• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (18 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-1481

Chương 1481 : Chương 1481








TÌNH HUỐNG XẤU



Đêm đã rất khuya, thôn xóm hiện giờ được bố trí đầy thiết bị phòng ngự mà vẫn không hề có chút buông lỏng chút nào.



Phía sau bức tường thành bằng gỗ có ánh đèn bắn ra bốn phía, tiếng người ồn ào như ban ngày.



Triệu Ngọc vốn định sử dụng các đạo cụ như dây leo núi, máy nảy lên hoặc giác hút để men theo tường thành vào trong. Nhưng bây giờ nhìn lại thì dường như không có khả năng.



Càng đáng giận hơn chính là một mặt đối diện với hẻm núi tuy có cổng thành nhưng vẫn luôn khép kín, chưa từng có xe cộ hay người nào ra vào, điều này cũng xua tan đi ý định chui vào của Triệu Ngọc.



Ài!



Đợi đến sau khi đã vòng quanh tường thành một vòng, Triệu Ngọc không khỏi thở dài một hơi. Nếu như trong hệ thống có đạo cụ đi xuyên tường thì tốt quá.



Quả thực không nghĩ ra biện pháp nào khác, Triệu Ngọc đành phải sử dụng tuyệt kỹ cuối cùng, tổ hợp siêu cấp gồm máy phi hành cộng thêm quần áo tàng hình.



Trong lúc sử dụng, có thể tưởng tượng ra được lòng hắn đau thế nào. Hai loại đạo cụ này đều là đồ vật khan hiếm ít ỏi, hắn chưa bao giờ sử dụng một cách bừa bãi cả.



Nhưng mà, tình hình của đội thăm dò bây giờ vô cùng quan trọng, để có thể nhận được tư liệu chính xác nhất, hắn chỉ có thể nhịn đau thôi.



Tổ hợp siêu cấp chưa bao giờ khiến Triệu Ngọc thất vọng. Không ai hay biết hắn đã bay vào trong thôn xóm rồi.



Sau khi bay vào trong thôn xóm, hắn đã cảm nhận được nhiệt độ tăng lên rất cao, thấy người trong thôn xóm rất đông đúc, có nhiều đống lửa đang bốc cháy.



Trước đống lửa có quân nhân đang uống rượu trò chuyện, thậm chí còn có người đang nhảy múa quanh đống lửa nữa.



Triệu Ngọc không đặt lòng dạ ở nơi này cho nên hắn bay thẳng về phía lều trại ở phía xa xa. Qua video của flycam, hắn chỉ cảm thấy mấy lều trại đó cũng bình thường, nhưng vào giờ phút này, khi đã đặt chân vào lều thì trông nó lại có vẻ vô cùng to lớn và nguy nga.



Triệu Ngọc biết, trung tâm các lều trại đều là hố dầu đen kịt đó, mà lều trại ở phía Bắc mới là mục tiêu mà hắn muốn thăm dò.



Khi hắn bay gần đến lều trại mục tiêu thì một mùi khét gay mũi khó ngửi như loại mùi bánh xe bị đốt xông tới từ phía đối diện, khiến Triệu Ngọc bị sặc, suýt chút nữa đã phải sử dụng máy hô hấp tàng hình.



Đúng như đoạn video do flycam truyền về, ở bên trong lều trại to lớn cao ngất này có đặt rất nhiều trang bị lớn, trong đó có rất nhiều dụng cụ tỏa khói, còn có ngọn lửa đang bốc cháy nữa...



Triệu Ngọc phát hiện, mấy người Đông Á mà mình không thấy rõ mặt lúc ban ngày vẫn còn đang ở nơi này, tuy nhiên, bọn họ không vây quanh máy móc làm việc như ban ngày mà là bị một đám binh lính cầm AK khống chế trên một bãi đất trống ở chính giữa.



Ngay tại lúc Triệu Ngọc đang chuẩn bị tìm một góc không người để rơi xuống đất thì đột nhiên nghe thấy một người trong nhóm Đông Á ấy mở miệng mắng chửi: “Các người... Các người là đám súc vật! Súc vật!!”



Hửm?



Triệu Ngọc nghe rất rõ ràng, người đó nói là tiếng Hoa rất trôi chảy, xem ra...



Hả?



Triệu Ngọc ở giữa không trung nhìn lướt qua đám người, mới chợt nhìn thấy có một cô gái tóc tai bù xù, quần áo xốc xếch, nằm trên mặt đất, cô gái đó không hề nhúc nhích, rất có thể đã chết rồi!



Chết tiệt!



Triệu Ngọc lại hít một hơi khí lạnh, nhất thời cảm thấy không ổn. Hắn mau chóng quan sát hoàn cảnh xung quanh, phát hiện có một góc nhỏ phía sau đống máy móc bên trong lều trại, ánh đèn không chiếu tới nơi đó, bèn vội vàng chui vào.



Do thời gian sử dụng quần áo tàng hình đã sắp hết cho nên Triệu Ngọc buộc phải tăng tốc độ lên, bay rất nhanh.



Vèo...



Lúc hắn lao xuống tựa như một cơn gió thì một tên lính có vẻ như đã phát hiện ra điều gì, vô thức quay đầu lại nhìn.



Nhưng mà tốc độ của Triệu Ngọc rất nhanh, chỉ trong chớp mắt đã chui vào trong góc xó rồi. Tên lính đó nhìn Đông nhìn Tây một hồi mà không nhìn thấy gì hết, lúc này mới quay đầu lại.



Triệu Ngọc mới vừa rơi xuống đất thì thời gian sử dụng quần áo tàng hình vừa hay kết thúc, hắn vội vàng rúc vào trong góc tối, nhìn ra giữa phòng qua khe hở giữa các thiết bị máy móc.



“Các người chính là đồ tể, quân giết người! Các người giết người vô tội sẽ không có kết cục tốt đâu!”



Người nói chuyện mặc một bộ đồng phục làm việc dính đầy dầu, phía dưới cổ có đeo khẩu trang, trên mặt đầy dầu nhớt, gần như không thể nhìn ra mặt mũi.



Trước đó, Triệu Ngọc đã lưu lại hình ảnh của các thành viên đội thăm dò vào trong máy nhận diện khuôn mặt của mình rồi, cuối cùng vào giờ phút này cũng đã có cơ hội so sánh.



Kết quả là sau khi hắn mở máy nhận diện khuôn mặt ra rồi nhắm thẳng vào người này, trên máy nhận diện lập tức có đèn đỏ sáng lên, chứng tỏ đã phân biệt thành công.



Ồ...



Chỉ trong thoáng chốc, Triệu Ngọc thở phào nhẹ nhõm, chỉ thấy người chửi ầm lên với kẻ địch chính là Chử Bằng – chồng của Sở trưởng Tiêu!



Chử Bằng chính là đội trưởng đội thăm dò đã mất tích!



Nếu Chử Bằng ở đây thì những thành viên khác của đội thăm dò chắc chắn cũng đều bị bắt đến đây.



Nhưng mà, Triệu Ngọc còn chưa mừng rỡ dược hai giây thì không khí đã bất ngờ thay đổi, tình hình chuyển biến đột ngột.



Khi đám người tách ra, chỉ thấy một người dân địa phương rất cao, mặc áo dài, có râu quai nón đang chậm rãi bước tới gần Chử Bằng.



Từ hơi thở của người này tỏa ra cùng với phản ứng của những người khác thì có thể thấy được, người này chắc chắn là kẻ đứng đầu căn cứ của thôn xóm này.



Chỉ thấy tên râu quai nón vẫy tay, lập tức có thuộc hạ áp giải hai người phụ nữ khác xuất hiện.



Chết tiệt!



Triệu Ngọc vừa nhìn đã nhận ra được hai người phụ nữ này chính là đội viên nữ của đội thăm dò đã mất tích, trên người họ còn mặc quần áo đội thăm dò.



Vừa nhìn thấy hai đội viên nữ xuất hiện thì sắc mặt của Chử Bằng đã lập tức thay đổi, ông ta giận đến mức run lẩy bẩy cả người, nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ sợ hãi cực độ.



Một giây tiếp theo, tên râu quai nón đó nói liến thoắng một tràng, lúc này có người dùng tiếng Trung phiên dịch nói: “Nếu như không ra được dầu thì kết cục của hai người đàn bà này cũng giống như cô ta thôi!” Phiên dịch viên chỉ người phụ nữ đã chết trên mặt đất: “Các anh em của tao thích đàn bà nhất!”



“Tôi đã nói một trăm lần rồi!” Chử Bằng chán nản hô lên: “Chúng tôi là đội thăm dò địa chất, chứ không phải đội thăm dò dầu mỏ! Vả lại, thăm dò và lọc dầu là hai chuyện khác nhau, các ông bắt lầm người rồi! Chúng tôi không làm được công việc mà ông yêu cầu đâu!”



Sau khi phiên dịch viên phiên dịch ra thì tên râu quai nón đã trừng đôi con ngươi đáng sợ nói một tràng.



Để có thể nghe được càng chính xác hơn, Triệu Ngọc lập tức sử dụng máy phiên dịch tàng hình, ngay lập tức nghe hiểu được ý của gã: “Mày không thấy bây giờ nói những lời này đã muộn rồi sao?” Tên râu quai nón hung ác nói: “Mười ngày qua, mày làm cho thiết bị của bọn tao vận hành được, chứ không bị nổ tung như trước đây nữa, vậy mà còn nói là không biết lọc dầu à? Cho là tao không biết à? Mấy người bọn mày được quốc gia phái đi đều là người có bản lĩnh.” Tên râu quai nón nói với Chử Bằng: “Tao không có thời gian cung cấp thêm người đâu, nếu như trước khi trời sáng mà không làm ra dầu diesel đạt yêu cầu thì tao sẽ giết sạch đội viên nam, khiến cho đội viên nữ sống không bằng chết!”







“Sao ông vẫn chưa hiểu thế à?” Chử Bằng tức giận quát lên: “Tôi có thể sửa chữa thiết bị của các người là do tôi hiểu được một vài nguyên lý, nhưng tôi không hề có kinh nghiệm làm việc thực tế, các người thế này là... thế này là làm khó người khác đấy! Vả lại, kỹ thuật lọc dầu là công nghệ phức tạp nhất, thiết bị giảm sức ép của các người vốn không đạt tiêu chuẩn, nếu như muốn để tôi giúp các người thì còn phải cần máy móc chuyên nghiệp hơn, chí ít phải cho tôi thêm hai tháng! Ít nhất là hai tháng đó!”



“Hả? Hai tháng phải không?” Sau khi nghe thấy lời của Chử Bằng, tên râu quai nón lại vẫy tay lần nữa.



Chẳng mấy chốc, nhóm binh lính ở một bên chia ra thành hai. Chử Bằng và Triệu Ngọc bất ngờ nhìn thấy ở bên cạnh đống lửa gần lều trại nhất đã có hơn mười người mặc quần áo tơi tả quỳ trên mặt đất!



Mà sau lưng mỗi người đều có một tên binh lính cầm súng trường, dùng nòng súng chĩa vào sau lưng bọn họ. Trông có vẻ như thật sự sắp thi hành xử bắn vậy!



Đáng chết!



Triệu Ngọc lại hít một hơi khí lạnh, bỗng nhiên nhận ra tình huống rất xấu...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom