• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (20 Viewers)

  • Chap-1280

Chương 1280 : Chương 1280SƯ TỶ DAGGER PHIÊN BẢN QUỐC TẾ







Trải qua gần một ngày xóc nảy, máy bay của Triệu Ngọc cùng Miêu Khôn cuối cùng cũng tới được thủ đô Suva đảo Fiji lúc bảy giờ sáng.



Có điều, khoảng cách giữa Suva và gia tộc Grimm ở đảo Kỳ Tích thì còn cách rất xa.



“Ừm...” Sau khi xuống phi cơ, lúc này Triệu Ngọc mới nhớ ra một đống vấn đề, gấp gáp hỏi Miêu Khôn: “Đúng rồi, đối phương có nói rằng sẽ phái người tới đón chúng ta hay không vậy? Không quen biết ai cả, làm sao có thể tự mình đi chứ?”



“Còn nữa, cha vợ à, lần này con ra nước ngoài, không mang theo nhiều tiền, sim điện thoại cũng chưa đổi... Hả?”



Ai ngờ, Miêu Khôn không trả lời vấn đề của Triệu Ngọc mà đi theo dòng người ở sân bay, trực tiếp đi ra ngoài, vừa đi vừa nhìn quanh.



Lúc này, Triệu Ngọc mới nhận ra ánh mắt của ông, hẳn là có người đến đón mới đúng.



Sân bay của Suva không lớn, hai người bọn họ nhanh chóng rời khỏi đường nối của sân bay, đi tới lối ra.



Nơi này có không ít người đến đón máy bay, nhưng phần lớn đều là cơ quan du lịch đang cầm cờ màu.



“À...” Lúc này, Miêu Khôn đã thấy một người trong đám đông, lập tức kéo cánh tay Triệu Ngọc, bước nhanh về hướng đó.



Triệu Ngọc ngẩng đầu nhìn lên, bấy giờ mới phát hiện nơi ấy có một người đàn ông da đen tóc quăn đứng đó, đang giơ một cái bảng hiệu màu đen. Thú vị là, trên bảng hiệu không có tên của bọn họ, thậm chí còn không có bất cứ chữ viết gì, chỉ vẽ một cái tẩu!



Miêu Khôn đi lên phía trước, lấy từ trong áo của mình ra hai tấm thẻ tinh xảo, biểu tượng trên thẻ cùng với trên bảng hiệu của người da đen giống nhau như đúc.



“A di na!... %%$$#...” Người da đen nhìn qua tấm thẻ của Miêu Khôn, lập tức mỉm cười gật đầu, còn nói một tràng tiếng ngoại quốc.



“Ừm...” Miêu Khôn lập tức quay đầu trở lại phiên dịch với Triệu Ngọc, nói: “Vừa rồi anh ta dùng tiếng Hindi để chào hỏi chúng ta! A di na, A di na,...”



Nói xong, Miêu Khôn cũng học đối phương, chào hỏi lại.



“Oa, không hổ danh là tốt nghiệp đại học Bắc Kinh, thế mà tiếng Hindi cũng có thể hiểu được!” Vẻ mặt của Triệu Ngọc tràn ngập sự sùng bái: “Ngôn ngữ mà cha vợ có thể hiểu được có khi còn lợi hại hơn cả Lê Tịnh nói sáu thứ tiếng kia!”



“Ha ha... Đừng nói như vậy, ngôn ngữ học đều là kiến thức cơ bản của đặc công, kiến thức cơ bản thôi... Ha ha...” Miêu Khôn nói một cách khiêm tốn, nhưng vẻ mặt lại đắc ý.



“Đúng rồi.” Triệu Ngọc lại chỉ vào biểu tượng trên thẻ, hỏi: “Con nhìn thấy chiếc tẩu hút thuốc này vô cùng quen mắt. Giống như là... Giống như là...”



“Holmes...” Miêu Khôn đắc ý cầm tấm thẻ khoe khoang, nói: “Không phải cha đã nói rồi à? Grimm là một người say mê Holmes, lần trước, ông ta cũng làm một tấm thẻ như vậy để gọi bọn ta tới đây.”



“Tiểu Triệu à, từ giờ trở đi, chúng ta phải giữ vững tinh thần rồi! Ta hiểu rõ cái tên Grimm này, ông ta cực kỳ thích để một chút đồ vật ở nơi mà mọi người không quan tâm đến, sắp xếp một chút manh mối khó có thể phát hiện ra.”



“Chờ đến khi lên đảo, ông ta sẽ thả mấy đồng tiền vàng lên bàn, nếu ai có thể nói ra một manh mối mà ông ta sắp xếp, thì người đó sẽ được một đồng tiền vàng!”



“Thật sao? Là như thế nào vậy?” Triệu Ngọc ngạc nhiên: “Đây sẽ là đầu mối như thế nào chứ?”



“Ừm... Lần trước đều là những thứ có liên quan tới Holmes, nhưng lần này... Cũng chưa biết được!” Miêu Khôn suy nghĩ nói: “Lần này người ông ta mời đều là bạn bè cũ, chắc sẽ không dùng lại mánh khóe cũ chứ?”



“Ồ...” Triệu Ngọc nhìn người da đen kia, chăm chú quan sát một chút, đề cao cảnh giác. Hắn cho rằng, dù sao mình cũng là thần thám của Trung Quốc, vàng không quan trọng, nhưng ít ra không thể làm mất mặt thần thám trong nước được...



“Oh my God!”



Ai ngờ, Triệu Ngọc vừa nghĩ đến đây, hai người chợt nghe thấy sau lưng truyền tới tiếng kêu lên của một cô gái.



Quay đầu nhìn lại, một bóng lớn đập vào mặt, dọa cho Triệu Ngọc phải vội vàng lui lại phía sau hai bước.



Chờ đến khi hắn đứng vững mới có thể thấy rõ ràng, bóng đen kia là một cô gái tóc vàng có vóc người khá lớn, “nhân cao mã đại”!



Cô gái kia đi thẳng về phía Miêu Khôn, đối mặt với Miêu Khôn mà giang hai cánh tay ra...



“A mua diehl, %$#$...” Cô gái nhìn thấy Miêu Khôn, liền hưng phấn nói một tràng tiếng Anh, mà cũng không để ý Miêu Khôn còn đang kinh ngạc, đi lên ôm lấy ông, còn không coi ai ra gì mà hôn nhau...



Triệu Ngọc hăng hái nhìn thấy, mặc dù không hiểu tiếng Anh, nhưng câu nói đó, hắn vẫn có thể hiểu được, có nghĩa là “anh yêu”.



Việc này... Thật là thú vị nhé, một cô gái tóc vàng gọi cha vợ là anh yêu, mà... Bình thường khi người nước ngoài gặp mặt, nhiều lắm chỉ hôn lên má, nhưng cô gái lực lưỡng này lại rõ ràng hôn lên... môi của cha vợ!!



Cô gái tóc vàng này cao chừng 1 mét 85, mặc một bộ quần áo kẻ caro thoải mái, bởi vì trên mặt đeo một chiếc kính râm thật to, cho nên khó có thể biết được tuổi của cô ta.



Triệu Ngọc cũng là người trong nghề, hắn lập tức nhìn ra được, khi cô gái này ôm lấy Miêu Khôn, cơ bắp gấp vòng, đường cong rõ ràng, rất có cảm giác mạnh mẽ, đoán chừng cô gái này không phải là người luyện võ, thì cũng là một cao thủ thể hình.



“A, Juliet, Juliet, a...” Dáng người của Miêu Khôn đã xuất chúng hơn so với người bình thường, nhưng bị cô gái này ôm, vẫn nhỏ hơn rất nhiều so với đối phương. Ông phí hết sức lực mới có thể đẩy được môi của đối phương ra.



“A a a... Tôi không thở được nữa rồi!” Miêu Khôn cố gắng vùng vẫy mãi mới có thể tránh thoát được, sau đó mặt lộ vẻ hưng phấn nói một tràng tiếng Anh với cô gái tóc vàng.



Cô gái cũng rất hưng phấn, nói một tràng tiếng Anh giống như đang đọc vè đọc nhịu vậy. Nhìn dáng vẻ của hai người, giống như cửu biệt trùng phùng, tiểu biệt thắng tân hôn ấy...



Ài... Như vậy không được rồi...



Nhìn xem hai người dùng tiếng Anh để nói chuyện, Triệu Ngọc luôn cảm thấy trong lòng không thoải mái, cái gì mình cũng không hiểu, giống như đồ đần vậy.



Mà lại, mình làm một con rể ưu tú, làm sao cũng phải trông chừng cha vợ một chút, không thể để cha vợ lung tung vượt quá giới hạn, phá hoại đoàn kết của gia đình.



Có rồi!



Triệu Ngọc chợt nhớ ra, bên trong hệ thống đạo cụ của mình lại có một món đồ tốt!



Máy phiên dịch ngôn ngữ đa năng!



Cạch cạch cạch cạch... Máy phiên dịch ngôn ngữ, ý nghĩa cũng như tên, có thể kịp thời trợ giúp Triệu Ngọc phiên dịch ngôn ngữ của người khác, để hắn nghe hiểu được đối phương.



Máy phiên dịch này không thể mua được trên thị trường, trong sách hướng dẫn viết, mặc kệ đối phương có sử dụng ngôn ngữ nào đi nữa, máy phiên dịch cũng đều có thể kịp thời phiên dịch, không cần thay đổi ngôn ngữ.



Có điều, công năng chủ yếu của máy phiên dịch, chính là để người sử dụng nghe hiểu được tiếng nước ngoài, nhưng nếu muốn giao lưu thì hơi phiền toái một chút.



Nếu như Triệu Ngọc cũng muốn mở miệng nói tiếng nước ngoài, làm cho đối phương nghe hiểu, như vậy đạo cụ sẽ gửi cho hắn lời nhắc nhở, Triệu Ngọc chỉ có thể thuật lại đoạn giọng nói nhắc nhở.



Ồ... Như vậy đã rất lợi hại rồi!



Triệu Ngọc chọn trong đống máy phiên dịch được một loại máy có thể sử dụng trong tám tiếng.







“... Oa, thật sự là tôi rất lâu rất lâu rồi chưa từng gặp lại anh...” Cô gái tóc vàng nói chuyện, Triệu Ngọc bất ngờ có thể nghe hiểu: “Còn nhớ lần ở Paris không? Sau đấy tôi có đợi anh một buổi tối, nhưng anh không xuất hiện, tinh nghịch quá đi mất!”



“Ha ha, ha ha...” Miêu Khôn vò đầu, sắc mặt tái lại, hiển nhiên là cảm thấy không thoải mái với cô gái này.



Lúc này, ông nhìn thấy Triệu Ngọc ở ngay cạnh mình, tranh thủ thời gian chỉ vào Triệu Ngọc, giới thiệu với cô gái: “Đúng rồi, quên không giới thiệu với cô, đây là bạn của tôi - Triệu Ngọc, thám tử nổi danh nhất hiện nay ở nước chúng tôi!”



“Ồ, xin chào, xin chào!” Ai ngờ, cô gái tóc vàng vậy mà lại dùng tiếng Trung chào hỏi Triệu Ngọc.



“Ừm...” Miêu Khôn ngẫm nghĩ, giới thiệu với Triệu Ngọc: “Vị này là... À... Bọn ta đều gọi cô ấy là sư tỷ Dagger! Cô ấy là trưởng phòng cảnh sát Paris, vụ án bạo động ở tàu điện ngầm tại Paris lần trước chính là cô ấy toàn quyền phụ trách!”



“Ồ... Xem đầu óc của ta này...” Miêu Khôn gõ vào đầu một cái, lúc này mới nhớ ra không giới thiệu điểm mấu chốt, vội vàng nói: “Juliet! Là Juliet trong Romeo và Juliet!”



“Ồ... Hân hạnh, hân hạnh!”



Triệu Ngọc vội vàng ôm quyền với đối phương, lại không nghĩ đến, cô gái tóc vàng này lại nhiệt tình ôm lấy Triệu Ngọc, nặng nề mà hôn lấy mặt của hắn...



Oa!



Triệu Ngọc thầm nghĩ trong lòng, thơm quá, thật cường tráng...
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom