• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang (2 Viewers)

  • Chương 257: Tôi còn là chồng của tổng giám đốc

Diệp Vĩnh Khang vừa nói vừa khẽ tăng thêm lực.

Một cơn đau dữ dội lập tức ập xuống đầu Mã Ngọc Quyên, cảm giác như thể đầu thực sự sắp vỡ tung.

"Tôi... Ý tôi là... các anh đợi... lần sau tôi mời các anh ăn cơm…”

Dù thường ngày Mã Ngọc Quyên điên cuồng đến mức nào, nhưng khi cơn đau đớn dữ dội ấp tới cũng chỉ có thể sợ hãi nghe theo.

"Mẹ kiếp, ai thèm ăn bữa cơm nát của cô, nhớ cho kỹ, tôi nhắc lại lần nữa, nếu còn quay lại, tôi sẽ làm đầu cô nát như quả cà chua, cút!"

Diệp Vĩnh Khang quát lớn, sau đó thu chân đang giẫm trên mặt cô ta lại.

Mã Ngọc Quyên vội vàng chuồn lẹ, hệt như con chó nhà có tang.

"Con mẹ nó, ả đàn bà điên ở đâu ra vậy chứ!”

Diệp Vĩnh Khang làm như không có chuyện gì phủi phủi quần áo, rồi chợt nhận ra xung quanh có gì đó không đúng lắm, anh ngước mắt lên nhìn, phát hiện bên cạnh đã có đám đông đang trừng mắt nhìn mình không khác gì nhìn thấy yêu quái.

"Mọi người đừng hoảng sợ!"

Diệp Vĩnh Khang cười nói với mọi người: "Tôi là người đại diện hình ảnh bộ phận bảo an của công ty xây dựng Huyền Trúc, vừa nãy mọi người cũng thấy người phụ nữ điên đó đã gây rối trật tự ở đây rồi đấy. Tôi chỉ đang làm tròn trách nhiệm của mình mà thôi, thật xin lỗi mọi người”.

Diệp Vĩnh Khang nói xong, đang định xoay người rời đi.

"Chàng trai trẻ, xin hãy dừng bước!"

Lúc này, một người đàn ông trung niên mặc vest, đi giày da đột nhiên gọi Diệp Vĩnh Khang lại, chân thành nói: "Vừa rồi tôi đã nhìn thấy rồi, dù là chuyên môn nghiệp vụ hay năng lực chiến đấu của cậu, đều khiến tôi rất khâm phục”.

"Nếu cậu không chê, tôi muốn thuê cậu làm đội trưởng bảo vệ của công ty tôi, tiền lương chắc chắn sẽ cao hơn bây giờ!"

Người đàn ông trung niên nói xong, đột nhiên nhận ra có gì đó không ổn, vội quay đầu cười xin lỗi với Hạ Huyền Trúc: "Sếp Hạ, thực xin lỗi, tôi không cố ý muốn cướp người của cô, chỉ là cậu thanh niên này quá ưu tú, tôi nhất thời không kiềm chế được cảm xúc”.

Hạ Huyền Trúc dở khóc dở cười: "Không sao, tôi không để ý đâu, người này chính là tai họa trong công ty chúng tôi, tôi còn đang ước gì có người đưa anh ấy đi sớm một chút ấy chứ”.

"Thật sao?"

Người đàn ông trung niên vui mừng khôn xiết, vội vàng kích động ôm vai Diệp Vĩnh Khang, ánh mắt sáng lên nói: "Người anh em, cậu cũng nghe rồi đấy, sếp của cậu đã nói như vậy, sau này cậu đến công ty tôi đi, tôi bảo đảm sẽ trả lương cao cho cậu”.

"Cái gì mà công ty của ông cơ chứ?"

Lúc này, một người ở bên cạnh bước ra đi tới trước mặt Diệp Vĩnh Khang, vô cùng chân thành nói: "Người anh em, đến công ty tôi đi, tôi đảm bảo sẽ cho cậu đãi ngộ tốt hơn!"

"Không không không, đến công ty của tôi, điều kiện của công ty tôi rất tốt!"

"Người anh em, công ty tôi sản xuất mỹ phẩm, có rất nhiều phụ nữ, có thể giúp cậu tìm người yêu!"

Trong chốc lát, Diệp Vĩnh Khang lập tức trở thành đối tượng bị tranh giành khốc liệt.

Đối mặt với những vị sếp nhiệt tình này, Diệp Vĩnh Khang dở khóc dở cười, còn Hạ Huyền Trúc đang ngồi ở bàn làm việc lại ôm bụng cười ngặt nghẽo.

Thiên Diệp Nhi cũng không nhịn được cười, tuy rằng cô ấy không nên cười nhạo Điện Chủ, nhưng cô ấy thực sự không nhịn được.

"Dừng lại, tạm dừng, rách quần áo rồi!"

Diệp Vĩnh Khang bị mọi người lôi lôi kéo kéo, cảm thấy vô cùng mất mặt, vội vàng lớn tiếng nói: "Mọi người nghe tôi nói xong đã!"

"Ngoài vai trò là người người đại diện hình ảnh bên bộ phận bảo an của công ty xây dựng Huyền Trúc tôi còn có một việc làm thêm nữa”.

Mọi người nghe xong đều đồng loạt mở miệng nói: "Việc làm thêm gì, cứ nói đi, tới công ty tôi, tôi sắp xếp cho cậu!"

"Vậy thì mọi người không sắp xếp được rồi”.

Diệp Vĩnh Khang cười xấu xa, đột nhiên quay đầu sải bước đi về phía Hạ Huyền Trúc.

Hạ Huyền Trúc vẻ mặt bối rối: "Anh muốn làm gì?"

Diệp Vĩnh Khang cười nhếch mép cúi đầu xuống, nói thầm: "Vừa rồi trêu đùa chồng em có vui không? Anh muốn báo thù”.

Hạ Huyền Trúc ngây người, sau khi nhận ra tên này muốn làm gì, cô bị dọa vội vàng lui về phía sau: "Anh đừng làm bậy ... ư... ư...”

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Diệp Vĩnh Khang giữ lấy đầu Hạ Huyền Trúc hôn điên cuồng.

Sau khi gặm cắn khoảng mười giây, anh mới quay đầu lại nhìn mọi người cười nói: "Công việc làm thêm của tôi, là chồng của tổng giám đốc, ha ha!"

Nói xong, Diệp Vĩnh Khang đưa tay chạm vào vết son còn sót lại trên môi, mỉm cười đi về phía cửa, còn đặc biệt nở nụ cười đầy ẩn ý nhìn mấy ông chủ đang ngơ ngác xung quanh.

Sau khi Diệp Vĩnh Khang đi xa, phải một lúc sau, đám người mới hoàn hồn lại, vội vàng quay đầu lại, tập trung nhìn vào Hạ Huyền Trúc.

Khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Huyền Trúc xấu hổ đến mức sắp chảy ra nước, cô thiếu điều tìm một cái lỗ để chui xuống.

Lúc này cô đã vô cùng hối hận, nếu sớm biết anh to gan như vậy, cô vừa nãy đã không hùa vào giỡn cợt anh, bây giờ đẹp mặt mình rồi.

"Sếp Hạ, chào cô!"

Lúc này, một thanh niên ăn mặc chỉnh tề, tươi cười đi tới, hai tay đưa ra một bản tài liệu, tự mình giới thiệu: "Xin chào sếp Hạ, tôi là Phương Nhất Minh, tổng giám đốc công ty trách nhiệm hữu hạn thực phẩm Truyền Kỳ”.

"Tôi rất quan tâm đến khu sản nghiệp do quý công ty phát triển. Không sớm thì muộn, tôi nghĩ dự án khu sản nghiệp sẽ trở thành một khu sản nghiệp nổi tiếng cả tỉnh, thậm chí là cả nước”.

"Vì vậy, tôi vô cùng trân trọng cơ hội lần này, mong sếp Hạ cân nhắc”.

Hạ Huyền Trúc ngẩng đầu lên và liếc nhìn người đối diện, là một chàng trai rất trẻ, dáng vẻ tràn đầy năng lượng.

Cô cũng có thể nhận ra từ trong mắt đối phương rằng anh ta đang cố dùng cách này để giúp cô thoát khỏi sự ngượng ngùng.

"Ừ, cảm ơn”.

Hạ Huyền Trúc vội vàng nói lời cảm ơn, sau đó điều chỉnh lại cảm xúc của mình, và bắt đầu cẩn thận đọc thông tin bên trong tài liệu anh ta đưa cho mình.

Vừa mới lật vài trang, Hạ Huyền Trúc khẽ cau mày: "Quy mô và nguồn vốn của công ty anh đáp ứng đủ yêu cầu đầu vào của chúng tôi, nhưng ngành thực phẩm...”

Hạ Huyền Trúc không coi thường ngành thực phẩm, nhưng cô xây dựng khu sản nghiệp đã có kế hoạch của riêng mình.

Các ngành như mỹ phẩm, quần áo, thiết bị điện tử cao cấp, truyền thông văn hóa mới là sự lựa chọn hàng đầu của cô.

"Sếp Hạ, cô nghe tôi nói đã”.

Phương Nhất Minh vội ngắt lời: "Tôi đã đọc chi tiết thông tin đầu tư của quý công ty trên mạng, ngành thực phẩm không phải là lựa chọn ưu tiên của công ty cô”.

"Nhưng sản phẩm của công ty thực phẩm Truyền Kỳ chúng tôi chủ yếu là đồ ăn vặt cao cấp và một số sản phẩm nổi tiếng trên mạng”.

"Những sản phẩm này đều được sàng lọc nghiêm ngặt, với tiền đề là chất lượng và độ an toàn cao, tính định vị cũng cao, nguyên bao bì sản phẩm, tôi cũng đã bỏ ra hàng triệu tiền thiết kế”.

"Tới lúc gia nhập khu sản nghiệp, không chỉ không rớt về cấp bậc, mà còn vừa hay bù vào chỗ hổng về thực phẩm, những khách hàng đi tham quan mua sắm, khi thấy mệt hay khát thì luôn phải ăn chút gì đó”.

Phương Nhất Minh nở một nụ cười vô cùng chân thành và rực rỡ.

Hạ Huyền Trúc vốn muốn từ chối, nhưng sau khi nghe đối phương trình bày, cô đột nhiên cảm thấy anh ta nói cũng rất có lý.

Hơn nữa, người này ban nãy còn giúp cô giải vây, còn có vẻ ngoài tỏa nắng đầy năng lượng được người ta yêu mến, nên sau vài giây suy nghĩ, Hạ Huyền Trúc vẫn giơ bút ký tên vào cột xét duyệt.

"Hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ”.

Hạ Huyền Trúc hai tay đưa tài liệu lại cho anh ta, lịch sự mỉm cười.

Phương Nhất Minh lộ rõ vẻ vui mừng: “Cảm ơn sếp Hạ, hợp tác vui vẻ!"
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ngạo Thế: Tiên Đế Trở Về
TRỌNG SINH TRỞ VỀ VỊ TRÍ CŨ
  • Cuồng Thượng Gia Cuồng
Chương 217
Cuồng long trở về
  • Vương Dịch
Chương 42...
Huyền Thoại Trở Về
THIÊN KIM TRỞ VỀ
  • Chá Bút Tiểu Tửu
Phần 5 END

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom