• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (4 Viewers)

  • Chương 317: Biến sắc

Cả chặng đường đi ở ngoại môn Hằng Nhạc Tông.

Lần này, Diệp Thành thông minh hơn hẳn. Hắn khoác lên mình bộ hắc bào để tránh gây sự chú ý và rắc rối không cần thiết.

Khi đi qua Giới Luật Đường, Diệp Thành đã trông thấy rất nhiều đệ tử vây lại từ phía xa, vả lại tên nào tên nấy đều tay không. Kí chủ đang trong Địa Cung ở nội môn, bọn chúng còn đang vội tới tranh công lao.

“Xếp hàng, xếp hàng, có linh đan linh dịch thì tới bên này, từ từ thôi”.

“Nhất Châu Huyết Tham Thảo, ngươi cũng còn mặt mũi mà lấy ra à? Cút đi”.

“Linh đan dưới ba vân không cần phải lấy ra nữa”, Diệp Thành có thể nghe ra giọng nói hung tợn của đệ tử ở Giới Luật Đường, tên nào tên nấy hống hách, bộ dạng hơn người rõ vẻ như muốn lên đến tận mây xanh.

“Thế thái thật thất thường”, Diệp Thành xuýt xoa sau đó quay người rời đi: “Xem ra Hằng Nhạc Tông được định trước là không yên bình rồi”.

Diệp Thành lắc đầu bất lực, hắn bất giác sải bước nhanh hơn. Đợi tới khi đi vào Linh Đan Các, Diệp Thành mới nhìn Từ Phúc đang đứng trước lò luyện đan để luyện đan.

Thấy Diệp Thành đi vào, Từ Phúc liếc nhìn hắn một cái rồi lại tiếp tục điều khiển ngọn lửa: “Còn hai ngày nữa là diễn ra đại hội đấu đan, ngươi đã vội tới đây vậy rồi sao?”

“Cũng không phải ạ”, Diệp Thành đi tới, hắn ho hắng: “Con muốn tới để hỏi trưởng lão một chuyện, người có linh dược tăng tuổi thọ không?”

“Linh dược tăng tuổi thọ?”, Từ Phúc nghe vậy thì liếc mắt nhìn hắn từ đầu tới chân rồi lại nhìn mái tóc bạc trắng của hắn: “Cấm thuật hôm đó ngươi thi triển không phải phải trả giá bằng tuổi thọ chứ?”

“Đúng như trưởng lão nói”.

“Cấm thuật bá đạo như vậy quả nhiên cần sự tiêu hao khủng khiếp”, Từ Phúc hít vào một hơi thật sâu: “Đan dược kéo dài tuổi thọ vô cùng quý giá, chỗ ta thật sự không có, có điều Đan Thành có bán”.

“Vậy sao ạ? Vậy chỉ có thể tới Đan Thành để mua rồi”, Diệp Thành có phần thất vọng.

“Xuất đan”, phía này, Từ Phúc chợt hô lên rồi cầm một viên đan dược màu tím vào trong lòng bàn tay.

Phù!

Sau hơi dài mang theo tàn khí, lúc này ông ta mới vươn vai, lấy ra một cái mặt nạ quỷ trong túi đựng đồ đưa cho Diệp Thành: “Đây là mặt nạ quỷ, lạc ấn bên trên có bí pháp cấm chế, sau khi đeo nó lên, người khác rất khó nhận ra bộ mặt thật của ngươi”.

“Sao trưởng lão lại đưa cho con thứ này ạ?”, mặc dù hoài nghi nhưng Diệp Thành vẫn nhận lấy mặt nạ.

“Hiện giờ ngươi mang thân phận của một kẻ bỏ đi, ta không muốn ai nhận ra ngươi trong đại hội đấu đan”.

“Vậy che đi khuôn mặt của con cũng không có tác dụng”, Diệp Thành nhìn Từ Phúc bằng ánh mắt khó hiểu: “Đã là luyện đan sư thì con cần phải tế gọi ra chân hoả, một khi chân hoả màu vàng kim xuất hiện thì thân phận của con đương nhiên bại lộ”.

“Ngươi có thể thay đổi màu sắc của chân hoả mà”.

“Thay đổi màu sắc? Vậy cũng được sao ạ?”, Diệp Thành ngỡ ngàng nhìn Từ Phúc.

“Chân hoả bình thường đương nhiên không được”, Từ Phúc vuốt râu mỉm cười, nói: “Chân hoả bình thường có linh tính, nhưng chân hoả của ngươi lại có linh trí, nó có suy nghĩ đơn giản, tu sĩ chúng ta có thể biến thân thì nó cũng có thể biến sắc”.

“Vậy sao ạ?”, Diệp Thành tỏ vẻ khó tin, hắn lập tức triệu gọi tiên hoả để tiên hoả lơ lửng trong lòng bàn tay rồi chăm chú nhìn nó: “Ngươi có thể biến sắc không?”

Tiên hoả như nghe hiểu lời Diệp Thành nói, ngọn lửa đung đưa một lát rồi nhanh chóng biến thành màu đen.

Ôi trời!

Diệp Thành kinh ngạc thốt lên: “Ngươi còn có khả năng này sao?”

Nghe lời khen ngợi của Diệp Thành, tiên hoả có vẻ vui mừng cứ thể nhảy nhót trong lòng bàn tay hắn, tiên hoả từ màu đen chuyển sang màu tím, từ màu tím chuyển thành màu xanh, rồi lại từ màu xanh chuyển thành màu đỏ thẫm.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, tiên hoả chuyển được vài màu sắc từ đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm tím, trắng đen, bạc không thiếu màu nào.

“Hôm nay quả là được mở mang tầm mắt”, Diệp Thành tấm tắc.

“Không biết thiên lôi của mình có thể thay đổi màu sắc không?”, nói rồi, Diệp Thành lại nhẩm niệm triệu gọi thiên lôi ra cho nó lơ lửng trong lòng bàn tay, trong chốc lát còn nghe thấy tiếng roẹt roẹt kến tai.

Ngay sau đó, thiên lôi di chuyển, từ màu đen biến thành màu vàng kim.

“Đúng là có thể đổi màu thật”, lúc này, không chỉ Diệp Thành mà đến cả Từ Phúc cũng phải nhìn bằng ánh mắt bất ngờ: “Lẽ nào thiên lôi của ngươi cũng có linh trí?”

“Ngày ngày ở cạnh chân hoả của con, cho dù không có linh trí thì cũng thành có linh trí”, Diệp Thành cười hi hi, dùng đầu ngón tay chỉ chỉ vào thiên lôi, cười nói: “Nào, biến thành vài màu ta xem”.

Thiên lôi như nghe hiểu Diệp Thành nói, nó lại lần nữa biến đổi màu sắc, từ màu vàng biến thành màu tím, từ màu tím biến thành màu trắng, rồi lại từ màu trắng biến thành màu đỏ.

Nó thực sự rất giống với chân hoả, màu nào cũng có thể biến ra được, từ đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm tím, trắng đen, bạc không thiếu màu nào.

“Bảo bối, đúng là hai bảo bối”, Diệp Thành cười khúc khích nhìn tiên hoả và thiên lôi, càng nhìn càng thấy thích thú.

“Cứ như vậy thì Khi Thiên Phù Chú có thể che đi khí tức của ngươi, mặt nạ Quỷ Minh có thể che đi khuôn mặt ngươi, còn chân hoả của ngươi lại có thể biến đổi màu sắc, do vậy mà trong đại hội đấu đan ngươi cũng không cần phải lo sợ nữa rồi”, Từ Phúc cười nói.

“Thật tốt”.

“Ta cũng không mong ngươi có thể dành được thứ hạng gì, chỉ cần cảm nhận bầu không khí là được”, Từ Phúc tìm cho mình một chỗ ngồi rồi ngả mình vào ghế: “Mặc dù khả năng luyện đan của ngươi cũng có thể coi là kì tài nhưng dù sao ngươi cũng mới chỉ học luyện đan, đại hội đấu đan quy tụ luyện đan sư rất trẻ tuổi ở khắp các nơi, rất ưu tú”.

“Trưởng lão, có phải tất cả các luyện đan sư đều đến đại hội đấu đan không?”

“Cũng không nhất định, về cơ bản thì các trưởng bối đều dẫn theo vãn bối luyện đan sư đi cùng”, Từ Phúc nói: “Giống như ta dẫn ngươi đi vậy, cái gọi là đấu đan về cơ bản đều là những luyện đan sư trẻ tuổi đấu đan với nhau, những lão già như chúng ta không có việc cũng sẽ không chạy tới đây xem náo nhiệt đâu”.

Nói tới đây, Từ Phúc lại vuốt râu: “Có điều, có một vài luyện đan sư trẻ tuổi về cơ bản đã đạt tới cấp bậc của luyện đan sư bậc thầy, giống như đồ đệ Huyền Nữ của Đan Thần, tài năng hơn người, ta nhớ ba năm trước cô bé đã có thể luyện ra linh đan ba vân, ba năm trôi qua rồi, nói không chừng còn có thể luyện ra linh đan bốn vân rồi cũng nên”.

“Linh đan bốn vân? Đây há chẳng phải là linh hồn đạt tới cấp Địa rồi sao?”

“Đúng vậy”, Từ Phúc khẽ gật đầu: “Với khả năng thiên bẩm của Huyền Nữ có lẽ linh hồn lực đã đạt tới cấp Địa rồi cũng nên, có điều cấp bậc linh hồn mà ngươi nói đạt tới cấp Địa mới có thể luyện ra được linh đan bốn vân cũng không phải là chính xác hoàn toàn. Năm xưa Đan Vương từng phá được cấm cố, lúc đó cấp bậc linh hồn mới ở cấp Huyền đã luyện ra được linh đan bốn vân rồi”.

“Giỏi vậy sao ạ?”, Diệp Thành kinh ngạc.

“Nếu không thì sao có thể được coi là Đan Vương chứ?”, Từ Phúc vuốt râu, trong ánh mắt rõ vẻ kính nể: “Đại Sở hiện nay đúng là không tìm ra được người vượt qua được Đan Vương, năm xưa ông ấy còn có thể luyện ra được Thiên Tịch Đan nữa”.

Nói tới Thiên Tịch Đan, Diệp Thành chợt sờ vào túi đựng đồ của mình. Một nửa viên Thiên Tịch Đan vẫn nằm trong đó.

“Cầm lấy xem đi”, phía này, Từ Phúc lấy từ trong ngực ra một quyển tông làm bằng da dê đưa cho Diệp Thành.

“Đan điển?”, Diệp Thành nhận lấy quyển tông và thấy hai chữ viết hoa trên đó.

“Đây chính là những lĩnh hội của ta trong những năm luyện đan, trong đó bao gồm một vài phương pháp luyện đan dược và rất nhiều phần giới thiệu về linh thảo”, Từ Phúc từ từ đứng dậy vươn vai và tiếp tục luyện đan: “Ta coi ngươi như người kế cận để bồi dưỡng, ngươi chú ý vào cho ta”.

“Điều đó là đương nhiên rồi ạ”, Diệp Thành cười toét miệng, hắn nóng lòng mở quyển tông ra xem.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tiên Võ Truyền Kỳ convert
  • 4.80 star(s)
  • Lục Giới Tam Đạo
Link Dịch
Tiên võ đế vương
  • 5.00 star(s)
  • Lục Giới
Chương 1846-1850
TIÊN VÕ ĐẾ TÔN
  • Lục Giới Tam Đạo
[Zhihu] Bảo Gia Tiên
  • FB Mắt Nâu.
Phần 4

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom