• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (20 Viewers)

  • Chap-1311

Chương 1311 : Chương 1311CHA VỢ BUỒN CƯỜI







Bên trong phòng sách lập tức rơi vào yên lặng như tờ, tất cả mọi người đều bị hành động bất ngờ và hết sức vô lý của Triệu Ngọc khiến cho ngây người.



Mấy quyển sách đó có thể coi như không sao, nhưng mấy thứ đồ thủ công mỹ nghệ đó mà rơi vỡ là sẽ không thể phục hồi lại như cũ được. Phải biết rằng, Grimm là nhà giàu, đương nhiên mấy thứ thủ công mỹ nghệ này sẽ có giá trị không hề rẻ.



“Này? Không thể nào?”



Triệu Ngọc gãi gãi mấy cái sau ót, lại vươn tay ra, lắc lắc cái tủ sách có sinh mệnh kiên cường đó mấy cái! Lần này còn lắc lư mạnh hơn lần trước nữa, khiến vài thứ hàng thủ công mỹ nghệ ban nãy chưa bị rơi xuống thì lúc này không còn may mắn nữa, tất đều rơi vỡ loảng xoảng.



“Dừng... Dừng dừng dừng... Dừng tay!”



Trung úy Kangteuk nói chuyện cũng trở nên lắp bắp, vội vàng xông về phía trước ngăn cản Triệu Ngọc, kéo lấy bả vai Triệu Ngọc lại.



“Này, này, này, nghe tôi nói đã...” Triệu Ngọc nắm chặt cái tủ sách la ầm lên: “Phía sau tủ này có một căn phòng bí mật, chỉ cần kéo tủ sách ra là được rồi! Mấy người còn đờ ra đó làm gì? Tới đây giúp tôi một tay đi...”



Nói xong, Triệu Ngọc giãy ra khỏi cánh tay của Kangteuk, lại lay cực mạnh lần nữa, chấn động đến nỗi tủ sách bên cạnh cũng lảo đảo sắp ngã, vang lên loong coong.



“Điên rồi, điên rồi, đây là một kẻ điên à?” Jacob hét lớn một tiếng, vội vàng vọt tới bên cạnh tủ sách, ôm một bình gốm màu đời Đường vô cùng xinh đẹp vào trong lòng.



“Triệu Ngọc à...” Miêu Khôn cũng đã ngây ngốc rồi: “Con là cứu binh mà con khỉ mời tới à? Đừng có nháo nữa có được hay không...”



“Tin con đi.” Triệu Ngọc vừa giằng co qua lại với Trung úy Kangteuk, vừa chỉ vào tủ sách la ầm lên: “Phía sau tủ này thật sự có căn phòng bí mật mà, mấy người... Này này này...”



Trung úy Kangteuk sắp điên rồi, sau một trận lôi kéo thì cuối cùng đã kéo được hai chân của Triệu Ngọc.



Ngay sau đó, anh ta dùng sức kéo về phía sau một cái khiến cả người Triệu Ngọc bay lên không trung, động tác vô cùng buồn cười...



“Chờ một chút...” Lúc này, Tani Ichiro nhanh chân đi tới bên cạnh tủ sách, dán lỗ tai lên trên tủ sách, nhẹ nhàng gõ một cái rồi nói: “Mấy người đừng ồn ào nữa, có khi cậu ta nói đúng đấy, phía sau này thật sự có gì đó này!”



“Hả?” Ánh mắt Jacob sáng lên, anh ta vội vàng ôm bình gốm đời Đường mà la ầm lên với mọi người: “Vậy còn đứng ngây người ra đó làm cái gì? Mau tìm nhanh đi, nhất định là có cơ quan! Cứ miễn cưỡng lôi kéo như vậy cũng không được đâu!”



“Đúng vậy!” Nghe thấy lời này, mọi người vội vàng tản ra bốn phía, bắt đầu tìm kiếm bên trong phòng sách.



Thấy mọi người tập trung như vậy cho nên Trung úy Kangteuk không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ buông Triệu Ngọc ra.



Lạch cạch!



Triệu Ngọc ngã xuống đất, mờ mịt lăn vòng trong bụi đất.



Í?



Nhưng mà, Triệu Ngọc đang định đứng lên thì chợt nhìn thấy ở phía dưới tủ sách kia có một cái nắm cửa màu đen bằng kim loại.



“Ở đây này! Ở đây này!”



Triệu Ngọc vội vàng từ dưới đất bò thêm mấy bước, vươn tay nắm lấy tay nắm cửa, sau đó dùng lực vặn một cái.



Kết quả, tủ sách lớn như vậy lập tức phát ra tiếng vang “rắc rắc rắc rắc”, âm thanh đó vẫn luôn kéo dài đến phía sau tủ sách...



Ông trời ơi...



Mọi người vội vàng đứng dậy, tất cả ánh mắt đều tập trung lên trên tủ sách.



Âm thanh răng rắc vang lên được mấy giây, cùng với một âm thanh của dây cót thì tủ sách to lớn bỗng nhiên mở rộng ra, phía sau bất ngờ để lộ một khoảng không tối om!



Woa...



Mọi người không kìm được mà đồng loạt phát ra một tiếng hô to, rồi lập tức lui về phía sau.



“Mẹ kiếp...” Nhưng Miêu Khôn lại đi ngược với mọi người, đứng ở trước cửa mà xúc động cảm khái nói: “Thật sự có căn phòng bí mật? Tiểu Triệu à... Không phải là con lên cơn à?”



“Ai lên cơn chứ?” Triệu Ngọc đắc ý nhếch mép lên, bắt đầu bịa chuyện: “Mới vừa rồi, con dùng thuật cách không dò vật tổ truyền, cho nên đã phát hiện ra căn phòng bí mật này rồi! Tuy nhiên... Con cứ cho là chỉ cần kéo một cái là mở ra thôi! Không ngờ lại còn có công tắc nữa, ha ha...”



“Vậy thì tốt, vậy thì tốt...” Miêu Khôn lập tức đứng thẳng người dậy, nói với vị Trung úy Kangteuk đó: “Các cậu yên tâm đi, đồ vật bị rơi vỡ ở đây đều do Miêu Khôn tôi bồi thường hết, lát nữa cứ đưa hóa đơn cho tôi là được!”



“Chuyện này thì dễ nói, dễ nói...” Kangteuk nói: “Nhưng mà từ trước tới nay, chúng tôi lại không hề biết gì về căn phòng bí mật này cả! Cũng không rõ tiểu thư Molly có biết hay không?”



“Nếu như chỗ này có phòng bí mật...” Tani Ichiro suy nghĩ rồi nói: “Vậy thì có khi nào căn phòng bí mật này sẽ thông ra bên ngoài hay không? Tiểu thư Molly... chính là đi từ nơi này ra vườn hoa nhỏ?”



“Nói đùa.” Yusuf lập tức lên tiếng phản đối ý kiến: “Cậu quên rồi à? Nơi này là tầng hai đó!”



“Là do ông không chú ý quan sát thôi!” Tani Ichiro không hề kiêng dè mà phản bác lại: “Ông thử suy nghĩ lại thử xem, tầng một ở phía dưới phòng sách có cửa không? Có phải có một không gian đóng kín hay không?”



“Chuyện này...” Yusuf á khẩu không trả lời được.



“Cho nên, nếu như muốn làm rõ chuyện tiểu thư Molly có biết căn phòng bí mật này hay không, có đi từ trong phòng bí mật này ra ngoài hay không thì thật sự rất dễ dàng!” Tani Ichiro bật chức năng đèn pin của điện thoại mình lên rồi chỉ vào cái cửa tối om đó nói: “Vào xem thử sẽ biết thôi!”



“Tôi nói này, mấy người cũng biết tính cách của Grimm rồi đấy.” Nhưng Miêu Khôn lại lên tiếng nhắc nhở: “Bên trong không chừng còn bày bố cơ quan mai phục gì đó đấy, có phải nên cẩn thận một chút thì sẽ tốt hơn hay không? Này... Này, này, này...”



Nhưng mà tất cả những người đang có mặt chẳng ai để ý tới lời nhắc nhở của Miêu Khôn cả, Tani Ichiro là người đầu tiên đi vào, những người khác cũng theo sát, tất cả đều đã đi vào cái cửa tối om đó rồi.



“Triệu.” Ngay lúc đang tiến về phía trước, Tịch Mộng Na đi tới bên cạnh Triệu Ngọc và nghiêm túc hỏi: “Cha anh cũng là thám tử à?”



“Không.” Triệu Ngọc cảm thấy khó hiểu: “Tại sao cô lại hỏi như vậy?”



“Không phải anh nói thuật cách không dò vật của anh là tổ truyền hay sao?” Tịch Mộng Na có vẻ trêu ghẹo nói: “Tôi còn tưởng rằng cả gia đình anh đều là thám tử ấy chứ!”



“Khà khà...” Triệu Ngọc nhận ra Tịch Mộng Na là đang nói đùa với mình cho nên vội vàng gãi đầu cười nói: “Chỉ là nói giỡn thôi, chỉ là nói giỡn thôi...”



“Thấy thế nào, Yusuf?” Lúc này, Tani Ichiro đi ở trước mặt dừng bước lại nói: “Nơi này có bậc thang đi xuống dưới này, cái được gọi là căn phòng bí mật là ở ngay phía dưới phòng sách!”



Mọi người men theo ánh sáng nhìn, chỉ thấy quả nhiên phía sau cửa xuất hiện một chiếc thang đu cổ xưa, đi qua cái thang là có thể đi thẳng đến tầng kế tiếp.



“Chắc chắn phòng bí mật của Grimm không hề đơn giản.” Cisse bên cạnh dùng tiếng Latinh nói với Sevan Barker: “Tôi dám đánh cược, bên trong nhất định có thứ có thể khiến chúng ta mở rộng tầm mắt hoặc là giật nẩy mình!”



“Ừm, lần này tôi không đánh cược với ông!” Sevan Barker thỏa hiệp: “Tôi cũng cho rằng, bên trong đường hầm bí mật này sẽ có đồ cao cấp!”



“Chẳng lẽ...” Miêu Khôn có thể nghe hiểu tiếng Latinh, vào giờ phút này, sau khi nghe được hai người trao đổi thì bỗng nhiên trừng to hai mắt, kích động nói: “Kim cương bị giấu ở chỗ này?”



“Tôi cảm thấy, khả năng này rất lớn!” Yusuf phụ họa: “Nếu như là vì kim cương mà giết người thì xem như có lý!”



“Mẹ kiếp, vậy còn do dự cái gì nữa?” Miêu Khôn kéo mọi người ra, là người đầu tiên lao xuống cầu thang.



“Này, này này...” Triệu Ngọc sợ cha vợ xảy ra sơ suất gì cho nên vội vàng đi theo sát sau lưng ông.



“Từ khi nào mà Female Miêu lại trở nên buồn cười như vậy?” Lee Bon Seong không có ý tốt, nói: “Mới vừa rồi là ai lo lắng phía dưới có cơ quan mai phục chứ?”



“Mẹ nó, mẹ nó nó nó...” Không ngờ, Lee Bon Seong còn chưa nói dứt câu thì đã lập tức nghe thấy tiếng kinh hô của Miêu Khôn từ phía dưới truyền tới: “Đây... Đây đều là cái thứ gì vậy?”



Chợt nghe thấy tiếng hô lên của Miêu Khôn, sắc mặt của Trung úy Kangteuk liền trầm xuống, lập tức ra dấu tay với thuộc hạ, ý đó là mau đi gọi người tới tiếp viện.



Bởi vì, nhỡ đâu phía dưới thật sự có kim cương thì anh ta phải bảo đảm những nhà trinh thám đang có mặt tại đây sẽ không tạo thành uy hiếp với bọn họ...
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom