• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (20 Viewers)

  • cuong-tham-860

Chương 860: Chuyện lớn gì đây?




79153.png

79153_2.png
Đột nhiên, Triệu Ngọc chú ý tới quẻ “Ly”, từ sau khi liên tục xuất hiện quẻ “Ly” hồi ở đảo Vĩnh Tiến, Triệu Ngọc cũng dần hiểu hơn về quẻ này. Có lẽ... Quẻ “Ly” không chỉ ám chỉ bạn bè hay tình hữu nghị mà còn có thể biểu thị cho “người đàn ông quan trọng”!



Ví dụ như, Đậu Tự Lực của đảo Vĩnh Tiến. Còn có lần gặp mặt cha vợ Miêu Khôn ở quán lẩu gà!



Như vậy...



Hiện tại rút được quẻ “Khôn” kèm theo quẻ “Ly” là có ý gì? Chẳng lẽ... nó ám chỉ vụ án Hàn Khoan giết vợ?



Chẳng lẽ... Vụ án Hàn Khoan sẽ có biến cố quan trọng xuất hiện? Nhưng mà... cùng lắm thì Hàn Khoan cũng chỉ là hung phạm giết vợ mà thôi, còn3có thể xảy ra chuyện lớn gì đây?



Chậc chậc...



Triệu Ngọc liên tục chậc lưỡi, mặt nhăn mày nhíu, càng cảm thấy có điều gì đó không ổn...



“Tổ... Tổ trưởng... Anh có sao không?” Tăng Khả vốn chờ Triệu Ngọc nói, nhưng lại thấy Triệu Ngọc nhíu mày tặc lưỡi, chỉ nhìn là biết hắn có tâm sự.



“Không...” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Tăng Khả à, cậu xem lại các bản thảo của Hàn Khoan đi, tiếp tục nghe bản ghi âm lời khai. Nếu có thể tìm thấy một chút nội dung hay tình tiết tương tự nào đó trong tiểu thuyết thì ít nhất chúng ta còn có một chút lợi thế để tấn công.”



“À... Vâng...” Tăng Khả gật đầu, sau đó tiếp tục đọc bản thảo của Hàn Khoan.



Triệu Ngọc thở dài, đi1tới bàn làm việc tạm thời, sau đó lấy bản ghi chép của mình ra và bắt đầu viết.



Đương nhiên là hắn ghi lại thời gian và vị trí trong phó bản Kỳ Ngộ. Có vết xe đổ lần trước, hiển nhiên hắn không thể bỏ lỡ phó bản Kỳ Ngộ quan trọng này được. Huống chi, dựa theo kinh nghiệm trong quá khứ để phán đoán, càng là lúc quẻ văn quan trọng xuất hiện, phó bản Kỳ Ngộ sẽ càng có thu hoạch lớn. Cho nên hắn càng phải xem lại kỹ càng, không thể lại có sai sót gì nữa!



Tám giờ mười lăm phút sáng, Triệu Ngọc viết xuống trang giấy, địa điểm... ừm... địa điểm...



Ủa?



Không thể nào?



Triệu Ngọc trăm triệu không ngờ địa điểm mở phó bản Kỳ Ngộ hôm nay9lại giống y như ngày hôm qua, không sai chút nào!



Đây...



Mới đầu, hắn còn tưởng hệ thống không cập nhật, nhưng sau khi mở lại lịch sử, vừa nhìn liền hiểu ngay! Ngày hôm nay và ngày hôm qua, phó bản Kỳ Ngộ đều ghi ở trong văn phòng hiện tại, chẳng qua thời gian lệch nhau hai giờ đồng hồ mà thôi.



Bà nội nhà nó chứ...



Chuyện gì thế này?



Triệu Ngọc ngẩng đầu nhìn, phát hiện thùng tài liệu của Trương Tỉnh Như vẫn còn đặt trên cái bàn xa xa kia, chưa hề động tới.



Hôm qua, chính vì tìm thấy giấy giục nợ của ngân hàng trong thùng tài liệu nên mới giúp vụ án có tiến triển lớn! Vì vậy, phó bản Kỳ Ngộ của ngày hôm qua khẳng định có liên quan3tới thùng này.



Vậy... còn ngày hôm nay?



Chẳng lẽ... Vẫn là thùng đó... Ừm... Là hắn đã xem nhẹ thứ quan trọng nào đó sao?



Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc liền đi qua đó, định xem xét lại thùng tài liệu... Nhưng hắn vừa đi được hai bước thì bỗng dừng chân lại.



Không được!



Hắn xem xét kĩ lại tình trạng của bản thân, hôm nay hắn gặp phải quẻ “Khôn” không thể coi thường! Vì vậy... hắn phải đảm bảo có đủ tinh lực và thể lực để đối phó với những thử thách của quẻ “Khôn” mới được!



Cho nên... hắn lúc này không thể làm việc miệt mài suốt đêm được, phải nghỉ ngơi dưỡng sức, dù sao thời gian xảy ra phó bản Kỳ Ngộ là vào lúc tám giờ sáng!



Đúng!



Tuy rằng Triệu Ngọc có3thuốc hồi phục tàng hình có thể nhanh chóng hồi phục tinh thần và thể lực, nhưng bản hướng dẫn có nói rõ rằng sử dụng loại thuốc này sẽ có tác dụng phụ, gây nguy hiểm cho sức khỏe. Cho nên, nếu không phải lúc thực sự nguy cấp thì không nên sử dụng nó.



Hơn nữa, hắn làm việc lâu như thế thì đồng đội của hắn cũng sẽ làm theo, nếu tiêu hao quá nhiều tinh lực thì có thể sẽ mất nhiều hơn được.



Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc vội vàng gọi Tăng Khả, bảo cậu ta lập tức thông báo cho mọi người, lập tức quay về khách sạn nghỉ ngơi, sau khi lấy lại sức rồi thì sáng sớm mai hẵng tới làm việc.



Mặc dù Tăng Khả không muốn cho lắm, nhưng vẫn hiểu được tấm lòng của Triệu Ngọc, cho nên cậu ta tạm dừng tất cả công việc, thông báo cho mọi người theo lời dặn của Triệu Ngọc.



Sau đó, Triệu Ngọc nhấc điện thoại gọi cho Cục trưởng Lưu của Cục Cảnh sát Hoàng Kim, yêu cầu ông ta phải tăng thêm người trực đêm nay, tăng cường tuần tra, không thể xảy ra bất kỳ sai sót gì ở Cục Cảnh sát.



Cục trưởng Lưu nào dám chậm trễ, vội nhận lệnh làm việc.



Sau khi đã sắp xếp mọi việc ổn thỏa, Triệu Ngọc mới quay trở về khách sạn tắm rửa, sau đó nằm trên giường, ép mình không suy nghĩ linh tinh để ngủ một giấc yên ổn.



Thế nhưng, dù sao cũng rút được quẻ “Khôn” trước, nên hắn không thể kiềm chế được mà nghĩ rất nhiều, phải cố gắng gạt ra khỏi đầu một lúc lâu mới có cảm giác buồn ngủ.



Nào ngờ, vất vả lắm mới sắp ngủ được thì cửa phòng đột nhiên bị mở ra, hóa ra là Miêu Anh trở lại sau khi thẩm vấn Hàn Khoan.



Lúc trước, phía cảnh sát Hoàng Kim không biết chi tiết về tổ điều tra đặc biệt, nên đã chuẩn bị cho mỗi người một phòng tốt nhất.



Nhưng Triệu Ngọc và Miêu Anh lâu ngày mới gặp lại, đôi tình nhân dính lấy nhau như keo như sơn, cho nên hai người sớm đã chuyển hành lý về chung một phòng.



Lúc trở về, Miêu Anh cũng vô cùng mệt mỏi, vừa tắm rửa xong liền chui vào trong chăn, trò chuyện với Triệu Ngọc hơn hai mươi phút về vụ án, đến khi cả thể xác và tinh thần của hai người đều mệt mỏi mới ôm nhau chìm vào giấc ngủ...







Bảy giờ sáng hôm sau, điện thoại di động của Triệu Ngọc đổ chuông báo thức, hắn ngồi bật dậy khỏi giường, giống như được tiêm doping vậy, hắn nhanh chóng mặc quần áo, vệ sinh cá nhân, chuẩn bị đi làm.



“Hô...” Miêu Anh ở trên giường ngáp một cái, lười biếng nói: “Anh yêu à, vẫn còn sớm mà... Không phải anh vừa mới nghĩ ra điều gì đấy chứ? Oa...”



“Không phải đâu... Miêu Miêu, em nghỉ ngơi đi, cứ ngủ thêm một lát!” Triệu Ngọc chạy đến gần, hôn lên mặt nữ thần một cái và dịu dàng nói: “Nếu xảy ra chuyện gì thì anh sẽ gọi em! Ngủ đi...”



Quả thật Miêu Anh rất mệt mỏi, sau khi Triệu Ngọc nói xong, cô liền nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ... Triệu Ngọc nhẹ nhàng mở cửa đi ra ngoài, vội vàng đi tới Cục Cảnh sát Hoàng Kim phía đối diện.



Bên ngoài, cảnh sắc tươi đẹp, trời trong nắng ấm, là một ngày đẹp trời.



Cảm nhận được ánh nắng ấm áp chiếu lên mặt, Triệu Ngọc không hề có một chút cảm giác như gió táp mưa giông trước cơn bão. Nếu như không phải có quẻ “Khôn” trí mạng kia thì đây phải là một buổi sáng đẹp trời mới đúng!



Nhưng nếu quẻ “Khôn” đã xuất hiện... Chậc chậc... Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc đưa mắt nhìn về phía Cục Cảnh sát Hoàng Kim đối diện, trong lòng thở dài: Xem ra, sáng nay chắc sẽ không yên bình rồi!



Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom