• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (17 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • cuong-tham-859

Chương 859: Sự kiện cực kỳ lớn




79152.png

79152_2.png
Trong phòng nghe lén bên cạnh, Triệu Ngọc nhìn biểu hiện của Hàn Khoan, vẫn cau mày như cũ! Hắn cũng không biết vì sao, mặc dù cho tới bây giờ, biểu hiện của Hàn Khoan đều rất bình thường, nhưng hắn vẫn luôn cảm thấy người này rất có vấn đề...



Có lẽ...



Triệu Ngọc yên lặng tự nhủ, chính vì biểu hiện của ông ta quá bình thường sao?



Thử nghĩ xem, người vợ chung gối “tương nhu dĩ mạt*” suốt hai mươi năm bị chết thảm trên giường bên cạnh mình, còn mình bị đổ oan thành hung thủ giết người! Nếu như là người bình thường, e là cho dù tinh thần không đến mức sụp đổ thì cũng ít nhất3phải bị kích thích mới đúng chứ?



* Tương nhu dĩ mạt: hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau trong lúc hoạn nạn.



Thế nhưng, biểu hiện của Hàn Khoan lại quá hợp lý! Uất ức vào lúc nên thấy uất ức, kinh ngạc vào lúc nên kinh ngạc, tức giận vào lúc nên tức giận, tất cả những điều này dường như đã được tập luyện từ trước, không thể không khiến hắn sinh nghi...



Nhưng mà...



Trong lòng Triệu Ngọc hiểu rõ, nếu như không thể tìm được chứng cứ mới thì bất luận Hàn Khoan có giết vợ hay không, ông ta cũng đều được phán vô tội và phóng thích!



Vậy thì...



Mình nên dùng phương pháp gì mới có thể tra ra chân tướng1đây?



Mấu chốt của vấn đề trước mắt chính là động cơ giết vợ của Hàn Khoan, không tìm được động cơ, những thứ khác đều là vô nghĩa.



Lúc mới bắt đầu, Triệu Ngọc đã từng nghĩ tới, phải chăng bởi vì Hàn Khoan tham dự vào chuyện của Tạ Đồng Quốc, bị Trương Tỉnh Như phát hiện, cho nên Hàn Khoan mới bất đắc dĩ phải giết người diệt khẩu?



Bởi vì quả thật đã có căn cứ xác thực chứng minh rằng trong một khoảng thời gian trước khi bị sát hại, Trương Tỉnh từng uể oải về mặt tinh thần, dường như có tâm sự.



Thế nhưng, hiện tại Tạ Đồng Quốc đã bị quy án, bọn họ đã chứng thực được9Hàn Khoan không tham dự vào vụ án giết người theo tiểu thuyết. Cho nên suy đoán này hiển nhiên không thể thành lập.



Như vậy...



Còn động cơ giết người nào khác sao? Hay là, phán đoán của mình hoàn toàn sai lầm, Hàn Khoan vô tội! Hoặc là... trong vụ án vẫn còn hung thủ nào khác chưa rõ?



Trong phòng thẩm vấn lúc này, Miêu Anh vẫn đang kiên trì diễn vai cương quyết của cô, một câu cũng không nhường, liên tục tạo áp lực cho Hàn Khoan. Nhưng mà theo Triệu Ngọc, cho dù Miêu Anh có cố gắng thế nào thì cuối cùng vẫn sẽ không thể đạt được kết quả chuẩn xác và hữu hiệu.



Cho nên...



Nếu muốn tra3ra chân tướng, nhất định phải tìm phương pháp khác mới được...



Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc yên lặng rời khỏi phòng nghe lén, đi lên văn phòng ở trên tầng.



Vừa đi, hắn vừa cố gắng suy nghĩ về vụ án, cảm thấy bước chân của mình càng lúc càng nặng nề. Hắn nhìn đồng hồ, thế mà đã mười hai giờ đêm rồi!



Thời gian thật sự trôi rất nhanh!



Ài!



Triệu Ngọc vươn tay xoa xoa huyệt Thái Dương của mình, trong lòng thở dài, làm cảnh sát hình sự đúng là một công việc đau khổ...



Hồi tưởng mấy ngày nay tại thành phố Hoàng Kim, ngoài một đêm xuân cùng với Miêu Anh trong gian phòng nhỏ ra, dường như hắn đều tập3trung vào việc tra án, một giây cũng không được rảnh rỗi.



Hai vụ án này vốn có thể phá một cách tốt đẹp, kết quả đều đã bày ra ngay trước mắt, dễ như trở bàn tay, nhưng mình lại cứ muốn tự tìm phiền phức, cứ khăng khăng phải tìm kiếm chân tướng cuối cùng, liệu có phải là... hơi ngớ ngẩn rồi không?



Triệu Ngọc là người hiểu chuyện, hắn vô cùng rõ ràng rằng hiện tại chỉ cần hắn nhẹ nhàng gật đầu một cái là hai vụ án của tổ điều tra đặc biệt sẽ được phá, vừa vinh quang lại vừa thoải mái nhẹ nhàng, hắn căn bản không cần phải khốn khổ đi tra án như vậy!



Bởi vì có lời khai của Trương Tỉnh Như làm chứng, ngay lập tức có thể chứng minh cô ta đã tự sát, không hề liên quan gì đến Hàn Khoan. Hàn Khoan vô tội được phóng thích, ai cũng không thể nói được gì!



Có lẽ... Hàn Khoan vốn muốn nhân viên cảnh sát có ý nghĩ như thế? Triệu Ngọc suy nghĩ một chút, nếu như là cảnh sát bình thường thì liệu có phải sẽ không tiếp tục điều tra cho dù có điểm đáng ngờ hay không?



Vụ án được phá rồi, Hàn Khoan cũng được thả, tốt cho tất cả mọi người, câu chuyện cũng được kết thúc viên mãn rồi? Liệu còn ai buồn quan tâm đến chân tướng nữa chứ?



Ha ha...



Triệu Ngọc khoanh tay lại, nhìn ra màn đêm rét lạnh ngoài cửa sổ, bầu trời quang đãng muôn dặm, hắn có thể nhìn thấy mênh mông đầy sao, ánh sáng lấp lánh...



Không ngờ bầu trời đêm ở thành phố Hoàng Kim lại xinh đẹp đến vậy...



Triệu Ngọc là người hiểu chuyện, nhưng cũng là một kẻ cố chấp. Hắn ngước nhìn bầu trời, nhẹ nhàng hỏi một câu: Chí ít, Trương Tỉnh Như sẽ quan tâm đúng không!?



Mặc dù cô ta đã chết rồi! Nhưng sao có thể tiếp tục chịu oan như vậy được?



Lẽ trời sáng tỏ, báo ứng chẳng sai! Năm đó, khi ông đây còn lăn lộn giang hồ cũng đã hiểu được đạo lý này, bây giờ làm cảnh sát hình sự, làm sao có thể nhân nhượng tội ác được?



Cho nên...



Triệu Ngọc bất giác siết chặt nắm đấm, âm thầm thề: Dù có phải khó khăn đến mức nào, mình cũng nhất định phải điều tra rõ chân tướng, trả lại sự trong sạch cho người bị hại mới được!



Nghĩ đến đây, ý muốn của Triệu Ngọc càng thêm kiên định, hắn nhanh chóng về tới văn phòng.



Ai ngờ, vừa mới đẩy cửa đi vào thì Tăng Khả đã không nhịn được, vội vàng hô lên: “Tổ trưởng, tổ trưởng! Em có phát hiện mới...”



“Ồ?” Mắt Triệu Ngọc sáng lên, hắn nhanh chóng đi tới trước mặt Tăng Khả.



“Tổ trưởng...” Tăng Khả hưng phấn cầm điện thoại nói: “Không phải anh bảo em điều tra âm tần của đoạn ghi âm lời khai hay sao? Vừa rồi, em đã lục tìm trên các trang web lớn, kết quả là phát hiện ra cái này!”



“Đây là...” Triệu Ngọc nhìn thấy trên điện thoại di động của Tăng Khả đang mở ra một trang web âm tần.



“Yên lặng nghe FM!” Tăng Khả nói: “Đây là một phần mềm chuyên cung cấp sách audio âm tần! Trên đó, ngoài các tiết mục ca hát, tấu nói ra, còn có rất nhiều audio sách nói nữa! Đây... Mặc dù không nổi lắm nhưng trên mấy app phổ biến nhất bây giờ, tất cả đều có tiểu thuyết của Hàn Khoan!”



“Ồ?” Triệu Ngọc nhìn kĩ, thấy Tăng Khả đang mở một bản tiểu thuyết nào đó mà Hàn Khoan từng viết.



“Tổ trưởng!” Sau khi Tăng Khả nhấn mở một đoạn âm tần trong đó, liền thần bí nói: “Anh nghe, âm thanh này... có quen thuộc không!?”



Trong điện thoại di động, một giọng nói của phụ nữ bất ngờ vang lên, người phụ nữ khi thì trầm bổng du dương, khi thì mang tình cảm dạt dào mà chậm rãi đọc tiểu thuyết của Hàn Khoan...



“A...” Sau khi nghe được âm thanh này, Triệu Ngọc lập tức nổi da gà, trợn trừng mắt hỏi Tăng Khả: “Cái này... Đây là...”



“Đúng vậy!” Tăng Khả nói: “Chính là Trương Tỉnh Như! Em đã điều tra tư liệu của người phát thanh, cũng so với đoạn lời khai kia rồi, người thay Hàn Khoan đọc tiểu thuyết này chính là vợ của ông ta - Trương Tỉnh Như!”



“Thì ra là thế...” Triệu Ngọc giật mình nói: “Nếu như Hàn Khoan viết ra một đoạn tiểu thuyết tương tự như lời khai, vậy thì có khả năng Trương Tỉnh Như đã bị ông ta âm thầm ghi âm lại mà không biết?”



“Đúng!” Tăng Khả nói: “Hàn Khoan liền có thể thần không biết quỷ không hay mà đạt được mục đích của mình rồi!”



“Tổ trưởng, vừa rồi em đã lấy một đoạn audio sách nói ra so với đoạn lời khai kia! Em phát hiện môi trường thu âm của hai bản này hoàn toàn trùng khớp nhau! Chứng tỏ rằng nơi mà Trương Tỉnh Như bị ghi lại đoạn lời khai kia chính là nơi mà cô ta thường ghi âm đọc tiểu thuyết cho Hàn Khoan! Cho nên, có thể Hàn Khoan đã lừa cô ta!”



“Vậy...” Triệu Ngọc kích động hỏi: “Có thể tìm được cuốn tiểu thuyết có đoạn văn tương tự với lời khai không? Nếu như có thể tìm được thì mặc dù không thể định tội Hàn Khoan nhưng cũng có thể tranh thủ cho chúng ta được nhiều thời gian hơn!”



“Cái này...” Tăng Khả tiếc nuối nói: “Em đều điều tra tất cả rồi, Hàn Khoan căn bản chưa từng công bố tiểu thuyết nào tương tự! Em nghi ngờ... Vì để lừa gạt Trương Tỉnh Như, có thể ông ta đã cố ý bịa ra một quyển như vậy, nhưng sau đó căn bản là không đăng lên!”



“Chẳng những không đăng lên, mà còn có thể đã sớm tiêu hủy...” Triệu Ngọc thất vọng nói: “Chứng cứ rõ ràng như vậy, ông ta đương nhiên sẽ không lưu lại!”



“Ừm...” Tăng Khả chỉ vào rương bản thảo của Hàn Khoan và nói: “Vừa rồi, em đang tìm kiếm những thứ kia, thử xem... trong đó có quyển nào tương tự hay không...”



“Được... Tôi với cậu...” Triệu Ngọc vốn dĩ muốn nói “Tôi với cậu cùng tìm”, nhưng còn chưa dứt lời thì không ngờ, hệ thống trong đầu hắn lại có phản ứng.



Hắn mở ra xem, thấy được độ hoàn thành hôm nay của hắn đã đạt đến mức siêu cao là 185%! Hắn còn nhận được bộ quà tặng gồm năm thiết bị nữa.



Đương nhiên, vì hôm nay đã phá được vụ án giết người theo tiểu thuyết, cho nên độ hoàn thành tất nhiên không thể nào thấp được! Mặc dù hung thủ không phải do mình tự tay bắt lấy, nhưng dù sao cũng không thể phủ nhận sự nỗ lực cố gắng của mình được.



Đã sớm qua mười hai giờ từ lâu...



Triệu Ngọc nhìn đồng hồ đeo tay một cái, vì có thể mau mau điều tra rõ chân tướng của vụ án Hàn Khoan giết vợ, cho nên hắn không dám chậm trễ một giây nào, lập tức bốc một quẻ mới.



Kết quả, vừa mới bốc được quẻ, lại bỗng dưng khiến hắn choáng váng. Chỉ nhìn thấy ở chính giữa giao diện của hệ thống thình lình viết to hai chữ: “Khôn Ly”!!!



Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom