• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Trái Cấm (2 Viewers)

  • TRÁI CẤM - Chap 142: Nếu là cô.

Ôn Giai Tuệ vô thức lắc đầu, xót xa nhìn Viên Trác Bình đang ôm hình nhân của Ngô Tước Diễn, giọng cô run run mà thốt ra từng chữ một.
- Sao có thể chứ? Viên Trác Bình, sao phải làm đến mức này chứ?
Người phụ nữ vẫn ôm chặt cái hình nhân trên hệ thống nghiên cứu, lạnh nhạt đáp lại lời chất vấn kia.
- Ôn Giai Tuệ, cô cũng yêu mà. Cô yêu anh cả, không phải sao? Cô cũng hiểu chứ? Cảm giác mất đi người mình yêu nhất.
Những lời này của Viên Trác Bình, Ôn Giai Tuệ không có cách nào chối cãi được. Cô yêu Viên Trác Nghiên, đó là sự thật không thể thay đổi. Thật ra cô cũng hiểu được cảm giác của cô ta. Nhưng cô thật không thể nào chấp nhận được việc mà cô ta đang làm.
- Viên Trác Bình. Chuyện cô đang làm cô nghĩ đó là vì yêu anh ta sao? Cô dùng thân thể của anh ta vào những cái công nghệ nhân bản này chẳng khác nào là hành hạ anh ta chứ? Cô không muốn anh ta được ra đi thanh thản sao?
Viên Trác Bình hừ lạnh một tiếng, chậm rãi xoay người lại, nhìn thẳng vào Ôn Giai Tuệ đang đứng phía trước, gằn từng tiếng một. Đồng thời cũng từng bước đi tới gần Ôn Giai Tuệ đang cố lùi lại phía sau.
- Ra đi thanh thản? Anh ấy không có chết, tôi sẽ cứu sống anh ấy, Tước Diễn sẽ mãi mãi ở bên cạnh tôi. Anh ấy không có chết! Anh ấy không có chết, cô có hiểu không?
Bị dọa đến nhất thời kinh hãi, Ôn Giai Tuệ rất muốn đẩy người phụ nữ điên trước mặt ra nhưng lại không cân sức với cô ta.
- Viên Trác Bình. Cô làm gì vậy? Mau bỏ tôi ra!
- Anh ấy không có chết! Anh ấy vẫn luôn ở bên cạnh tôi! Tước Diễn không có chết! Anh ấy không có chết!
Viên Trác Bình vừa hét lên vừa nắm lấy hai hai của Ôn Giai Tuệ, giống như hóa điên khi bị chạm vào chỗ đau nhất. Cô ta ra sức lôi Ôn Giai Tuệ vào trong một cánh cửa khác.
.................
Viên Trác Nghiên không có ý định sẽ kéo cả Tần Mộc Du vào chuyện này, cho nên khi anh nhìn thấy bà đứng trước cửa phòng của Mục Lan Nhi, thấy sắc mặt ngưng trọng như hóa đá của bà, biết bà đã nghe hết mọi chuyện và nghe cả bà yêu cầu được đi cùng thì anh cũng phớt lờ đi, không thèm quan tâm đến.
- Trác Nghiên! Con nói rõ ràng với mẹ đi. Cha con thật sự bị con bé Viên Trác Bình giết sao? Thật ra đã xảy ra chuyện gì hả? Có phải con đang đi tìm nó không? Nếu vậy thì mẹ cũng phải đi, mẹ muốn hỏi nó tại sao lại ra tay với chính cha ruột của mình!
Tần Mộc Du kích động đuổi theo con trai xuống đến cầu thang, chuyện này thật sự nằm ngoài sức tưởng tượng của bà. Bà đã tin rằng chồng mình chỉ vì mắc bệnh mà qua đời. Không ngờ còn cả một bí mật kinh khủng ở phía sau mà bà không biết. Hung thủ giết hại chồng bà lại là con ruột của ông, ngày ngày đêm đêm ra vào trong cái nhà này, ngay trước mặt của bà.

Bị mẹ bám theo đến tận cửa, Viên Trác Nghiên cũng không nhịn được nữa mà tạm ngừng bước, quay đầu nhìn lại, lạnh giọng nhắc một câu.
- Mẹ đừng đi theo con. Chuyện này không phải mẹ muốn can thiệp là can thiệp được đâu. Hơn nữa, con đi tìm cô ta là để cứu Tuệ nhi, mẹ muốn hỏi cô ta thì sau khi con đưa cô ta về đây mẹ muốn hỏi gì cứ việc hỏi. Mẹ ở nhà đợi đi.
Dứt lời, anh bước nhanh hơn nữa, để lại Tần Mộc Du đang đứng bất động trước cửa lớn.

A Châu cũng vội không kém, gật đầu chào một cái rồi đuổi theo sát phía sau ông chủ.
....................
Căn phòng này được ngăn cách với khu thí nghiệm hình nhân của Ngô Tước Diễn chỉ bằng một tấm kính và một bức màn.

Ôn Giai Tuệ bị lôi cổ vào đến đây lại lần nữa bị Viên Trác Bình ném như đang quăng một bao cát.
- Nhìn đi! Lão già máu lạnh này mới đáng chết! Một kẻ tàn độc như ông ta dù chết cả ngàn lần cũng không đủ.
Vì bị đẩy với lực đảo mạnh nên Ôn Giai Tuệ nhất thời mất thăng bằng, vừa đứng vững lại thì hai mắt kinh hoàng nhìn một khung cảnh đang ở rất gần. Cô vội đưa tay bịt chặt miệng.

Trong một cái lồng kính gắn rất nhiều loại thiết bị kết nối với những loại hóa chất và máy móc khác nhau. Bộ dạng của Viên lão gia bây giờ trông rất tởm lợm, da bị lột ra hết, gân máu từ trên xuống dưới lồi lõm nát bét như vừa bị thú dữ cắn xé, hai mắt cũng bị móc ra, vị trí hõm mắt tạo thành hai cái hố sâu rất ghê rợn, mặt mũi cũng không còn hình dạng của con người nữa. Chỉ biết dùng từ man rợ để diễn tả cách ông bị đối xử.

Ôn Giai Tuệ suýt nữa bị dọa cho ngất đi, một cảm giác buồn nôn lại trào đến cổ họng.
- Ọe!
Rốt cuộc cô cũng không nhịn được nữa, nôn khan một ngụm lớn. Cô vừa lau miệng vừa chất vấn.
- Viên Trác Bình, rốt cuộc thì cô đang làm trò quái quỷ gì vậy? Ông ấy là cha của cô đó!
Câu cuối cùng thốt ra, giọng cô hình như có chút run run. Cô không thể nào tiêu hóa được việc vô lí đang diễn ra trước mắt mình nữa.

Nhưng đáp lại cô vẫn là thái độ lạnh tanh, thờ ơ như cũ của Viên Trác Bình, thậm chí là có chút căm phẫn.
- Ông ta không phải cha của tôi! Tôi không có một người cha máu lạnh như ông ta! Ông ta giết người tôi yêu thì tôi phải bắt ông ta trả giá cho những gì ông ta đã làm.
Điên rồi! Điên thật rồi!

Chứng kiến một hành động điên rồ như vậy, Ôn Giai Tuệ cũng chỉ có thể lắc đầu bất lực, dùng hết lời lẽ để lí giải với cô ta lần nữa.
- Nếu anh ta biết được cô vì anh ta mà mất hết lí trí thì liệu anh ta có vui nổi không? Cô như vậy là ích kỷ, cô chỉ đang trút hết đau đớn mà mình phải chịu thôi. Cô ra tay với chính cha ruột của mình chỉ để trả thù sao?
- Đừng có lên mặt dạy đời tôi!
Viên Trác Bình lớn tiếng cắt ngang lời của Ôn Giai Tuệ, gương mặt xinh đẹp hiện giờ có một chút đáng sợ. Cô ta lại tiến đến gần Ôn Giai Tuệ như vừa rồi.
- Cô nói thì hay lắm. Tôi hỏi cô, nếu Viên Trác Nghiên bị giết ngay trước mắt cô thì sao? Cô có muốn kẻ đã giết anh ta phải đền mạng không? Cô có muốn lột da róc xương kẻ đó không?
Mấy câu hỏi này của Viên Trác Bình khiến Ôn Giai Tuệ đã nhất thời á khẩu, không còn dáng vẻ kiên quyết như vừa rồi nữa.
- Tôi....tôi....
Viên Trác Bình tiến thêm một bước, lại thêm một câu hỏi.
- Không trả lời được đúng không? Tôi hỏi cô, cô đã từng giết người vì Viên Trác Nghiên chưa? Đừng nói với tôi là chưa.
Ôn Giai Tuệ hoảng loạn lùi lại thêm hai bước, cố tình né tránh ánh mắt dò xét của cô ta.
- Tôi...tôi....
Đúng vậy! Cô không thể nào phủ nhận những điều này, không có một lời nào để biện minh nữa cả. Cô đã giết William vì để bảo vệ Viên Trác Nghiên, hoặc nếu ông ta giết Viên Trác Nghiên trước mặt cô, cô cũng không chút do dự mà giết ông ta trả thù cho anh. Những gì Viên Trác Bình từng làm để bảo vệ Ngô Tước Diễn thì cô cũng không hề thua kém, cô cũng bảo vệ người đàn ông của mình như vậy.

Nhưng....đến tột cùng vẫn là không thể giống nhau.
- Viên Trác Bình, tôi có thể giết người nào đẩy Trác Nghiên vào nguy hiểm. Nhưng người đó không thể là người thân của tôi. Tôi cũng không thể không nghe lí do của người đó.
Nghe câu trả lời của cô, Viên Trác Bình bất chợt phá lên mà cười.
- Người thân? Ông ta vốn dĩ không hề coi tôi là con gái ông ta. Trong lòng ông ta chỉ nghĩ đến lợi ích và quyền lực. Để có lợi cho Viên Thành, ông ta sẵn sàng hy sinh chính con ruột của mình. Một kẻ tàn nhẫn như ông ta không xứng đáng được thấu hiểu!
Ôn Giai Tuệ khó khăn hít thở, ngước mắt nhìn thẳng vào mặt cô ta, cất giọng hỏi vào vấn đề khác.
- Cho nên, cô mới lên kế hoạch giết ông ấy để lấy lại phòng thí nghiệm và tiến hành cái thí nghiệm điên rồ này?
Viên Trác Bình lắc đầu, cười khẩy một tiếng, vô cùng hả hê khi nhắc lại những việc mình đã làm.
- Không, tôi không giết ông ta nhanh như vậy.
Sau khi lấy được lòng tin của Viên lão gia, Viên Trác Bình đã yêu cầu được tặng một căn mật thất làm quà sinh nhật. Và thế là theo đúng ý nguyện của cô ta, Viên lão gia nhờ Viên Trác Nghiên thiết kế một căn mật thất. Ban đầu, cửa mật thất được mở bằng giác mạc của cô ta, cũng chỉ có một cách mở duy nhất đó thôi. Nhưng từ sau khi mật thất hoàn thành, Viên Trác Bình đã chính thức thừa nhận tất cả với cha mình, rằng cô ta chưa từng quên Ngô Tước Diễn. Dùng tất cả những tài liệu kinh doanh bất hợp pháp của ông ta mà cô ta đã thu thập được để đổi lại phòng thí nghiệm Sứ Giả, cũng từ đó mà Viên lão gia đã lên mọi kế hoạch phòng ngừa trường hợp xấu có thể xảy ra. Cố tình để Viên Trác Bình biết mật thất còn một cách mở nữa, chính là bảy mảnh ghép của một miếng ngọc, mục đích chính là muốn cô ta thỏa hiệp, giao lại phòng thí nghiệm. Kết quả không thành, Viên lão gia đã tìm một cách khác để mở mật thất thì vô tình biết được Viên Trác Bình đã có âm mưu giết mình từ lâu rồi, và sẽ mở thêm một cửa mật thất thông qua mộ của ông ta. Có được thông tin này, Viên lão gia đã bí mật tìm đến vị trí đó, tiếc là tất cả đều đã nằm trong kế hoạch của Viên Trác Bình. Cô ta dùng thuốc an thần khống chế người cha tàn ác của mình trong một thời gian dài. Trong khoảng thời gian đó, Viên lão gia đã cố gắng để lại những gợi ý quan trọng cho việc tìm ngọc sau này, ông ta biết Viên Trác Bình đang bí mật thực hiện thí nghiệm nhân bản để hồi sinh Ngô Tước Diễn, chuyện này ông ta không thể để nó thành công được, hơn nữa sớm muộn gì thì ông ta cũng sẽ gặp nguy hiểm, và ông ta chọn được Ôn Giai Tuệ. Ông ta nhìn ra được trí tuệ của cô, hơn nữa Ôn Giai Tuệ suy cho cùng cũng chỉ là người ngoài, nếu thành công thì tốt, nếu thất bại thì cũng chỉ mất mạng trong tay Viên Trác Bình là xong. Nhưng chắc chắn sẽ tạo ra một dư chấn, như vậy thì kế hoạch của Viên Trác Bình cũng khó mà thành công.
- Tôi cho ông ta dùng chút độc tảo biển, chỉ ngưng thở đúng hai ngày. Sau khi chôn cất xong xuôi rồi, tôi đưa ông ta xuống đây, cùng bầu bạn với Tước Diễn.
Ôn Giai Tuệ bất lực lắc đầu, vẫn chưa dám nhìn trực diện cái xác chẳng còn nguyên vẹn của Viên lão gia trong lồng kín.
- Cô mới giết ông ấy?
Viên Trác Bình gật đầu, trả lời không chút che đậy.
- Không sai! Tôi để ông ta ở đây bầu bạn với Tước Diễn cũng được một thời gian rồi. Tình trạng của Tước Diễn cũng đang chuyển biến tích cực. Khoảnh khắc mà tôi chờ đợi đã đến.
Lưng của Ôn Giai Tuệ đã dán chặt vào tấm kính lạnh lẽo, không còn lùi được nữa. Cô nuốt khan một ngụm nước bọt, giương đôi mắt có phần hoảng loạn mà nhìn cô ta. Viên Trác Nghiên đã đoán được Viên lão gia không phải chết vào ngày mọi người luôn tưởng, nhưng anh đã không thể đoán được đến cuối cùng ông vẫn là chết trong tay của Viên Trác Bình.
- Cô biến ông ấy thành bộ dạng như vậy để tiến hành cái thí nghiệm hồi sinh điên rồ kia? Cô còn là con người không vậy?
Viên Trác Bình nhìn lần lượt từ xác của cha mình đến cái hình nhân của Ngô Tước Diễn bên ngoài, đắc ý nói với nữ nhân đang đứng đối diện.
- Không phải ông ta rất muốn có được phát minh nhân bản đấy sao? Tôi chỉ đang giúp ông ta được tự mình cảm nhận khi trở thành vật thí nghiệm thôi. Vụ tai nạn đó, Tước Diễn bị bỏng rất nặng, da của anh ấy phải thay toàn bộ, gần như tất cả cơ quan trong người cũng bị hủy hoại. Tôi chỉ đang lấy lại những gì cần lấy thôi.
- Ọe!
Nghe cô ta miêu tả lại quá trình thay thế bộ phận người để tái sinh người chết, Ôn Giai Tuệ lại lần nữa nôn lấy nôn để.

Viên Trác Bình lại chẳng thèm quan tâm cô bây giờ, đi thẳng vào vấn đề chính.
- Những gì cần biết tôi đều cho cô biết rồi. Ôn Giai Tuệ, tôi nghĩ cô sẽ không ngốc nghếch đến mức không hiểu tình hình hiện tại chứ?
Đương nhiên là hiểu rồi. Từ lúc Ôn Giai Tuệ bị bắt vào đây, cô đã ý thức được mình đang đứng trước nguy hiểm rồi. Cho nên cô mới luôn đề phòng, cảnh giác ở mức độ cao nhất.

Viên Trác Bình đưa tay nắm nhẹ mái tóc đen mượt sau ót của cô, từ từ, từ từ dùng sức giật mạnh ra phía sau, giọng nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa một tia sát khí lớn vô cùng.
- Ôn Giai Tuệ, lẽ ra cô phải chết từ lâu rồi. Tôi cũng từng muốn tha cho cô, nhưng cả cô và Viên Trác Nghiên đều chán sống, liên tục phá hỏng chuyện của tôi. Để Tước Diễn có thể trở về bên cạnh tôi, tôi buộc phải loại bỏ những kẻ ngáng đường như các người.
Nói hết câu, cô ta ném mạnh Ôn Giai Tuệ xuống sàn, vẫn đứng đó mà cảnh cáo thêm vài câu.
- Cô đã ở đây rồi thì nhất định Viên Trác Nghiên cũng sớm tìm đến thôi. Đợi hai người được trùng phùng rồi, tôi sẽ tiễn cả hai cùng một lúc.
Ôn Giai Tuệ vẫn còn ngồi phịch trên mặt sàn, muốn đuổi theo để khuyên ngăn cô ta nhưng cũng vô ích.
- Viên Trác Bình, cô không thể tiếp tục điên cuồng nữa. Dừng lại thí nghiệm vô lí đó ngay đi.
Vô vọng nhìn Viên Trác Bình đã đi ra khỏi cánh cửa này, còn mình thì bị hai tên sát thủ tiếp tục lôi đến một căn phòng khác.
.....................
Mấy ngày trước, A Phong đã tìm được địa chỉ nhà của anh trai, nhưng khi anh tìm đến thì người đó nhất quyết không chịu gặp mặt, dù anh có đứng đợi ngoài cửa đến nửa đêm vẫn không mở cửa. Anh đến đó rất nhiều lần, cũng có cả cách liên lạc với anh trai, nhưng kết quả vẫn là không được gặp mặt. Những ngày đã qua kia, đều là anh tự biên tự diễn bên ngoài cửa nhà anh trai, mỗi ngày anh đều đến tâm sự cả buổi rồi ra về.

Hôm nay không ngờ lại nhận được tin Tuệ Tuệ của anh bị bắt đi rồi. Còn là trong tay của Viên Trác Bình, như vậy cũng có nghĩa là anh trai anh đang bắt giữ cô.

Tìm đến nhà thật sự là không có ai nữa, A Phong không ngừng gọi điện thoại và gửi tin nhắn van xin anh trai đừng làm hại đến cô gái mà anh yêu.

Anh vừa lái xe vừa gọi cho Viên Trác Nghiên thông báo tình hình, cũng như xin địa điểm mà bọn họ đang đến.
- Tôi không thể liên lạc được với anh ấy. Bây giờ rốt cuộc anh đang đi đâu để tìm Tuệ Tuệ?
Trả lời anh là giọng nói cũng khẩn trương không kém của Viên Trác Nghiên, hơi thở của anh trầm đục, nặng nề.
- Tôi đã gửi vị trí cho cậu rồi. A Lôi chắc chắn sẽ ngáng đường tôi. Cho nên cậu phải ngăn anh ta lại.
- Tôi biết rồi.
Viên Trác Nghiên ngồi ở ghế sau lười nhác ném điện thoại qua một bên, lần nữa ra lệnh cho A Châu tăng nhanh tốc độ lái xe. Anh bóp bóp mi tâm đau nhức trong lúc chờ cuộc gọi kết nối với Lucas.
- Tớ sẽ mở hệ thống xâm nhập cho cậu trong năm phút nữa. Càng nhanh càng tốt, cậu phá giải khóa bảo vệ cho tớ.
Đầu dây bên kia truyền đến thanh điệu nghiêm túc của Lucas.
- Cậu yên tâm. Chỉ cần cậu đến gần đó thì tớ có thể phá được hệ thống an ninh.
Chiếc xe như hung thần lao nhanh trên đường lớn. Viên Trác Nghiên ngồi trên xe đã nóng ruột đến mức sắp phát điên rồi.

Khi xác định được vị trí của Ôn Giai Tuệ hiện giờ, anh chỉ hận không thể lập tức đến đó ngay. Phòng thí nghiệm quái dị đó, không biết Viên Trác Bình có lên cơn điên loạn gì mà làm hại bảo bối của anh không.
..................
Ôn Giai Tuệ bị trói trên ghế tựa, xung quanh cô là bốn bức tường màu trắng, căn phòng trống rỗng kín mít. Hai tên sát thủ kia vừa đem cô trói vào đây xong thì đi ra ngay, bây giờ đang có một người khác bước vào.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

[Zhihu] Trái tim trà xanh
  • 喬萌主 (Kiều Manh Chủ)
Chương 7 END
Nợ Hồng Nhan (Yên Chi Trái)
  • Nhất Độ Quân Hoa
Chương 59
TRÁI TIM CỦA ANH ẤY
  • Dịch: Em Sứa Cầm Xà Beng
Phần 5 END
TRÁI TIM ẤM ÁP
  • 阿祈三千岁

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom