• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (21 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-1333

Chương 1333 : Chương 1333TÔI THẬT SỰ LÀ CON GÁI CỦA TỊCH VĨ (2)







Tiếng súng chát chúa, nháy mắt phá vỡ sự yên tĩnh ngắn ngủi lâu đài Grimm.



Đừng trông Scott đã từng ấy tuổi, nhưng rút súng vừa nhanh mà chắc, kỹ thuật bắn súng cũng chính xác và lão luyện, ba phát đều trúng gáy đối phương.



Do sự việc xảy ra đột ngột, Trung úy Kangteuk và hai thuộc hạ của anh ta gần như không phản ứng lại được, nháy mắt bị bắn chết tại chỗ trong khoảng cách gần, thi thể ngã xuống đất!



Hả!?



Mọi người giật nảy mình, không ai ngờ đến, Scott vậy mà lại đột nhiên nổ súng giết người, hơn nữa lại còn là giết chết người của họ!



“Đáng chết!”



Cisse bị dọa đến giật cả mình, vươn tay rút súng của mình ra. Nhưng mà mấy tên thuộc hạ của Scott đã bao vây từ sớm, chĩa súng trường sau lưng của ông ta.



“Tất cả mọi người không được cử động!” Scott hơi mệt mỏi uy hiếp, nói với Cisse và những người khác: “Lần này, súng trường của chúng tôi không phải là băng đạn rỗng gì nữa đâu! Ai dám lộn xộn, đừng trách tôi không khách áo!”



Nói rồi, theo dấu hiệu của Scott, một tên thuộc hạ trong số đó nhắm ngay đèn treo của đại sảnh, bóp cò súng.



Viên đạn nháy mắt hung mãnh lao ra, bắn vỡ vụn đèn treo thủy tinh, mảnh vỡ thủy tinh bay tán loạn.



“Á!!!” Tịch Mộng Na trốn sang một bên, những người khác cũng ôm lấy đầu theo bản năng, cuộn tròn vào sofa ở phòng khách, không ai dám lộn xộn.



Triệu Ngọc lại nhanh chóng lấy áo chống đạn tàng hình ra, luôn luôn chuẩn bị sẵn phòng ngự.



“Này, Scott, ông điên rồi à?” Cisse từ từ đặt súng của mình xuống, giơ tay đầu hàng, đồng thời lắc lắc cổ hỏi: “Ông làm vậy là có ý gì?”



Trong lúc Cisse hỏi, Triệu Ngọc lén quan sát, phát hiện sau ót của Trung úy Kangteuk trúng đạn, không chỉ máu tươi tuôn trào ào ạt mà cả đầu cũng biến dạng!



Lần này không thể nào là diễn kịch nữa rồi, Trung úy Kangteuk và hai thuộc hạ của anh ta thật đã trở thành người chết, không thể sống nổi nữa!



“Làm ơn đi...” Thấy Scott trầm lặng không nói lời nào, Cisse vội vàng thúc giục nói: “Dù sao ông cũng phải nói gì đó đi chứ? Cho dù nói cho tôi biết bọn Kangteuk là gian tế hay kẻ phản bội cũng được mà? Ừm... hay là... hay là...”



Nói rồi, Cisse cuối cùng cũng quay đầu, dời ánh mắt nhìn Scott.



Lúc này, mặc dù Scott đã giết người, nhưng trên mặt không có chút dao động nào, vẻ mặt ông ta vẫn âm trầm mà quan sát mọi người, súng trong tay ông ta hơi giật giật, hình như ông ta đang suy nghĩ xem phát súng tiếp theo nên nhắm vào ai?



Có điều, sau khi im lặng hồi lâu, Scott không nổ súng nữa, nhưng trong lâu đài lại chợt nổi lên nhiều tiếng súng mãnh liệt, từ khắp nơi trên tầng truyền đến, như xa như gần.



Tít... tít tít tít...



Không lâu sau, bộ đàm của Scott không ngừng vang lên, tất cả đều là thuộc hạ của ông ta đang dùng bộ đàm báo cáo tình hình cho ông ta.



Mà trong báo cáo, bộ đàm lặp đi lặp lại xuất hiện từ “Thanh trừ”.



Mọi người cuối cùng hiểu rõ, thì ra những tiếng súng kia đều do người của Scott và người của Trung úy Kangteuk gây nên, bọn họ đang thanh lý những người còn lại của Trung úy Kangteuk.



Không lâu sau, khi bộ đàm của Scott ngừng tiếng tít tít, mọi người biết, người của Kangteuk…có lẽ đều đã tiêu cả rồi!



“Nói như vậy... phản đồ thật sự...” Cisse sửng sốt nhìn chằm chằm Scott, nói: “Chính là ông? Trời ạ, ông thế này là... vì sao?”



Scott không hề trả lời câu hỏi của Cisse, cũng không để ý đến ánh mắt khác thường của những người khác, mà tự nhiên vặn bộ đàm đến một tần số khác, sau đó lạnh nhạt nói: “Xong rồi, ông có thể vào rồi!”



Hả?



Nghe thấy lời này, mọi người mới nhận ra, Scott có lẽ đang nói với một nhân vật lớn nào đó, ở sau lưng ông ta, có lẽ còn có người khác!



Người này... sẽ là ai!?



“Ôi trời ơi!” Yusuf khẽ nói: “Ngàn vạn lần đừng để tôi đoán trúng, sao tôi cảm thấy người sắp đi vào là lão già Grimm khốn nạn kia vậy?”



“Đúng vậy, tôi cũng có cảm giác này...” Sevan Barker nói: “Từ lúc mới bắt đầu, tôi đã cảm thấy chúng ta vẫn luôn bị người khác tính toán, nếu như nói ai có thể khiến cho tôi có cảm giác này, e là không còn ai khác...”



“Không thể nào!” Juliet nói: “Cô Molly đã chết, nếu như Grimm còn sống thì ông ta đã sớm xuất hiện rồi!”



“Ài...” Miêu Khôn không tham gia bàn tán mà âm thầm thở dài, oán giận nói với Triệu Ngọc bằng tiếng Trung: “Con gái ta nói con là miệng quạ đen, ta vẫn không tin! Bây giờ... ta không thể không tin rồi!”



“Con nói xem, sao mọi chuyện xảy ra nhanh thế? Một giây trước con còn lo lắng có âm mưu gì đó, một giây sau đã trở thành cái dạng này, ta thật sự phục con rồi...”



Lúc này, Triệu Ngọc không nói gì mà hướng mắt nhìn về phía cửa đại sảnh, bởi vì nơi đó đã truyền đến tiếng bước chân khác thường.



“Không phải chứ...” Yusuf nghi ngờ nói: “Bên ngoài vẫn luôn không có động tĩnh gì, người này lại đến nhanh như thế, ông ta... trước đó ông ta trốn ở đâu?”



“Tôi hiểu rồi!” Tani Ichiro vội vàng nói: “Người này... rất có thể vẫn luôn ở trên máy bay trực thăng! Thật là... đáng hận... mặc kệ ông ta là ai, có lẽ ông ta vẫn luôn đợi kết quả từ bên phía chúng ta?”



Mọi người bàn tán như vậy khiến Triệu Ngọc càng thêm tò mò, hắn cũng rất muốn biết, người sắp xuất hiện sẽ là thần thánh phương nào?



“Lạch cạch... lạch cạch...”



Rất nhanh, một bóng người xuất hiện ở cửa đại sảnh, hơn nữa còn vang lên tiếng lạch cạch khi kim loại tiếp xúc với mặt đất...



Không bao lâu sau, mọi người cuối cùng cũng nhìn rõ tiếng lạch cạch đó có ý gì, thì ra người đến chống cây ba-toong kim loại!



Động tác của người đó không nhanh nhạy gì, hơn nữa còn khập khễnh, rõ ràng là đi đứng bất tiện.



Để có thể nhìn rõ, đám người Miêu Khôn đều bước lên vài bước.



“Mẹ ơi...” Do Cisse đứng gần với cửa nhất, ông ta là người đầu tiên nhìn rõ tướng mạo của người đi vào, lập tức kêu lên kinh ngạc: “Sao... sao lại là ông ta!!?”







“Ai vậy, ai vậy?” Miêu Khôn nhanh chóng chen ra ngoài, cuối cùng cũng nhận ra người này, lập tức kinh ngạc đến mức thất thanh thét lên: “Không phải chứ? Sao... Sao lại như vậy? Sao ông ta lại đến?”



Ai vậy chứ...



Lúc này, Triệu Ngọc cũng đã nhìn rõ tướng mạo của người này, thấy người này mặc một cái áo sơ mi màu đen, mặc dù lưng hơi gù, nhưng không thấp, ít nhất cũng xấp xỉ Triệu Ngọc.



Tuổi của ông ta đã cao, nhưng mặt mũi lại sáng bóng, vô cùng có tinh thần. Đặc biệt là đôi mắt, sáng ngời có thần, vừa nhìn đã biết đây là một người vô cùng khôn khéo.



Ngoài ra, người này còn có một đặc trưng lớn nhất, đó chính là trên môi có để râu cá trê tinh xảo!



Ồ...



Triệu Ngọc rung đùi đắc ý “Ồ” một tiếng, sau đó hỏi Miêu Khôn: “Người này rốt cuộc là ai thế!”



“Cha!” Ai ngờ, cùng lúc Triệu Ngọc hỏi, Tịch Mộng Na vốn đang hoảng sợ lo lắng đã lập tức phấn khởi mà chạy ra nghênh đón, vui mừng hét lên: “Cuối cùng cha cũng đến rồi!”



Mẹ nó!



Nghe thấy lời này, Triệu Ngọc thiếu chút nữa đã cắn phải lưỡi. Chẳng lẽ... Râu cá trê này chính là Tịch Vĩ trong truyền thuyết!!!?



Cô Tịch nhà người ta chẳng hề nói dối, cô ta đúng là con gái của Tịch Vĩ đó!



Nguy rồi!



Triệu Ngọc thầm lo lắng, Tịch Mộng Na là do chính tay hắn bắt, lần này, có phải bản thân hắn lại gặp rắc rối lớn rồi không...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom