• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Thập điện chiến tôn (1 Viewer)

  • Chương 30-32

chapter 30 Hung dữ

Nhưng Lăng Thiên sao có thể để cô ta làm vợ mình bị thương, anh lập tức tiến lên một bước, chắn trước mặt Lâm Nhược Sơ.

Ánh mắt anh lạnh thấu xương nói: “Nếu hôm nay cô dám động đến vợ tôi thì tôi sẽ lập tức khiến cô chết không chỗ chôn!”

"Haha, các người có nghe thấy không? Đồ bỏ đi này nói rằng sẽ khiến tôi chết không có chỗ chôn?" Lâm Nhã hoàn toàn không để Lăng Thiên vào mắt, thậm chí còn không thèm nhìn anh một cái.

"Được rồi, đừng làm ồn. Cứ để nó giải thích rõ ràng chuyện xảy ra ngày hôm nay trước rồi nói sau!" Lúc này ông cụ Lâm lên tiếng ngăn Lâm Nhã lại.

Lâm Nhã mới hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Nhược Sơ, cánh tay giơ lên cũng vì thế từ từ hạ xuống, nhưng ngoài miệng vẫn không chút nhường nhịn: "Con khốn, để xem lát nữa tao đối phó với mày như thế nào!"

Ông cụ Lâm nghiêm khắc nhìn Lâm Nhược Sơ nói: "Hôn lễi ở khách sạn Hoàng gia đã bị phá hỏng, ngay sau đó nhà họ Triệu lại bị người tới phá. Có phải tiếp theo sẽ đến lượt nhà họ Lâm chúng ta gặp nạn phải không?"

"Cháu không hiểu ý ông." Lâm Nhược Sơ trả lời.

"Không hiểu có ý gì sao?" Lâm Mậu cười nói: "Ông nội, ông nhìn thấy rồi đúng không. Cô lại lại nói là không hiểu lời ông. Con khốn này còn giả vờ, nó đúng là đồ xấu xa!"

Sắc mặt ông cụ Lâm càng ngày càng khó coi: “Nhược Sơ, tôi biết ngày thường ở gia tộc cô phải chịu nhiều ấm ức nhưng gia tộc cũng vì muốn tốt cho cô mà thôi. Đó là mài giũa cô, là gia tộc coi trọng cô. Cô không thể lấy oán trả ơn, dùng thủ đoạn bẩn thỉu để trả thù cả gia tộc phải không?

"Đúng vậy, chúng tôi mặc kệ việc cô tìm đàn ông mua vui bên ngoài thế nào, thế nhưng nếu như cô dám dùng những kẻ đó để đối phó với nhà họ Lâm chúng tôi vậy thì không được. Như vậy là quên mất tổ tiên, đó là chuyện chỉ có súc sinh mới có thể làm được!"

Nghe vậy, Lâm Nhược Sơ gần như bật khóc, cô không ngờ người trong gia tộc lại có thể sỉ nhục cô như thế này!

"Tôi không ra ngoài tìm đàn ông! Các người mắng tôi hay chèn ép tôi, tôi đều có thể chịu đựng nhưng cấc người không thể sỉ nhục tôi như vậy!"

Cách cư xử của người trong gia tộc những ngày gần đây khiến cô vô cùng thất vọng, nhất là khi con gái cô bị thương phải nhập viện, gia tộc thậm chí còn dùng chuyện này áp chế buộc cô phải kết hôn với Triệu thiếu gia. Giờ đây con gái của cô đã được cứu, cô sẽ không phải lo lắng việc bị gia đình hiếp bức nữa. Đối mặt với sự sỉ nhục vô tận như thế đương nhiên cô sẽ phản kháng!

"Sỉ nhục mày ư? Haha, trong gia đình chúng tao, người không có tư cách nhắc tới hai chữ “sỉ nhục” này phải là mày mới đúng? Tao đoán có lẽ mày còn không nhớ nổi bản thân đã tìm bao nhiêu đàn ông bên ngoài rồi phải ông?" Lâm Nhã hừ một tiếng, khinh thường nhìn Lâm Nhược Sơ nói.

Lúc này Lăng Thiên hừ lạnh một tiếng: “Ai trèo lên giường của đàn ông ở bên ngoài nhiều tới mức không thể nhớ nổi một con số? Là người nào đó ở bên ngoài trèo lên giường đàn ông quá nhiều đến mức không nhớ nổi cả tên nhỉ?"

Vừa nói, Lăng Thiên vừa đi đến trước mặt Lâm Nhược Sơ, đặt chiếc máy quay phim mà Cương Long đưa cho anh vào tay Lâm Nhược Sơ, nhỏ giọng nói: "Đưa cái này cho ông cụ, ông ấy sẽ tự hiểu."

Sau khi từ nhà họ Triệu trở về, Lăng Thiên đã xem lại đoạn video trong máy ghi hình, tất nhiên biết chuyện gì đã xảy ra.

Lâm Nhã vừa nhìn thấy máy quay video, sắc mặt cô ta lập tức thay đổi, tim cũng lỡ một nhịp.

Đương nhiên, cô ta nhận ra chiếc máy quay phim kia chính là cái mà Triệu Thủ Minh dùng để quay phim cảnh giường chiếu của hai người nhưng cô ta không hiểu sao chiếc máy quay phim này lại rơi vào tay đồ bỏ đi như Lăng Thiên. Dù có suy nghĩ nát óc nhưng chắc chắn cô ta không thể ngờ được rằng Cương Long và những binh sĩ đều đó là cấp dưới của Lăng Thiên, chính Cương Long giao cho anh, Nếu cô ta biết thì hôm nay cô đã không kiêu ngạo như vậy.

Giây phút đó trong lòng Lâm Nhã hoảng loạn không thôi, cô ta nhanh chóng đổ hết trách nhiệm cho Lâm Nhược Sơ: “Ông nội, khi nhà họ Triệu bị lục soát, cháu đã nhìn thấy Thống đốc Lý bước ra từ nhà họ Triệu. Cháu thấy rõ con khốn này còn rúc vào trong lòng ông ta. Người phụ nữ này quá độc ác!"

Thống đốc Lý?

Ông cụ Lâm bỗng hiểu ra tất cả, chẳng trách hôm nay thống đốc Lý đột nhiên đến thăm!

Lời nói của Lâm Nhã ngay lập tức khiến mọi người trong nhà họ Lâm càng tức giận hơn.

"Cô để Thống đốc Lý làm cho nhà họ Triệu khốn khổ như vậy, tiếp theo là để người khác chĩa súng vào đầu chúng ta, vào đầu ông nội sao?"

"Đúng vậy, ông nội, con khốn này quá độc ác, chúng ta không thể tha cho nó! Nếu không sẽ gặp phiền phức vô tận!"

Dưới sự xúi giục của Lâm Nhã, mọi người trong nhà họ Lâm trở nên hung hãn, hận không thể giết Lâm Nhược Sơ ngay.
chapter 31 cơ hội để giải thích

Lâm Nhược Sơ thậm chí còn không có cơ hội giải thích, giọng của cô nhanh chóng bị mọi người trong nhà họ Lâm nhấn chìm.

Trong mắt Lâm Nhã lóe lên chút đắc ý, thầm nghĩ, muốn đấu với tôi, anh còn kém xa!

Lăng Thiên không để ý tới những lời chế giễu của những người này mà ra hiệu cho Lâm Nhược Sơ, để cô giao máy quay video cho ông cụ.

Lâm Nhược Sơ do dự một lát, cô không hiểu Lăng Thiên định làm chuyện gì bởi vì cô cũng không rõ nội dung trong máy quay, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt kiên quyết của Lăng Thiên, cô vẫn đi thẳng đến chỗ ông cụ Lâm, đưa chiếc máy ghi hình ra.

Lăng Thiên cười nói: "Ông cụ, ai đang nói dối? Người phụ nữ vô liêm sỉ của nhà họ Lâm là ai? Xem xong video trong đó sẽ biết mọi chuyện."

Ông cụ Lâm tuy cầm máy quay nhưng vẫn hừ một tiếng coi thường Lăng Thiên.

Ông ta nhanh chóng bấm vào video.

Nhưng rồi không còn bình tĩnh nữa.

Hình ảnh kích thích gay mắt ngay lập tức đập vào mắt ông ta.

Chỉ vài giây đã khiến cho ông ta không đành lòng nhìn thẳng, nhanh chóng tắt video.

“Ông cụ, hiện tại ông đã biết người phụ nữ vô liêm sỉ nhà họ Lâm nhà các người là ai rồi phải không?” Lăng Thiên cười nói.

Sắc mặt ông cụ Lâm đặc biệt khó coi.

Nhưng việc ông cụ Lâm làm tiếp theo lại khiến Lăng Thiên há mồm trợn mắt.

Ông cụ Lâm bất ngờ đập máy ghi hình xuống đất.

Hơn nữa, còn lớn tiếng nói: "Bên trên là cảnh tượng trên giường khó coi của Lâm Nhược Sơ và Thống đốc Lý! Không liên quan gì đến Lâm Nhã!"

Cái gì?

Lăng Thiên lập tức ngẩn người!

Anh không ngờ lúc này ông cụ Lâm vẫn còn bao che cho người làm ô uế gia tộc nhà họ Lâm. Giá họa loại chuyện bẩn thỉu này lên người Lâm Nhược Sơ!

Lâm Nhược Sơ nhìn Lăng Thiên, tức giận tới mức môi run lên bần bật!

Phải biết, cái máy quay phim này chính là Lăng Thiên mang ra!

Đáng lẽ cô nên sớm biết, đồ bỏ đi này không đáng tin cậy, mình không thể tin tưởng anh!

"Lâm Nhược Sơ, con khốn này, bây giờ mày còn có thể nói gì nữa?" Nhìn thấy ông nội sau khi xem xong đã đập vỡ máy ghi hình, còn đứng ra nói đỡ giúp cô ta, Lâm Nhã càng kiêu ngạo hơn.

"Đúng vậy, con khốn này đúng là khiến chúng ta phải lau mắt mà nhìn! Ngoài mặt thì giả vờ đứng đắn nhưng thực chất sau lưng lại làm chuyện bẩn thỉu như vậy!"

"Ông nội, năm năm trước là nó đã đã hủy hoại danh dự nhà họ Lâm chúng ta, bây giờ lại làm ra chuyện bại hoại gia phong như thế. Thật chí còn ghê tởm hơn năm năm trước. Ông không được tha cho nó một cách nhẹ nhàng, nhất định phải trừng trị thật nặng!"

Giây phút ấy, mọi người trong nhà họ Lâm lại càng điên cuồng chế nhạo Lâm Nhược Sơ.

chapter 32 rắc rối

Nhìn thấy mọi người trong nhà họ Lâm chỉ trích Lâm Nhược Sơ, Lăng Thiên sao có thể chịu đựng được? Anh tức giận đi về phía Lâm Nhã nhưng lại bị Lâm Nhược Sơ tóm lấy tay.

Cô giận dữ nói: “Anh có thể ngừng gây rắc rối cho tôi được không?”

"Nhược Sơ, nghe anh nói này, cái máy quay phim vừa nãy…"

"Nếu anh không muốn hại chết tôi thì im miệng cho tôi, đừng nói nữa!" Lâm Nhược Sơ tức tới phát khóc, nước mắt không kìm được rơi xuống.

Đúng lúc này, điện thoại của nhà họ Lâm đột nhiên vang lên.

Một người hầu vội vàng chạy tới nói: "Lâm gia chủ, là Thống đốc Lý gọi đến."

Tim ông cụ đập thình thịch, ông ta nhanh chóng đi nghe điện thoại.

"Lâm gia chủ, mọi việc sắp xếp như thế nào?" Sau khi rời khỏi nhà họ Lâm, Thống đốc Lý vẫn lo lắng, trên đường đi lại gọi điện cho ông cụ Lâm.

“Tôi sẽ sắp xếp ngay, ngay lập tức!” Ông cụ Lâm nơm nớp lo sợ nói.

"Hiệu suất của ông có chút chậm! Có phải ông cho rằng tôi không nên quản chuyện của nhà họ Lâm các người không?"

"Thống đốc Lý, ngài hiểu lầm rồi. Tôi đang tổ chức họp gia đình, dự định nhường căn phòng tốt nhất cho Lâm Nhược Sơ ở." Ông cụ Lâm nhanh chóng nói dối, trán lấm tấm mồ hôi lạnh.

"Tốt nhất là ông đừng làm tôi thất vọng! Nếu ông dám dùng thủ đoạn để qua mặt tôi, tôi nhất định sẽ không tha cho ông!"

Đặt điện thoại xuống, ông cụ Lâm gần như ngồi phịch xuống đất, ông ta hít một hơi thật sâu, ổn định cảm xúc lại rồi mới bước ra ngoài.

Lúc này ông ta đã xác định Thống đốc Lý chính là kẻ đứng sau chuyện của Lâm Nhược Sơ. Cho dù Lâm Nhược Sơ không thừa nhận thì ông ta cũng chắc chắn. Nếu không thì làm sao Thống đốc Lý lại quan tâm đến việc của nhà họ Lâm như vậy.

Mà thái độ của ông ta cũng thay đổi ngay lập tức, ông ta quát lớn một tiếng trong đại sảnh.

"Câm hết miệng cho tôi!"

Mọi người trong nhà họ Lâm lập tức im lặng.

Trong lòng ông cụ Lâm biết nếu vào lúc này dạy cho Lâm Nhược Sơ một bài học như lời người trong nhà nói, Thống đốc Lý nhất định sẽ không bỏ qua cho nhà họ Lâm.

Bây giờ, trước tiên ông ta phải tìm cách ổn định Lâm Nhược Sơ, sau đó chờ cơ hội trả thù.

Ông ta mỉm cười đi tới trước mặt Lâm Nhược Sơ: “Nhược Sơ à, nhà họ Triệu đã bị người ta đập phá, ông nội cũng không thể tiếp tục đẩy cháu vào hố lửa nữa đúng không? Cuộc hôn nhân này đã không thành, có thể coi là phúc của cháu. Sau này ông nội lại tìm một nhà tốt cho cháu. Từ mai trở đi, cháu không cần ở căn nhà cũ bên ngoài kia. Cháu và cha mẹ cháu dọn đến ở biệt thự nhà họ Lâm chúng ta đi!"

"Còn nữa, cháu vẫn luôn là người mà ông coi trọng nhất. Bắt đầu từ ngày mai, cháu sẽ quay lại tập toàn của gia tộc, bắt đầu đi làm, hơn nữa còn được thăng chức trực tiếp lên vị trí giám đốc tập toàn!" Mục đích ông cụ Lâm làm như vậy là muốn thuận nước đẩy thuyền lấy lòng Thống đốc Lý.

Sau khi nghe lời ông cụ nói, mọi người trong nhà họ Lâm đều sửng sốt. Dọn về biệt thự còn chưa tính, lại còn muốn cho cô quay về tập đoàn, còn thăng chức giám đốc cho cô?

Đặc biệt là Lâm Nhã, mí mắt cô ta giật giật.

Trong lòng cô ta không phục, do đó càng thêm chán ghét Lâm Nhược Sơ hơn!

Lâm Mậu cũng đang kìm nén cơn giận, phải biết rằng anh ta mới đảm nhận chức vụ giám đốc công ty chưa đầy mấy ngày, hiện tại sắp bị thay thế bởi người mà anh ta ghét nhất, sa anh ta lại cam tâm cho được?

"Ông nội, ông thực sự có ý định giao cho cô ta chức giám đốc à? Ông nội, cô ta chính là… Của nhà họ Lâm của chúng ta…"

Lâm Mậu chưa kịp nói hết lời thì ông cụ Lâm đã hét lớn một tiếng, quát mắng Lâm Mậu.

"Cháu câm miệng cho ông!"

Tiếng gầm lớn này khiến cả đại sảnh đều im lặng, không ai dám nói gì nữa.

Lâm Mậu mặc dù cảm thấy uất ức nhưng cũng không dám thở mạnh.

Ông nội phát uy, từ trước đến nay không ai dám trái lời.

Tuy nhiên, anh ta không biết tại sao ông nội lại đột nhiên giao vị trí giám đốc công ty cho Lâm Nhược Sơ.

Mãi đến khi ông cụ lặng lẽ nháy mắt với anh ta, trái tim đang lo lắng của anh ta mới dần bình tĩnh lại.

Chẳng lẽ đây là kế hoạch của ông nội?
chapter 32 quả bom nặng

Nhìn thấy mọi người trong nhà họ Lâm chỉ trích Lâm Nhược Sơ, Lăng Thiên sao có thể chịu đựng được? Anh tức giận đi về phía Lâm Nhã nhưng lại bị Lâm Nhược Sơ tóm lấy tay.

Cô giận dữ nói: “Anh có thể ngừng gây rắc rối cho tôi được không?”

"Nhược Sơ, nghe anh nói này, cái máy quay phim vừa nãy…"

"Nếu anh không muốn hại chết tôi thì im miệng cho tôi, đừng nói nữa!" Lâm Nhược Sơ tức tới phát khóc, nước mắt không kìm được rơi xuống.

Đúng lúc này, điện thoại của nhà họ Lâm đột nhiên vang lên.

Một người hầu vội vàng chạy tới nói: "Lâm gia chủ, là Thống đốc Lý gọi đến."

Tim ông cụ đập thình thịch, ông ta nhanh chóng đi nghe điện thoại.

"Lâm gia chủ, mọi việc sắp xếp như thế nào?" Sau khi rời khỏi nhà họ Lâm, Thống đốc Lý vẫn lo lắng, trên đường đi lại gọi điện cho ông cụ Lâm.

“Tôi sẽ sắp xếp ngay, ngay lập tức!” Ông cụ Lâm nơm nớp lo sợ nói.

"Hiệu suất của ông có chút chậm! Có phải ông cho rằng tôi không nên quản chuyện của nhà họ Lâm các người không?"

"Thống đốc Lý, ngài hiểu lầm rồi. Tôi đang tổ chức họp gia đình, dự định nhường căn phòng tốt nhất cho Lâm Nhược Sơ ở." Ông cụ Lâm nhanh chóng nói dối, trán lấm tấm mồ hôi lạnh.

"Tốt nhất là ông đừng làm tôi thất vọng! Nếu ông dám dùng thủ đoạn để qua mặt tôi, tôi nhất định sẽ không tha cho ông!"

Đặt điện thoại xuống, ông cụ Lâm gần như ngồi phịch xuống đất, ông ta hít một hơi thật sâu, ổn định cảm xúc lại rồi mới bước ra ngoài.

Lúc này ông ta đã xác định Thống đốc Lý chính là kẻ đứng sau chuyện của Lâm Nhược Sơ. Cho dù Lâm Nhược Sơ không thừa nhận thì ông ta cũng chắc chắn. Nếu không thì làm sao Thống đốc Lý lại quan tâm đến việc của nhà họ Lâm như vậy.

Mà thái độ của ông ta cũng thay đổi ngay lập tức, ông ta quát lớn một tiếng trong đại sảnh.

"Câm hết miệng cho tôi!"

Mọi người trong nhà họ Lâm lập tức im lặng.

Trong lòng ông cụ Lâm biết nếu vào lúc này dạy cho Lâm Nhược Sơ một bài học như lời người trong nhà nói, Thống đốc Lý nhất định sẽ không bỏ qua cho nhà họ Lâm.

Bây giờ, trước tiên ông ta phải tìm cách ổn định Lâm Nhược Sơ, sau đó chờ cơ hội trả thù.

Ông ta mỉm cười đi tới trước mặt Lâm Nhược Sơ: “Nhược Sơ à, nhà họ Triệu đã bị người ta đập phá, ông nội cũng không thể tiếp tục đẩy cháu vào hố lửa nữa đúng không? Cuộc hôn nhân này đã không thành, có thể coi là phúc của cháu. Sau này ông nội lại tìm một nhà tốt cho cháu. Từ mai trở đi, cháu không cần ở căn nhà cũ bên ngoài kia. Cháu và cha mẹ cháu dọn đến ở biệt thự nhà họ Lâm chúng ta đi!"

"Còn nữa, cháu vẫn luôn là người mà ông coi trọng nhất. Bắt đầu từ ngày mai, cháu sẽ quay lại tập toàn của gia tộc, bắt đầu đi làm, hơn nữa còn được thăng chức trực tiếp lên vị trí giám đốc tập toàn!" Mục đích ông cụ Lâm làm như vậy là muốn thuận nước đẩy thuyền lấy lòng Thống đốc Lý.

Sau khi nghe lời ông cụ nói, mọi người trong nhà họ Lâm đều sửng sốt. Dọn về biệt thự còn chưa tính, lại còn muốn cho cô quay về tập đoàn, còn thăng chức giám đốc cho cô?

Đặc biệt là Lâm Nhã, mí mắt cô ta giật giật.

Trong lòng cô ta không phục, do đó càng thêm chán ghét Lâm Nhược Sơ hơn!

Lâm Mậu cũng đang kìm nén cơn giận, phải biết rằng anh ta mới đảm nhận chức vụ giám đốc công ty chưa đầy mấy ngày, hiện tại sắp bị thay thế bởi người mà anh ta ghét nhất, sa anh ta lại cam tâm cho được?

"Ông nội, ông thực sự có ý định giao cho cô ta chức giám đốc à? Ông nội, cô ta chính là… Của nhà họ Lâm của chúng ta…"

Lâm Mậu chưa kịp nói hết lời thì ông cụ Lâm đã hét lớn một tiếng, quát mắng Lâm Mậu.

"Cháu câm miệng cho ông!"

Tiếng gầm lớn này khiến cả đại sảnh đều im lặng, không ai dám nói gì nữa.

Lâm Mậu mặc dù cảm thấy uất ức nhưng cũng không dám thở mạnh.

Ông nội phát uy, từ trước đến nay không ai dám trái lời.

Tuy nhiên, anh ta không biết tại sao ông nội lại đột nhiên giao vị trí giám đốc công ty cho Lâm Nhược Sơ.

Mãi đến khi ông cụ lặng lẽ nháy mắt với anh ta, trái tim đang lo lắng của anh ta mới dần bình tĩnh lại.

Chẳng lẽ đây là kế hoạch của ông nội?
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom