• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (13 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-1279

Chương 1279 : Chương 1279SALON THÁM TỬ







Ba ngày sau, trên máy bay đến quốc đảo Fiji, Thái Bình Dương.



“Sếp... À không, cha vợ!” Triệu Ngọc còn chưa khôi phục lại từ trạng thái ngạc nhiên trước đó, hơi có vẻ bất an hỏi: “Cha xác định bên phía Miêu Miêu không có vấn đề gì chứ ạ? Không nói tình huống một cách rõ ràng với cô ấy, dường như không được ổn lắm?”



“Việc này sao...” Miêu Khôn nhíu mày nói: “Hay là để tối nay nói cho nó biết đi! Cha cảm thấy... Tốt nhất đừng nói cho nó là cha dẫn con đi!”



“Làm sao có thể như vậy chứ?” Triệu Ngọc chỉ muốn giơ thẳng ngón giữa: “Chờ sau khi trở về, cha lại biến đi xa, con biết ăn nói như thế nào đây? Tính cách của con gái cha, đâu phải cha không biết?”



“Ài! Con rể à, con đừng nghĩ nhiều như vậy.” Miêu Khôn nghiêm túc khuyên giải: “Ta đã nói chuyện trước với Tổng cục Hình sự, nói con đang trợ giúp đội đặc nhiệm hoàn thành một nhiệm vụ đặc biệt. Tất cả đều có đội đặc nhiệm chịu đòn mà!”



“Về phần phía Miêu Miêu... là bởi vì ta hiểu rõ tính cách của nó, cho nên mới không muốn nói cho nó biết! Nếu để cho nó biết, thì chỉ có hai loại kết quả, hoặc là không cho con đi với ta, hoặc là, chính nó cũng muốn đi cùng!”



“Nhưng ở chỗ ta chỉ còn một chỗ trống, phải làm sao bây giờ?”



“Không phải, không phải...” Triệu Ngọc vội vàng khoát tay: “Sự việc hình như hơi rối loạn! Cha nói gần nói xa rốt cuộc là có ý gì vậy? Đây rốt cuộc là chuyện tốt hay là chuyện xấu? Nếu như chỉ còn một chỗ trống, cha không cho Miêu Miêu đến, lại để cho con đến... Không phải trong chuyện này còn có bí ẩn nào đó đấy chứ?”



“Ai u... Thật là phục con rồi!” Miêu Khôn phiền muộn: “Con mà như vậy thì không được rồi nhóc con ạ, con không thể luôn trong tình trạng như đang phá án, nhìn thấy vấn đề nào cũng đều dùng thái độ nghi ngờ như vậy chứ? Làm thế, con sẽ không có bạn bè đâu!”



“Ài, ta có lòng tốt giúp con mở mắt ra một chút, thấy chút việc đời, con không nhận lấy đã đành... Còn nghi ngờ cha vợ của con sẽ lừa con à?”



“Được rồi! Nếu như con cứ kiên trì với suy luận đó của con, vậy thì chờ đến khi xuống máy bay, con đến đảo Fuji là được rồi, chờ ta tham gia bữa tiệc xong thì chúng ta sẽ liên lạc lại!”



“Đừng đừng đừng... Con không có ý đó... Ài...” Triệu Ngọc tranh thủ thời gian giải thích: “Chẳng qua là con cảm thấy, ha ha, cảm thấy sự việc cao cấp như vậy hơi không thực tế!”



“Mấy ngày trước, con còn cùng lão Kim cầm quạt hương bồ đánh cờ, nghe ngóng nơi nào đang có vụ án! Nhưng chỉ chớp mắt, vậy mà đã chạy đến đảo Fuji đi salon thám tử, ài... Có cướp biển Caribbean trên Fiji không thế?”



“Ài!” Miêu Khôn bất đắc dĩ vỗ trán nói: “Không phải trên máy bay có mạng à, con thử tra Baidu đi! Con rể à, con không sao chứ? Tại sao lại trông chột dạ như vậy?”



“Yên tâm đi, lúc con liên hợp với Miêu Miêu lừa ta mấy triệu trên sàn đấu của Sanger Rove, ta còn chưa truy xét đâu! Đều là người một nhà, chỉ là một khoản tiền nhỏ thôi, không so đo với con được chưa?”



“Cái gì vậy! Ha ha...” Kiểu nói này của Miêu Khôn khiến mồ hôi của Triệu Ngọc đều rơi xuống, tranh thủ thời gian đổi chủ đề: “Con chỉ là cảm thấy mơ hồ một chút, cái ông Grimm mà cha nói, tại sao lại nghiện như vậy, còn có thể tổ chức salon thám tử? Một nhóm thám tử tụ tập lại một chỗ thì có thể chơi gì chứ?”



“Ai biết được?” Miêu Khôn đưa ánh mắt chuyển hướng nhìn ra bên ngoài mạn tàu, nói một cái đầy ý vị sâu xa: “Người nhiều tiền luôn có một vài sở thích kỳ dị, nhiều năm như vậy, ta đã nhìn thấy quá nhiều chuyện hiếm có như thế. Loại salon thám tử Grimm này cũng chỉ là trò trẻ con mà thôi!”



“Ồ? Thật sao?” Triệu Ngọc lo lắng Miêu Khôn bởi vì chuyện Sanger Rove mà tìm hắn truy xét trách nhiệm, vội vàng đường hoàng ra dáng hỏi: “Máy bay của chúng ta phải quá cảnh ở Hàn Quốc, phải bay rất lâu mới có thể đến đó! Cha vợ à, không bằng nói với con một chút về sở thích đặc biệt của đám người giàu có kia đi! Nhất là loại đặc biệt biến thái, có khi nào còn có trò đấu vật nữ trong bùn nhão không?”



“Hừ! Đúng là nghèo khó hạn chế sức tưởng tượng của con mà...” Miêu Khôn lắc đầu: “Trong thế giới hiện thực, nhất là phú hào ở nước ngoài còn dơ bẩn rất nhiều so với những gì con tưởng tượng ấy!”



“Ồ?” Mắt Triệu Ngọc phát sáng: “Vậy cha nói với con một chút đi, để con rể này học hỏi thêm kiến thức...”







“Thôi thôi thôi...” Miêu Khôn nghiêm túc nói: “Con còn trẻ, ta sợ con không kiên định được mà phạm sai lầm, chờ đến khi nào con cũng giống như ta, đạt được cảnh giới mây trôi nước chảy ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, đến lúc đó ta sẽ nói với con!”



Miêu Khôn nói đến đây thì một vị hành khách nữ ngồi phía trước ông bỗng nhiên đứng dậy, di chuyển hành lý bên trong rương.



Bởi vì cô gái này mặc một chiếc áo thấp cổ, trong lúc đang dịch chuyển hành lý, không thể nghi ngờ đã khiến cho cảnh đẹp ẩn hiện, lập tức hấp dẫn ánh mắt của Miêu Khôn...



Miêu Khôn nhìn một cách chăm chú, con mắt luôn dán chặt vào đó, chỉ sợ bỏ sót một chi tiết nhỏ nào đó, chỉ thiếu bước chảy nước miếng...



Nhìn xem một màn này, trong mắt Triệu Ngọc tất cả đều tràn đầy sự khinh bỉ...



Mãi cho đến khi cô gái kia trở lại chỗ ngồi, lúc này Miêu Khôn mới bình thường, lại nghiêm trang nói với Triệu Ngọc: “Ta nói rồi, con không nên xem thường salon thám tử lần này, những người mà Grimm quen biết đều say mê công việc suy luận, nhưng ai cũng có lai lịch lớn!”



“Nếu như sau này con thật sự đi theo con đường mở rộng ra quốc tế, thì nói không chừng sẽ còn gặp lại đó!”



“Còn nữa, Grimm này mặc dù không phải là thám tử chân chính, nhưng sức ảnh hưởng của ông ta rất lớn, con biết không?” Miêu Khôn xích lại gần bên tai Triệu Ngọc, nhỏ giọng nói: “Nghe đồn, tên Grimm này đã từng giúp Scotland Yard phá án, thậm chí còn giúp bộ phận quân sự số sáu làm rất nhiều công việc bẩn thỉu, ông ta quen đủ hạng người, hai đạo hắc bạch, lớn nhỏ đều ăn sạch, là một nhân vật vô cùng lợi hại!”



“Ồ...” Triệu Ngọc gật đầu: “Cha vợ à, vừa rồi con còn muốn hỏi, đã có nhiều nhân vật trâu bò như vậy thì lần dự tiệc này của hai chúng ta không có nguy hiểm gì chứ? Cha cũng đừng quên, thân phận của hai chúng ta vô cùng nhạy cảm!”



“Yên tâm đi!” Miêu Khôn đã tính trước rồi: “Đảo Kỳ Tích là quê hương của Grimm, ông ta đã mời chúng ta tới quê hương của ông ta dự tiệc, vậy thì tuyệt đối là không thể nào bày trò được!”



“Tương lai, chờ đến khi con đứng ở vị trí của ta thì sẽ biết được, mặc dù biết rõ đối phương có rất nhiều bí mật, nhưng bên ngoài đều phải giả vờ làm bạn tốt!”



“Lần này, con đi theo ta, cũng phải thu liễm tính xấu của con một chút, cẩn thận mà làm việc...”



Ngay khi Miêu Khôn đang thuyết giáo Triệu Ngọc, cô gái ngực lớn lại đứng lên lật hành lý, Miêu Khôn lập tức như bị hút đi hồn phách, hết sức chăm chú nhìn qua đó một lần nữa, lời nói cũng trở nên ấp úng, nhẹ nhàng.



“Ừm... Có điều... Thứ nên phát huy cũng phải phát huy, để những người đó... nhận biết một chút... làm quen một chút... thần thám hàng nội địa như chúng ta... Cần phải bộc lộ tài năng với bọn họ... Khiến bọn họ phải run sợ...”



Ài!



Triệu Ngọc tự than thở một tiếng, không để ý Miêu Khôn nữa, tự suy nghĩ vấn đề.



Nói thật thì hắn cũng không biết, lần này đi cùng cha vợ tham gia cái gì mà salon thám tử, liệu có phải là quyết định chính xác không? Có điều, nếu là có liên quan đến việc suy luận cùng các thám tử, hắn vẫn cảm thấy đây là cơ hội hiếm có, trong lòng mang mấy phần chờ mong...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom