• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (12 Viewers)

  • Chap-1216

Chương 1216 : Chương 1216SAO VẪN CHƯA XONG?







Triệu Ngọc cũng không ngờ, tên thuyền trưởng bỏ trốn kia không những khóa chặt cửa khoang điều khiển mà còn giở trò với bánh lái!



Cho dù Triệu Ngọc đã dùng hết sức thì bánh lái kia vẫn không nhúc nhích chút nào.



Lúc này, mắt thấy du thuyền sắp đâm vào tàu du lịch, rất nhiều vệ sĩ phản ứng nhanh đều nhảy xuống nước.



Lâm Thừa Nghiệp vừa thấy không thể tránh khỏi va chạm, bản thân cũng nhanh chóng chạy ra khỏi khoang điều khiển, muốn đến boong tàu nhảy xuống nước!



Song, dưới tình thế cấp bách, ông ta lại vấp phải thứ gì đó, lập tức té ngã.



Dưới tình hình nguy cấp như thế, Triệu Ngọc đương nhiên không thể chạy trốn, tàu du lịch ở phía trước toàn là người, nếu như đụng trực diện như vậy, không biết sẽ chết bao nhiêu người.



Mệnh lệnh hacker...



Máy cúp điện...



Triệu Ngọc muốn dùng mệnh lệnh hacker hoặc là máy cúp điện để cưỡng ép tắt du thuyền, nhưng mà, du thuyền đã mở mã lực lớn nhất, nếu lúc này thắng lại để thuyền ngừng thì không còn kịp nữa!



Máy tăng tốc... máy tăng tốc tàng hình...



Triệu Ngọc không dám nghĩ nhiều, dùng tốc độ nhanh nhất để dùng máy tăng tốc ở du tàu du lịch phía trước, muốn tăng nhanh tốc độ của tàu du lịch, giúp vượt qua kiếp nạn này.



Nhưng mà... hệ thống lập tức truyền đến nhắc nhở, yêu cầu Triệu Ngọc dùng 10000 điểm tích lũy cường hóa đạo cụ này mới có thể kiểm soát con tàu du lịch lớn như vậy!



Bà nội nhà nó chứ!



A!!!



Triệu Ngọc lớn tiếng mắng, hai tay dùng lực, xoay bánh lái lần nữa, nhưng bánh lái kia bị khóa chặt, căn bản không thể chuyển động.



Lúc này, hai bên chỉ cách nhau chừng hai mươi mét, va chạm dường như đã không cách nào tránh khỏi.



Nhưng chính vào thời khắc mấu chốt thế này, một đạo cụ lại chợt lóe lên trong đầu Triệu Ngọc, hắn liền nhìn thấy dù nhảy tàng hình.



Triệu Ngọc cũng là coi ngựa chết là ngựa sống, dưới tình thế nguy cấp, hắn cũng không kịp nghĩ nhiều, một hơi phóng toàn bộ năm cái dù nhảy tàng hình lên phía bên trái đuôi du thuyền!



Do đạo cụ là tàng hình, đừng nói là người khác không thể nào nhìn thấy, ngay cả Triệu Ngọc cũng chẳng nhìn thấy dù nhảy đó.



Nhưng mà, sau khi phóng đạo cụ, Triệu Ngọc lại có thể cảm thấy một cách rõ ràng du thuyền đang nhanh chóng vọt về phía trước chợt xảy ra sự đình trệ mãnh liệt!



Ngay sau đó, phía bên phải của mũi thuyền thình lình nhổng lên thật cao, giống như con ngựa hoang cất vó, đổi góc độ về phía bên phải một cách rõ ràng!



Vù...



Máy tăng lực đẩy được lắp đặt ở đuôi du thuyền, sau khi đầu thuyền nhổng lên cao, đuôi thuyền ngập sâu trong nước, du thuyền chợt phát ra tiếng nổ vang như dời non lấp bể.



Mà sau tiếng nổ vang, du thuyền chợt khôi phục lại tốc độ trước đó, tông về phía tàu du lịch kia lần nữa!



Vào giờ phút này, người trên tàu du lịch từ sớm đã nhìn thấy chiếc du thuyền mất khống chế này, đang nhắm về phía mình mà đụng, cả đám người bị dọa đến la thất thanh, nhao nhao né tránh, thậm chí còn gây ra tình trạng giẫm đạp lên nhau, có người thiếu chút nữa là bị dồn xuống thuyền.



Có điều, do sức mạnh mãnh liệt của dù nhảy vừa rồi, du thuyền lúc này đã đổi góc, va vào phía đuôi tàu du lịch.



Mà người điều khiển tàu du lịch sau khi nhìn thấy nguy hiểm, cũng tăng nhanh tốc độ tiến về phía trước.



Như vậy, vào thời khắc hai chiếc thuyền giao nhau, đuôi tàu du lịch vừa vặn lướt qua đầu du thuyền.



Theo tiếng ma sát chi chi của kim loại, du thuyền Triệu Ngọc đang ở lướt qua đuôi tàu du lịch, một bên mạn thuyền kia lập tức bị đuôi tàu du lịch kéo lê tạo thành một vết cắt thật dài.



Du thuyền dù sao cũng nhỏ hơn tàu du lịch rất nhiều, lại đang di chuyển với tốc độ cao, không thể tránh khỏi xảy ra xóc nảy kịch liệt, gần như nhảy lên từ trên mặt nước.



A!!!!



Triệu Ngọc mắt thấy đầu thuyền giống như bay lên, hai tay vội vàng ôm lấy bánh lái, lúc này mới không bị quật bay ra ngoài.



Oành... Oành... Oành...



Du thuyền ở trên mặt nước lắc lư mấy lần liên tiếp, Triệu Ngọc thì gắt gao ôm lấy bánh lái, cơ thể bay lên theo sự xóc nảy.



Đợi đến sau chục cái xóc nảy, lúc này mới khôi phục lại sự cân bằng, dần dần ổn định.



Mẹ kiếp...



Bây giờ Triệu Ngọc mới ôm lấy bánh lái thở dốc, sắc mặt đã sớm bị dọa đến không còn một giọt máu.



Quá nguy hiểm!



Hắn che lấy ngực, nghĩ lại mà sợ, vừa rồi thiếu chút nữa mình lại phải dùng quả cầu tránh nguy hiểm khẩn cấp! Bản thân không bị đụng chết chỉ là chuyện nhỏ, những người trên du thuyền sẽ phải gặp nạn!



“Ui cha... ối...”



Triệu Ngọc đang sợ, bên tai lại chợt truyền đến tiếng kêu đau đớn của Lâm Thừa Nghiệp.



Thì ra, dưới phen xóc nãy mãnh liệt khi nãy, Lâm Thừa Nghiệp không được may mắn như Triệu Ngọc, ông ta bị xóc lên xóc xuống quay cuồng, bị đập đến mặt mũi bầm dập từ lâu.



“Ai ui... ai ui...” Ông ta lảo đảo vịn lấy khung cửa, cuối cùng từ dưới đất bò dậy, miệng lẩm bẩm khó tin: “Không... không va vào nhau sao? Tôi còn tưởng, tôi chết chắc rồi chứ! A...”



Lâm Thừa Nghiệp chật vật đi đến trước mặt Triệu Ngọc, nghiêng đầu nhìn ra ngoài khoang thuyền, ai ngờ, ông ta chỉ nhìn thoáng qua nhưng lại phải trợn tròn hai mắt, nhất thời bị dọa đến mức ngây người.



“Sao rồi?”



Triệu Ngọc lúc này mới quay đầu lại, kết quả, khi hắn tập trung nhìn kĩ thì bị dọa còn khoa trương hơn cả Lâm Thừa Nghiệp.







Một giây sau, hai người chỉ có một phản ứng, đó chính là nhanh chóng ôm lấy... bánh lái!



Thì ra, du thuyền của bọn họ khó khăn lắm mới tránh thoát tàu du lịch, nhưng trước mắt lại chợt xuất hiện một… bãi cát!!!



Không nghĩ tới, du thuyền đi rồi lại đi, vậy mà vẫn trở lại bờ.



Bãi cát đó đã gần trong gang tấc, cho dù Triệu Ngọc có đạo cụ trên người cũng vô ích.



Vào thời khắc như thế, ngay cả “bà nội nhà nó” mà Triệu Ngọc cũng không mắng nổi, chỉ có thể đổi thành một câu đơn giản hơn “Mẹ nó!”



“A!!!”



Hai người kêu gào, nhanh chóng ôm chặt lấy bánh lái, 0,1 giây sau, chiếc du thuyền to lớn với tốc độ cao nhanh chóng xông lên bãi cát!



May mắn thay, trên bãi cát không có ai cả, sau khi du thuyền lao lên liền đổi thành trượt cát...



Xoạt xoạt xoạt...



Đáy thuyền ma sát với hạt cát, phát ra tiếng vang ầm ầm, tốc độ cũng chợt giảm xuống.



Nhưng mà, tốc độ trước mắt của du thuyền thật sự quá nhanh, sau khi lên bờ, vẫn dùng tốc độ nhất định mà xông về phía trước, trước tiên du thuyền đụng ngã lăn vô số dù che nắng trên bãi cát, sau đó thẳng tiến về phía trước, lại vọt qua bãi cát, hoàn toàn lên bờ!



Sau một khắc, một tình huống hiếm thấy hơn đã xảy ra, du thuyền vọt nhanh cả một đường, xông lên đường quốc lộ ven biển, từ giữa đường quốc lộ mà xuyên thẳng qua!



Nhưng trên quốc lộ có xe đang chạy, đám người lái xe làm gì từng thấy chuyện hiếm có này, toàn bộ đều bị chiếc thuyền lao ngang qua quốc lộ thu hút.



Kết quả, kèm theo vài tiếng vang ầm ầm, trên quốc lộ lập tức đụng đuôi liên hoàn cả một loạt...



Sau khi du thuyền lướt qua, tốc độ vốn đã giảm chậm lại, nhưng đúng lúc bên cạnh quốc lộ lại là một con dốc, dưới sự tăng tốc trọng lực, du thuyền lại tăng tốc lần thứ hai, trượt về phía bên dưới sườn núi!



“A!!!” Lâm Thừa Nghiệp bên trong buồng lái bị dọa đến la thất thanh, nhưng cổ họng đã la đến khàn giọng vẫn không thấy du thuyền ngừng lại, lúc này mới tò mò hỏi: “Ủa? Sao vẫn chưa kết thúc vậy?”



Triệu Ngọc cũng cảm thấy khá mới mẻ, hai người vội nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, kết quả, hai người lại hét lên kinh ngạc!



A!!!



Không ngờ bên dưới sườn đồi lại có một căn biệt thự, du thuyền đang tông thẳng về phía biệt thự!



Ầm!



Du thuyền lao rất mạnh, đâm thủng tường viện dễ như trở bàn tay, rồi lại lao về phía biệt thự...



Ầm!



Rầm rầm!



Sau cơn va đập, kéo theo sau đó là tiếng vỡ vụn vang lên, du thuyền đâm vào biệt thự, tạo ra một lỗ hổng cực lớn, cuối cùng mới nghiêng vào trong, hoàn toàn ngừng lại...
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom