• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang (3 Viewers)

  • Chương 435: Không thể tưởng tượng

Pằng pằng pằng pằng pằng pằng!

Sáu phi châm một cánh của Vân Sương lần lượt đâm chuẩn xác vào sáu chiếc đinh ghim trên mục tiêu!

“Chuyện này không thể nào!”

Lý Phi hô lên, trong mắt ngập tràn vẻ không thể tin nổi, căn bản không có cách nào tiếp nhận sự thật này.

Thật ra không phải do Lý Phi tự phụ, ngoại trừ Nhậm Thiên Nguyên và Diệp Vĩnh Khang, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều cực kỳ kinh ngạc.

Rất rõ ràng, bọn họ cũng cảm thấy không thể chấp nhận sự thật này.

Thật ra đây không phải là lần đầu tiên họ nhìn thấy việc huấn luyện như vậy, Lý Phi có thể tràn đầy tự tin trước trận đấu là bởi vì trước đây anh ta đã từng tiến hành vô số lần huấn luyện dùng đạn để ngăn chặn phi châm.

Tới cuối cùng tỷ lệ chuẩn xác gần như là tuyệt đối.

Ngay cả khi rơi vào cảnh tỉ lệ sẩy tay rất thấp thì cũng không thể bắn lệch toàn bộ số đạn như thế!

Ngay cả bản thân Vân Sương cũng không hiểu, mặc dù cô ấy có sự tự tin tuyệt đối vào kỹ thuật phi châm của mình.

Dưới tình cảnh không có gì quấy rối, việc bắn trúng sáu mục tiêu ở khoảng cách ba mươi mét đối với cô ấy mà nói gần như có tỉ lệ một trăm phần trăm.

Thế nhưng dù thế nào thì phi châm cũng chỉ là phi châm, vĩnh viễn không thể theo kịp được đạn súng, hơn nữa còn là viên đạn do một thiên tài như Lý Phi nhắm bắn!

“Anh thua rồi”.

Diệp Vĩnh Khang bình thản cười nói với Lý Phi.

Lý Phi vẫn ngơ ngẩn đứng nguyên tại chỗ, không thể tin được sự thật rằng mình đã bắn lệch hết cả sáu viên đạn.

Trong đầu không ngừng tái hiện lại cảnh tượng ban nãy, tốc độ của phi châm, quỹ đạo giới hạn trong nháy mắt, thời cơ bóp cò,…

Kết hợp tất cả yếu tố lại rồi suy diễn vô số lần, thế nhưng Lý Phi vẫn không thể tìm ra bất cứ chỗ sơ suất nào từ bên trong.

Thế nhưng tại sao kết quả…

“Lý Phi, nhìn khẩu súng khác của cậu xem!”

Nhậm Thiên Nguyên bình tĩnh nói.

“Khẩu súng khác?”

Lý Phi hết sức nghi hoặc, trong lòng thầm nghĩ chuyện này thì có liên quan gì tới khẩu súng khác của anh ta.

Là một thiên tài bắn tỉa đẳng cấp, Lý Phi đương nhiên sẽ phát huy tối đa uy lực của mình, một khẩu súng lục đương nhiên không thể bì được với việc hai tay đồng thời bóp cò.

Vậy nên trên người Lý Phi vẫn luôn có hai khẩu súng lục khác nhau, ở chiến khu Thiên Hải còn có biệt danh Chiến Phi Hai Súng.

Dù trong lòng hoài nghi nhưng Lý Phi vẫn giơ tay sờ vào bên hông theo bản năng.

Động tác cũng không vội vàng gì, lúc Lý Phi sờ đến phần hông trống rỗng thì sắc mặt không khỏi biến đổi mạnh mẽ!

“Súng của tôi đâu?”

Đối với Lý Phi mà nói, súng đã là một phần gắn liền với cơ thể từ lâu, càng là vật bất ly thân đối với anh ta, giống như cánh tay và cẳng chân, đều là một bộ phận trên cơ thể.

Những chuyện như mất súng, đối với anh ta mà nói tuyệt đối là điều tối kỵ quan trọng y như mất mạng!

“Xin lỗi, vừa mượn súng của anh dùng một chút, quên hỏi anh một tiếng rồi”.

Diệp Vĩnh Khang ngửa cổ tay ra, trong tay đột nhiên có thêm một khẩu súng trông giống hệt với khẩu súng trong tay Lý Phi.

Bả vai Lý Phi cứ thế run lên: “Anh… anh từ lúc nào…”

Anh ta không thể nào tin nổi lại có người có thể lấy đi khẩu súng từ trên người mình trong tình cảnh chính bản thân cũng chẳng hề phát giác ra.

Đối với một chiến sĩ mà nói, súng tuyệt đối là một thứ quan trọng như sinh mạng.

Tuy nhiên đối với Lý Phi, súng đã hoà vào làm một với linh hồn của anh ta từ lâu.

Anh ta vẫn luôn tin chắc thế giới này không một ai có thể lặng lẽ lấy đi mấy khẩu súng của mình dưới tình cảnh anh ta không hề phát giác ra.

Điều này giống với việc trên thế giới này, không ai có thể chặt đứt được cánh tay của một người trong tình cảnh họ không hề hay biết.

Súng không chỉ là súng, súng là một bộ phận thậm chí còn quan trọng hơn cả cánh tay bắp chân trên cơ thể Lý Phi.

“Anh có tài năng bắn tỉa rất tốt, nếu như tôi luyện thêm chút tâm tính thì có lẽ sẽ còn phát triển hơn được rất nhiều”.

Diệp Vĩnh Khang đưa súng cho Lý Phi, vừa vỗ lên bả vai đối phương vừa nói: “Phạt thì thôi vậy, thua tôi cũng là chuyện rất bình thường, một gã đàn ông to con đội mũ sắt đứng trên bục cao cho người ta nhìn vào cũng chẳng phải chuyện vui vẻ gì, tiếp tục nỗ lực nhé”.

Nói xong, Diệp Vĩnh Khang mỉm cười rồi quay người bước thẳng về phía trước: “Kiểm duyệt hoàn thành, tôi rất hài lòng với chiến khu Thiên Hải của mấy người”.

Nhậm Thiên Nguyên vội vàng bước nhanh đi theo, nở một nụ cười hiếm thấy với Diệp Vĩnh Khang: “Vẫn là quân hầu có cách, thằng nhóc Lý Phi này về mọi mặt gần như đều hoàn mỹ, thế nhưng chỉ có tính khí lại quá mức cao ngạo”.

“Bài học ngày hôm nay coi như để cậu ta rèn luyện, nếu cậu ta có thể thay đổi tính khí của mình thì sau này thành tựu của cậu ta sẽ không có giới hạn!”

“Quân hầu!”

Lúc này, Lý Phi đột nhiên hô lên một tiếng từ phía sau.

Diệp Vĩnh Khang quay đầu lại, khẽ cười nói: “Còn chuyện gì?”

Soạt!

Lý Phi đứng nghiêm rồi kính lễ tiêu chuẩn với Diệp Vĩnh Khang.

“Tôi muốn biết rốt cuộc ban nãy quân hầu đã làm gì?”

Lý Phi lớn tiếng hỏi.

Mãi tới lúc này anh ta vẫn không biết rốt cuộc ban nãy đã xảy ra chuyện gì, rốt cuộc quân hầu đã dùng cách gì để khiến cho toàn bộ sáu viên đạn của anh ta đều đi lệch hướng.

Không đợi Diệp Vĩnh Khang trả lời, Nhậm Thiên Nguyên đứng bên cạnh đã lên tiếng nói: “Đầu đạn của cậu rơi cách mục tiêu trong phạm vi năm mươi mét về phía Đông Bắc, tìm được đầu đạn thì cậu sẽ biết ngay thôi”.

Nói xong ông ấy tiếp tục đi về phía trước cùng với Diệp Vĩnh Khang.

Lý Phi phía sau đứng ngẩn ra tại chỗ mất mấy giây rồi vội vàng trầm giọng nói: “Tất cả mọi người nghe lệnh, tìm kiếm trong phạm vi năm mươi mét về phía Đông Bắc quanh mục tiêu cho tôi!”

Chẳng bao lâu sau, mấy chiến sĩ quả nhiên đã thật sự tìm được mấy đầu đạn rơi vãi.

“Đây là đầu đạn anh bắn ra ban nãy?”

Vân Sương đứng bên cạnh, nói với vẻ khó hiểu: “Nhưng không hợp lý, dù cho đạn của anh không bắn trúng phi châm thì cũng sẽ bay về phía mục tiêu, sao có thể lệch sang hướng Đông Bắc được chứ?”

“Còn nữa, súng và đạn của anh đều là loại đặc chế, khoảng cách phát huy tác dụng có thể đạt đến tám mươi mét, khoảng cách bay thì càng không cần phải nói nữa, sao có thể bay ra phạm vi bên ngoài năm mươi mét?”

Lý Phi không đáp lời, chỉ là sắc mặt càng căng thẳng, biểu cảm nghiêm trọng, hai mắt nhìn chăm chăm vào sáu đầu đạn trong lòng bàn tay.

Trong mắt ngập tràn sự chấn động, kinh ngạc, khó tin không gì so bì được và cả nỗi khiếp sợ phát ra từ trong nội tâm!

Sáu đầu đạn này bởi vì chưa bắn trúng mục tiêu nào nên hình dáng không hề thay đổi, thoạt nhìn trông y như mới.

Thế nhưng dù người bên cạnh có lẽ không nhìn ra được gì, Lý Phi lại phát hiện ra một chi tiết khiến cho anh ta khiếp đảm từ trên mấy đầu đạn này.

Nhìn kỹ thì góc phải của mỗi đầu đạn đều có một vết xước rất bé gần như khó có thể phát hiện ra bằng mắt thường.

Một người tinh thông súng ống như Lý Phi thì chỉ cần nhìn từ mấy vết xước này là có thể lập tức hiểu ra rốt cuộc ban nãy đã xảy ra chuyện gì!

Ban nãy anh ta không hề bắn lệch, thậm chí còn bắn rất chuẩn.

Thế nhưng trong quá trình bay của viên đạn thì lại đột nhiên gặp phải sự quấy nhiễu của sáu viên đạn khác.

Ngoài ra sáu viên đạn đó còn khẽ sượt qua dưới góc phải không chút dấu vết, từ đó khiến cho những viên đạn mà anh ta bắn ra ban nãy đổi hướng ngay lập tức.

Mà đằng sau quá trình này lại tiết lộ ra một chân tướng khiến cho người ra cảm thấy rét lạnh!

Cũng có thể nói, vào khoảnh khắc anh ta bóp cò súng, có người đã lặng lẽ lấy đi khẩu súng còn lại từ trên người anh ta.

Hơn nữa còn nổ súng gần như đồng thời cùng lúc anh ta nổ súng, dùng sáu viên đạn khác thay đổi quỹ đạo bay của toàn bộ sáu viên đạn mà anh ta vừa mới bắn ra mà anh ta không hề phát giác!

Viên đạn bắn chuẩn xác vào phi châm quả thực là một việc rất khó.

Thế nhưng dùng đạn để nhắm trúng vào đạn đang bay, hơn nữa mỗi một đầu đạn đều chuẩn xác sượt qua góc phải của đầu đạn đang bay, đây là khái niệm gì vậy chứ?

Cảnh giới này rõ ràng đã không thể chỉ dùng mấy chữ “dày công tôi luyện” để hình dung, nếu như cứ phải tìm một tính từ để miêu tả thì chỉ có hai chữ mới tương đối chuẩn xác, đó chính là Khủng Bố!
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ngạo Thế: Tiên Đế Trở Về
TRỌNG SINH TRỞ VỀ VỊ TRÍ CŨ
  • Cuồng Thượng Gia Cuồng
Chương 217
Cuồng long trở về
  • Vương Dịch
Chương 42...
Huyền Thoại Trở Về
THIÊN KIM TRỞ VỀ
  • Chá Bút Tiểu Tửu
Phần 5 END

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom