• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang (1 Viewer)

  • Chương 260: Con mụ ngu

Đường Văn Nguyên và Lưu Đại Hải tái mặt khi nhìn thấy cảnh này!

Người phụ nữ này không phải là đang lao đầu vào chỗ chết sao?

"Mẹ nó, ai dám ra tay!"

Đường Văn Nguyên và Lưu Đại Hải đồng thanh lên tiếng, nghiêm nghị mắng mỏ mấy tên to con đang chuẩn bị lao tới.

Những tên to con đó đều là người địa phương, họ đều biết Đường Văn Nguyên và Lưu Đại Hải vì vậy liền nhanh chóng dừng lại sau khi nghe thấy tiếng mắng mỏ.

Nhưng mà Vương Hoa Bình đã ở bên ngoài mấy năm nay, hoàn toàn không biết Đường Văn Nguyên và Lưu Đại Hải, nhìn thấy hai người đàn ông tuổi tứ tuần đứng đó lớn giọng, cô ta không khỏi chỉ vào mũi họ rồi tức giận nói: "Đâu ra hai lão khọm thế này. Tránh ra đi, không là nát người đấy!"

"Đậu!"

Đường Văn Nguyên và Lưu Đại Hải cùng biến sắc, họ giơ tay lên chuẩn bị đánh.

Tuy rằng trước mặt Diệp Vĩnh Khang hai người đều rất cung kính, nhưng dù sao họ cũng là nhân vật lớn có tiếng trong giới kinh doanh Giang Bắc.

Trừ Diệp Vĩnh Khang ra, ai dám chỉ vào bọn họ mà chửi rủa cơ chứ?

"Chờ chút".

Diệp Vĩnh Khang nhẹ giọng nói, ra hiệu cho hai người lui sang một bên.

"Anh Diệp…"

Hai người cắn răng, rồi giận dữ tránh sang một bên.

Diệp Vĩnh Khang chăm chú nhìn Vương Hoa Bình, ánh mắt như là đang nhìn một đứa ngu vậy.

Anh thực sự không thể hiểu nổi trên đời này làm sao lại có một người phụ nữ vừa điên vừa ngu như vậy.

"Vừa rồi bị đá còn chưa sáng mắt ra à?"

Diệp Vĩnh Khang nhíu mày, sắc mặt không hề có thiện cảm.

Mặc dù anh chắc chắn sẽ không so đo với một con rệp, nhưng nếu con rệp này quá bát nháo thì anh cũng không ngại mà giẫm chết vài con đâu.

"Anh còn dám nhắc đến chuyện vừa nãy với tôi à. Hôm nay đừng có hòng, nếu không chặt đứt tay các người ra, tôi đi đầu xuống đất!"

Vương Hoa Bình hung ác nói.

Tuy nhiên, mấy tên to con bên cạnh không nghe theo mệnh lệnh của cô ta mà vội vàng quay đầu bỏ đi.

Bản thân những tên này này không phải là đàn em của Vương Hoa Bình, họ chỉ là mấy kẻ lao đến dằn mặt đối phương sau khi nhận tiền của Vương Hoa Bình thôi.

Nhưng cho dù có nghèo đến phát điên, bọn họ cũng sẽ không bao giờ dám đối đầu với Đường Văn Nguyên và Lưu Đại Hải.

Hơn nữa bọn họ nhất định không ngu ngốc như Vương Hoa Bình, tuy rằng không quen biết Diệp Vĩnh Khang, nhưng nhìn thấy Đường Văn Nguyên và Lưu Đại Hải tôn trọng anh như vậy, mấy tên to con liền biết kẻ này là kẻ họ không thể chọc vào được.

"Này, sao lại đi thế, quay lại đây!"

Vương Hoa Bình tức giận giậm chân, sau đó ánh mắt đột nhiên nhìn về một hướng, vui mừng nói: "Nhất Minh, em ở đây này, có người bắt nạt em!"

Nhìn theo tiếng gọi, Diệp Vĩnh Khang thấy cách đó không xa có một thanh niên ăn mặc chỉnh tề, tướng mạo khôi ngô.

"Hai người cứ đợi đấy, bạn trai của tôi đến rồi, hahaha, xem anh ấy sẽ xử các người như nào!"

Vương Hoa Bình nhìn chằm chằm vào Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc một cách hung dữ, rồi bước nhanh về phía người thanh niên.

"Nhất Minh, có người bắt nạt em, anh nhất định phải giúp em".

Vương Hoa Bình nắm lấy cánh tay của chàng trai trẻ nũng nịu, bày ra bộ dạng rất tủi thân.

"Em yêu, e rằng hôm nay anh lại phải ra tay trừ khử mấy con rệp rồi".

Diệp Vĩnh Khang cười bất lực nhìn Hạ Huyền Trúc.

Hạ Huyền Trúc trước đây đã nói với anh rằng nếu anh gặp phải loại người quá đáng khinh, thì cứ việc xử lý chúng.

Nhưng nếu không phải là quá đáng, tốt hơn hết là không nên đánh nhau, vì vậy Diệp Vĩnh Khang trước khi ra tay phải báo cáo với Hạ Huyền Trúc.

"Không, lần này để em".

Tuy nhiên, câu trả lời của Hạ Huyền Trúc lại khiến Diệp Vĩnh Khang ngạc nhiên: "Em?"

Hạ Huyền Trúc tinh nghịch gật đầu và cười nói: "Lần này em sẽ biểu diễn cho anh xem".

Diệp Vĩnh Khang sững sờ, đột nhiên bật cười: "Được rồi, lần này sẽ để vợ yêu bảo vệ anh, hahahaha!"

Lúc này, Vương Hoa Bình đang khóc lóc, nắm lấy cánh tay của Phương Nhất Minh và đi về phía bên này.

"Nhất Minh, là bọn chúng, anh mau giúp em chặt chân chúng ra đi, nếu không em mặc kệ anh đó!"

Vương Hoa Bình nắm lấy cánh tay của Phương Nhất Minh nũng nịu.

Hạ Huyền Trúc khẽ cau mày, tự hỏi thế giới này bị làm sao vậy, hở ra tí là muốn chặt chân người ta.

Hôm nay là cô gặp nạn, nếu như là một người bình thường không có năng lực, thật sự vì sự cố này mà mất đi đôi chân của mình sao?

Ánh mắt của Phương Nhất Minh cũng rơi vào người Hạ Huyền Trúc.

Đúng lúc này, Diệp Vĩnh Khang đang đứng ở một bên đột nhiên tiến lên một bước nhỏ.

Bởi vì nhìn thoáng qua anh cũng có thể biết được trong mắt người thanh niên tuấn tú này có một tia sáng lấp lánh khác hẳn người thường.

Mà loại ánh sáng này, chỉ có được khi người ta luyện quyền anh đến độ thuần thục.

"Sếp Hạ!"

Phương Nhất Minh ngạc nhiên.

Hạ Huyền Trúc chế nhạo: "Sao, anh muốn ra mặt giúp bạn gái mình à?"

Trước khi Phương Nhất Minh kịp lên tiếng, Vương Hoa Bình đã hét lên: "Cô nói nhảm cái gì thế? Nhất Minh là bạn trai của tôi. Anh ấy không ra mặt cho tôi thì còn vì ai …"

“Câm miệng!"

Khóe miệng Phương Nhất Minh lập tức giật giật, rồi anh ta chợt hét lên với Vương Hoa Bình.

Để vào được khu sản nghiệp lần này, anh ta đã nỗ lực rất nhiều, danh sách đến thời điểm này vẫn chưa được chốt.

Bây giờ Vương Hoa Bình làm ầm ĩ như vậy, rất có thể sẽ làm rối tung cơ hội mà anh ta đã dày công cố gắng.

"Anh dám mắng tôi!"

Vương Hoa Bình trừng mắt nhìn Phương Nhất Minh và hét lên: "Được lắm, Phương Nhất Minh, anh vì con nhỏ khác mà mắng tôi, chả trách sao con tiện nhân này lại vênh như thế, ra là anh nuôi tình nhân sau lưng tôi!”

Phải nói rằng Vương Hoa Bình đúng là một con đàn bà ngu si tột đỉnh, thậm chí cô ta còn cho rằng Hạ Huyền Trúc là tình nhân của Phương Nhất Minh.

"Được lắm, Hạ Huyền Trúc, đồ khốn nạn, mày dám dụ dỗ bạn trai của tao, đồ không biết xấu hổ, hôm nay tao phải cào nát bộ mặt hôi hám của mày ra!"

Vương Hoa Bình vừa nói, vừa giơ tay lên, định cào vào mặt Hạ Huyền Trúc.

Bụp!

Diệp Vĩnh Khang giơ chân đá vào bụng đối phương.

Vương Hoa Bình nặng nề ngã xuống đất và hét vào mặt Phương Nhất Minh như một con đàn bà điên: "Phương Nhất Minh, mẹ nhà nó, anh có phải đàn ông không đấy, bạn gái của anh bị bắt nạt, thế mà anh chẳng làm cái đéo gì cả....."

"Cô im đi, cô biết cô ấy là ai không!"

Phương Nhất Minh tức giận đến mức muốn bóp chết con đàn bà ngu ngốc này ngay tại chỗ, nghiêm nghị mắng: "Đây là chủ của dự án khu sản nghiệp, sếp Hạ!"

"Cái gì, cô ta là chủ của khu sản nghiệp?"

Vương Hoa Bình vẻ mặt khó tin, sau đó lại bắt đầu ngậu lên: "Đừng nghe lời cô ta nói bậy, nhà họ Hạ đã mạt vận rồi, cô ta làm sao có thể là chủ của khu sản nghiệp được".

"Hạ Huyền Trúc, không nhìn ra đấy. Mày không chỉ dụ dỗ bạn trai của người khác mà còn nói láo. Mày là chủ khu sản nghiệp? Sao không nói mày là chủ thiên hạ luôn đi!"

"Đồ khốn kiếp, đừng có giả bộ trước mặt tao nữa, mau phun hết những chuyện bỉ ổi của mày ra đi, nếu không hôm nay đừng hòng rời khỏi đây…"

Bốp!

Lần này Phương Nhất Minh không thể nhịn được nữa, liền tát vào mặt Vương Hoa Bình một cái tát trời giáng.

Cũng đã gặp qua nhiều kẻ ngu, nhưng chưa gặp đứa nào ngu như vậy!

Cái tát này Phương Nhất Minh dồn không ít lực, trực tiếp đánh bay Vương Hoa Bình ra ngoài.

Sau khi Vương Hoa Bình bay vài mét trong không trung, cô ta rơi ‘rầm’ xuống đất một cách nặng nề.

Khi cô ta ngẩng đầu lên, biểu cảm của mọi người xung quanh đều thay đổi, thậm chí có người còn nôn ra ngay tại chỗ!
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ngạo Thế: Tiên Đế Trở Về
TRỌNG SINH TRỞ VỀ VỊ TRÍ CŨ
  • Cuồng Thượng Gia Cuồng
Chương 217
Cuồng long trở về
  • Vương Dịch
Chương 42...
Huyền Thoại Trở Về
THIÊN KIM TRỞ VỀ
  • Chá Bút Tiểu Tửu
Phần 5 END

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom