan trọng cần phải làm, không thể
ở lại bệnh viện được.
Dạ Đình Sâm lại rất kiên trì với việc này:
- Không được, lần này bệnh nặng đến như thế,
nhất định phải ở lại bệnh viện quan sát thêm hai
ngày nữa.
Nhạc Yên Nhi có chút cuống lên:
- Dạ Đình Sâm, sao tôi nói mà anh không hiểu
vậy? Thân thể của tôi thì chính tôi là người hiểu
rõ nhất, tôi đã khỏe thật rồi. Với lại giữa chúng
ta chỉ là quan hệ hợp tác mà thôi, nửa năm sau
sẽ mỗi người một ngả, có lẽ sẽ chẳng bao giờ
gặp mặt nữa. Anh giúp tôi, tôi rất cảm ơn thế
nhưng điều đó không có nghĩa là anh có thể
quản lý tôi, tôi cũng có cuộc sống riêng của
mình.
Cho đến khi những lời này thốt ra khỏi miệng,
Nhạc Yên Nhi mới giật mình nghĩ có phải cô có
chút quá đáng rồi không.
Dạ Đình Sâm đã hết lòng giúp mình nhiều như
vậy, bây giờ không cho mình đi cũng là vì suy
nghĩ cho sức khỏe của mình, mình nói những lời
như thế quả thật là không hợp tình hợp lý.
Dạ Đình Sâm nghe thế thì trong đôi mắt đen lộ
ra vẻ tổn thương.
  • Cô thật sự nghĩ như vậy?
  • Tôi...
Nhạc Yên Nhi há miệng muốn giải thích, nhưng
nghĩ lại việc hắn đã có Anjoye, mình là ai với
hắn cơ chứ? Có gì phải giải thích đâu.
Vậy là cô im lặng nghiêng đầu, tránh đi ánh mắt
của Dạ Đình Sâm.
Dạ Đình Sâm nở một nụ cười tự giễu:
- Phải, đúng là tôi quản quá nhiều, cô cứ đi đi.
Khuôn mặt Dạ Đình Sâm lại khôi phục vẻ lạnh
nhạt và hờ hững lúc đầu, hắn lùi lại một bước,
nhường đường ra phía thang máy.
Chờ tới khi Nhạc Yên Nhi ra khỏi bệnh viện,
đứng bên đường chuẩn bị bắt taxi, bỗng nhiên
một chiếc Lincoln chậm rãi dừng trước mặt cô.
Nhạc Yên Nhi ngay lập tức nhận ra biển số xe,
đây là xe của Dạ Đình Sâm.
Đến đón Dạ Đình Sâm à?
Nhạc Yên Nhi nghĩ vậy, đứng dịch sang bên cạnh
một chút.
Không ngờ cửa xe lại mở ra, lái xe đi xuống, mở
cửa phía sau rồi cung kính nói với Nhạc Yên
Nhi:
- Thiếu phu nhân, thiếu gia dặn tôi đưa cô đi.
Nhạc Yên Nhi giật mình.
Dạ Đình Sâm chẳng phải khi nãy còn đang rất
tức giận sao? Cô cứ tưởng rằng từ nay về sau
hắn sẽ mặc kệ mình luôn.
- Thiếu phu nhân?
Lái xe thấy cô ngẩn ra, khẽ gọi một tiếng.
Nhạc Yên Nhi hoàn hồn, gật gật đầu:
- Vậy thì làm phiền anh rồi.
 
Advertisement
  • Chương 89

Dạ Đình Sâm đang ngồi trong phòng làm việc, nghe thấy quản gia Thẩm nói vậy, bàn tay đang lật tài liệu của hắn liền dừng lại.

Không gặp được mình, em ấy sẽ thất vọng sao? Chỉ sợ đó là ảo giác của quản gia Thẩm mà thôi.

Hôm qua em ấy còn nói không hy vọng mình can thiệp vào chuyện riêng của em, sợ rằng em cũng không mong ngóng gì việc trông thấy mình đâu.

Nhưng trong lòng hắn lại có chút chờ mong mơ hồ vì câu nói ấy.

- Thiếu gia? Quản gia Thẩm tưởng rằng tín hiệu không tốt nên gọi thêm một câu.

- Tôi biết rồi.

Dạ Đình Sâm thản nhiên trả lời một câu rồi cúp điện thoại.

Mặc dù giọng nói vẫn lạnh lùng như vậy, thế nhưng bầu không khí xung quanh hắn đã không còn áp lực như trước nữa.

Dạ Đình Sâm khép kẹp tài liệu lại, đứng lên, lấy chiếc vest treo trên giá xuống, vắt lên tay rồi lập tức bước ra ngoài.

Liền kề với phòng làm việc của chủ tịch là văn phòng trợ lý, sau khi Dạ Đình Sâm mở cửa ra, Trần Lạc cũng gần như ngay lập tức đứng lên.

- Chủ tịch.

Dạ Đình Sâm vừa đi vừa giao việc:

- Hôm nay nghỉ sớm đi, cậu cũng về được rồi đấy.

Trước đây thì chuyện thế này Trần Lạc mong cũng chẳng được, thế nhưng bây giờ trên khuôn mặt cậu ta chẳng hề vui mừng mà còn có vẻ do dự, giống như có lời muốn nói nhưng lại không biết có nên nói ra hay không.

- Chủ tịch, nhưng mà… có lẽ là đã xảy ra vài chuyện...

Dạ Đình Sâm không để ý lắm:

- Là chuyện hợp tác với Quốc tế Truyền Thừa à? Sáu mươi triệu thôi mà, mai rồi nói sau, bây giờ tôi có việc phải về nhà.

Trần Lạc vội lắc đầu:

- Không phải chuyện của công ty, là về phu nhân chủ tịch...

Nghe thấy mấy chữ "phu nhân chủ tịch", Dạ Đình Sâm cuối cùng cũng dừng bước, hắn nhíu chặt mày, nhìn Trần Lạc:

- Đã xảy ra chuyện gì? Vừa nghe thấy chuyện liên quan tới Nhạc Yên Nhi, ánh mắt Dạ Đình Sâm lập tức sắc bén hẳn lên, Trần Lạc bị ánh mắt đó nhìn thì không chịu được, chẳng dám mở miệng nói gì, chỉ đưa một chiếc máy tính bảng ra, bảo:

- Chủ tịch, ngài tự mình xem là hơn.

Dạ Đình Sâm nhận máy tính bảng, vừa thấy tag #Nhạc Yên Nhi cút khỏi giới giải trí# trên màn hình, mấy bài đăng trên top đầu của weibo cũng đều là những bài nói về những thứ gọi là "quá khứ xấu xa" của Nhạc Yên Nhi, không chỉ có blogger chuyên mua bán tin tức chia sẻ về chuyện Nhạc Yên Nhi ngáng chân cùng với những bê bối thật thật giả giả mà đến cả bạn đại học của cô cũng lên tiếng, họ nói rằng danh tiếng cô từ thời đại học đã chẳng ra gì, từng phá thai tới ba lần.

Mục bình luận thì càng ở trong tình trạng quần chúng trào dâng phẫn nộ, lời khó nghe thế nào cũng mắng ra được, có vẻ họ đều đồng lòng muốn đem Nhạc Yên Nhi thành sự sỉ nhục lớn nhất của giới giải trí, dùng để răn dạy đời sau.

Dư luận muốn phá hủy thanh danh của một người chỉ cần thời gian một ngày mà thôi.

Dạ Đình Sâm yên lặng đọc hết những nội dung này, vẻ mặt hắn vẫn không có gì thay đổi nhưng Trần Lạc lập tức cảm nhận được nhiệt độ xung quanh chủ tịch đã giảm xuống, còn giảm không chỉ một độ.

Vừa rồi còn rất ổn mà, bây giờ Trần Lạc chỉ đứng cạnh chủ tịch thôi cũng đã thấy sống lưng lạnh toát.

Trần Lạc âm thầm kêu khổ, phu nhân chủ tịch xảy ra chuyện mà mình thì không thể không báo cáo, nhưng mà báo cáo chuyện này thì làm sao chủ tịch có thể không giận được cơ chứ.

Trần Lạc cả gan lên tiếng:
  • Chủ tịch, ngài xem...
  • Thông báo phòng IT, đêm nay tăng ca.
  • ?
Trần Lạc không phản ứng kịp, chẳng phải vừa mới nói là nghỉ sớm à?

- Thông báo đến phòng PR và phòng tuyên truyền họp khẩn cấp, trong vòng một giờ phải đưa ra được phương án.

Dạ Đình Sâm thầm phân tích rồi lập tức tỉnh táo ra lệnh.

Trần Lạc hiểu chủ tịch đang muốn xử lý những thông tin trên mạng cho phu nhân.

Phòng IT sẽ xóa những topic bóc phốt, khống chế dư luận, sau đó phòng PR đưa ra phương án giảm thiểu ảnh hưởng, phòng tuyên truyền bắt tay vào thực hiện để chuyển biến hình tượng.

Tất cả bọn họ đều là những nhân tài với mức lương hàng năm lên tới trăm vạn, chuyên xử lý việc trên thương trường, bây giờ lại phải tăng ca vì một diễn viên, đã thế diễn viên này còn là người của công ty khác.

Tâm tình của Trần Lạc thực sự rất phức tạp, thế nhưng cậu ta tuyệt đối không dám lộ ra mảy may trước mặt Dạ Đình Sâm, chỉ có thể lập tức đáp:

- Vâng, chủ tịch, tôi sẽ đi thông báo ngay lập tức.

Dạ Đình Sâm lại quay về văn phòng, ngồi xuống rồi lấy di động ra nhìn, hắn nhớ tới những lời quản gia Thẩm vừa nói, ánh mắt lóe lên nhưng cuối cùng vẫn bật máy vi tính trên bàn, bắt đầu chuẩn bị cho cuộc họp sau đó.

Nhạc Yên Nhi đột ngột trở về khiến mợ Trương và mợ Trần rất vui.

Khi thiếu phu nhân không ở đây trong nhà lúc nào cũng lạnh như băng, chỉ khi nào thiếu phu nhân về thì biệt thự mới có chút sức sống.

Để bày tỏ sự hoan nghênh của họ, hai người còn đặc biệt chuẩn bị một bàn thức ăn lớn.

Nhưng Nhạc Yên Nhi chẳng có tâm trạng nào mà ăn uống, tới giờ cơm tối, Dạ Đình Sâm vẫn chưa về, cô không vui lắm, hỏi quản gia Thẩm:

- Tối nay Dạ Đình Sâm không về ăn cơm ạ? Quản gia Thẩm nhìn ra vẻ thất vọng trên gương mặt cô, bản thân ông cũng rất cuống, đôi vợ chồng mới này ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều, khó khăn lắm thiếu phu nhân mới về, tại sao thiếu gia còn tăng ca cơ chứ? Việc gì mà có thể quan trọng hơn chuyện ở bên thiếu phu nhân? Việc gì mà có thể quan trọng hơn chuyện sinh một người thừa kế cho bọn họ đây? Nhưng tất nhiên quản gia Thẩm không thể nói những lời này với thiếu phu nhân rồi.

- Thưa thiếu phu nhân, tôi cũng vừa hỏi qua, thiếu gia đang ở công ty, hôm nay có lẽ ngài ấy phải tăng ca.

Nhạc Yên Nhi buồn bã gật đầu.

Không sao, chẳng phải là về muộn một chút thôi à, mình đợi được, ai bảo mình đuối lý.

Ăn cơm xong, Nhạc Yên Nhi ngồi trên salon phòng khách xem TV, đáng tiếc là cô xem nhưng không tập trung, ánh mắt cứ thỉnh thoảng lại liếc về phía chiếc đồng hồ treo trên tường.

Tám giờ, vẫn chưa thấy về.

Chín giờ, cũng chưa thấy về.

Cho tới mười giờ, Nhạc Yên Nhi cũng đã xem hết hai tập phim, vậy mà bên ngoài biệt thự vẫn cứ yên lặng như vậy.

Nhạc Yên Nhi thấy quản gia Thẩm luôn một mực ở bên cạnh mình không dám đi đâu thì cũng không đành lòng, cô lên tiếng:

- Quản gia Thẩm, bác cứ đi nghỉ trước đi.

Quản gia Thẩm đã lớn tuổi nên rất dễ buồn ngủ, khi nãy vốn đã ngủ gà ngủ gật rồi, thế nhưng vừa nghe thấy Nhạc Yên Nhi gọi mình, mặc dù ông không nghe rõ cô nói gì nhưng đã lập tức đứng thẳng lưng, rất có dáng quản gia nhà quý tộc:
  • Thiếu phu nhân, có tôi đây, cô cần dặn dò gì không?
  • Tôi không có gì cần dặn dò cả, bác cứ đi nghỉ trước đi.
Quản gia Thẩm lắc đầu ngay:

- Không được, chuẩn mực của quản gia quý tộc Anh quốc là tuyệt đối không nghỉ ngơi trước khi chủ nhân đi nghỉ.

- Bác xem, đã hơn mười giờ rồi, một lát nữa tôi cũng sẽ đi ngủ ngay, tôi cũng không cần bác giúp gì cả, bác cứ đứng đây suốt thế làm tôi cũng không được tự nhiên.

Cô không thể để một ông lão lớn tuổi như vậy thức đêm cùng mình được.

Quản gia Thẩm nghe vậy thì sợ mình ở đây sẽ khiến Nhạc Yên Nhi mất tự nhiên thật, ông do dự một lát rồi nói:

- Vậy tôi về phòng trước, nếu như thiếu phu nhân cần gì thì cứ gọi tôi là được.

Nhạc Yên Nhi gật đầu:

- Được ạ.

Chẳng biết chờ đã bao lâu, Nhạc Yên Nhi ôm gối ôm, mơ mơ màng màng ngủ trên ghế.

Dạ Đình Sâm trở về là khi màn đêm đã buông xuống, thấy phòng khách vẫn sáng đèn hắn hơi ngẩn ra.

Cho tới khi thấy cô gái bé nhỏ nằm trên ghế salon, hắn thực sự sửng sốt.

Trời cũng đã rạng sáng rồi, vì sao em ấy còn chưa về phòng mà lại ngủ trên salon thế này? Mặc kệ chuyện đã làm việc mệt mỏi suốt một ngày, Dạ Đình Sâm bước tới bên salon, thấy khuôn mặt xinh đẹp đang ngủ của Nhạc Yên Nhi, ánh mắt hắn dịu dàng hẳn nhưng chính hắn cũng không nhận ra.

Dạ Đình Sâm cúi xuống, lấy chiếc gối ôm trong lòng Nhạc Yên Nhi ra, sau đó nhẹ nhàng bế cô lên, đi về phía phòng ngủ trên tầng hai.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom