• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Thịnh thế hôn nhân Full 2024 (8 Viewers)

  • chap-527

Chương 527: Xuất hiện vấn đề




*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.





Xem ảnh 1
74127.png
Thẩm Đình Thâm lạnh lùng cười, bên trong đôi mắt đen nhánh đầy ánh sáng châm chọc, “Ngược lại cậu càng ngày càng có bản lĩnh, đến bây giờ cũng không quên chia rẽ quan hệ giữa tôi và các đồng sự, nhưng đồng sự cũng là người trong dòng họ chúng ta, nói đến cùng đều là người một nhà, cách làm của cậu như thể rất ngây thơ, cậu biết không?”



“Được rồi được rồi, chúng ta đều là người một nhà, sẽ không có thái độ khác nhau đối với hai anh em các cậu, hai người chúng tôi đều đối xử bình đẳng.” Đổng sự lớn tuổi lên tiếng giảng hòa, “Nhưng hình như quan hệ giữa hai người các cậu có chút vấn đề, nhưng cũng là chuyện của chính các cậu, hôm nay các cậu cũng đã trưởng thành, ở trong3công ty đều độc bá một phương, tự các cậu điều chỉnh cho tốt đi.”



“Vậy hội nghị hôm nay đến đây đi.” Thẩm Đình Thâm không có hứng thú tiếp tục cuộc họp, nếu đã nói hết rồi thì anh liền đi trước một bước



Tiếng nói ở phòng họp còn chưa dứt, Thẩm Đình Thâm đã kéo ghế ra, từng bước rời khỏi phòng họp trước



Cho đến khi bóng dáng của anh biến mất ở khúc quanh, Thẩm Đình Vũ mới nhếch mép, cẩn thận quan sát các đồng sự đang lục tục rời khỏi.



Sắc mặt của bọn họ cũng không tốt lắm, nói rõ đáy lòng của bọn họ đối với Thẩm Đình Thâm vẫn còn có chút ý kiến



Thẩm Đình Vũ cũng trở lại phòng làm việc của mình, lúc này, bên trong phòng làm việc đã có một người đang chờ, đó là0Trần Học Hạo, em họ của Trần Duệ



Bây giờ gã cũng chạy đến làm ở Tổng công ty Thẩm thị, mượn danh Tổng thanh tra, kì thực chính là ngày ngày ở bên cạnh Thẩm Đình Vũ, xử lý chuyện hạng mục hợp tác của bọn họ



“Sao rồi? Anh cậu có ý gì? Lúc nào thì đi Mỹ?” Trần Học Hạo cũng biết, chỉ cần Thẩm Đình Thâm ở trong công ty, Thẩm Đình Vũ làm cái gì cũng không thuận tay thuận chân



Thẩm Đình Vũ cau mày, khẽ thở dài một hơi, “Tạm thời anh ta không đi Mỹ, vẫn muốn ở trong công ty giám sát hạng mục của chúng ta, thật phiền.” Kết quả như thế, trước đó hai người bọn họ cũng đã nghĩ đến, Trần Học Hạo cầm ly nước trên bàn lên uống, “Cậu cũng đừng quá để ý, chúng5ta không làm chuyện gì phạm pháp, đều là chuyện tốt cho công ty



Cho dù Thẩm Đình Thâm đang giám sát cũng không liên quan gì.” “Đúng thế.” Thẩm Đình Vũ ngồi ở trên ghế, đưa tay nới lỏng cà vạt của mình, có thể do mới ở trong phòng họp nên cảm giác có chút không thở nổi, “Đúng rồi, vậy bây giờ hạng mục bắt đầu vận hành, kế tiếp chúng ta phải làm cái



“Kế tiếp phải gặp một khách hàng lớn, chính là bến đối tác thứ ba của chúng ta.” Trần Học Hạo dần nghiêm túc lại, “Đây là một nhân vật lớn, hơn nữa còn là phụ nữ, cậu biết đó, phụ nữ khó đối phó nhất



Bọn họ không cầu tiến, cũng không cầu cái gì, chỉ cầu mình vui vẻ là được



Hợp tác với loại phụ nữ cao cao tại4thượng này là phiền phức nhất.”



“Tại sao lại xuất hiện đối tác thứ ba chứ?” Thẩm Đình Vũ nhức nhối vò đầu, “Cậu nói xem có phải Nhan Như Ngọc này đang đùa chúng ta hay không? Mới vừa ký giấy thoả thuận hợp tác, anh ta liền bảo chúng ta phải đầu tư thêm hạng mục này, sau đó còn nói đến bên thứ ba, nói là để Thẩm thị chúng ta sau này phát triển tốt, quỷ mới biết cậu ta có ý định gì.”



“Không phải, tôi cũng nghĩ không thông, tại sao anh ta nói thêm bên thứ ba cậu liền đồng ý, cậu không thể từ chối sao? Tiền đặt cọc chúng ta cũng tìm mọi cách chuẩn bị đủ cho anh ta rồi, anh ta nói thêm tiền là thêm tiền sao?” Mặc dù hôm đó Trần Học Hạo theo Thẩm9Đình Vũ cùng đi gặp Nhan Như Ngọc, nhưng sau đó bọn họ tán gẫu chuyện kinh doanh, Trần Học Hạo cảm thấy mình chẳng hiểu gì cả.



“Không phải, bởi vì sau đó anh ta nói phương án thật sự rất mê người, chỉ cần có thể hợp tác với bên thứ ba đó, cậu có biết Thẩm thị chúng ta sẽ lập tức có chỗ đứng ở giới thương mại điện tử này hay không, hơn nữa thời gian bình thường để tiến vào cần mấy năm, nhưng nếu như có thể dựa vào bên thứ ba này, chúng ta có thể tiết kiệm được vài năm.” Thẩm Đình Vũ giải thích đơn giản điều kiện lúc ấy để mình đồng ý cho bên thứ ba gia nhập.



Tóm lại, thời gian là vàng bạc đó.



Trần Học Hạo cái hiểu cái không, gật đầu, “Vậy thì thu phục người của bên thứ ba là được sao?” “Ừ, cũng không biết bao giờ cô ta tới đây.” Thẩm Đình Vũ lại lấy điện thoại di động ra nhìn ngày tháng phía trên, “Tôi cảm thấy chúng ta luôn bị Nhan Như Ngọc dắt mũi, cậu còn chưa tra được Nhan Như Ngọc rốt cuộc có lại lịch gì sao? Cũng đã mấy tháng rồi.”



“Tra cái gì chứ, công ty người ta đứng thứ ba cả nước, tại sao cậu phải sợ anh ta sẽ hại Thẩm thị chúng ta?” Trần Học Hạo cũng cảm thấy Nhan Như Ngọc không có gì đáng nghi, người ta là công ty lớn có thể hợp tác với các cậu, các cậu không mang ơn đội nghĩa thì thôi đi, còn luôn cảm thấy người ta lòng dạ xấu xa.



Người khác vô duyên vô cớ muốn hại công ty của các cậu làm cái gì? Có chứng hoang tưởng bị hại sao? “Bỏ đi, dù sao tiền đã ném ra, công ty cũng chính thức vận hành, chúng ta yên lặng theo dõi biến hóa, làm xong chuyện mình cần làm đi.” Thẩm Đình Vũ nói xong liền thở dài một cái, không ngờ quản lý chuyện công ty phiền phức như vậy, cảm thấy từ sáng đến tối cũng giải quyết không hết, thảo nào Thẩm Đình Thâm và Thẩm Thanh Du đều trưng ra bộ mặt người chết.



Bên kia, Nhan Như Ngọc còn đang làm tổ ở trên giường, giám sát tình trạng vận hành hạng mục của công ty Thẩm Đình Vũ qua máy tính.



Thấy công ty bọn họ toàn tâm đầu tư, Nhan Như Ngọc khẽ nở nụ cười



Ánh sáng màn hình phản chiếu nơi đáy mắt khiến gương mặt cậu trắng bệch, trông rất dọa người



Bên cạnh máy tính là một vài tờ giấy nháp, phía trên đều là công thức tính tiền, do Nhan Như Ngọc tính ra từng khoản một



Trên trang giấy cuối cùng là một số tiền cực lớn, Nhan Như Ngọc ngước mắt nhìn lướt qua số tiền phía trên.



“Dù Thẩm thị các người trả mấy con số này, cũng không thể nào lấy ra để lấp hố đen về sau, đến lúc đó Thẩm thị các người sao còn chỗ đứng ở thành phố H này được nữa?”



Nói xong, cậu lại cười vui, và toàn bộ giấy nháp bên cạnh thành một nắm, nhắm ngay thùng rác bên cạnh cửa, ném qua đó giống như ném bóng vào rổ



“Trúng rồi!” Nương theo tiếng nói nhẹ nhàng mau lẹ của cậu, nắm giấy tròn vo nằm đã nằm ngay giữa thùng rác



Nụ cười trên mặt Nhan Như Ngọc càng thâm sâu, cậu lại nhìn sang thời gian trên máy tính, “Hiện giờ chắc là chị đi làm rồi, thật nhàm chán, bây giờ lại không có ai chơi.”
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom