• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (21 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-1338

Chương 1338 : Chương 1338SỰ TRẢ THÙ KINH HÃI







Từ sau khi biết trùm cuối thật sự chính là cha của Tịch Mộng Na - Tịch Vĩ, Triệu Ngọc vẫn hết sức rõ rằng mình cách cái chết không xa nữa rồi.



Bởi vì, hắn là người đã bắt được hung thủ giết người là Tịch Mộng Na đây, vì để cho Tịch Mộng Na nhận tội, hắn đã làm ra mấy cách đáng khinh, thậm chí còn cưỡng hôn con gái nhà người ta.



Vì thế, trong cả đoạn thời gian khi nãy, Triệu Ngọc vẫn luôn cố gắng khiêm tốn hết mức có thể, trốn sau lưng mọi người, tránh bị đối xử như kẻ dần đầu.



Đáng lẽ ra lúc thấy Tịch Vĩ với Tịch Mộng Na sắp đi khỏi, hắn đã thầm thở phào một hơi, đang định chuẩn bị cho kế hoạch phản kích của bản thân.



Nhưng không ngờ tiểu thư Tịch người ta vẫn “nhớ thương” mình!



Đúng là thù dai hết sức...



Lúc này, thấy Tịch Mộng Na đi về phía mình mà không có chút ý tốt nào, Triệu Ngọc liền biết mình không có quả ngọt ăn rồi.



Thế là hắn bèn nhanh chóng lấy áo chống đạn tàng hình, thuốc tăng cường sức mạnh ra, chuẩn bị một khi Tịch Mộng Na giết hắn, hắn sẽ liều mình với họ!



Ngay thời khắc đó, Triệu Ngọc gần như đã chuẩn bị hơn mười kế hoạch phản kích, bao gồm cả chuyện tung đạn thối, lén mặc áo chống đạn, còn có cả chạy trốn bằng thiết bị bay, vân vân...



“Khoan đã...” Thấy Tịch Mộng Na bước lại gần Triệu Ngọc, Tịch Vĩ dường như dự cảm được chuyện gì đó, ông ta vội ngăn Tịch Mộng Na lại, sau đó nới với Scott: “Tin tôi, năng lực của những kẻ này chắc chắn vượt khỏi tưởng tượng của anh đấy! Trước đây tôi từng thấy một lần rồi, dù sao cũng không thể để chuyện đó diễn ra thêm lần nữa đúng không?”



“Đã rõ!” Scott tất nhiên biết những người này ghê gớm đến cỡ nào, thế nên ông ta vội ra hiệu cho cấp dưới, rất nhanh có người đem dây thừng đến, trước tiên là bắt chéo hai tay Triệu Ngọc sau lưng, sau đó trói chặt lại bằng dây thừng.



Thấy Triệu Ngọc hoàn toàn bị chế ngự, lúc này Tịch Vĩ mới yên tâm để Tịch Mộng Na đi đến gần Triệu Ngọc.



Có điều, tuy Triệu Ngọc bị trói gô bằng dây thừng nhưng hắn không hề lo lắng chút nào, hắn đã lén chuẩn bị máy khoá xương tàng hình ra rồi.



“Tôi từng nói, người ức hiếp tôi tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt rồi mà!” Lúc này, Tịch Mộng Na đã đi đến trước mặt Triệu Ngọc, hung hăng trừng mắt hắn, nói bằng tiếng Trung: “Tôi khuyên anh, với những hành vi anh làm ban nãy, nên sám hối đi là vừa!”



“Sám hối làm đếch gì!” Dù sao thì Triệu Ngọc cũng đã chuẩn bị sẵn kế hoạch khi rơi vào bước đường cùng, lập tức không thuận theo nữa mà nói: “Mặc cha cô có ghê gớm thế nào đi nữa cô cũng là kẻ giết người! Mà tôi thân là thám tử thì phải bắt được cô! Anh đây không thẹn với lòng, muốn giết muốn chém gì thì tùy!”



“Đừng đừng đừng... Là hiểu lầm, hiểu lầm cả!” Miêu Khôn đứng đằng xa thấy chuyện bắt đầu không ổn thì vội lên tiếng can ngăn: “Tôi thấy ngày sinh tháng đẻ hai cô cậu cũng hợp nhau đó! Chi bằng kết bạn cái đi! Thêm bạn thêm vui mà! Hai đứa xem, chú với Tịch Vĩ là bạn tốt, hai đứa mà thành bạn tốt nữa thì thân càng thêm thân, không phải sao... Này... Này...”



Thấy khoảng cách giữa Tịch Mộng Na và Triệu Ngọc càng lúc càng thu hẹp, Miêu Khôn thật sự sợ muốn chết, vội kêu lên với Tịch Vĩ: “Tịch Vĩ, tranh thủ thời gian đi! Tôi bảo này, chắc Grimm có để lại kế hoạch gì nữa đấy, vài phút nữa là có thuyền của đội tuần tra biển đến bao vây đảo Kỳ Tích đó! Mau lên... bảo con gái ông đừng đừng rề rà nữa, đi tìm kim cương thôi... không... không không không...”



Giây sau đó, thấy Tịch Mộng Na vẫn thình lình ra tay với Triệu Ngọc, Miêu Khôn sợ đến nỗi nhắm tịt mắt...



Thế nhưng, khi ông mở mắt ra lại thấy một cảnh làm ông giật cả mình...



Chỉ thấy Tịch Mộng Na tuy đúng là đã ra tay với Triệu Ngọc, nhưng lại không làm Triệu Ngọc bị thương mà là ôm lấy đầu hắn, ra sức hôn lên miệng Triệu Ngọc một cái, bốn cánh môi chạm mạnh vào nhau, hôn một nụ hôn phải gọi là thắm thiết!



Quào...



Không chỉ mình Miêu Khôn thấy mà choáng váng, ngay cả Scott và Tịch Vĩ cũng sững người.



“Ưm... ưm ưm ưm...” Triệu Ngọc giãy giụa trong khổ sở, nhưng tiếc thay tiểu thư Tịch lại mạnh kinh người, cứ thế bị hôn đến nỗi suýt tắc thở.



Mà càng tức hơn nữa là, Tịch Mộng Na cưỡng hôn thì cũng thôi đi, lại cứ phải dùng cái lưỡi mềm mại kia cạy hàm răng Triệu Ngọc ra, chỉ chốc lát sau là Triệu Ngọc đã lâng lâng như bay lên trời...



Cảnh tượng làm người ta kinh hãi cứ thế tiếp tục đến gần một phút đồng hồ, Tịch Mộng Na lúc này mới vừa lòng thoả mãn kết thúc công việc, rời khỏi người Triệu Ngọc.



“Xong rồi!” Tịch Mộng Na nhẹ nhàng lau môi một cái, nói với Tịch Vĩ: “Con báo thù xong rồi, chúng ta đi được rồi đó cha!”



Lúc quay người đi, Tịch Mộng Na còn cố tình liếc mắt đưa tình với Triệu Ngọc, làm Triệu Ngọc như đang đi trên mây.



Ực ực...



Miêu Khôn nuốt nước bọt, lòng đầy căm phẫn mà nói: “Quá ghê tởm, trả thù kiểu gì mà không có chút tính người nào thế! Nếu tiểu thư Tịch vẫn chưa nguôi giận thì trả thù lên người tôi cũng được này...”



“Hừ!” Tịch Mộng Na không thèm để ý ông, đi thẳng đến cửa chính.



Tịch Vĩ cười khẽ dường như ngầm hiểu hành vi đặc biệt của con gái mình, sau đó kéo cánh tay Miêu Khôn, vừa đi ra ngoài cửa vừa nói: “Lão Miêu, vừa nãy ông mới nói gì ấy nhỉ? Cái gì mà đội tuần tra biển? Cái gì mà kế hoạch của Grimm...?”



“Chuyện này... hê hê hê... nói bừa, nói bừa thôi...” Miêu Khôn ra sức giải thích, lại vì cách phòng khách càng lúc càng xa nên rất nhanh không nghe thấy gì nữa...



“Còn các cậu...” Lúc này, Scott dặn dò thuộc hạ: “Chuyện lúc nãy trong phòng khách, mấy cậu cũng thấy rồi, hiện giờ rất gấp rút, không được phép để mất mát thứ gì!”



“Nếu có ai dám lộn xộn, các cậu không cần xin ý kiến tôi, cứ việc nổ súng bắn chết!”



“Vâng!” Thuộc hạ tuân lệnh, ai nấy đều ôm chặt súng của mình.



Dặn dò xong, Scott quét mắt nhìn mọi người một lượt, sau đó đi theo Tịch Vĩ ra khỏi phòng khách. Sau khi ông ta đi rồi, chỉ để lại bốn binh sĩ cầm súng vác vai.



Trong đó có một binh sĩ chưa trói dây thừng cho mọi người xong, giờ vẫn đang trói từng người một.



“Abilitu... kuluhamona... kulusi... kuludong...” Nào ngờ, lúc binh sĩ trói đến chỗ Cisse, Cisse ra vẻ thông thạo đọc thầm cái gì đó.



Đợi đến khi binh sĩ trói ông ta xong, tên da đen Cisse bỗng “Hây” một tiếng, sau đó khẽ nói với tên lính nọ: “Anh buồn ngủ rồi, anh buồn ngủ rồi, bây giờ anh cần phải đi ngủ, đi ngủ, đi ngủ...”



Bốp!



Theo âm thanh chói tai vang lên là một cái tát lên mặt Cisse!



Đám binh sĩ này đều là mấy tên đầu đường xó chợ, chỉ một cái tát là mũi gãy, mặt cũng sưng tấy lên, chẳng khác gì Trư Bát Giới da đen.



“Mày mà còn không ngồi yên thì không chỉ ăn tát thôi đâu!” Binh sĩ khác đứng bên giơ súng chĩa vào đầu Cisse, sau đó theo dõi đám người càng chặt chẽ hơn.



“Tôi nghe lời anh ngồi yên vậy!” Lúc này, Sevan Barker nói với một binh sĩ: “Tôi không biết anh đứng về phía nào, nhưng tôi có thể lấy tính mạng ra đảm bảo, một khi Tịch Vĩ tìm được kim cương rồi, ông ta chắc chắn sẽ giết các anh diệt khẩu!”



“Chuẩn lắm!” Yusuf nhanh nhảu phụ hoạ: “Mấy anh bán mạng như vậy để làm gì chứ? Không phải vì tiền cả sao? Mấy anh coi thế này có được không, tôi nói thật, họ trả mấy anh bao nhiêu, tôi trả gấp mười!”



“Mấy anh biết tôi là ai không?” Yusuf kích động nói: “Nếu mấy anh không tin, giờ cứ lấy ví tiền với điện thoại của tôi ra đây, tôi chuyển tiền ngay và luôn!”



Bốp!



Bốp!



Hai tiếng giòn tan vang lên, mặt Sevan Barker và Yusuf tức thì trở nên y hệt Cisse...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom