• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (15 Viewers)

  • Chap-1297

Chương 1297 : Chương 1297TIỂU THUYẾT BÁN CHẠY







Sau khi Miêu Khôn và Triệu Ngọc trở lại phòng ăn, bầu không khí bên trong phòng ăn lại có biến hóa kỳ lạ lần nữa. Mọi người đang tụm năm tụm ba lại với nhau, hoặc là bàn tán chuyện kim cương, hoặc là chuyện trò giết thời gian.



“Ha ha ha... Nếu nói vậy thì tiểu thuyết của ông lại gặt hái được thành công lớn lần nữa rồi? Đúng là rất đáng mừng...” Trong một góc bàn ăn, bất ngờ truyền ra một tiếng cười sang sảng tới từ Lee Bon Seong mà Miêu Khôn phải dè dặt.



Vào giờ phút này, Lee Bon Seong đang ngồi thẳng lưng bên cạnh Tani Ichiro, dùng tiếng Nhật lưu loát của mình để trao đổi với Tani Ichiro. Bởi vì Triệu Ngọc có máy phiên dịch tàng hình cho nên đã nghe rõ ràng được cuộc trò chuyện của bọn họ.



“Cũng không có gì mà, quá khen, quá khen!” Tani Ichiro khách sáo cười xòa: “Lần này chỉ là do gặp may mà thôi, không đáng nhắc tới, không đáng nhắc tới đâu!”



“Không, không, không, đây thật sự là bằng chứng cho thực lực bản thân mà, ha ha ha...” Lee Bon Seong chân thành hỏi: “Đúng rồi, quyển sách mới này của ông là viết về nội dung gì vậy? Tôi nghe nói, trên diễn đàn nước các ông đang thảo luận rất là sôi nổi đấy!”



“Tranh luận là đương nhiên phải có rồi! Mà tôi cũng đã quen với chuyện này rồi...” Tani Ichiro gật gù, sau đó vô cùng nghiêm túc nói: “Nhân vật chính trong tiểu thuyết của tôi là một người có vẻ ngoài rất tầm thường, do nghèo khổ vất vả mà vẫn luôn không kiếm được bạn gái, bị người khác xem thường. Nhưng có một ngày, anh ta chợt phát hiện ra mình có một loại siêu năng lực đặc biệt, phụ nữ chỉ cần xảy ra quan hệ với anh ta thì đều sẽ lập tức trẻ trung lại, biến thành dáng vẻ thanh xuân xinh đẹp của thời thiếu nữ. Đương nhiên, già biến trẻ này là có quy định về thời gian, chỉ có thể duy trì trong hai mươi bốn tiếng mà thôi. Thế là câu chuyện bắt đầu!” Tani Ichiro có vẻ hơi hưng phấn giải thích nói: “Mặc dù thời gian ngắn ngủi nhưng có thể tự thể nghiệm một chút bản thân được quay trở lại thời thiếu nữ cho nên có rất nhiều phụ nữ tha thiết mơ ước. Cho nên, sau khi tin tức nhân vật chính có loại siêu năng lực này được lan truyền ra ngoài thì chẳng mấy chốc anh ta đã nổi tiếng, phụ nữ tới tìm anh ta quan hệ cũng nối liền không dứt, xếp thành một hàng dài! Ban đầu, anh ta còn giữ được hứng thú, cảm thấy vô cùng mới mẻ. Thậm chí, anh ta còn kiếm được thêm một số tiền nhờ chuyện đó, thậm chí có rất nhiều phụ nữ muốn tự thể nghiệm thêm một lần thiếu nữ thanh xuân mà không tiếc trả cho anh ta một khoản thù lao kếch xù! Tuy nhiên, sau khi anh ta biến hứng thú thành công việc thì lại bắt đầu không chịu nổi, cũng không tìm được bất kỳ sự vui thú nào nữa...”



Nghe đến đoạn này, Lee Bon Seong nâng một ly rượu vang lên hớp một ngụm thấm giọng rồi khen: “Chẳng trách mọi người đều nói Nhật Bản biến thái! Cũng chỉ có ông mới có thể viết ra được loại tiểu thuyết như vậy, mà cũng chỉ có nước các ông mới dám đăng tải thôi, ha ha... Nhưng mà, tôi có một thắc mắc.” Lee Bon Seong suy nghĩ một lúc rồi hỏi: “Không phải ông vẫn luôn viết tiểu thuyết trinh thám à? Tại sao lại viết sang đề tài siêu năng lực rồi?”



“Không phải, thật ra thì đây cũng là một quyển tiểu thuyết trinh thám đó!” Tani Ichiro nghiêm túc nói: “Cùng với danh tiếng của nhân vật chính càng ngày càng được nhiều người biết đến thì các loại chuyện tối tăm cũng theo tới. Có đàn ông vì ganh tị muốn mua mạng của anh ta; có phú bà siêu giàu muốn bao nuôi anh ta dài hạn, để anh ta biến thành cỗ máy thẩm mỹ của mình, không tiếc thực hiện bắt cóc; thậm chí... Còn có rất nhiều đàn ông cũng muốn thử một chút, để xem có thể làm cho đàn ông trẻ lại được hay không... Đúng rồi, tên của quyển sách này gọi là [Máy thẩm mỹ hình người]...”



“Ôi Chúa ơi...” Lee Bon Seong vẽ một hình chữ thập trước ngực, nói với Tani Ichiro: “Sự biến thái của ông đã vượt quá tưởng tượng của tôi rồi, xem như là tôi phục ông! Nào, cạn một ly đi... Uống rượu...”



Ừng ực...



Hai người bên này đã cạn ly uống rượu, mà Triệu Ngọc ngồi bên khác lại nuốt cạn nước miếng. Có thể thấy là trong số những người đã bị sự biến thái của Tani Ichiro chinh phục cũng bao gồm cả Triệu Ngọc.



Đậu xanh rau má...



Triệu Ngọc thầm mắng trong lòng, tên Nhật Bản này có còn là người hay không vậy? Loại tiểu thuyết như thế này mà cũng có thể viết ra được, đúng là... Đúng là cừ thật mà...



“Ừm... Female Miêu, ông ngớ người ra đó làm cái gì chứ, tới đây giúp bọn tôi nhớ lại chút đi...” Ở một đầu khác của phòng ăn, người da đen vẫy tay với Miêu Khôn hỏi: “Ông có còn nhớ trong bữa tiệc trinh thám vào mười năm trước đó, Grimm đã để lại tin tức gì cho chúng ta không?”



Tên của người da đen là Cisse, Miêu Khôn nói cho Triệu Ngọc, Cisse làm việc ở một hội liên hiệp không biết tên nào đó ở châu Âu, chuyên môn điều tra và giải quyết một ít vụ án liên quan đến khu vực xám.



Mặc dù tính chất không khác Jacob nhiều lắm, nhưng rõ ràng sau lưng Cisse là có chính phủ chống đỡ, cấp bậc cao hơn Jacob rất nhiều.



“Ừm...” Lúc này, Yusuf người Trung Đông nói: “Theo tôi nhớ thì năm đó ở trong phòng có một mạng nhện lớn nhân tạo, là một loại đồ trang trí, trên mạng nhện có viết một dãy chữ cái tiếng Anh. Mấy người nói xem, có phải dãy chữ cái đó là đầu mối mà Grimm để lại cho chúng ta hay không?”



“Ông còn nhớ có những chữ cái gì không?” Molly nghiêm túc hỏi một câu.



“Nhớ, là câu thô tục, câu thô tục mà người Anh các người người hay treo bên miệng đó, còn khó nghe hơn cứt chó hay khốn kiếp nữa...” Yusuf nói.



“Không thể nào đâu.” Juliet suy nghĩ rồi nói: “Làm sao mà câu thô tục lại có thể là đầu mối được chứ?”



“Lúc ấy ông ở phòng nào?” Molly nghiêm túc hỏi.



“Là căn phòng ở phía Đông trên tầng hai...” Yusuf trả lời.



Molly lập tức nói cho thuộc hạ biết, lúc này có người đã đi kiểm tra trước rồi.



“À, hình như là tôi... còn nhớ tới một chuyện nữa!” Trong lúc đang nói chuyện thì Yusuf đã ngẩng đầu lên, nhìn Miêu Khôn nói: “Lúc ấy, trên người của mấy vũ nữ thoát y đó có vài người có hình xăm, hình xăm đều ở cổ và sau lưng của bọn họ, rất là nổi bật! Đúng không, Female Miêu?” Yusuf hỏi Miêu Khôn: “Lúc ấy ông chơi điên nhất mà, tôi còn nhớ ông đã ôm một cô gái có bộ ngực rất là ‘thịnh vượng’ mà gặm cắn nữa mà, trên cổ cô gái đó có xăm cái gì? Ông nói đi, có thể đó chính là đầu mối Grimm để lại cho chúng ta đấy?”



“Ông... ông đừng nói bậy bạ.. Này...” Miêu Khôn muốn ngăn cản nhưng không ngăn được, vội vàng quay đầu lại nhìn Triệu Ngọc. Bởi vì Yusuf nói bằng tiếng Anh cho nên đương nhiên là ông hy vọng Triệu Ngọc nghe không hiểu.



“...” Làm sao mà Triệu Ngọc có thể nghe không hiểu được chứ? Hắn tức giận đến nỗi lỗ mũi cũng bắt đầu bốc khói, trong lòng cũng sớm quở trách Miêu Khôn hơn tám trăm lần rồi, đã khinh bỉ đến độ không thể nào khinh bỉ hơn được nữa.







Tuy nhiên, để giữ gìn mục đích giả vờ của mình cho nên hắn vẫn cố nén không bộc phát ra.



Thấy Triệu Ngọc không có phản ứng gì quá khích, lúc này Miêu Khôn mới lau lau mồ hôi lạnh trên trán, nói với Yusuf: “Ông nói chuyện cứ như đánh rắm vậy, tôi có xấu xa như vậy không?”



“Nói mới nhớ, tôi cũng có chút ấn tượng đó.” Người đàn ông da trắng nhớ lại rồi nói: “Female Miêu trả tiền boa cho cô gái đó tận một nghìn bảng Anh! Vô cùng hào phóng đó nha!”



“Barker, cậu đừng có làm loạn thêm vào, hôm đó cậu còn chơi lớn hơn tôi nhiều đó!” Miêu Khôn tức giận trừng mắt nhìn người đàn ông da trắng.



Người đàn ông da trắng tên là Sevan Barker, là một vị quản lý cấp cao của bộ phận chống khủng bố ở một khu vực Latinh nào đó.



“Được rồi, vẫn nên nói chuyện chính đi!” Yusuf hỏi: “Female Miêu, ông nói đi, có phải hình xăm trên người của những vũ nữ đó là đầu mối mà Grimm để lại hay không? Tôi nhớ là bên trong những hình xăm đó còn có rất nhiều ký tự và con số nữa thì phải?”



“Ừm...” Molly hỏi: “Ông có thể nhớ lại được không?”



“Để tôi thử xem đã, có lẽ tôi vẫn có thể nhớ ra...” Sau khi đồng ý, Miêu Khôn giương mắt nhìn mọi người rồi nói: “Trung Quốc chúng tôi có một câu thành ngữ, gọi là ‘góp gió thành bão’, nếu đã vậy thì chúng ta hãy cùng nhớ lại toàn bộ quá trình lần đó thử xem, nhớ lại kĩ toàn bộ những chuyện khả nghi! Xem xem rốt cuộc thì Grimm đã để lại cái gì cho chúng ta?”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom