• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Thịnh thế hôn nhân Full 2024 (17 Viewers)

  • thinh-the-hon-nhan-748

Chương 748: Thức dậy




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
84056.png

Xem ảnh 2
84056_2.png
“Bạch Nhược Y không thể uống được rượu, vừa rồi lúc ở bữa tiệc cô ấy uống rất nhiều, giờ cơ thể đang rất nóng, đã hôn mê rồi, có làm sao không?”3 Thẩm Đình Thâm nói sơ qua một lượt về tình hình của Bạch Nhược Y, trong đôi mắt đen nhánh phản chiếu hình bóng của người con gái đang nằm trên2 giường.



Nhưng anh lại không nhìn thấy được rõ lắm, chỉ có thể mơ hồ thấy được hình dáng của cô thôi.



Diệp Sâm có rất nhiều vấn5 đề muốn hỏi, cậu ta muốn hỏi tại sao Bạch Nhược Y lại trở về? Muốn hỏi sao giờ Thẩm Đình Thâm lại ở cạnh Bạch Nhược Y.



Nhưng Diệp Sâm 4hiểu rõ Thẩm Đình Thâm, hiện giờ Thẩm Đình Thâm chỉ muốn cậu ta trả lời những vấn đề này thôi.




“Có thể là bị ngộ độc rượu, anh mau để n0gười khác giúp cô ấy tắm nước nóng, xem cô ấy có thể tỉnh táo hơn được chút nào không, nếu tắm xong mà vẫn không có phản ứng gì thì mau đưa tới bệnh viện đi.” Diệp Sâm phân tích.

Cậu ta vừa dứt lời, đã nghe thấy tiếng Thẩm Đình Thâm tắt máy.

Diệp Sâm lắc đầu, không biết hai người kia lại đang làm cái gì.

Chỉ là cậu ta có cảm giác quanh đi quẩn lại thì hai người họ vẫn ở bên nhau.

Mà ở một nơi khác, Thẩm Đình Thâm tắt máy xong, liền đi vào phòng tắm xả nước ấm, sờ thấy nước đã vừa, anh quay trở lại phòng bể Bạch Nhược Y đi vào, rồi ném cô vào trong bồn.

Tất cả các động tác đều gọn gàng, thuần thục mà không hề có một chút tình cảm nào khác.

Bạch Nhược Y bị lột sạch mà vẫn không có động tĩnh gì, cơ thể cô dựa vào cạnh bồn tắm, đầu gối co lên.

Nhiệt độ trên người cô còn cao hơn so với nhiệt độ của nước, nhưng hơi thở khá đều đặn, giống như là đang ngủ thiếp đi vậy.

Thẩm Đình Thâm ngồi ở bên cạnh bồn tắm, hai ống tay áo đã bị ướt lúc giúp Bạch Nhược Y cởi đồ, nửa người anh cũng ướt sũng.

Sau đó thì sao? Thẩm Đình Thâm nhíu mày, không biết phải giúp Bạch Nhược Y tắm rửa như theo lời của Diệp Sâm là như thế nào.

“Tõm!”, cơ thể Bạch Nhược Y được bao phủ bởi làn nước ấm, quần áo trên người cô bỗng chốc bị ướt nhẹp, mái tóc dài như tảo biển trôi nổi trong nước.

Thẩm Đình Thâm vươn tay với cô lên, sau đó thô bạo giúp cô cởi quần áo.

Lúc ngón tay chạm phải làn da trơn mịn của cô, anh nhíu mày.

Cũng may hiện giờ anh không nhìn thấy rõ bất cứ thứ gì, nếu không anh cũng không biết mình có thể làm những gì đối với thân thể mê người kia của Bạch Nhược Y nữa.

Cởi xong áo ngoài, Thẩm Đình Thâm lại luồn tay ra phía sau, thuần thục giúp cô cởi áo lót, một tay khác thì luồn xuống bên dưới, giật chiếc quần lót của Bạch Nhược Y ra.

Bạch Nhược Y bị lột sạch mà vẫn không có động tĩnh gì, cơ thể cô dựa vào cạnh bồn tắm, đầu gối co lên.



Nhiệt độ trên người cô còn cao hơn so với nhiệt độ của nước, nhưng hơi thở khá đều đặn, giống như là đang ngủ thiếp đi vậy.



Thẩm Đình Thâm ngồi ở bên cạnh bồn tắm, hai ống tay áo đã bị ướt lúc giúp Bạch Nhược Y cởi đồ, nửa người anh cũng ướt sũng.



Sau đó thì sao? Thẩm Đình Thâm nhíu mày, không biết phải giúp Bạch Nhược Y tắm rửa như theo lời của Diệp Sâm là như thế nào.



Nghĩ mãi, cuối cùng anh quyết định mở vòi hoa sen, để nước ẩm tự giới từ trên đầu Bạch Nhược Y xuống, để cô tỉnh lại.



Nhưng Bạch Nhược Y vẫn chẳng hề có phản ứng gì, Thẩm Đình Thâm đã hơi mất kiên nhẫn.



Anh dứt khoát cầm lấy vòi hoa sen, một tay khác giữ lấy cổ Bạch Nhược Y, để dòng nước xối thẳng vào mặt cô.



Động tác của anh đơn giản thô bạo và đáng sợ, người bình thường tắm cho thú cưng trong nhà cũng không làm như thế này.



Cuối cùng không biết là Bạch Nhược Y bị dòng nước phun cho tỉnh, hay bị bóp cổ tỉnh dậy nữa, tóm lại cô chậm rãi mở mắt ra, thấy vòi hoa sen đang xối thẳng vào mặt mình, làm cô phải lập tức nhắm mắt mới không khiến bọt nước bắn vào mắt.



“Ngừng...



dừng lại.” Bạch Nhược Y cau mày, nghiêng đầu sang bên, rồi đưa tay gạt vòi hoa sen đang xối vào trán mình.



“Tỉnh rồi à?” Một giọng nam lạnh nhạt vang lên bên tai cô, vòi hoa sen đã tắt.



Bàn tay đang bóp cổ Bạch Nhược Y cũng buông lỏng ra, Thẩm Đình Thâm đứng lên, nhìn xuống Bạch Nhược Y ướt sũng nằm trong bồn tắm.



Bạch Nhược Y chớp mắt, ngẩng đầu nhìn gương mặt lạnh lùng của Thẩm Đình Thâm, rồi cúi đầu nhìn, phát hiện bản thân không mặc gì cả, đang nằm trong bồn tắm của nhà Thẩm Đình Thâm.



Tình huống gì thế này? Bạch Nhược Y ngẩn ra một lúc lâu, không phải cô đã bị một gã đàn ông khác đưa đi rồi à? Vì sao cô lại ở trong nhà của Thẩm Đình Thâm? Bạch Nhược Y vỗ khuôn mặt mình và phát hiện nhiệt độ trên mặt đã hạ đi nhiều, “bốp bốp” âm thanh ấy cùng cơn đau trên mặt giúp cô ý thức được rằng đây không phải là mơ.



Không đợi Bạch Nhược Y lên tiếng hỏi, đột nhiên lại có nước xối từ đỉnh đầu của cô xuống, trong tiếng nước còn có cả tiếng nói đầy khinh bỉ của Thẩm Đình Thâm, “Tỉnh chưa?” Bạch Nhược Y nghiêng người về phía khác, cau mày trừng mắt với Thẩm Đình Thâm, hiện giờ cô chẳng hề có ý muốn cảm kích anh ta “Tại sao tôi lại ở trong phòng tắm của nhà anh?”



“Vậy em nghĩ em ở đâu?” Thẩm Đình Thâm vứt vòi hoa sen sang một bên, khóe miệng cong lên đầy châm chọc, “Em nghĩ mình hẳn phải đang ở trên giường của thằng đàn ông kia, hay là ở đâu? Em biết rõ mình không thể uống.



rượu, vậy mà lại uống trong cái bữa tiệc không quen biết ai, vậy là có ý gì? Vị kia trong nhà em không thỏa mãn được em nên mới muốn tìm chỗ như thế này để kiểm kích thích à?”



Bản lĩnh công kích người khác của Thẩm Đình Thâm từ trước đến nay vốn khá cao, anh vừa mới mở miệng thôi mà luôn có thể khiến Bạch Nhược Y thương tích đầy mình.



Nhưng Bạch Nhược Y bây giờ đã không còn là Bạch Nhược Y ngây thơ nhu nhược của năm năm trước nữa rồi, cô hoàn toàn xem thường loại lời nói mỉa mai này, bình tĩnh cười lạnh, “Đúng vậy đấy, nhưng bị anh phá hỏng chuyện tốt của tôi rồi, thật là mất cả hứng.” Cô vừa bình tĩnh nói như thế, vừa trần truồng đứng lên khỏi bồn tắm, mặc kệ bây giờ Thẩm Đình Thâm có thể nhìn thấy rõ cơ thể của mình hay không, điều đó không quan trọng.



Dù sao ở trong mắt của Thẩm Đình Thâm, Bạch Nhược Y có chính là người không biết liêm sỉ như thế, vậy thì cô cũng không cần cảm thấy thẹn thùng gì ở trước mặt anh ta nữa cả.



Mà dù có thẹn thùng, thì ở trong mắt của Thẩm Đình Thâm cũng chỉ là ra vẻ mà thôi.



Vì thế mà Bạch Nhược Y chẳng còn sợ hãi nữa, cô cứ trần truồng như thế bước qua Thẩm Đình Thâm.



Khiêu khích à? Khóe miệng Thẩm Đình Thâm hơi giật, trong đôi mắt đen như mực là lửa giận.



Giờ Bạch Nhược Y đã sa đọa đến mức độ này rồi à? Thẩm Đình Thâm giữ chặt cánh tay của Bạch Nhược Y, cái cằm kiêu ngạo hơi hất lên, để lộ ra phần hầu kết nam tính, “Làm hỏng chuyện tốt của cô? Vậy chẳng phải là muốn tôi bồi thường cho cô sao?”
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom