• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (25 Viewers)

  • Chap-1205

Chương 1205 : Chương 1205TRONG SẠCH HAY KHÔNG?







“Hiểu rồi, lại học được một chiêu!” Tăng Khả cuối cùng cũng hiểu ra, vừa mở máy nghe trộm ra vừa khen Triệu Ngọc: “Chiêu này thật sự là quá lợi hại!”



“Nếu chúng ta cử một lượng lớn cảnh sát đến cửa, một khi bọn họ giở trò gì thì có lẽ chúng ta sẽ chẳng hỏi ra được bất cứ thứ gì cả!”



“Nhưng mà…” Thôi Lệ Châu cười nói: “Sếp làm màu như vậy, trái lại chúng ta sẽ biết rõ bọn họ là người hay là ma ngay thôi!”



“Đừng khen tôi, đừng khen tôi, tôi sẽ kiêu ngạo đấy! Ha ha ha…” Triệu Ngọc đắc ý ra mặt, lại nói sang chuyện khác: “Đúng rồi, vừa rồi tôi đã hỏi Lâm Xảo, rốt cuộc là Lâm Triêu Phượng mắc bệnh gì?”



“Nhưng không ngờ là Lâm Xảo lại nói rằng bà ta cũng không biết! Bà ta nói chủ tịch hội đồng quản trị Lâm chỉ nói là đến Hạ Khẩu dưỡng bệnh, rất nhiều cuộc họp và hành trình gần đây đều bị lùi lại, nhưng mà nguyên nhân gì thì Lâm Xảo cũng không biết!”



“Chắc là… đang bịa chuyện thôi nhỉ?” Thôi Lệ Châu hoài nghi: “Quan hệ giữa Lâm Xảo và Lâm Triêu Phượng gần gũi như vậy, Lâm Triêu Phượng chính là chủ tịch hội đồng quản trị, chủ tịch mắc bệnh thì sao lại có thể không biết được chứ?”



“Cô xem kìa, chúng ta đừng đoán nữa…” Tăng Khả nghe tiếng tít tít trên máy nghe trộm, vội vàng kết nối với máy tính: “Hãy để Lâm Xảo tự mình nói ra câu trả lời cho chúng ta đi!”



Vừa dứt lời, trong máy tính bất ngờ truyền đến tiếng Lâm Xảo gọi điện thoại: “A lô? Ông Trương, ông giúp tôi điều tra một số hiệu cảnh sát, tôi nghi ngờ vừa rồi tôi gặp phải một tên cảnh sát giả…” Lâm Xảo rất không vui, nói ra số hiệu cảnh sát của Triệu Ngọc. Sau đó nói: “Bực bội quá đi mất! Nghiệp chướng của tôi lớn đến cỡ nào vậy hả? Hôm qua vừa đốt 999 cây nhang ở miếu Nương Nương, sao hôm nay đã gặp ma rồi? Nương Nương cũng không trấn nổi nữa sao?”



“Từ trước đến nay, tôi chưa từng gặp tên nào bất lịch sự như vậy cả, vừa lên… Ừm, vừa lên xe đã giơ súng ra rồi, mắt còn luôn nhìn vào nơi đó của người ta nữa… Ừm… Sợ chết đi được! Tôi còn tưởng là hắn không đến vì tiền đấy!”



Nghe thấy những lời này, cả Thôi Lệ Châu và Tăng Khả đều dùng một loại ánh mắt khó có thể miêu tả và cũng không có cách nào hình dung ra được để nhìn Triệu Ngọc.



“Nói… Nói bậy bạ…” Trên trán Triệu Ngọc đều là vạch đen, vội vàng phân bua: “Tôi chỉ cảm thấy thân hình của bà ta quá đẹp mà thôi. Ai bảo bà ta mặc đồ bó sát như vậy làm gì chứ.”



“Quan… Quan trọng là… Tôi cũng không nhằm vào tiền của bà ta.”



“Việc này chứng minh một chuyện…” Thôi Lệ Châu le lưỡi: “Hai lão phịch thủ các anh đen tối quá rồi đấy!”



“Cô cút đi!” Triệu Ngọc mắng một câu, lại khen: “Nhưng mà bà cô này quả thật là có cách, thẻ cảnh sát của tôi chỉ mới lóe ra như vậy thôi mà bà ta đã nhớ được số hiệu cảnh sát của tôi rồi!”



“Sao chứ? Thật sự là cảnh sát à? Là ở đâu, ở đâu?” Sau mười mấy giây, Lâm Xảo kinh sợ nói: “Cái gì!? Thật sự Tổng cục Hình sự sao? Lai lịch khủng đến vậy á? Trời ạ! Chị cả của chúng tôi lại chọc phải vụ kiện cáo gì nữa đây?”







“Ừm… Không hỏi những cái khác, chỉ hỏi chị cả của tôi mắc bệnh gì, chị cả của tôi không có bệnh mà? Chỉ đến Hạ Khẩu điều dưỡng thôi!” Lâm Xảo lại nói: “Đúng rồi, hắn còn hỏi tôi lịch công tác của chị cả, vừa rồi tôi… còn cho rằng hắn là gián điệp thương mại nữa đấy! Bây giờ xem ra thì… Đúng thật là cảnh sát rồi… Rốt cuộc là hắn muốn làm gì đây?”



Chậc chậc…



Sau khi nghe thấy những lời của Lâm Xảo, ba người ngơ ngác nhìn nhau. Rất rõ ràng, cho dù Lâm Triêu Phượng có làm chuyện gì thì chắc chắn cái người Lâm Xảo này đều không biết, những lời bà ta nói với Triệu Ngọc đều là thật!



“Được rồi… Trước mắt cứ như vậy đã, ông Trương, đừng nói chuyện này với bất kỳ ai nhé!” Lâm Xảo lại nói qua điện thoại: “Tôi phải nhanh chóng liên hệ với chị cả của tôi, nói rõ tình huống với chị ấy ngay!”



“Nếu như chị ấy thật sự gây ra chuyện gì thì phải chuẩn bị sớm mới được!”



“Ừ… Cái gì? A lô! Dù sao thì ông cũng đừng gây ra chuyện gì đấy!” Lâm Xảo hét lớn với người trong điện thoại: “Ông đã nói người ta là thuộc Tổng cục Hình sự rồi mà, ông còn đến cục tỉnh Phúc Lai nghe ngóng làm gì nữa? Làm vậy có khác gì có tật giật mình không hả?”



“Được rồi, nghe chị cả nói thế nào đã! Cúp nhé…”



Trong máy nghe trộm vang lên một tiếng tít, Lâm Xảo đã cúp điện thoại.



“Ôi… Chuyện gì thế không biết?” Trong máy nghe trộm lại truyền đến tiếng lầm bầm của Lâm Xảo: “Quyên góp nhiều tiền hương hỏa như vậy, xem nhiều đại sư phong thủy như vậy, sao đột nhiên lại nhảy ra cảnh sát của Tổng cục Hình sự chứ? Chẳng lẽ… đã xảy ra chuyện lớn gì rồi sao?”



Nói xong, trong máy nghe trộm vang lên tiếng ấn số điện thoại, rõ ràng là Lâm Xảo đang chuẩn bị gọi điện cho Lâm Triêu Phượng.



Nghe thấy âm thanh này, ba người vội vàng nín thở tập trung tinh thần, nghiêm túc lắng nghe, ai cũng biết cuộc điện thoại này quan trọng như thế nào! Vị chủ tịch hội đồng quản trị Lâm này cuối cùng cũng đã lên sân khấu rồi, có thể biết được rốt cuộc là bà ta có trong sạch hay không ngay lập tức!



“A lô…” Điện thoại nhanh chóng được kết nối, Lâm Xảo sốt ruột đến mức không đợi được mà nói ngay với đối phương: “Chị cả, chị còn ở Hạ Khẩu không? Em nói với chị một chuyện kỳ lạ này, chị phải chuẩn bị tinh thần đấy! Vừa rồi… Một người tự xưng là cảnh sát của Tổng cục Hình sự chặn xe em lại…”



Lâm Xảo báo lại chuyện mình vừa trải qua cho Lâm Triêu Phượng nghe, không sót một chữ nào.



“Trời ạ…”



Đợi sau khi Lâm Xảo nói xong, lúc này Triệu Ngọc bỗng nhớ đến một chuyện, hắn dán máy nghe trộm ở đế túi xách của Lâm Xảo, nếu như thông qua máy nghe trộm thì bọn họ chỉ có thể nghe thấy tiếng của Lâm Xảo mà chẳng nghe thấy được trong điện thoại đang nói gì…



“Không sao, không sao…”



Ai ngờ, Tăng Khả nhanh chóng điều chỉnh máy nghe trộm lại một chút, sau khi điều chỉnh tần số lên cao hơn, mọi người đột nhiên nghe được tiếng của một người phụ nữ truyền đến từ trong loa của điện thoại: “… Không cần để ý đến hắn… Chỉ có một số hiệu cảnh sát thì chẳng chứng minh được gì cả, súng cũng có thể là súng bắn nước!” Tuy rằng âm thanh khá nhỏ, hơn nữa còn rẹt rẹt, nhưng bọn họ vẫn có thể nghe ra giọng nói mạnh mẽ của người phụ nữ đang nói chuyện, rất là kiểu cách: “Chúng ta cây ngay không sợ chết đứng, Tổng cục Hình sự thì sao chứ?”



“Nhưng mà… Chuyện này xảy ra quá kỳ lạ, không thể không đề phòng được! Hay là…” Lâm Xảo dò hỏi: “Chúng ta thay đổi hành trình đã sắp xếp nhé?”



“Này, đây đâu phải là ngày đầu tiên em đi làm hả?” Lâm Triêu Phượng nói: “Bởi vì một tên cảnh sát đột nhiên xuất hiện mà chị phải làm cho từng ấy bạn bè chiều theo mình sao? Nhiều nhất cũng chỉ là tăng thêm một vài nhân viên bảo vệ mà thôi!”



“À… Vâng! Vâng!” Rõ ràng là giọng của Lâm Xảo đang run lên, hiển nhiên là hơi sợ Lâm Triêu Phượng.







“Được rồi! Bệnh của chị cũng đã ổn rồi…” Lâm Triêu Phượng lại nói: “Ngày kia sẽ quay về, đến lúc đó sẽ nói sau!”



Nói xong, bà ta dứt khoát cúp điện thoại.



“Đúng là…” Lúc này Lâm Xảo mới dám oán trách: “Vênh váo như vậy để làm gì hả? Hừ! Không phải là người ta chỉ nghĩ cho sự an toàn của chị thôi sao? Nhưng mà…”



“Chị ta bị bệnh thật à…” Bà ta lẩm bẩm: “Sao lại không nói cho mình một tiếng chứ? Xem ra, tên cảnh sát đó nói cũng đúng… Thật là kỳ lạ, kỳ lạ mà…”



Nói xong câu này, mọi người lại nghe thấy tiếng mở cửa xe, sau đó chính là tiếng cộp cộp của giày cao gót đi trên đường. Rất rõ ràng là Lâm Xảo đã rời khỏi xe, đến công ty làm việc.



Chậc chậc…



Triệu Ngọc lại liếc hai người lần nữa, lời nói vô cùng ngang ngược của Lâm Triêu Phượng hiển nhiên là không để ý đến chuyện này, làm bọn Triệu Ngọc rất khó đánh giá bà ta có liên quan gì đến vụ án quan tài treo hay không.



“Sếp ơi…” Thôi Lệ Châu nhẹ nhàng hỏi: “Bước tiếp theo, chúng ta nên làm thế nào đây?”



“Tôi cũng chẳng có cách nào hết!” Triệu Ngọc hung hãn nói: “Đi, chúng ta đến đường Phúc Tường gặp mặt vị đại sư kia!!”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom