• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Tôi có hệ thống phát hiện nói dối (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • PHẦN III END

10.
Bài đăng được nhiều người biết đến, sinh viên trong trường bắt đầu tràn vào bình luận.

"Tôi cũng học ở đây. Cũng đã gặp qua Thẩm Nghiên. Cô ấy rất kiêu căng và coi thường bạn học".

"Nghe nói mẹ cô ấy là tình nhân của chủ tịch Tập đoàn Thẩm Vũ, tuy là con gái ngoài giá thú nhưng quyền lực rất lớn. Tháng trước, 5 Tiến sĩ được trường mời đến đã bị cô ấy đuổi đi, không biết cô ấy đã nói gì với họ nữa".

"Thật buồn cười khi một sinh viên lại có thể can thiệp vào chuyện của các Tiến sĩ. Kiên quyết tẩy chay Tập đoàn Thẩm Vũ. Chợ đầu mối Bắc Quang là của gia đình cô ấy sao? Tôi sẽ không bao giờ đến đó nữa".

"Thật quá đáng. Trung tâm thương mại Karen cũng thuộc sở hữu của gia đình cô ấy. Đừng đến đó nữa. Hãy để cho họ phá sản đi. Tại sao mọi người lại cống tiền cho đứa con hoang này?"

"Tôi đã xem qua tài khoản của Khanh Khanh. Bộ đồ cô ấy mặc đều là hàng hiệu, ngay cả chiếc túi cũng có giá hàng trăm. Tại sao cô ấy phải ăn trộm điện thoại của Thẩm Nghiên? Đây rõ ràng là một cái bẫy. Khanh Khanh thật xui xẻo".

....
Bài viết được nhiều người chia sử, chẳng mấy chốc vào nằm trong top tìm kiếm.

Từ khoá #TậpĐoànChâuVũThâmQuyến# được xếp đầu danh sách tìm kiếm.

Có rất nhiều lời chửi bới trên mạng, tôi nhanh chóng gọi điện cho bố.

"Bố, bố có thấy chuyện trên mạng chưa? Công ty vẫn ổn chứ?"

Bố an ủi tôi.

"Công ty vẫn ổn, con đừng đọc ba cái thứ linh tinh trên mạng làm gì. Bố đã tìm người đẩy bài viết xuống, rồi mọi chuyện sẽ qua. Nghiên Nghiên, con tin bố. Con đã làm đúng vào thời điểm đó. Được rồi, con cứ yên tâm học hành đi, đừng lo chuyện này nữa".

Tôi cảm động đến mức bật khóc. Đây là lần đầu tiên bố tôi dịu dàng như vậy.

Ngày xưa lúc nào bố cũng nghiêm khắc và nhìn tôi với vẻ mặt ủ rũ.

Tôi đáp.

"Bố đừng lo, con không yếu đuối đến thế đâu".

Chẳng bao lâu, giá cổ phiếu của Tập đoàn Thẩm Vũ tụt xuống, một lượng lớn bị bán ra. Giá của nó đã tụt đến mức chạm sàn.

Một số lượng người bán trong chợ thậm chí còn chạy đến công ty để gây rối.

Tôi thấy được những điều này thông qua các bài viết trên mạng. Người khác thì sao cũng được, nhưng con khốn Tần Khanh khi phải bị tôi dập c..h..ế..t..

Tôi sắp xếp tất cả thông tin về gia đình Tần mà hệ thống thu thập được.

Đăng ký một tài khoản mới và soạn bài đăng.

Đồng thời hỏi Lâm Dương.

"Cậu có quen biết với tài khoản nổi tiếng trên mạng nào không?"

Lâm Dương gật đầu.

"Mình có biết một nhóm người nổi tiếng trên mạng. Họ có khoảng hàng trăm nghìn đến một triệu người theo dõi. Nói cho mình biết, cậu muốn làm gì nào?"

Tôi chuyển tiếp thông tin đã tổng hợp cho Lâm Dương.

"Liên hệ với các tài khoản đó và chuyển thông tin cho họ. Đăng lên tất cả các nền tảng xã hội. Mình chỉ có một cái miệng, nói chưa chắc có người đã tin".

Lâm Dương hưng phấn.

"Cậu không phải bận tâm, cứ để đó cho mình. Đêm nay không thắng địch thì mình không ngủ"

Tôi tiếp tục soạn bài và cuối cùng bấm nút đăng.

Thẩm Nghiên Xấu Xí đăng:
"Xin chào mọi người, tôi là Thẩm Nghiên. Tôi đã xem qua tin tức trên mạng. Nói thật thì tôi có một chút tủi thân. Hãy để tôi làm rõ vài điều. Tuy tính tình tôi rất nóng nảy nhưng tôi không hề làm những việc mà bài đăng kia nhắc đến.

Đầu tiên, việc Tần Khanh bị kết án, quả thật là do tôi khởi kiện. Có tang chứng vật chứng đầy đủ. Cô ấy đã thừa nhận trước mặt cả lớp chuyện ăn trộm điện thoại của tôi, giá trị hiện vật lên đến hơn 8.000NDT. Có ai biết chuyện này không? Cảnh sát thì biết rõ đấy. Vì 6 tháng trước tôi đã ký vào biên bản lấy lời khai của họ, trong đó có ghi mức phạt tối thiểu lẫn đính kèm bản ghi âm lời thú tội của Tần Khanh.

Thứ hai, bố mẹ cô ấy trả lại gian hàng A03 ở tầng hầm chợ đầu mối Bắc Quang vì cấu kết với người ngoài làm giả báo cáo tài chính để trốn nộp tiền thuê. Sự việc này đã kéo dài suốt 5-6 năm và làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến quyền lợi của những sạp bán khác. Đây là lần hiếm hoi Tập đoàn Thẩm Vũ khởi kiện chủ sạp bán, thời điểm việc này xảy ra cũng chính là lúc Tần Khanh ăn trộm đồ của tôi.

Thứ ba, cô ấy không phải là tiểu thư giàu có. Tất cả đồ hiệu mà cô ấy đăng lên mạng là hàng giả. Ai tinh mắt thì chắc chắn sẽ phân biệt được. Tôi chỉ thấy tội nghiệp cho mẹ của Tần Khanh, bà ấy đã xin tôi tha thứ cho cô ấy. Nhưng bây giờ cô ấy cắn ngược lại tôi.

Thứ tư, tháng trước tôi đã báo cáo với trường rằng các vị Tiến sĩ kia là giả mạo, hiệu trưởng cũng đã nắm được bằng chứng trong tay. Đây là một chuyện liên quan đến giáo dục và xã hội, không ai ngốc đến mức tin vào lời nói miệng của một sinh viên để hành sự cả.

Bây giờ là xã hội pháp trị, gia đình tôi có giàu đến mấy thì cũng không thể thoát được nếu phạm tội. Cho nên đối với những lời vu khống không căn cứ, tôi sẽ lưu lại và khởi kiện. Một lần nữa, Tần Khanh à. Mau kiếm luật sư cho mình đi, mạng xã hội không phải là nơi muốn nói gì thì nói, pháp luật có mặt ở khắp mọi nơi. Lần này cô không thể lấy lý do trẻ vị thành niên hay có bệnh lý để thoát tội được nữa đâu".

11.
Phía dưới bài viết, tôi đính kèm bản ghi âm lời thú tội của Tần Khanh, báo cáo của đồn cảnh sát,...

Bên kia, nhóm người nổi tiếng trên mạng của Lâm Dương bắt đầu hành động.

Con Cừu Nhỏ Thích Tắm Nắng:
"Hồi đi học Tần Khanh không chỉ tỏ ra mình là tiểu thư giàu có mà còn bắt nạt bạn học. Cô ấy từng đánh một bạn học ở trường trung học Bắc Lăng. Bố mẹ Tần Khanh đã dùng nửa triệu NDT để bồi thường. Có bằng chứng hẳn hoi. Gia đình nạn nhân vẫn còn sống tại địa phương, nhưng cô bé kia đã bỏ học vì chấn thương".

Dưới bài viết đính kèm đoạn ghi âm.

Tiếng hét của một cô gái vang lên.

"Tần Khanh, xin hãy tha cho tôi. Tôi sẽ không bao giờ dám mặc lại bộ váy này nữa".

Sau đó là một tiếng tát. Tần Thanh nói.

"Đã xấu mà còn dám mặc bộ váy này. Sau này mày mà còn mặc cùng màu với tao, tao đánh c..h..ế..t.. mày. Với lại hãy tránh xa Khương Minh Hạo ra. Nếu mày dám kể cho ai nghe thì tao sẽ đẩy mày xuống lầu đấy".

Ngoài ra còn có một video nữa.

Đó là cảnh bố mẹ Tần Khanh dẫn theo một đám thanh niên cường tráng đến nhà nạn nhân, ném tấm séc nửa triệu NDT xuống đất. Bố mẹ cô bé đã bật khóc.

Ngay khi Lâm Dương đánh tiếng, nhóm người nổi tiếng trên mạng bắt đầu chia sẻ bài đăng.

Chưa đầy nửa tiếng, bài viết vu khống tôi đã bị xoá, bố mẹ tôi bắt đầu lên tiếng.

Tập đoàn Thẩm Vũ đăng:
"Phu nhân sau khi nghe tin đồn mình là nhân tình đã đuổi Chủ tịch Thẩm ra khỏi nhà. Chủ tịch của Tập đoàn Cốc Mây sao có thể hạ mình làm nhân tình? Bản thân phu nhân cũng xuất thân là tiểu thư khuê các. Để ủng hộ con gái rượu Thẩm Nghiên, phu nhân tuyên bố: Mỗi khách hàng có hoá đơn trên 100NDT trong tuần này sẽ nhận được phiếu giảm giá ăn buffet tại TTTM Karen.
Tái bút: Mọi người trừ người nhà họ Tần ra".

Cư dân mạng kinh ngạc, họ bắt đầu ngừng lan truyền tin đồn.

"Đây là một bài giải thích rõ ràng. Tôi chỉ quan tâm đến sự thật mà thôi. Cô ấy là một tiểu thư nhà khá giả, vậy mà vẫn bị người ta tung tin đồn bất chấp hậu quả".

"Tôi sợ hãi đến mức đứng hình. Những người này bị sao vậy? Tuổi trẻ không lo học lại đi bắt nạt bạn bè. Thật may là Thẩm Nghiên không sao cả. Nếu tôi có tiếng nói thì tôi sẽ yêu cầu nhà nước xử phạt bọn họ với mức án cao nhất".

"Vậy nên cái lũ tung tin đồn thất thiệt này hãy nhanh chóng xoá bài đi và đừng tự thẩm nữa. Tần Khanh cho các người được bao nhiêu tiền? Có đủ để mua vé buffet ở Trung tâm thương mại Karen không? Đó là nhà hàng năm sao đấy".

Sau đó, nhà trường cũng đăng thông báo lên. Một đoạn video quay hiệu trưởng đích thân làm rõ việc 5 Tiến sĩ nước ngoài đã có ý định lừa gạt tiền nhà trường như thế nào.

Đột nhiên, dư luận quay ngắt 180 độ. Tát thẳng vào mặt Tần Khanh và bè lũ của cô ấy.

Cô ấy bị mọi người mắng mỏ và buộc phải xoá bài, khoá tài khoản ngay trong đêm. Nhưng mọi thứ đã quá muộn.

Cô bé nạn nhân kia đã im lặng suốt 3 năm, đánh mất cơ hội thi đại học, thương tật không thể đi lại được nữa. Cuối cùng cũng đã lấy hết can đảm để lên tiếng vạch trần vụ bắt nạt năm xưa.

Bố mẹ cô bé đã đến đồn cảnh sát báo án, sử dụng luật pháp như một loại v.ũ. k.h.í. hợp pháp để bảo vệ gia đình mình.

Dù đã muộn 3 năm nhưng lần này họ không chiến đấu một mình. Toàn thể cư dân mạng và các tổ chức giáo dục đều trở thành hậu thuẫn của họ.

Trong đó có tôi.

Tôi đến Bắc Lăng tìm gặp gia đình cô bé ấy. Họ đã cảm ơn tôi.

Cô bé nói.

"Nếu không có chị vạch trần cô ta thì cả đời em phải sống chui sống nhủi. Ở Bắc Lăng không ai đứng lên bênh vực em cả. Em là nạn nhân cơ mà, tại sao mọi người lại không bảo vệ em?"

Tôi ôm cô bé và đáp.

"Em đã làm rất đúng. Em hãy lên thành phố A đi, chị sẽ giúp em điều trị để em có cơ hội đi lại được. Em có thể ôn thi lại, chị sẽ đợi em".

Bố mẹ cô bé không thể tin được.

"Nhưng... chúng tôi không có tiền. Chi phí điều trị có thể lên đến hàng triệu, làm sao chúng tôi có đủ khả năng chi trả?"

Tôi đưa cho họ một mẫu đơn.

"Đây là xin quỹ cứu trợ của Tập đoàn Thẩm Vũ, hàng năm họ sẽ hỗ trợ điều trị cho các trường hợp đặc biệt. Chị đã nộp đơn cho em rồi, khi nào em đến thành phố A sẽ có người liên hệ với em sau".

Bố mẹ cô bé quỳ xuống trước mặt tôi, tôi nhanh chóng đỡ họ dậy.

Số tiền này đối với tôi không đáng là bao nhiêu, nhưng đối với họ là làm cả đời cũng không kiếm được. Vì thế nên tôi sẽ giúp đỡ họ.

Ông bà ta có câu: Lá lành đùm lá rách.

Sở dĩ nếu tôi không giúp thì cũng sẽ có người khác thay tôi hỗ trợ cô bé. Suy cho cùng, người tốt luôn ở quanh ta.

Chẳng bao lâu, với sự giúp đỡ của tôi, cô bé đã được tiếp nhận điều trị và vụ bắt nạt của Tần Khanh được đưa ra xét xử.

Tần Khanh bị kết án 10 năm vì tội cố ý gây thương tích, còn cha mẹ cô ấy thì 2 năm vì tội đe doạ người khác.

Vì nạn nhân bị thương tật vĩnh viễn và xét đến tính chất nghiêm trọng của sự việc nên nhà Tần phải bồi thường 3 triệu NDT. Dù họ có chịu bồi thường hay không thì cả nhà Tần đều coi như xong đời rồi.

Vấn đề này cuối cùng cũng kết thúc.

Tập đoàn Thẩm Vũ và tôi trở nên nổi tiếng. Mọi người dần quên đi Tần Khanh, họ chỉ còn nhớ đến tiểu thư Thẩm Nghiên.

Tôi sẽ luôn nhớ việc Tần Khanh chính là tấm gương phản chiếu mọi hành động và lời nói của tôi. Hệ thống phát hiện nói dối không chỉ vạch trần người khác mà cả tôi cũng bị vạch trần.

Cho đến khi chính thức thừa kế tập đoàn Thẩm Vũ, tôi không dám buông lỏng cảnh giác.

Vì tôi sợ một ngày nào đó hệ thống này sẽ được chuyển giao cho người khác, và tôi sẽ trở thành một Tần Khanh tiếp theo.

[HOÀN]
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom