• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (21 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-1295

Chương 1295 : Chương 1295VẮT CỔ CHÀY RA NƯỚC







Lâu đài đảo Kỳ Tích, trong một phòng vệ sinh nào đó.



“Hỏng rồi, hỏng rồi, lần này gặp phiền phức to rồi!” Miêu Khôn sốt ruột lẩm bẩm, liên tục xoa tay, trông vô cùng căng thẳng, ông ra dấu cho Triệu Ngọc rồi nói: “Đừng đứng mãi thế, mau kiểm tra xem trong phòng vệ sinh có máy nghe lén hay máy quay hình gì không!”



“À...” Triệu Ngọc nghe thấy vậy bèn bắt đầu giả vờ giả vịt tìm kiếm. Thật ra thì phòng vệ sinh vô cùng nhỏ hẹp, dựa vào biểu hiện của máy thăm dò trong đầu Triệu Ngọc thì nơi này vốn không có bất kỳ thiết bị nghe lén nào.



Vào giờ phút này, những người khác vẫn còn đang ăn cơm trong phòng ăn, nhưng Miêu Khôn lại lấy cớ là đi phòng vệ sinh để kéo Triệu Ngọc tới nơi này.



“Cha vợ à, con có thể nhắc cha một câu được không...” Triệu Ngọc vừa giả vờ tìm kiếm, vừa nhắc nhở: “Chỗ này là nhà vệ sinh nữ, nhà vệ sinh nam ở phía đối diện kìa! Mặc dù con không hiểu tiếng Anh trên cửa nhưng vẫn không đến nỗi không phân biệt được nhà vệ sinh nam nữ đâu!”



“Suỵt... Suỵt...” Không ngờ, Miêu Khôn lại đột ngột làm một động tác tay đừng có lên tiếng, sau đó chỉ về phía cửa mà ra hiệu với Triệu Ngọc.



Triệu Ngọc vội vàng rón ra rón rén đi tới kiểm tra, lúc này mới xuyên thấu qua cửa kính nhìn thấy ở nhà vệ sinh nam phía đối diện bỗng nhiên có một tên đàn ông vạm vỡ xuất hiện, chính là… Jacob, kẻ không đội trời chung với Miêu Khôn.



Chỉ thấy Jacob siết chặt nắm đấm mà xông vào nhà vệ sinh nam, rất rõ ràng là không phải đi vệ sinh.



À...



Đến bây giờ Triệu Ngọc mới hiểu ra tại sao cha vợ lại phải dẫn mình vào nhà vệ sinh nữ.



Lạch cạch!



Nhà vệ sinh không lớn, chẳng mất bao lâu là Jacob đã phát hiện bên trong không có người, liền lập tức lui ra ngoài, lại chậm rãi đi đến gần nhà vệ sinh nữ bên này.



Vừa nhìn thấy Jacob đang đến gần, Miêu Khôn vội vàng cầm cây thông bồn cầu dùng để vệ sinh vào trong tay, chuẩn bị bất ngờ tấn công Jacob.



Nhưng mà, Jacob chỉ nghiêng lỗ tai dán lên trên cửa nhà vệ sinh nữ lắng nghe mấy giây rồi cuối cùng hậm hực rời đi.



Ha hả...



Lúc này, Miêu Khôn mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.



“Ài!” Thấy bộ dáng chật vật của Miêu Khôn, Triệu Ngọc oán trách nói: “Rõ ràng là cha biết có nhiều kẻ thù tới tham gia bữa tiệc trinh thám này như vậy mà tại sao còn muốn tới đây?”



“Ta đâu có biết!” Miêu Khôn nghiến răng nói: “Ta tưởng là Jacob đã chết rồi! Ta tưởng là Lee Bon Seong đã vào ngục giam rồi, nhưng mà... Nhưng mà hắn ta... Làm sao đi ra được?”



“Lee Hyeon Seong, ừm, Lee Bon Seong lợi hại lắm à?” Triệu Ngọc nghi ngờ: “Trước đây con chưa từng thấy cha căng thẳng như vậy!”



“Cũng không phải!” Miêu Khôn sốt ruột đến độ xoa nắn tay: “Jacob chỉ là một tên lỗ mãng không có đầu óc thôi, giống như con chó lớn trong Tom và Jerry vậy, chỉ biết sủa gâu gâu, cùng lắm thì ta còn có thể dùng tiền đập hắn ta! Nhưng Lee Bon Seong lại không giống như vậy, hắn ta là đặc công đứng đầu của Hàn Quốc, đừng thấy hắn ta luôn cười híp mắt mà nhầm, thủ đoạn có cả đống đó, cho nên loại người này mới là đáng sợ nhất! Vả lại, vả lại...” Miêu Khôn không biết làm sao mà thở dài: “Lần này hắn ta bị bắt ở Lisbon là có liên quan trực tiếp với ta! Nhất định là hắn ta sẽ không nuốt trôi cục tức này, nhất định là sẽ nhân cơ hội này để trả thù ta! Thế này đúng là sa lầy mà...”



“Mẹ kiếp...” Triệu Ngọc nhếch mép: “Nếu đã vậy thì không bằng cha hãy nghĩ cách chạy ra ngoài đi! À... Đúng rồi, suýt chút nữa con đã quên mất, lúc ban nãy cha xem tin nhắn trên điện thoại xong thì đã không còn nhân cách và điểm giới hạn nữa, xem ra, nội dung tin nhắn đó rất là ghê gớm?”



“Thằng nhóc thối, nhìn cũng thấu đáo quá nhỉ, cười nhạo ta như vậy là có ý gì?” Miêu Khôn tức tối mắng một câu rồi uy hiếp: “Ta có thể nói cho con nhưng hai chúng ta đã lên cùng một chiếc thuyền rồi, cho nên nếu ta xảy ra chuyện gì thì con cũng đừng mong tốt lành!”



“Yên tâm đi.” Triệu Ngọc cười vỗ lên bả vai cha vợ: “Chúng ta là người một nhà mà, cho dù con có trơ tráo tới cỡ nào thì cũng sẽ đứng về phía cha mà! Yên tâm đi, ha ha...”



“Ừ, như vậy còn được!” Miêu Anh thở hổn hển rồi nói: “Chuyện này rất phiền phức! Con đã nhìn ra chưa? Nếu Lee Bon Seong trở về thì chứng tỏ là có lẽ lão Grimm đó đã chết thật rồi!”



“Ừm... Suy luận... Suy luận này hiểu thế nào?” Triệu Ngọc nghi ngờ.



“Con nhìn này!” Miêu Khôn bẻ đầu ngón tay giải thích: “Nếu như toàn bộ những thứ này đều là trò chơi do Grimm bày ra thì đâu có đáng để kéo Lee Bon Seong ra đâu đúng không? Con không biết thôi, ta bỏ thuốc cho Lee Bon Seong cực mạnh, Nhà Xanh không thể nào thả hắn ta ra được! Nhưng mà... Hắn ta vừa mới lại xuất hiện thì điều này đã nói lên cái gì?”



“À...” Lúc này, Triệu Ngọc mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, vội vàng nói: “Có một thế lực còn lợi hại hơn quân đội của Hàn Quốc đã giúp đỡ hắn ta!”



“Đúng vậy!” Miêu Anh giơ ngón tay cái ra: “Để ta nói lại từ đầu cho con nghe, Grimm âm thầm điều tra bọn ta, bọn ta cũng đang âm thầm điều tra Grimm! Cho nên, từ lâu ta đã biết Grimm đúng là có một cô con gái, là con gái một, cũng biết con gái ông ta tên là Molly! Chỉ là chưa từng gặp mặt bao giờ thôi. Dựa theo trí nhớ của ta thì ta có thể kết luận rằng, cô gái vừa rồi dùng cơm trên bàn hẳn là hàng thật!” Miêu Khôn nói: “Vả lại, trước đây ta đã từng nghe nói con gái của Grimm làm việc cho chính phủ, mà đó lại không phải là bộ phận tầm thường. Còn nữa, con gái ông ta đúng là có xích mích với Grimm thật, quan hệ giữa hai người rất xấu...”



“Hình như cha nói chuyện hơi lạc đề rồi.” Triệu Ngọc ngay thẳng nói: “Con vẫn chưa rõ lắm, như vậy thì có thể nói lên cái gì?”



“Con có nhìn thấy mấy nhân viên phục vụ, còn có bà quản gia đó không?” Miêu Khôn nhỏ giọng nói: “Trên tay bọn họ đều có vết chai, dựa theo kinh nghiệm của ta để phán đoán thì đó là vết chai được tạo thành từ việc sử dụng súng trong một thời gian lâu dài!”



“À...” Cuối cùng Triệu Ngọc cũng hiểu rõ: “Cha vừa nói vậy thì con thấy cũng đúng, con cũng cảm thấy những nhân viên phục vụ đó có gì đó rất kỳ lạ! Nhưng mà, con chưa từng được hưởng cuộc sống nhà giàu, còn tưởng rằng bọn họ đều giống như vậy nữa chứ!”



“Đương nhiên, chỉ là hoài nghi mà thôi!” Miêu Khôn ngờ vực: “Nhưng cũng đã chắc chắn được tám chín mươi phần trăm rồi. Ít nhất thì ta có hiểu năng lực của Grimm, cho dù ông ta nắm được nhược điểm của bọn ta thì cũng không thể nào biết được nhiều như vậy! Cho nên, rất có thể là có Cục Tình báo nước Anh tham gia vào, chúng ta mới nhận được những tin nhắn chết người đó!”



“À... Nói cách khác thì Molly thay mặt cho chính phủ nước Anh...” Triệu Ngọc chậc lưỡi cảm thán: “Toàn bộ mấy người phục vụ và nữ quản gia này đều là nhân viên chuyên nghiệp của Cục Tình báo, vậy thì chúng ta... có lẽ không ổn rồi...”



“Đúng, phiền phức lớn rồi!” Miêu Khôn lắc đầu: “Đúng là ta đã bị đứt mất dây nào đó rồi, tại sao trước khi tới lại không suy xét kĩ hơn chứ? Lần này đúng là được như ý nguyện rồi!”



“Vì tìm được kim cương mà bọn họ không ngại cứu cả Lee Bon Seong từ trong nhà tù ra.” Triệu Ngọc suy nghĩ nói: “Điều này chứng tỏ bọn họ đang rơi vào tình thế bắt buộc! Con nói này cha vợ, rốt cuộc thì mười năm trước, Grimm đã để lại đầu mối gì cho mọi người vậy?”



“Không... Không, không, không... Không riêng gì chuyện kim cương đâu!” Miêu Khôn tức giận mắng một câu: “Mẹ nó, ta thấy là bọn họ vắt cổ chày ra nước! Nghĩ lại mà xem, mấy người chúng ta đây đều không phải là cây đèn cạn dầu, chắc chắn trước khi tới đây đều đã lên kế hoạch cả rồi!” Miêu Khôn nhíu mày nói: “Một khi mất liên lạc quá lâu thì đương nhiên sẽ phái người tới để kiểm tra! Cho nên, Molly không dám giam lỏng chúng ta quá lâu đâu, nhưng mà... Cục Tình báo luôn luôn không làm mấy vụ giao dịch lỗ vốn, nếu chúng ta muốn rời đi thì tất nhiên phải bỏ ra một ít giá mới được!”



“Hả? Giá gì? Hẳn không phải là vắt cổ chày ra nước chứ?” Triệu Ngọc nhếch chân mày lên, vẻ mặt bực bội.



“Núi này là do tôi mở, đường này là do tôi làm, nếu muốn đi qua đây thì để tiền mua đường lại! Miệng còn chưa kịp nói nửa chữ thì đã một đao giết một người, chỉ biết giết không thèm chôn!” Miêu Khôn thở dài nói: “Ài! Có vẻ như làm gì cũng phải để lại chút tình báo cho bọn họ mới được...”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom