• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Thiên Hạ Đệ Nhất Thần (1 Viewer)

  • Chương 11-15

Chương 11: Quái vật ăn linh khoáng

Bất luận là tính mạng của mẫu thuân mình hay là tính mạng của Lý Tuấn Hy, nếu như cứ như vậy mà kết thúc thì hắn cũng sẽ không cam tâm!

"Ngay khi cuộc tuyển chọn học cung Viêm Hoàng bắt đầu thì hôn lễ của hắn cũng bắt đầu!"

Yên lặng ba năm, ai lại không muốn trở lại chiến trường của mình, để cho mọi người nhìn thấy mình còn chưa bại!

“Tuấn Hy, chúng ta đi thôi”, Vệ Tịnh đã không còn muốn thu dọn đồ đạc gì nữa.

“Vâng, mẫu thân”, Lý Tuấn Hy đỡ bà ấy dậy.

“Nhặt bảo ngọc đó lên đi”, Vệ Tịnh đi được hai bước thì bỗng nhiên nói.

Lý Tuấn Hy có chút cự tuyệt, hắn kỳ thật cũng không nguyện ý tiếp nhận sự ban ân của Lý Viêm Phong, đó đơn giản chỉ là một sự sỉ nhục.

"Con trai, nam nhân co được duỗi được, tất nhiên có thể tranh đoạt lợi ích trước mắt, dù sao chuyện quan trọng nhất là lấy lại một khắc tôn nghiêm chứ không phải lo lắng mất đi bao nhiêu tôn nghiêm", Vệ Tịnh nhẹ nhàng nói.

“Vâng, mẫu thân”, Lý Tuấn Hy nhặt bảo ngọc trên mặt đất lên.

“Ta đói bụng!”, con gà vàng đột nhiên tỏ ra đáng thương nhìn hắn, thoạt nhìn rất đáng yêu.

"Ngươi ăn cái gì? Sâu bọ hả?", Lý Tuấn Hy hỏi.

Từ hôm nay trở đi hắn phải cho gà ăn!

"Không, ta phải ăn cái này", con gà vàng chỉ vào bảo ngọc trong tay Lý Tuấn Hy mà chảy nước miếng.

"Nằm mơ! Ngươi tốt nhất vẫn nên ăn sâu bọ đi!", Lý Tuấn Hy khinh thường nói.

“Ăn xong thứ này chúng ta có thể đột phá đến một cảnh giới khác”, con gà vàng chống nạnh hai cánh nói.

"Gà đại ca, vừa rồi ta nói đùa thôi, thứ này chính là của ngươi đó!"

Lý Tuấn Hy nhanh chóng đưa bảo ngọc ra.

Ăn bảo ngọc còn có thể đột phá?

Vậy thì lãi to rồi...

Lý Tuấn Hy vẫn còn một ít gia nghiệp ở thành Ly Hoả.

Sau khi bị trục xuất khỏi phủ thành chủ, mẫu tử hai người vẫn còn có chỗ nương thân.

Nơi ở mới là một gian đình viện cũ nát.

Hắn biết mình sẽ không ở lại đây quá lâu, hắn sẽ rời khỏi thành Ly Hoả sau khi hắn lấy được “Viêm Hoàng lệnh” để hắn có thể vào học cung Viêm Hoàng.

...

Ban đêm.

Trước mặt Lý Tuấn Hy và con gà vàng đang bày một đống bảo ngọc linh khí ảo diệu.

Con gà vàng nói rằng nó có thể ăn bảo ngọc nhưng Lý Tuấn Hy không tin lắm.

“Đây là cái gì?”, con gà vàng hỏi rồi chỉ vào văn lộ trên đống bảo ngọc trước mặt.

“Cái này gọi là thiên văn”, hỏa ngọc cùng kim ngọc trên bàn đều có văn lộ màu đỏ rất nhỏ.

Loại văn lộ này không thể bị nước rửa trôi, đây chính là “thiên văn”.

Phải có được thiên văn thì mới có thể gọi là linh khoáng.

Linh khoáng chính là khoáng thạch thiên địa, được thiên địa linh khí cùng địa mạch linh uẩn nuôi dưỡng rồi sinh ra. Linh khoáng có được linh uẩn thần kỳ, có thể dùng để rèn binh khí và cũng có nhiều công hiệu khác.

“Bảo ngọc” cũng có thể coi là một loại linh khoáng, ẩn chứa lượng thiên địa linh khí khổng lồ, đối với Ngự Thú Sư cùng Bạn Sinh Thú đều có lợi. Vì vậy, bảo ngọc cũng được dùng làm “tiền” của Ngự Thú Sư, giá trị của mỗi viên bảo ngọc còn vượt xa vàng bạc châu báu. Có một số loại bảo ngọc có thể được sử dụng làm tiền tệ, trong đó 'hỏa ngọc' được lưu hành nhiều nhất ở nước Chu Tước. Ngoài ra, còn có kim ngọc, lôi ngọc,... đều là tiền tệ lưu thông hàng ngày, có thể dùng để mua rất nhiều tài nguyên tu luyện.

Người ta nói rằng thiên văn là hiện thân của ý chí thiên địa, còn chứa đựng bí mật về năng lượng thiên địa căn nguyên. Rất nhiều Ngự Thú Sư cấp cao đều vượt qua giới hạn của chính mình trong lúc nghiên cứu thiên văn, nắm trong tay năng lượng thiên địa. Vì vậy, tên đầy đủ của thiên văn chính là 'đồ án ý chí của trời'.

"Thiên văn có chín màu: đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím, đen, trắng. Thiên văn đỏ có cấp thấp nhất, và thiên văn trắng là cấp cao nhất".

"Một mỏ linh khoáng có thiên văn trắng nhất định là kỳ bảo có một không hai. Nghe nói thiên văn trắng cực kỳ phức tạp, gần giống như văn lộ của trận đồ".

Lý Tuấn Hy từ trước đến nay chỉ mới được nhìn thấy thiên văn đỏ, thiên văn cam và thiên văn vàng. Đống bảo ngọc trước mắt này thì chỉ là linh khoáng thiên văn đỏ, mặc dù là loại bình thường nhất nhưng đối với tu vi hiện tại của Lý Tuấn Hy thì cũng mang lại ích lợi không ít. Thiên địa linh khí ẩn chứa trong bảo ngọc được giải phóng ra ngoài có thể đẩy nhanh quá trình thú nguyên chuyển hóa cùng ngưng tụ.

“Thiên văn cái quái gì, nói bậy nói bạ, trước mặt ông đây đều là mỹ thực”, con gà vàng kêu lên, thậm chí nhảy lên, há mồm muốn ăn hết đống bảo ngọc này.

Trước mặt họ đang có khoảng ba trăm hỏa ngọc!

"Ngươi có chắc chắn ăn được không?"

Bình thường mà nói, Ngự Thú Sư và Bạn Sinh Thú quả thật cần bảo ngọc để gia tốc. Tuy nhiên, đầu tiên phải phóng xuất ra thiên địa linh khí trong bảo ngọc trước, sau đó mới hấp thụ và luyện hóa cùng nhau.

"Xem cho rõ đây!"

Chuyện khiến Lý Tuấn Hy giật mình đã xảy ra.

Con gà vàng há miệng, nuốt từng viên bảo ngọc dễ dàng như ăn kẹo dẻo.

"Hương vị không tồi, khá dai đó", sau khi liên tiếp ăn hơn mười viên hỏa ngọc chứa hỏa diễm linh khí thì nó đã bốc hỏa, sắc mặt đỏ bừng như kẻ say rượu.

Thậm chí nó còn ợ hơi mấy lần vì no.
Chương 12: Tìm kiếm cơ hội

"Mẹ kiếp, ngươi thật sự ăn đá, không sợ táo bón hay sao!", Lý Tuấn Hy nghẹn họng nhìn trân trối.

"Đồ nhà quê nông cạn, đống này lão phu chỉ cần một khắc liền có thể tiêu hóa sạch sẽ, còn cần thải ra sao?", con gà vàng lại nấc lên một tiếng, quá nhiều thiên địa linh khí đều đã hội tụ vào trong người nó, làn sóng nhiệt nóng bỏng đang bộc phát ra khỏi nó.

Nó đã thành công biến thành một con gà lửa.

Lý Tuấn Hy phải mất hết nửa ngày mới có thể phản ứng lại được, cẩn thận ngẫm lại thì mới nhận ra con gà vàng này là Cự Thú Thái Cổ Hỗn Độn, chỉ cần nghe tên cũng đã thấy oai, ăn sống linh khoáng mà cũng chẳng sao.

"Ngươi cũng thử một viên đi, hương vị cũng không tệ lắm, chúng ta là nam nhân chân chính, đương nhiên phải ăn cứng mới tốt", con gà vàng vẫn không hài lòng, liền cầm lên một viên hỏa ngọc đưa cho Lý Tuấn Hy.

Lý Tuấn Hy cẩn thận suy nghĩ một chút, sau khi Bạn Sinh Thú trọng chú huyết mạch thì chính hắn coi như cũng đã luyện ra Luyện Ngục Vĩnh Hằng Thể.

Nó đã có thể ăn sống linh khoáng để luyện hóa, chẳng phải hắn cũng có thể hay sao?

Khi đưa hỏa ngọc vào miệng, nó đốt cháy cổ họng của Lý Tuấn Hy như rượu mạnh.

Nhưng hình như chuyện đó cũng không khiến hắn quá đau. Sau khi hỏa ngọc tiến vào trong bụng thì hắn cảm giác giống như mình đã nuốt thẳng xuống bụng một bát canh nóng.

Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng hỏa ngọc bắt đầu tan chảy trong dịch vị dạ dày, sau đó lại có một lượng hỏa diễm khổng lồ bộc phát ra đốt cháy toàn thân hắn!

Hô!

Hắn há miệng thở dốc, phun thẳng ra một ngọn lửa, một lượng lớn hỏa linh khí bị phóng xuất ra ngoài.

“Đừng phun ra, thật lãng phí!”, con gà vàng lộ ra vẻ mặt khinh thường.

Sắc mặt Lý Tuấn Hy đỏ bừng, hắn nhìn toàn thân mình bị cháy nóng rực, hệt như đang nằm mơ.

Nhìn hắn như vậy cũng chẳng khác gì một con quái vật!

Nhưng không thể phủ nhận, hắn giống như Luyện Ngục Vĩnh Hằng Phượng Hoàng, có thể ăn sống linh khoáng, đây cũng là một trong những năng lực của huyết mạch Hỗn Độn Cự Thú!

"Đều là hỏa ngọc, nếu như luyện hóa theo cách bình thường thì nhiều nhất chỉ có thể hấp thu được một phần ba, nhưng nếu như cứ ăn sống như vậy thì sẽ cảm thấy không lãng phí một chút nào".

"Hơn nữa, hấp thụ trực tiếp sẽ khiến cho linh khí hỏa diễm hội tụ ở trong bụng, được 'Vĩnh Hằng Luyện Ngục Kinh' luyện hóa trực tiếp chuyển hóa thành thú nguyên tiến vào bên trong thú mạch".

"Nói như vậy, chỉ cần ta có đủ bảo ngọc thì hiệu quả tu luyện của ta lại càng thêm hung mãnh".

Hắn cười ha hả, khó trách con gà vàng vẫn có thể tiếp tục ăn mà không bị linh khí hỏa diễm làm nổ chết.

Thì ra trong khi nó “ăn” thì nó cũng đang vận hành Vĩnh Hằng Luyện Ngục Kinh để chuyển hóa thú nguyên, kết quả là thú nguyên của hai người đều nhanh chóng bành trướng mạnh mẽ.

Trong đình viện đổ nát, nếu cảnh tượng đang xảy ra bây giờ bị người khác nhìn thấy thì hoàn toàn có thể phá vỡ thế giới quan của người khác.

Một người một gà ngồi bên nhau nuốt vào bụng từng miếng bảo ngọc giống hệt như cắn hạt dưa, vừa cắn vừa trò chuyện.

Mấu chốt chính là một người một gà đều đang bốc cháy.

"Ca ca, ngươi hiểu biết bao nhiêu về bản thân cùng Hỗn Độn cự thú?" Lý Tuấn Hy mang ra một chút rượu ngon, cùng con gà vàng ăn bảo ngọc như đồ nhắm rượu.

"Không phải ta cố ý giả bộ cao thâm, ta thật sự còn mơ hồ hơn so với ngươi rất nhiều. Vừa mở mắt ra, ta chỉ biết mình được gọi là 'Vĩnh Hằng Luyện Ngục Phượng Hoàng', một Cự Thú Thái Cổ Hỗn Độn, những chuyện còn lại thì ta chẳng biết gì cả", con gà vàng say khướt, nằm ngửa bụng trên bàn đá nói.

"Ta đã từng nhìn thấy một cánh tay hắc ám lớn xuất hiện", Lý Tuấn Hy hồi tưởng rồi nói.

"Ngươi cũng có giấc mộng đó sao!", con gà vàng nhảy dựng lên, kích động nhìn chằm chằm Lý Tuấn Hy.

"Ngươi cũng nhìn thấy sao?"

"Tất nhiên rồi. Từ khi sinh ra thì ta đã nhìn thấy nó rồi, nên ta đoán ta là kẻ đã từng nuốt mặt trời, kết quả lại bị cánh tay hắc ám to lớn đó đuổi giết".

"Sau đó, trước khi chết, bởi vì một loại cơ duyên nào đó mà ta được sống lại, trở thành Bạn Sinh Thú của ngươi, sống sót bằng một phương thức khác".

Con gà vàng thật thà nói.

"Ngươi có biết cách nào để khôi phục sức mạnh của ngươi, đồng thời dẫn dắt ta, khiến ta trở nên mạnh mẽ như ngươi không?", Lý Tuấn Hy hỏi.

"Ta cũng không biết, ta chỉ biết trong huyết mạch của ta còn ẩn chứa vô số thứ, nhưng vẫn cần rất nhiều may mắn cùng cơ hội thì ta mới có thể khai phá ra những thứ này", con gà vàng nói.

Nó bây giờ rõ ràng vẫn chưa cường đại, dù sao nó cũng mới chỉ có cảnh giới cảnh giới Thú Mạch tầng 3.

Nhưng không thể phủ nhận rằng nếu sức mạnh tiềm ẩn trong huyết mạch của nó được giải phóng thì nó chắc chắn sẽ làm rung chuyển cả thế giới.

Về phần phải cần đến cơ duyên tạo hóa nào thì Lý Tuấn Hy cũng đang tự hỏi.

"Hệ thống tu luyện cộng sinh có thể khiến cho chúng ta cùng nhau mạnh mẽ hơn. Đây có thể là một cơ hội", Lý Tuấn Hy trầm tư nói.

"Đúng vậy, nhưng ta khẳng định cần càng nhiều tài nguyên, ví dụ như linh khoáng này, cho dù có thể ăn sống để trở nên mạnh hơn nhưng đống linh khoáng này chỉ mang lại hiệu quả rất nhỏ, chắc chắn vẫn còn có thứ tốt hơn”, con gà vàng nói.

Khi nó bị cánh tay hắc ám săn lùng, nó đã chuyển hóa hình thức sinh mệnh của mình, trong huyết mạch của nó nhất định phải có một xiềng xích không thể phá vỡ.

Vì vậy, sau này điều quan trọng nhất chính là phá vỡ hoàn toàn xiềng xích trong huyết mạch này, giúp nó thực sự trở lại thời kỳ đỉnh cao.

Nói đến đây, ba trăm viên hỏa ngọc trên bàn cũng đã bị hai tên này ăn hết sạch!

"Đột phá!"
Chương 13: Cơ thể biến hóa

"Cảnh giới Thú Mạch tầng 4".

Linh khí hỏa diễm của ba trăm hỏa ngọc hội tụ, trong hệ thống tu luyện cộng sinh, một người một thú đồng thời đột phá đến một cảnh giới mạnh mẽ hơn.

"Mặc dù chỉ mới đạt tới tầng 4 nhưng phẩm chất của thú nguyên còn có thể so sánh với tầng sáu".

Lý Tuấn Hy chỉ có thể nói rằng thể chất của Cự Thú Thái Cổ Hỗn Độn thật sự quá mạnh mẽ.

Vấn đề chính là, đây mới chỉ là khởi đầu của mọi thứ.

Những ngày tiếp theo, Lý Tuấn Hy tập trung vào tu luyện và yên lặng chờ đợi đến ngày cuộc tuyển chọn học cung Viêm Hoàng bắt đầu.

Đây là cơ hội duy nhất để hắn quay về học cung báo thù và tìm cách duy trì mạng sống của mẫu thân.

Quan trọng hơn hết…

Hắn phải khiến cho tất cả mọi người trong thành Ly Hỏa phải chống mắt lên mà xem!

Hắn, Lý Tuấn Hy, đã đứng dậy sau khi té ngã như thế nào.

...

Ngày thứ chín.

Mấy ngày trước hệ thống tu luyện cộng sinh vừa mới thành lập, tu vi đã đột phá tương đối kịch liệt cho nên mấy ngày nay Lý Tuấn Hy chủ yếu tập trung vào việc củng cố tu vi của mình, đồng thời tái luyện chiến quyết ba năm trước mình từng luyện.

Đêm đã khuya.

Con gà vàng ghé vào ngực ngủ thiếp đi, Lý Tuấn Hy cũng có chút mệt mỏi, hắn cũng ngã ra ngủ thiếp đi.

Trong giấc mơ, hắn đột nhiên cảm thấy tay trái đau dữ dội!

"Có người chém đứt tay của ta?!"

Lý Tuấn Hy toát mồ hôi lạnh.

Lý Tuấn Hy nhanh chóng ngồi dậy, con gà vàng trong lòng hắn lăn xuống đất.

"Chuyện này là sao!"

Trong ánh nến mờ ảo, Lý Tuấn Hy không nhìn thấy ai chém đứt tay mình.

Nhưng điều đáng sợ là…

Bắt đầu từ những đầu ngón tay của hắn lan ra, da của toàn bộ lòng bàn tay hắn đã chuyển sang màu đen!

Khi hắn bừng tỉnh thì màu đen đã nhanh chóng lan lên phía trên, chỉ trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ cánh tay trái của hắn đều biến thành màu đen như mực!

Điều đáng sợ hơn là chỉ trong vài giờ sau đó, trên vùng da đen sạm lại có cảm giác ngứa ran, tưởng như có hàng tỷ con kiến đang bò trên cả cánh tay của hắn.

“Sao có thể xảy ra chuyện này được!”, hắn kinh ngạc nhìn thấy trên làn da của mình đã mọc lên lân giáp màu đen!

Đó là một loại lân giáp vô cùng tinh mỹ, vô cùng ngay ngắn, mỗi một mảnh đều là một hình lục giác tiêu chuẩn.

Lân giáp lục giác bao phủ lấy toàn bộ cánh tay trái của hắn, khiến cánh tay trái của hắn trở nên cổ quái đáng sợ, còn có một luồng khí quỷ dị mà sâm nghiêm, khí tức mạnh mẽ đến mức khó có thể tưởng tượng được phát ra từ cánh tay này.

Trong nháy mắt, Lý Tuấn Hy cảm thấy cánh tay này dường như không còn là của mình nữa!

Khí tức này phải hình dung thế nào mới đúng đây?

Nó giống như là một tồn tại thống trị mọi sinh linh, dưới khí tức này thì bất kỳ sinh mệnh nào cũng chỉ có thể quỳ rạp xuống run sợ.

Nhưng chuyện còn chưa hết, sau khi lớp lân giáp màu đen bao phủ hết cánh tay của hắn thì ngay cả móng tay của hắn cũng thay đổi, biến thành móng vuốt đỏ như máu, cho nên bây giờ bàn tay trái của hắn còn trông giống thú trảo hơn tay con người.

Những móng vuốt đỏ tươi sắc nhọn, cảm giác như chúng có thể dễ dàng xé toạc da, thậm chí có thể xé nát cả máu thịt.

“Lại là nằm mơ sao?”, Lý Tuấn Hy dở khóc dở cười.

Bây giờ hắn đã không còn cảm thấy đau, hắn cảm thấy cánh tay trái của mình khỏe hơn nhiều so với những bộ phận khác trên cơ thể. Chỉ trong một thời gian ngắn thật khó để hắn diễn tả cảm giác thô bạo đó bằng từ ngữ.

Không chỉ là thực lực trở nên mạnh mẽ hơn, đây còn là một biểu tượng gì đó, hắn cảm nhận được cánh tay trái mới mọc ra chỉ là biến hóa cơ bản nhất, dường như hắn đang biến thành một chủng loại khác. Hơn nữa, linh khí và huyết mạch độc nhất vô nhị của cánh tay trái đã vô tình tràn ngập khắp cơ thể nhưng nó không hề được thể hiện ở những bộ phận khác trên cơ thể.

Tiếp theo, Lý Tuấn Hy nhìn thấy một thứ còn đáng sợ hơn!

Hắn mở bàn tay vốn đã trở thành thú trảo ra, trong lòng bàn tay đột nhiên nứt ra một huyết tuyến, huyết tuyến kéo dài rồi mở ra, bên trong xuất hiện một con mắt màu máu!

Khi con mắt đẫm máu đó nhìn chằm chằm vào Lý Tuấn Hy, hắn cảm thấy thế nào?

Hắn vốn tưởng rằng mình sẽ sợ hãi, dường như có một con quái vật khác đang sống trong cơ thể hắn, nhưng điều hắn không ngờ tới chính là hắn lại nhìn thấy chính mình trong con mắt này.

Đúng vậy, hắn đang nhìn thấy một thanh niên đang say giấc nồng, kinh hãi nhìn "bản thân", mà "bản thân" này kỳ thực chính là con mắt màu máu kia.

Cảm giác này rất kỳ quái!

Cùng lúc Lý Tuấn Hy nhìn thấy thú trảo cùng con mắt.

Lý Tuấn Hy còn nhìn thấy chính mình đang kinh hãi, hắn cảm thấy đây là lần đầu tiên trong đời hắn không soi gương mà có thể nhìn thấy mắt của mình.

“Mẹ kiếp, con mắt này là của chính ta!”, cuối cùng hắn cũng hiểu ra.

Hiện tại hắn đang có hai góc nhìn, con mắt trên mặt là góc nhìn ban đầu đang nhìn vào thú trảo của mình, còn con mắt trong thú trảo là góc nhìn thứ hai, nhìn vào hình ảnh của chính mình.

Hai góc độ này được kết hợp một cách kỳ lạ, hoàn toàn không ảnh hưởng đến tầm nhìn tổng thể của Lý Tuấn Hy, ngoại trừ một chút bối rối trong đầu thì nó dường như không có bất kỳ ảnh hưởng nào.

Hắn hoàn toàn hoang mang.

Hắn mở lòng bàn tay ra phía sau, quả nhiên vẫn có thể nhìn thấy lưng của hắn, khi hắn thò tay vào trong quần còn có thể nhìn thấy rõ ràng lông chân!

"Lý Tuấn Hy, ngươi làm sao vậy?", phía trước đột nhiên truyền đến tiếng kêu, Lý Tuấn Hy ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy con gà vàng đang dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hắn, nhếch miệng cười xấu xa.

"Không làm gì cả!", Lý Tuấn Hy nói.

"Đừng che dấu nữa, nửa đêm còn đút tay vào quần thở hổn hển, còn không phải là đang làm chuyện kia sao? Chậc chậc chậc chậc, thiếu niên à, xin hãy kiềm chế", con gà vàng cười ha hả nói.

Lý Tuấn Hy đổ mồ hôi đầm đìa trên trán.
Chương 14: Võ pháp và thú pháp

Con gà này chỉ to bằng lòng bàn tay, sao lại đáng khinh như vậy chứ?

“Ngươi lại đây cho ta”, Lý Tuấn Hy tóm lấy nó, đương nhiên là bằng tay phải.

“Dừng tay, ta không phải là “gà” của ngươi, ngươi đừng động vào ta!”, con gà vàng khẩn trương nói.

"..."

Nhóc con này đúng là con gà quỷ yêu!

"Ngươi nhìn xem, đây là cái gì?", trong bóng đêm, Lý Tuấn Hy trực tiếp để lộ ra cánh tay trái.

Dưới ánh nến, cánh tay trái của Lý Tuấn Hy được bao phủ bởi lân giáp đen lục giác tinh xảo, bàn tay trái của hắn đã biến thành một loại thú trảo nào đó.

Trong lòng thú trảo có một đôi mắt đỏ như máu đang nhìn chòng chọc vào con gà vàng một cách trêu đùa.

"A! Có quỷ!", con gà vàng sợ tới mức lông lá dựng đứng cả lên, nhảy cao ba thước, suýt chút nữa còn ngất đi.

Nó thực sự rất sợ hãi.

Bởi vì, Lý Tuấn Hy phát hiện…

Cánh tay hiện tại của hắn giống hệt như cánh tay hắc ám mà con gà vàng nhìn thấy trong giấc mơ khi vừa mới sinh ra!

Ngay từ đầu nó đã rất kích động nên không hề chú ý tới trong cánh tay hắc ám kia có con mắt hay không, nhưng đại khái nó có thể nhìn ra được những lân giáp lục giác màu đen trên da kia giống hệt trong giấc mơ của nó.

“Đây chính là cánh tay kia!”, con gà vàng cuối cùng cũng phát hiện cánh tay hắc ám truyền đến khí tức khiến nó sợ hãi theo bản năng.

"Ta cũng đoán vậy".

"Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?", con gà vàng nghiêm túc hỏi.

"Ta cũng không biết, nó đột nhiên biến hóa, theo ta suy đoán thì có lẽ ngươi còn chưa diệt trừ được kẻ địch mà kẻ địch đã đuổi kịp ngươi rồi chăng?", Lý Tuấn Hy nói.

“Chết tiệt!”, con gà vàng mắng một câu, vẫn nhìn chằm chằm vào cánh tay hắc ám một cách ngơ ngác.

Thành thật mà nói, một người một gà bọn họ bây giờ dường như không có bất cứ căn cứ nào để biết được chân tướng của chuyện này.

Cánh tay hắc ám là gì, vì sao lại đuổi giết nó, vì sao lại đi theo Lý Tuấn Hy, vì sao cánh tay Lý Tuấn Hy lại biến thành cánh tay hắc ám, những nghi vấn này chỉ dựa vào phỏng đoán cũng không thể kết luận.

"Yên tâm đi, nếu như ca ca là kẻ địch của ngươi thì ta nhất định sẽ cho ngươi được chết thống khoái, ví dụ như hái một ít nấm hương trong núi hầm một phần gà hầm nấm ngon lành nhỉ?", Lý Tuấn Hy thấy bộ dạng sợ chết của nó thì không nhịn được cười.

"Ha ha, cho nên đây là lý do mà nửa đêm ngươi còn đút tay vào đũng quần sao?", con gà vàng khinh bỉ nói.

"Cũng còn tốt hơn “cường công” lông gà của ngươi!”

"Câm miệng!"

Con gà vàng bay lên, giương mỏ mổ vào Lý Tuấn Hy, tên nhóc này mặc dù nhỏ nhưng cái mỏ cũng rất lợi hại.

Keng keng keng!

Lý Tuấn Hy dùng cánh tay trái của mình chặn nó, mỏ gà va chạm với lân giáp làm bắn ra những tia lửa tung tóe.

"Dù sao có vẻ như ta rất có lợi, ít nhất thì cánh tay này cũng bất khả xâm phạm".

Lý Tuấn Hy nhìn chằm chằm vào những chiếc lân giáp lục giác dưới ánh nến, khi nắm chặt tay hắn thực sự có thể cảm nhận được một sức mạnh đáng sợ vượt ra ngoài huyết mạch của mình.

Đầu tiên hắn quấn cánh tay trái của mình bằng một dải vải trắng, sau đó thay một bộ quần áo để che phủ toàn bộ cánh tay, đồng thời đeo một chiếc găng tay để che giấu hoàn toàn bàn tay trái của mình.

Nếu không, để người khác nhìn thấy nó thì họ chắc chắn sẽ coi hắn như một con quái vật.

Con gà vàng cũng tiếp nhận sự thay đổi này, dù sao nó cũng rất lười, dù sao nó cũng không hiểu, chi bằng cứ chờ xem thế nào.

"Chẳng lẽ ta có liên kết gì với cánh tay hắc ám kia?", nửa đêm, nghĩ đến cánh tay hắc ám đã đánh bại Luyện Ngục Vĩnh Hằng Phượng Hoàng, Lý Tuấn Hy lại rơi vào trầm tư.

"Tuy rằng không biết lai lịch nhưng có lẽ nó sẽ khiến cho ta càng thêm tự tin trong cuộc tuyển chọn học cung Viêm Hoàng ngày mai!"

Cảnh giới đột phá, cánh tay hắc ám xuất hiện, thời gian còn lại, Lý Tuấn Hy một lần nữa diễn luyện chiến quyết, tiến vào trạng thái chiến đấu.

Sau khi tu luyện đến cảnh giới Linh Nguyên, hắn còn luyện thêm không ít chiến quyết.

Cái gọi là “chiến quyết”, cũng giống như “công pháp” do tổ tiên thông qua vô số trận chiến và luyện tập dựa trên sự thăm dò và kinh nghiệm mà sáng tạo ra, chiến quyết tuyệt đỉnh là sự kết tinh trí tuệ của vô số cao thủ Ngự Thú Sư ở đại lục Viêm Hoàng!

Chiến quyết mạnh mẽ còn có thể đánh bại kẻ thù mạnh hơn bản thân.

Chiến quyết chia làm hai phần, một phần là “võ pháp” do Ngự Thú Sư thi triển, một phần là “thú pháp” do Bạn Sinh Thú thi triển.

Võ pháp cùng thú pháp có thể phối hợp lẫn nhau, hỗ trợ lẫn nhau, hai bên cùng nhau chiến đấu mới là chiến quyết có uy lực mạnh mẽ nhất.

Cảnh giới của Ngự Thú Sư và Bạn Sinh Thú càng tăng lên thì càng có nhiều năng lực để kề vai chiến đấu, mà võ pháp cùng thú pháp trong chiến quyết chỉ là một phần trong số đó.

Chẳng hạn như mãnh thú thì không thể học được thú pháp.

Nghe nói chiến quyết có uy lực cùng trình độ phức tạp, tổng cộng chia làm năm cấp bậc, được gọi đơn giản là “Thú, Nguyên, Quy, Thiên, Thánh”.

Trong đó, "Thú" là chiến quyết loại thú phổ biến nhất, thích hợp để Ngự Thú Sư và Bạn Sinh Thú cảnh giới Thú Mạch cùng tu luyện, trong cấp Thú lại chia thêm ba cấp phụ, cụ thể là sơ phẩm, trung phẩm cùng cao phẩm!

Tất nhiên, cũng có bộ phận siêu phàm thoát tục, được xưng là cấp bậc siêu phàm.

Chiến quyết cấp Thú siêu phàm có thể vô địch trong cảnh giới Thú Mạch, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Ở trên còn có "chiến quyết cấp Nguyên" phù hợp với Ngự Thú Sư ở cảnh giới Linh Nguyên, nghe nói cũng có một số Ngự Thú Sư ở cảnh giới Thú Mạch có thể học được chiến quyết cấp Nguyên sơ cấp.
Chương 15: Ngày vui bắt đầu

Lý Tuấn Hy đã từng đột phá đến cảnh giới Linh Nguyên, tuy rằng hắn không có thú nguyên nhưng vẫn thông thạo chiến quyết, còn con gà vàng thì vẫn cần tu luyện chiến quyết thú pháp một lần nữa.

Chỉ có điều, nhóc con này có thiên phú nghịch thiên, Kim Vũ từng hao phí rất nhiều khí lực luyện tập chiến pháp cùng Lý Tuấn Hy, nó học một chút liền thông thạo, không hề cảm thấy khó khăn.

Mấy ngày nay, hắn và con gà vàng đã nắm vững đạo lí của rất nhiều loại chiến quyết.

"Ngày mai chính là ngày tuyển chọn học cung Viêm Hoàng!"

Lý Tuấn Hy siết chặt nắm tay trái, ánh mắt nóng như lửa cháy trong bóng tối!

Đảo mắt, trời đã sáng.

Trong ngày này, thành trì rộng lớn vô cùng náo nhiệt, thành chủ cưới vợ mới mà lại là chính thê, chắc chắn chính là một chuyện lớn.

Nhìn quanh đâu đâu cũng thấy đèn hoa đăng, tiếng chiêng tiếng trống rộn ràng.

"Cuộc tuyển chọn học cung Viêm Hoàng sẽ được tổ chức tại phủ thành chủ vào ngày hôm nay. Sau khi xem thành chủ bái đường xong thì quan khách cũng có thể xem tiếp cuộc tuyển chọn, để những người trẻ tuổi tham gia tuyển chọn góp thêm phần hào hứng cho ngày vui hôm nay".

"Nghe nói ngay sau khi thiếu gia Lý Tử Phong lấy được Viêm Hoàng lệnh thì thành chủ sẽ chính thức phong hắn ta làm thế tử, còn tuyên bố toàn thành".

"Đối với thành Ly Hỏa của chúng ta mà nói thì đúng là song hỷ lâm môn".

Sáng sớm, Lý Tuấn Hy đẩy Vệ Tịnh vào sân để bà ấy hưởng thụ sự ấm áp của ánh nắng sớm mai.

Mẫu thân của hắn biết hôm nay là một ngày đặc biệt.

“Mẫu thân, con phải đi rồi”, sau khi lấy được Viêm Hoàng lệnh thì hắn sẽ mang theo bà ấy rời khỏi nơi thương tâm này.

“Đi đi”, dưới ánh mặt trời, Vệ Tịnh nheo mắt lại, mái tóc dài của bà ấy đã điểm hoa râm, có chút óng ánh dưới ánh mặt trời.

"Ngươi không muốn nói lời gì đó nghe cảm động sao? Có muốn cho ta một ít máu gà hay cái gì không?", Lý Tuấn Hy cười hỏi.

"Máu gà gì? Máu gà ở đâu?", con gà vàng từ trên đầu Lý Tuấn Hy lăn xuống, hung hăng hỏi.

Dáng vẻ khẩn trương của nó đã khiến cả hai mẹ con bật cười.

Trong tiếng cười nói vui vẻ, dường như không ai có cảm giác căng thẳng về trận chiến sắp tới.

“Đi đi, ta ngủ một giấc là con trở về rồi”, Vệ Tịnh nhẹ nhàng nói.

“Được”, Lý Tuấn Hy dùng động tác thuần thục giúp bà ấy chải lại mái tóc hoa râm.

Sau khi chải tóc xong, hắn vỗ nhẹ vào vai Vệ Tịnh, sau đó bắt đầu cuộc hành trình không quay đầu lại.

Dưới ánh mặt trời, một giọt nước mắt chảy ra từ khóe mắt của Vệ Tịnh, khóe miệng bà ấy lại nở một nụ cười nhẹ nhàng.

Xem ra giọt nước mắt này không thể hiện cho nỗi buồn và lo lắng, mà thể hiện cho cuộc sống mới đã sắp đến với bọn họ.

Mọi người đều biết bà ấy đã đánh mất bao nhiêu tôn nghiêm ở thành Ly Hỏa này, ngay cả tuổi trẻ cùng ước mơ của bà ấy cũng bị chôn vùi tại nơi này.

Ngày hôm nay chính bà ấy cũng có khát vọng muốn đứa con trai mà mình yêu thương nhất lấy lại tất cả những gì thuộc về mẹ con bọn họ!

...

Hôm nay, phủ thành chủ ở thành Ly Hỏa giống như một mỹ nhân trang điểm đậm, nhìn từ xa đèn đuốc sáng trưng, tràn ngập tiếng người ồn ào.

Nghe nói hôm nay không chỉ có những nhân vật nổi tiếng ở trong thành Ly Hỏa mà còn có nhiều khách mời từ các thành trì khác cũng có mặt, thậm chí còn có những cao thủ đến từ thủ đô của nước Chu Tước, “Diệm Đô”.

Về phương diện này, Lý Viêm Phong, một trong những cao thủ hàng đầu ở biên giới phía nam của nước Chu Tước, có uy vọng cùng mặt mũi vô cùng lớn, đặc biệt là trong những năm gần đây, và đang có xu hướng leo lên cao hơn nữa.

Có tin đồn rằng sau khi kết giao với phủ Lôi Tôn thì tương lai của Lý Viêm Phong đã vượt ra ngoài thành Ly Hoả, càng lúc càng có nhiều cơ hội phát triển hơn.

Ở biên giới phía nam của nước Chu Tước, Lý Viêm Phong chắc chắn là nhân vật nổi tiếng nhất.

Lý Tuấn Hy không muốn xem cảnh bái đường thành thân, cho nên hắn sẽ chưa tiến vào phủ thành chủ cho đến khi nghi thức kết thúc và cuộc tuyển chọn học cung Viêm Hoàng sắp bắt đầu.

Nơi tổ chức sự kiện trọng đại hôm nay được gọi là “Thính Phong Lâu”.

Thính Phong Lâu rất lớn, phía trước có một quảng trường rất lớn tên là "Thính Phong Đài", Lý Tuấn Hy đã tu luyện và trưởng thành ở Thính Phong Đài này hơn 16 năm.

Bây giờ Thính Phong Lâu đã chật kín người, rất nhiều người trẻ tuổi đã chờ đợi đến ngày này từ lâu, cho nên lúc này đều tỏ ra vô cùng phấn khích.

Mới vừa rồi thành chủ đã bái đường thành thân dưới sự chứng kiến của rất nhiều nhân sĩ thượng tầng, điều đó có nghĩa là cuộc tuyển chọn học cung Viêm Hoàng sắp bắt đầu!

Lý Tuyết Kiều nhìn thấy hắn thì cười lạnh.

Nàng ta đã sớm biết Lý Tuấn Hy sẽ không thể kìm chế được mà quay lại để tự khiến mình xấu mặt.

Để trả thù cái tát đó, mẹ con họ đã không nói với ai rằng Lý Tuấn Hy đã sử dụng khế ước Huyết Thần để tu luyện Bạn Sinh Thú.

“Vị nữ chủ nhân mới của thành Ly Hỏa xinh đẹp mê người, nhất định là hồng nhan họa thủy, khó trách lại có thể mê hoặc cha đến vậy”, Lý Tuyết Kiều nhìn về phía Thính Phong Yến nói, lúc nãy nàng ta đã gặp mặt tân nương của Lý Viêm Phong rồi.

Tuy nhiên, Lý Tuấn Hy hoàn toàn không để ý đến bất kỳ mỹ nhân nào, mục tiêu hôm nay của hắn chỉ có một, đó chính là Lý Tử Phong, cũng chính là Viêm Hoàng lệnh.

"Nghe nói cha đã vì nhị ca mà liên hệ với thầy giáo của học cung Viêm Hoàng để chiếu cố đặc biệt cho nhị ca, trước đây hình như ngươi không được đối đãi như vậy đúng không?", Lý Tuyết Kiều cười lạnh nói.

Nàng ta vừa dứt lời thì một nhóm người đã xuất hiện ở Thính Phong Lâu, bọn họ ngồi ở trên đài cao, nơi có thể dễ dàng nhìn thấy toàn bộ Thính Phong Lâu.

Là nhân vật chính của ngày hôm nay, Lý Viêm Phong tất nhiên được ngồi ở vị trí trung tâm.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom