• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Tiên võ đế vương (3 Viewers)

  • Chương 1516-1520

Chương 1516: Tẩy luyện huyết mạch

“Đúng là đã đánh giá cô thấp rồi”, Diệp Thành xuýt xoa, đến cả tu sĩ cảnh giới Hoàng Đỉnh Phong còn không nhìn ra chân dung của hắn thế mà Hồ Tiên Nhi lại nhìn ra, điều này khiến Diệp Thành có cái nhìn khác về cô ta, chỉ là hắn đâu biết nhận ra một người chưa chắc đã cần đến bí pháp và pháp bảo.

“Ngươi vẫn còn sống, thật tốt”, Hồ Tiên Nhi lại lần nữa mỉm cười, khoé miệng trào máu.

“Cô bị thương sao?, Diệp Thành nhướng mày.

“Chỉ là vết thương nhỏ thôi”, Hồ Tiên Nhi lau đi vệt máu nơi khoé miệng.

“Đi thôi, đi theo ta”, Diệp Thành lấy ra một viên đan dược đẩy vào cơ thể Hồ Tiên Nhi, chí ít thì Hồ Tiên Nhi cũng là tu sĩ cảnh giới Hoàng, đưa cô ta về bồi dưỡng thì tương lai có thể hỗ trợ cho Tạ Vân nhiều.

“Đây…”, nghe lời mời bất ngờ đó, Hồ Tiên Nhi không kịp phản ứng lại.

“Không muốn sao?”

“Muốn chứ, muốn chứ”, Hồ Tiên Nhi vội đi theo Diệp Thành, trong lòng hân hoan thấy rõ.

Cả hai người quay về tầng thứ ba.

Diệp Thành còn đỡ, chỉ có Hồ Tiên Nhi khác thường vì mọi thứ ở tầng thứ ba đều mới lạ với cô ta, mặc dù ở nơi này nhỏ hơn tầng thứ nhất và tầng thứ hai nhưng linh lực lại vô cùng dồi dào.

Cũng giống tối qua, Diệp Thành ở phía cách xa Đan Phủ mà tế ra Truyền Tống Trận, tiếp đó quay về đan phủ.

“Ngươi chính là chủ nhân của Đan Phủ?”, Hồ Tiên Nhi ngỡ ngàng nhìn Diệp Thành.

“Sao, không giống à?”, Diệp Thành mỉm cười.

“Đúng là khiến ta phải bất ngờ”, Hồ Tiên Nhi tấm tắc, Đan Phủ mấy ngày nay tiếng tăm lẫy lừng chính là do Diệp Thành gây dựng, vả lại còn là linh sơn phủ đệ khiến Hồ Tiên Nhi càng hiếu kì về thân phận của Diệp Thành hơn, người bình thường lấy đâu ra tiềm lực lớn như vậy.

“Ở đây đừng dụ dỗ người khác đấy”, Diệp Thành ho hắng.

“Ta…ta đã hoàn lương lâu rồi”, Hồ Tiên Nhi vội nói.

“Vậy đêm nay ngủ với ta nhé?”

“Được thôi”, đôi mắt Hồ Tiên Nhi nheo lại thành hình vòng cung, cô ta trả lời vô cùng dứt khoát.

“Ta nghĩ ta ngủ một mình vẫn ổn hơn”, Diệp Thành nói rồi bước đi, sau đó còn không quên truyền âm lại, “tìm một nơi tu luyện trước đi, đợi ta rảnh thì sẽ tẩy luyện huyết mạch cho cô”.

“Ồ?”, Hồ Tiên Nhi đồng ý rồi cũng rời đi.

Phía này Diệp Thành đã tới lưng chừng núi của linh sơn Đan Phủ, đó là tiểu viên của Lý Tiêu và Bạch Tố Tố.

Khi Diệp Thành tới thì Lý Tiêu và Bạch Tố Tố đang ru Tiểu Sĩ Lâm, cảnh tượng này vẫn thật ấm áp như trước đó, tiểu tử kia ngủ say, chốc chốc lại nói mớ.

“Thánh Chủ”, thấy Diệp Thành đi vào, Lý Tiêu vội hành lễ.

“Người một nhà cả, không cần đa lễ”, Diệp Thành mỉm cười, đưa hai túi đựng đồ cho Lý Tiêu và Bạch Tố Tố, “số đan dược và linh dược này hai người dùng trước đi, nếu không đủ thì tìm ta lấy thêm.

“Nhiều…nhiều vậy sao?”, Bạch Tố Tố kinh ngạc, đan dược bên trong không hề có loại ba vân, đều là năm và sáu vân, cô ta tu đạo cả nghìn năm nay cũng chưa bao giờ thấy nhiều đan dược như vậy.

“Thánh Chủ đưa thì chúng ta xin nhận”, Lý Tiêu mỉm cười.

“Đa tạ đạo hữu”, Bạch Tố Tố vô cùng cảm kích.

“Ngồi xuống đi, ta tẩy luyện huyết mạch cho hai người”, Diệp Thành vươn vai thoải mái.

Thấy vậy, Lý Tiêu và Bạch Tố Tố không dám chậm trễ, đặc biệt là Lý Tiêu, hắn đã hạ quyết tâm dốc sức tu luyện, chỉ khi tu vi mạnh thì mới có thực lực bảo vệ vợ con, hắn không muốn cảnh tượng thê thảm ở Kim Sơn Tự lại diễn ra lần nữa.

Diệp Thành tế gọi ra thánh thể căn nguyên, từng luồng đan xen với nhau thâm nhập vào trong cơ thể của Lý Tiêu và Bạch Tố Tố.

Tiếp đó chính là tiên hoả và đan tổ long hồn, tiên hoả bay vào trong đan điền của Lý Tiêu, Đan Tổ Long Hồn bay vào trong trán hắn, nhờ có tiên hoả và đan tổ long hồn mà Lý Tiêu vừa mở ra được đan hải lại mở ra được thần hải.

Trong tiểu viên, thần huy chói lọi, cơ thể Lý Tiêu và Bạch Tố Tố có tiên quang bao quanh.

Hự! Hự!

Không biết mất bao lâu mới có âm thanh này vang lên, đan hải và thần hải của Lý Tiêu lần lượt được mở ra, thánh huyết của Diệp Thành xối vào ổn định căn cơ của hắn, tiếp đó là quá trình tôi luyện như trải qua cả trăm năm.

Hự, hự, hự!

Sau đó, âm thanh này liên tiếp vang lên, tu vi của Lý Tiêu từ tầng ngưng khí thứ nhất đột phá lên cảnh giới Linh Hư mới dừng lại.

Cho tới lúc này, Diệp Thành mới dừng tôi luyện, tu vi tiến giới quá nhanh không phải là chuyện gì tốt đẹp, tiếp đó cần Lý Tiêu tự ổn định tu vi, sau này vẫn cần hắn cọ sát hơn.

Ấy?

Vừa thu lại thánh huyết, Diệp Thành đã quay đầu sang nhìn Bạch Tố Tố, bên trong cơ thể cô ta có quang hoa rực rỡ chói loá, khí tức cũng nhanh chóng lên cao, ranh giới lung lay, đây chính là dấu hiệu tu vi từ cảnh giới Chuẩn Hoàng lên đến cảnh giới Hoàng.
Chương 1517: Thể hiện tài năng

Rầm! Đoàng!

Sau khi Bạch Tố Tố tiến giới, trên hư thiên tiếng lôi chớp vang dội kéo theo sự chú ý của tất cả mọi người.

Đùa ta sao? Độ kiếp ở U Đô?

Ăn no rửng mỡ phải không?

Người của Đan Phủ làm gì vậy?

Âm thanh này liên tiếp vang lên, phần lớn đều là tiếng mắng chửi, thiên kiếp thần phạt không phải để đùa, độ kiếp ở U Đô càng không phải để chơi, nếu làm không tốt thì toàn bộ người ở đây đều phải bị lôi đi độ kiếp cùng.

Phong!

Diệp Thành giơ tay phong cấm thiên kiếp của Bạch Tố Tố.

Hiện giờ nơi này không phải là một nơi tốt đẹp gì, càng không phải là lúc thích hợp, đợi sau này U Đô ổn định thì tìm nơi độ kiếp sau.

Bạch Tố Tố tỉnh lại, cô ta cảm kích nhìn Diệp Thành, nếu là cô ta thì rất khó có thể phong cấm lại thiên kiếp của mình, thiên kiếp chỉ cần không ép quá lâu không những không gây trở ngại mà ngược lại còn là sát khí một tông.

Đan Hải? Thần Hải?

Bạch Tố Tố nhìn sang Lý Tiêu, cô tỏ ra vô cùng kinh ngạc, và càng kinh ngạc hơn với thần thông cũng như tu vi của Diệp Thành, mới có chút thời gian trôi qua mà đã đạt tới cảnh giới Linh Hư tầng thứ nhất rồi.

“Những bí thuật này, cầm lấy mà tu luyện”, khi Bạch Tố Tố còn đang ngỡ ngàng thì Diệp Thành lại đưa ra một túi đựng đồ.

“Đạo hữu, như vậy không được đâu, đạo hữu đã giúp chúng ta nhiều lắm rồi”, Bạch Tố Tố vội chối từ.

“Ta đã nói là người một nhà, không cần phải khách khí với ta”, Diệp Thành mỉm cười nhét túi đựng đồ vào tay Bạch Tố Tố, “còn nữa, sau này đừng gọi ta là đạo hữu, gọi ta Diệp Thành là được rồi”.

Bạch Tố Tố gật đầu mỉm cười, cô ta nhận lấy túi đựng đồ, khi mở ra nhìn thì vô cùng bất ngờ, bí thuật bên trong túi đựng đồ quá nhiều, không phải chỉ một bộ mà có thể chất thành núi, bao gồm các lĩnh vực về tu đạo, trong đó cũng không thiếu các giác ngộ của những tiền bối đi trước về đạo.

Diệp Thành phía này đã tới trước cái nôi.

Tiểu tử bên trong nôi đã tỉnh dậy, đôi mắt to tròn đảo đi đảo lại, chốc chốc còn mỉm cười với Diệp Thành.

Diệp Thành nhìn mà cảm thấy thích thú, đã la con của Lý Tiêu thì hắn sẽ cưng chiều.

Thế rồi Diệp Thành rạch đầu ngón tay nặn ra ba giọt máu của thánh thể đẩy vào người đứa trẻ.

Toàn thân đứa trẻ loé sáng, được một lớp tiên quang rực rỡ bao quanh.

Đó là căn nguyên thánh thể của Diệp Thành, sẽ giúp đứa trẻ khi lớn lên dần dần thấm hết huyết mạch của hắn, sẽ có lợi cho việc tu luyện sau này và bảo vệ sinh mệnh bé nhỏ của đứa trẻ trong những tháng năm về sau.

Làm xong xuôi mọi thứ, Diệp Thành mới xoa xoa mũi đứa trẻ sau đó quay người đi ra khỏi tiểu viên.

Phía sau, Bạch Tố Tố cầm lấy túi đựng đồ nhìn Lý Tiêu rồi lại nhìn đứa trẻ trong cái nôi, đôi mắt dâng lên nhiều cảm xúc, vận mệnh của bọn họ cũng nhờ có Diệp Thành mà thay đổi.

Ra khỏi tiểu viên, Diệp Thành triệu tập các luyện đan sư.

Mỗi người một phần, cầm lấy đi.

Cũng giống như lần đầu tiên, bên trong đại điện chất hàng chục nghìn túi đựng đồ, trong đó đều là nguyên liệu luyện đan.

Các luyện đan sư vô cùng xúc động, khi thiếu nguyên liệu Diệp Thành lại cung cấp đúng lúc, trong mắt nhiều người hiện lên ánh sáng rực rỡ, có nguồn cung cấp nguyên liệu luyện đan dồi dào thì bọn họ nhất định sẽ thăng cấp.

Sau khi các luyện đan sư rời đi, Diệp Thành mới thở phào, quả nhiên nuôi một nhà người không dễ dàng gì.

“Phủ Chủ”, bên ngoài đại điện, có một lão già mặc y phục tím bước vào, chính là thị vệ thân cận bên cạnh Niệm Vi.

“Có việc gì vậy”, Diệp Thành lãnh đạm lên tiếng.

“Luyện đan sư của Linh Đan Các tỏ ý muốn gia nhập vào Đan Phủ chúng ta”, lão già y phục tím nói, “có cho họ vào không?”

“Cho, đương nhiên cho rồi”, Diệp Thành mỉm cười, “tuyên bố với bọn họ, đã vào linh sơn Đan Phủ của ta, không có mệnh lệnh của ta thì bất cứ ai cũng không được ra ngoài, còn nữa, theo dõi các luyện đan sư kia, một khi phát hiện có bất cứ vấn đề nào gian dối thì không cần nể mặt, cứ thế phong ấn cho ta”.

“Rõ”, lão tử mặc đồ tím trả lời dứt khoát sau đó đi ra khỏi đại điện.

“Đấu với ta, các ngươi còn kém xa lắm”, Diệp Thành ngẩng đầu nhìn hư thiên như thể có thể trông thấy phía Nhạc Sơn, Nhạc Hải và Nhạc Chân đang nhàn nhã ngả người trên ghế tựa.

Diệp Thành thu lại ánh mắt, hắn phất tay lấy ra lư luyện đan, đồng thời lấy ra hàng ngàn nguyên liệu luyện đan.

Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, hắn đẩy tiên hoả vào lư luyện đan, tiếp đó là từng cây linh thảo được cho vào bên trong tuần tự, nguyên thần của hắn đã tiến tới cảnh giới Hoàng nên mọi thứ diễn ra thuận lợi và nhẹ nhàng hơn trước rất nhiều.

Bên ngoài linh sơn Đan Phủ đã có không ít bóng người được đưa vào bên trong, nếu đếm kĩ thì phải trên nghìn người.

Hơn một nghìn luyện đan sư, cấp thấp nhất cũng có thể luyện ra đan dược bốn vân, phần lớn đều là luyện đan sư luyện ra linh đan năm vân, trong đó không thiếu luyện đan sư luyện ra linh đan sáu vân.
Chương 1518: Đan dược bảy vân

Những luyện đan sư này không phải đều toàn tâm toàn ý thuận theo Đan Phủ, cũng có những người tới đây vì nhiệm vụ, người bên ngoài không vào được, người của Nhạc Sơn cũng chỉ có thể dùng cách này để thăm dò.

Đã biết tâm địa của phía Nhạc Sơn thì ngay từ đầu khi xây Đan Phủ, Diệp Thành đã có sắp xếp từ lâu.

Linh sơn Đan Phủ ngăn cách với thế giới bên ngoài, người của nơi này có thể nhìn thấy bên ngoài nhưng truyền âm thì không thể, cấm chế của Đan Phủ vô cùng bá đạo, tất cả truyền âm đều bị chặn.

“Lại có luyện đan sư gia nhâp”, nhìn luyện đan sư của Linh Đan Các, luyện đan sư của Đan Phủ đều đổ dồn ánh mắt qua nhìn.

“Các ngươi cũng gia nhập vào Đan Phủ rồi sao?”

“Đều đến đây rồi thì đương nhiên là gia nhập vào Đan Phủ”.

“Vậy thì sau này chúng ta có thể giao lưu thuật luyện đan”, hai bên luyện đan sư gặp mặt, rất nhiều người đã quen biết từ trước, bọn họ cùng hàn huyên, cảnh tượng vô cùng thân thiết và náo nhiệt.

“Ngươi có biết ta tiến cấp lên cấp sáu rồi không?”

“Cấp sáu? Lừa ta sao?”

“Nào nào, các luyện đan sư của Đan Phủ, hôm nay chúng ta thể hiện tài năng chút đi”, một luyện đan sư giỏi nói năng hô gọi, vả lại còn kêu gọi được rất nhiều luyện đan sư ra.

Thế rồi, cac luyện đan sư của Đan Phủ người nào người nấy tự chọn vị trí cho mình, hoắc là trên tảng đá, hoặc là trên thạch đài, hoặc là giữa thiên không.

Hàng chục nghìn luyện đan sư đứng choán lấp khắp thiên địa, lần lượt lấy lư luyện đan ra, tiếp đó bắt đầu thả lỏng cơ thể, khoé miệng ai nấy đều nở nụ cười.

“Đúng là chém gió không sợ thụt mất lưỡi”, luyện đan sư của Linh Đan Các bật cười lạnh lùng.

“Còn tiến lên cấp sáu, đùa sao?”

“Chân…Chân hoả?”, trong lúc này, có luyện đan sư của Linh Đan Các kinh ngạc lên tiếng kéo theo bao ánh mắt của các luyện đan sư khác, đợi tới khi luyện đan sư của Đan Phủ gọi ra chân hoả thì tất cả bọn họ đều tỏ ra kinh ngạc.

“Sao…Sao có thể?”, luyện đan sư của Linh Đan Các mặt mày khó tin.

“Sao có thể đều là chân hoả?”

“Ta nhớ rõ ràng hoả diệm của Vân Thiếu là thú hoả, sao lại biến thành chân hoả?”, luyện đan sư của Linh Đan Các như nhìn ra chuyện không thể, từng ngọn hoả diệm chân hoả giống như những vì sao chói mắt lấp lánh quang mang khiến bọn họ choán ngợp.

“Còn có cả chuyện này nữa, phải nhanh chóng bẩm báo với Các Lão”, đôi mắt của các luyện đan sư phía Linh Đan Các nheo lại.

“Bắt đầu”, trong tiếng kinh ngạc, luyện đan sư của Đan Phủ đã bắt đầu công việc, chân hoả đủ màu được đẩy vào lư luyện đan.

Đây là một cảnh tượng vô cùng hoành tráng, gần mười nghìn luyện đan sư cùng luyện đan, vả lại người nào cũng có chân hoả, thủ pháp luyện đan thuần thục.

Luyện đan sư của Linh Đan Các nhìn không chớp mắt, bọn họ đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác.

Ở góc khuất, rất nhiều thị vệ thân cận của Niệm Vi quan sát cẩn trọng, không phải nhìn vào luyện đan sư của Đan Phủ mà quan sát luyện đan sư của Linh Đan Các, từ ánh mắt của bọn họ có thể nhìn ra là ai đang giở trò.

Mọi thứ đều được tiến hành tuần tự.

Cả linh sơn Đan Phủ đều chìm trong hương dược liệu, chỉ ngửi thôi cũng khiến người ta say mê.

Xuất đan!

Khi màn đêm buông xuống mới có tiếng hô vang lên, luyện đan sư của Đan Phủ đã có người xuất đan, vả lại còn là đan dược sáu vân.

Xuất đan!

Sau người đó lại tiếp tục có người hô lên, đan dược của bọn họ mang theo đan hồng, chính là linh đan sáu vân với phẩm cấp không hề thấp.

Xuất đan! Xuất đan! Xuất đan!

Một khi có người xuất đan thì hình thành cả phản ứng dây chuyền, từ tứ phương tám hướng đều có tiếng hô vang, từng đạo đan hồng chiếu lên trời cao vô cùng rực rỡ, từng viên đan dược ra khỏi lư luyện đan, cảnh tượng hoành tráng, viên thấp nhất cũng là đan dược năm vân, từng viên đan dược ra khỏi lư khiến bầu tinh không rực rỡ.

Đây….!

Luyện đan sư của Linh Đan Các vô cùng bất ngờ, bọn họ trố mắt tỏ vẻ khó tin, cấp bậc luyện đan sư của Đan Phủ đã vượt xa tưởng tượng của bọn họ.

Rầm!

Khi các luyện đan sư của Linh Đan Các kinh ngạc thì bên trong đại điện của Đan Phủ có một đạo đan hồng chói mắt chiếu lên trời cao, xuyên qua thiên tiêu, hình thành nên nhiều dị tượng đan xen.

Đan dược bảy…bảy vân?
Chương 1519: Lấy thực lực khiến lòng người nể phục

Sao…sao có thể?

Nhìn nhiều dị tượng đan xen trên hư thiên, các luyện đan sư của Linh Đan Các hết sức kinh ngạc.

Các luyện đan sư của Linh Đan Các chấn động, bọn họ chỉ biết phủ chủ thâm sâu khó dò nhưng lại không biết hắn cũng có thể luyện ra linh đan bảy vân, thông tin này, cảnh tượng này khiến bọn họ không kịp trở tay.

Không chỉ các luyện đan sư kinh ngạc mà đến cả thị vệ thân cận bên cạnh Niệm Vi, Niệm Vi, Tạ Vân, Lý Tiêu, Bạch Tố Tố, Hồ Tiên Nhi cùng tất cả mọi người bên trong linh sơn đan phủ đều vô cùng ngỡ ngàng.

“Tên tiểu tử đó nghịch thiên thật rồi”, ở tầng thứ chín của U Đô, nhìn cảnh tượng trong màn nước Hoan Thiên, Nhược Thiên Chu Tước cũng hết sức bất ngờ.

“Tu vi cảnh giới Thiên, mới chỉ hơn một trăm tuổi mà có thể luyện ra được linh đan bảy vân, đúng là thiên tài cái thế”, Mục Huyền Công ở bên càng thêm ngỡ ngàng, “thế giới này rốt cục làm sao vậy? Thiên tài đều yêu nghiệt thế này sao?”

“Phủ chủ vạn tuế, phủ chủ vạn tuế”, trong linh sơn đan phủ, luyện đan sư của đan phủ đã giơ cao đôi tay hô hào chấn động khắp thiên địa.

“Bảy…bảy vân, đúng là linh đan bảy vân”, lại nhìn sang luyện đan sư của Linh Đan Các, người nào người nấy choáng váng.

“Phủ Chủ Đan Phủ có thể luyện ra được linh đan bảy vân”.

“Đan thuật này không hề kém cạnh so với Khô Nhạc Chân Nhân, U Đô lại có cả luyện đan sư thứ hai ở cấp bảy”.

“Đan phủ thu nạp tất cả luyện đan sư”, trong tiếng bàn tán xôn xao, trong đại điện vang lên giọng nói của Diệp Thành, “chỉ cần là người vào đan phủ của ta thì đều có tài sản, quanh năm hưởng bổng lộc, tiến cấp được lĩnh thưởng, được nhận nguyên liệu luyện đan vô điều kiện, được truyền thuật luyện đan vô điều kiện, được vào ý cảnh luyện đan vô điều kiện…”

“Ta gia nhập, ta gia nhập”, không đợi Diệp Thành nói xong thì các luyện đan sư của Linh Đan Các đã giơ hai tay lên.

Có người lên tiếng khiến hiện trường trở nên nhốn nháo, từng giọng nói tạo thành cả làn sóng vang dội khắp linh sơn Đan Phủ.

Thấy cảnh tượng này chẳng còn ai ngu muội nữa, xét về tổng thể thì luyện đan sư của Đan Phủ đã vượt xa Linh Đan Các, phủ chủ của Đan Phủ cũng là luyện đan sư cấp bảy, đãi ngộ của Đan Phủ không phải Linh Đan Các có thể so bì.

Quan trọng nhất không phải là những điểm này mà là sức mạnh thần kì của đan phủ, có thể khiến hoả diệm của bao nhiêu luyện đan sư biến thành chân hoả trong thời gian ngắn như vậy, lại khiến bao nhiêu luyện đan sư tiến giới như vậy thì đây là sức mạnh thế nào, đó là sức mạnh mà Linh Đan Các không thể nào có được.

Lúc này, đến cả nhiều nội gián mà Linh Đan Các phái tới cũng nghiêng về phía Đan Phủ.

Đương nhiên, trong số các luyện đan sư của Linh Đan Các vẫn có người trung thành với Linh Đan Các, lúc này bọn họ đang chuẩn bị tìm một nơi yên ắng truyền tin tình báo về, nói không chừng còn có thưởng.

Trong đại điện, Diệp Thành cầm linh đan bảy vân trong tay, hắn mỉm cười nhìn ra bên ngoài.

Lấy thực lực để quy phục lòng người, đây chính là hiệu quả mà hắn cần.

Diệp Thành đã nghĩ kĩ rồi, sau này nếu có luyện đan sư của Linh Đan Các đến đây thì hắn cũng sẽ diễn màn kịch này cho bọn họ xem, dần dần làm suy yếu thực lực của Linh Đan Các vả lại còn khiến Linh Đan Các không hề hay biết.

Linh Đan Các thực sự không hề biết rằng Đan Phủ và thế giới bên ngoài ngăn cách với nhau hoàn toàn, đến cả dị tượng của linh đan bảy vân khi xuất đan cũng bị ngăn cách, đến truyền âm cũng không lọt được ra ngoài, ai biết được bên trong là cảnh tượng thế nào.

Xếp hàng! Xếp hàng!

Bên ngoài đại điện, luyện đan sư của Linh Đan Các đã không thể chờ đợi hơn mà báo danh, vả lại người nào người nấy vẻ mặt vô cùng kích động.

Thấy vậy, Diệp Thành lại lần nữa tế ra tiên hoả sắp ra nguyên liệu luyện đan.

Lần này có thể luyện ra được linh đan bảy vân cũng nằm trong dự liệu từ trước của hắn, mặc dù áp lực không quá lớn nhưng về cơ bản có thể không tính toán, linh đan bảy vân khó luyện nhưng đối với hắn mà nói chỉ là chuyện nhỏ.

Đan Phủ về đêm không hề yên tĩnh, các luyện đan sư mới tham gia vào đã bắt đầu cuộc sống tu hành ở Đan Phủ.

Cho tới khi màn đêm buông xuống, Đan Phủ mới thực sự yên tĩnh.

Nếu nhìn kĩ thì có thể thấy vài bóng người xuất hiện ở nhiều góc khác nhau của Đan Phủ, đó đều là nội gián của Linh Đan Các, vả lại không phải chỉ do một người phái tới, có người của Khô Nhạc, người của Nhạc Sơn, người của tám đại Hoàng Tử.

Điểm tương đồng là bọn họ đều lấy ra truyền âm thạch lạc ấn tinh tình báo vào bên trong.

Thế nhưng điều khiến bọn họ phải xót xa đó là bên trong đan phủ lại có bí trận mạnh mẽ ngăn cách truyền âm.

Đáng chết!

Những người này đều lần lượt hắng giọng.

Đáng chết!

Sau tiếng gằn giọng vang lên, rất nhiều thị vệ thân cận bên cạnh Niệm Vi hiện thân, nội gián của Linh Đan Các vẫn còn trong trạng thái đờ đẫn đều bị phong cấm toàn bộ theo đúng như những gì mà Diệp Thành nói trước đó.
Chương 1520: Sư tôn bí ẩn

Màn đêm thăm thẳm, những vì sao như những hạt cát bụi.

Trong màn đêm yên tĩnh, Diệp Thành lại lần nữa luyện ra một viên linh đan bảy vân rồi mới vươn vai đi ra khỏi đại điện, linh đan bảy vân khó luyện, cho dù là hắn nếu luyện nhiều cũng sẽ ảnh hưởng đến căn cơ tu luyện.

Hai viên linh đan bảy vân được Diệp Thành đưa cả cho Tạ Vân.

Tạ Vân hiện giờ đang đột phá, cần đan dược cấp cao để hồi phục trong thời gian ngắn nhất.

Sau khi tặng đan dược đi, Diệp Thành mới bước ra khỏi linh sơn sau đó đi một mạch lên tầng thứ chín.

Lại lần nữa xuất hiện trong rừng trúc, Mục Huyền Công và Nhược Thiên Chu Tước lần lượt đứng dậy kinh ngạc nhìn Diệp Thành, có thể khiến hai tu sĩ Chuẩn Thánh phải đứng dậy chào đón như vậy có lẽ Diệp Thành là người đầu tiên.

“Tiểu hữu, lão phu hôm nay thật sự được mở mang tầm mắt”, Mục Huyền Công mỉm cười, vừa nói vừa tấm tắc.

“Có gì đâu, tiền bối”, Diệp Thành toét miệng cười.

“Ngươi đã là luyện đan sư cấp bảy rồi, không biết sư tôn của ngươi ở cấp nào?”, Nhược Thiên Chu Tước kinh ngạc, vả lại lập tức nghĩ tới sư tôn của Diệp Thành, không biết nếu bà ta biết được người đó căn bản không tồn tại thì liệu có nhảy dựng lên mà đạp chết Diệp Thành không nữa.

“Vãn bối cần linh đan và đan phương bảy vân”, Diệp Thành nói thẳng.

“Ta có”, Mục Huyền Công tỏ ra hào phóng, ông ta lật tay lấy ra một viên, “khi ra ngoài tu luyện ta có được viên này, chỉ có một viên thôi”.

“Vãn bối dùng xong sẽ trả cho người”, Diệp Thành mỉm cười nhận lấy.

“Không cần trả đâu”, Mục Huyền Công cười ôn hoà, dùng một viên đan dược bảy vân để kết bạn với một luyện đan sư cấp bảy, sau này còn lo gì không có linh đan bảy vân, về đạo lí làm người này ông ta đương nhiên hiểu.

“Chín viên, tặng ngươi đấy”, Nhược Thiên Chu Tước phất tay lấy ra chín viên đan dược đưa cho Diệp Thành.

“Chỗ đan dược này thì thôi”, Diệp Thành mỉm cười đẩy lại.

“Đây là lần đầu tiên ta thấy đan dược của Chu Tước bị từ chối đấy”, Mục Huyền Công tỏ vẻ bất ngờ.

“Vãn bối không có ý mạo phạm, vãn bối đã là luyện đan sư cấp bảy, đương nhiên sẽ không thiếu đan dược bảy vân, đan châu bảy vân vô cùng quý giá, tiền bối nên giữ lại để dùng thì hơn”, Diệp Thành bất giác cười, nói, “còn linh đan và đan phương bảy vân mà vãn bối cần là loại khác với mười loại đan dược bảy vân này”.

“Ta sẽ cho người đi tìm”, thấy đan dược bị từ chối, Nhược Thiên Chu Tước vẫn không từ bỏ, “ngươi đã cần thì cho dù phải trả cái giá nào U Đô của ta cũng sẽ không tiếc”.

“Vậy thì tốt quá”, Diệp Thành nhếch miệng cười.

“Chỉ là chút sức mọn thôi”.

“Ồ đúng rồi, vãn bối muốn hỏi mọi người một chuyện”, Diệp Thành nhìn sang Mục Huyền Công và Nhược Thiên Chu Tước, “hai vị đã từng nghe nói tới Phật Đà Tinh chưa?”

“Đương nhiên nghe rồi”, Mục Huyền Công mỉm cười, “lão Pháp Hải của Phật Đà Tinh nổi tiếng cố chấp, vì sao đó cũng rất kì dị, người và yêu yêu nhau sẽ bị nhốt trong cái tháp gì đó”.

“Lôi Phong Tháp”, Diệp Thành mỉm cười.

“Ngươi biết sao?”, Mục Huyền Công thẫn thờ.

“Một nhà ba người trước đó vãn bối dẫn về đây chính là đi ra từ Phật Đà Tinh, Pháp Hải đó quả thực vô cùng cố chấp, đòi người không cho, may là vãn bối nhanh trí đêm đó làm loạn cả Kim Sơn Tự”.

“Ngươi đại náo Kim Sơn Tự?”, Nhược Thiên Chu Tước cau mày.

“Sao vậy, có việc gì sao, tiền bối?”

“Đương nhiên có vấn đề rồi, còn là vấn đề lớn là đằng khác”, Mục Huyền Công vội nói, “Kim Sơn Tự có một tu sĩ Chuẩn Thánh, nghe nói chính là sư huynh của Pháp Hải, tên là Pháp Thông, quanh năm ở ngoài phổ độ chúng sinh, lần này ngươi đi chắc chắn là Pháp Thông không ở trong sơn tự, nếu không thì ngươi chẳng thể tự do làm loạn vậy đâu”.

“Còn có cả chuyện này sao?” Diệp Thành gãi đầu.

“Pháp Thông ta biết, phật pháp vô biên, nếu luận về khả năng chiến đấu thì còn hơn cả ta”, Nhược Thiên Chu Tước khẽ giọng lên tiếng.

“Thật khiến vãn bối phải bất ngờ”, Diệp Thành ho hắng, vốn dĩ hắn còn định nhờ Mục Huyền Công hoặc Nhược Thiên Chu Tước cùng hắn đi tới Phật Đà Tinh tìm Pháp Hải nói chuyện, tiện thể lấy bình bát kia về, nào ngờ còn sinh ra cả một lão tu sĩ Chuẩn Thánh nữa.

“Không thể tránh khỏi rắc rối”, Mục Huyền Công vuốt râu, “Pháp Thông đó còn cố chấp hơn Pháp Hải nhiều, lần này ngươi dỡ tự viện của bọn họ thì đợi Pháp Thông quay về, chắc chắn sẽ tìm ngươi tính sổ”.

“Vậy lúc đó hai người nhớ bảo vệ vãn bối đấy”.

“Nghe nói sư tôn của ngươi tính khí không được tốt mà”, Mục Huyền Công hỏi thăm dò.

“Nghe nói sư tôn của ngươi không thể chịu được cảnh đồ đệ bị ức hiếp mà?”, Nhược Thiên Chu Tước cũng nói ý tứ.

“……….”
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

TIÊN VÕ ĐẾ TÔN
  • Lục Giới Tam Đạo
Tiên Võ Truyền Kỳ convert
  • 4.80 star(s)
  • Lục Giới Tam Đạo
Link Dịch
[Zhihu] Bảo Gia Tiên
  • FB Mắt Nâu.
Phần 4

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom