• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.VIP SANG VIETWRITER.PRO TỪ NGÀY 1/5

New Thần Tử Hoang Cổ (1 Viewer)

  • Chương 816-820

Chương 816

Thiên Nữ Diên thấy thế thì tung giọt tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể kia ra, rơi vào bóng dáng ấy.

Sau đó, nàng ta đánh ngọc bội vào trong cơ thể đó.

Ngay lập tức, rất nhiều sương đen cuồn cuộn tràn ra từ bóng dáng kia.Nhưng khi gặp phải tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể thì chúng đều tỏa ra khỏi trắng.

Lúc ngọc bội bị đánh vào bóng dáng thì thời gian và không gian trong toàn bộ miếu thờ như đọng lại.

Ngay sau đó, một hồn lực vô thượng bùng nổ, đó là tàn hồn bị ô nhiễm còn sót lại trong bóng dáng kia.

Chỉ thoáng chốc, mọi người như rơi vào cơn mộng.

Trước mắt Quân Tiêu Dao hiện ra rất nhiều cảnh tượng.

Một nữ tử phong hoa tuyệt đại bước ra từ Lạc thủy, được tất cả tiền dân của Xà Nhân tộc triều bái.

Sau đó bóng hình xinh đẹp kia đi đến nơi hoang man cổ xưa thần bí nào đó, hình như không ở Cửu Thiên Tiên Vực.

Một luồng sương đen buông xuống đại đế, nuốt hết vạn vật, ăn mòn tất cả.

Nữ tử phong hoa tuyệt đại kia cũng bị lây dính, lập tức bộc phát ra thực lực đế cấp.

Mà sau đó, hình ảnh mơ hồ chỉ còn lại một phân thân, một tia tàn hồn về tới tổ tinh của Xà Nhân tộc, trong thần miếu hiến tế.

Sau đó sương đen cuồn cuộn bùng nổ, bao phủ toàn bộ thần miếu hiến tế.

Tất cả cường giả đỉnh cấp của Xà Nhân tộc đều bị ô nhiễm huyết mạch, điên cuồng chém giết lẫn nhau, sau đó ngã xuống.

Từng cảnh tượng xẹt qua, Quân Tiêu Dao lập tức hiểu rõ.

Cái gọi là có liên quan đến Thần Thoại Đế trong miếu thờ này hẳn chính là nữ tử tuyệt đại ấy.

Thần Thoại Đế, Lạc Thần, Mật Phi!

Mà tồn tại có liên quan đến Tiên kia, Quân Tiêu Dao cảm thấy rất có khả năng có dính líu đến nữ thần sáng thế đầu người thân rắn trong truyền thuyết, Nữ Oa.

Quân Tiêu Dao không ngờ mình có thể tiếp xúc được loại bí ẩn này tại nơi đây.

Rất rõ ràng, Thần Thoại Đế Mật Phi là huyết mạch truyền thừa có ngọn nguồn từ Nữ Oa.

Mà thần linh được Xà Nhân tộc triều bái chính là Nữ Oa và Mật Phi.

Quân Tiêu Dao cũng thấy được, Thiên Nữ Diên lại đứng phía trước phân thân của Mật Phi, dường như đang tiếp thu với truyền thừa nào đó.

“Rốt cục thân phận của Thiên Nữ Diên là cái gì mà có thể đạt được truyền thừa của Mật Phi Nữ Oa?” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ trong lòng.

Đúng lúc này, một hư ảnh phong hoa tuyệt đại bỗng xuất hiện ở phía sau Quân Tiêu Dao.

Một tiếng thở dài chậm rãi truyền đến.

“Ta như thấy được, có một bóng dáng bạch y đưa lưng về phía thương sinh, trấn áp ngọn nguồn hắc ám, lẻ loi một mình, độc đoán vạn cổ...”

Âm thanh này tiếng trời, khiến thân thể Quân Tiêu Dao chấn động.

Lại là những lời này, trước kia khi ở Bí tàng Nguyên Thiên Chí Tôn, tàn hồn của Nguyên Thiên Chí Tôn cũng từng nói qua câu đó.

Một bóng dáng bạch y đưa lưng về phía thương sinh, trấn áp hắc ám, độc đoán vạn cổ.

Người nọ là ai?

Quân Tiêu Dao không cho rằng mình là người vui vẻ phụng hiến hy sinh.

Tất cả những chuyện hắn làm đều là vì giúp mình bước lên đỉnh cao, ngạo thị cổ kim, nhìn xuống vạn cổ.

Theo hắn thấy thì suy nghĩ cứu vớt thế giới này có chút ngây thơ.

Quân Tiêu Dao không cho rằng hắn sẽ là bóng dáng bạch y đưa lưng về phía thương sinh, trấn áp ngọn nguồn hắc ám đó.

Đương nhiên, nếu Quân Tiêu Dao thừa sức đi cứu vớt, dưới tiền đề không gây nguy hiểm cho chính mình thì chưa chắc không thể.

Quân Tiêu Dao sẽ bội phục những người vì thương sinh đại ái, phụng hiến thân mình, nhưng hắn không phải là người như vậy.

Quân Tiêu Dao nghĩ thầm những điều đó rồi xoay người sang chỗ khác.

Bóng hình xinh đẹp mông lung kia chỉ là một tàn hồn, cao gầy mà thon dài, dáng người lả lướt, yểu điệu như sóng nước.

Tuy rằng trên mặt nàng đeo mặt nạ bạch ngọc, nhưng cũng có thể tưởng tượng nàng nhất định là một tồn tại kinh diễm chúng sinh.

“Thì ra tiền bối còn giữ lại một chút tàn hồn.” Quân Tiêu Dao nói.

Mặc dù đối mặt với Thần Thoại Đế, giọng điệu của Quân Tiêu Dao vẫn rất thản nhiên.

“Ngươi là... nhất tộc kia.” Tàn hồn Mật Phi nói.

“À, hay là tiền bối quen biết?” Quân Tiêu Dao nói.

“Nhất tộc kia đứng sừng sững trên tiên vực vô số kỷ nguyên, cho dù là hắc ám náo động, dị vực chém giết, cũng không cách nào khiến họ ngã xuống.”

“Đến nay nhất tộc các ngươi vẫn còn vài vị đang ra sức chiến đấu, trấn áp náo động.” Mật Phi cảm thán.

Hiển nhiên, cho dù là Thần Thoại Đế cũng phải tán thưởng Quân gia, đây tuyệt đối là thế lực cổ xưa nhất tiên vực và không thể trêu chọc nhất.

“Không nghĩ tới sinh thời còn có thể nhìn thấy một Hoang Cổ Thánh Thể đại thành đánh vỡ mười gông xiềng, có lẽ ngươi là dị số lớn nhất trong thời loạn thế này.” Giọng nói của Mật Phi thật thâm sâu, như có ám chỉ gì đó.

Quân Tiêu Dao chú ý tới bốn chữ sinh thời.

“Hay là tiền bối còn tồn tại ở một nơi nào đó?” Quân Tiêu Dao hiếu kỳ hỏi.

“Nếu ngươi có thể tiếp tục trưởng thành thì có lẽ sẽ có một ngày nhìn thấy ta ở ngọn nguồn...” Mật Phi lẩm bẩm.

“Ngọn nguồn, đó là nơi nào?” Trong lòng Quân Tiêu Dao lại có thêm một bí ẩn.

Mật Phi không trả lời trực tiếp, mà chỉ nói: “Kết thiện nhân, được thiện quả, có lẽ ở dưới vương tọa có thứ mà ngươi cần.”

“Chỉ hy vọng ngày sau ngươi có năng lực thì đến ngọn nguồn mà tìm ta, cùng đối kháng với đại kiếp nạn kỷ nguyên...” giọng nói của Mật Phi quanh quẩn, mang theo khí tức mờ mịt.

“Ngọn nguồn, đại kiếp nạn kỷ nguyên...” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.

Hắn đã nhận ra hình như mình đã tiếp xúc được chuyện gì đó cấp bậc rất cao, liên quan đến đại thế huy hoàng mà náo động này.

“Đúng rồi, sao đồng bạn của ta lại có được truyền thừa của tiền bối...” Quân Tiêu Dao nói ra nghi hoặc này.

Mật Phi nhìn thoáng qua Thiên Nữ Diên đang nhắm mắt tiêu hóa truyền thừa, khẽ lắc đầu và nói: “Một người đáng thương mà thôi...”

“Là có ý gì?” Quân Tiêu Dao không hiểu ra sao.

Có được truyền thừa của Thần Thoại Đế thì sao còn trở thành người đáng thương?

Mật Phi không giải thích, nàng nhìn ra nơi xa, lẩm bẩm một mình: “Ta có thể cảm nhận được, bản tôn đang đối mặt với thứ đáng sợ nào đó...”

Quân Tiêu Dao im lặng câm nín.

Thật là một người thích đặt câu đố, có thể nói rõ ràng được không?

Cứ nói giữa chừng như vậy thú vị sao?

Hết chương 816.
Chương 817

Nhưng sau đó tàn hồn của Mật Phi lại hóa thành một làn khói nhẹ rồi biến mất.

Tất cả mọi người trong miếu thờ cũng tỉnh táo lại.

“Chẳng lẽ những cảnh tượng đó là những chuyện mà tiền bối của Xà Nhân tộc ta từng trải qua?” Nữ vương Medusa cũng thấy được những cảnh tượng trước đó.

Thần linh của Xà Nhân tộc lây dính quỷ dị và điềm xấu, sau đó trở về.

Sương xám quỷ dị khuếch tán tràn ngập khắp toàn bộ Xà Nhân tộc. Xường giả Xà Nhân tộc rơi vào điên cuồng, chém giết lẫn nhau, ngã xuống hầu như không còn.

Xà Nhân tộc cũng từ bộ tộc cường thịnh, bắt đầu xuống dốc không phanh, cuối cùng lưu lạc cho tới tình trạng như bây giờ.

“Không nghĩ tới Xà Nhân tộc ta còn có quá khứ như vậy.” Thanh Xà đại tướng cũng cảm thấy không thể tưởng tượng.

Các nàng chỉ thấy cảnh tượng xa xăm trước kia của Xà Nhân tộc, nhưng không nghe thấy cuộc đối thoại giữa Quân Tiêu Dao và tàn hồn Mật Phi.

Lượng tin tức Mật Phi đưa ra quá lớn, nhất thời Quân Tiêu Dao cũng không thể hoàn toàn tiêu hóa. Nhưng trước mắt, chuyện mà hắn để ý nhất vẫn là cơ duyên lớn nhất trong Thái Ách thần miếu.

“Ở dưới vương tọa kia sao?” Quân Tiêu Dao nghĩ thầm, sau đó trực tiếp bước lên kiến trúc kim tự tháp.

Thiên Nữ Diên vẫn đang nhắm mắt ở nơi đó, tiếp nhận truyền thừa của Mật Phi.

Quân Tiêu Dao nhìn thoáng qua Thiên Nữ Diên.

Dung nhan xinh đẹp như tinh linh của Thiên Nữ Diên khi nhắm mắtcó vẻ điềm đạm lại mỹ lệ.

Vì sao Mật Phi lại nói nàng là một người đáng thương?

Rốt cuộc thân phận của nàng là cái gì, vì sao lại có được truyền thừa của Mật Phi?

Giọt máu nằm trong ngọc bội mà nàng ta tung ra là của ai, từ đâu mà đến?

Quân Tiêu Dao nhìn thật sâu vào nàng ta, sau đó dời ánh mắt đi.

Ở dưới vương tọa, quả nhiên Quân Tiêu Dao đã tìm ra một cái hộp cũ kỹ. Nhưng Quân Tiêu Dao lại không lập tức mở hộp ra.

Đám người nữ vương Medusa thấy thế thì biết ngay có lẽ cơ duyên lớn nhất trong Thái Ách thần miếu nằm trong cái hộp cũ kỹ kia.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao thu hồi cái hộp, đám người nữ vương Medusa không có ý phản bác gì.

Nếu không có tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể của Quân Tiêu Dao tương trợ thì bọn họ không có khả năng thuận lợi tiến vào Thái Ách thần miếu như thế, nữ vương Medusa càng không thể có được cổ huyết giúp Xà Nhân tộc lột xác.

Gõ đã thấy đủ.

Nhưng ngay khi Quân Tiêu Dao muốn thu hồi cái hộp thì bỗng nhiên, có bốn bóng dáng như quỷ mị lao về hướng Quân Tiêu Dao.

Hơn nữa còn cùng lúc thi triển ra sát chiêu mạnh đến cực điểm!

Ảnh Chi Nhận!

Tồi Tâm Chưởng!

Vu Thần Chú!

Ma Kiêu Thứ!

Dù là chiêu nào trong bốn thức cực chiêu này cũng có thể hạ gục Thánh Nhân bình thường trong nháy mắt, càng đừng nói lúc này bốn chiêu đều xuất hiện, hơn nữa vẫn là ám sát.

Có thể nói chuyện này làm bọn người nữ vương Medusa không phản ứng kịp. Nhưng Quân Tiêu Dao bị bốn thức cực chiêu ám sát vây quanh lại giữ vẻ mặt bình thản như thường.

“Bản Thần Tử còn đang suy nghĩ, rốt cuộc các ngươi có thể nhịn được bao lâu.”

“Hiện tại nhìn thấy bảo bối xuất hiện, cuối cùng cũng không nhịn được mà lộ ra dấu vết.”

Quân Tiêu Dao cười khẽ, đồng thời khả năng miễn dịch pháp lực khuếch tán ra. Ảnh Chi Nhận có màu tro đen nửa trong suốt kia trực tiếp tiêu tán trong hư không.

“Đừng bị hắn ảnh hưởng, giết hắn!” Một hắc y nhân nói.

Ba người còn lại lại cường hóa thủ đoạn, lập tức đánh ập đến.

Quân Tiêu Dao búng tay một cái, chém ra Lục Tiên Kiếm quyết, va chạm với Tồi Tâm Chưởng nọ.

Sau đó ở giữa mày của hắn có một Trật Tự Thần Liên hiện ra, hóa thành đoản kiếm kim sắc, đó chính là Nguyên Hoàng Đạo Kiếm.

Nguyên Hoàng Đạo Kiếm và Ma Kiêu Thứ kia đâm mạnh vào nhau, phát ra hàng vạn gợn sóng.

Cuối cùng toàn thân Quân Tiêu Dao tỏa ra kim quang mênh mông, trực tiếp chống lại Vu Thần Chú.

Vu thần chú quỷ dị có thể biến một Thánh Nhân thành mủ máu màu đen trong nháy mắt kia lại không thể làm gì được Quân Tiêu Dao.

Hoang Cổ Thánh Thể của hắn có thể miễn dịch với rất nhiều năng lượng quỷ dị.

Phanh!

Chỉ trong một hô hấp ngắn ngủn, thế công tuyệt sát của tứ đại sát thủ chí cường đã bị Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng mà hóa giải.

Bốn bóng dáng lơ lửng trong hư không.

Trên người họ bao trùm áo đen, tản ra khí tức quỷ dị âm lãnh, mơ hồ còn có một mùi máu tươi.

Hiển nhiên, trong tay những người này từng lây dính vô số mạng người.

“Là mười ba đạo tặc đế lộ!” Đám người Nhan Như Mộng, Thái Âm Ngọc Thố nhịn không được mà kinh hô.

Cho dù là bọn họ cũng từng nghe nói về mười ba đạo tặc đế lộ, chúng cướp bóc khắp nơi, ám sát các đại thiên kiêu, còn đoạt lấy thể chất và căn nguyên huyết mạch của các đại thiên kiêu.

Mà Tru Tiên Đạo đứng đầu mười ba đạo tặc là một tồn tại vô cùng thần bí, khiến thiên kiêu cấm kỵ tứ phương phải kiêng kị.

“Thì ra ngươi đã sớm phát hiện chúng ta!” Một trong bốn đạo tặc, Ảnh Ma Đạo lạnh lùng nói.

Trước đó chính là gã giám thị hướng đi của Quân Tiêu Dao ở Thương Khâu cổ thành.

“Thủ đoạn ẩn nấp mà các ngươi tự cho là cao siêu chỉ là trò chơi trốn tìm của tiểu hài tử trong mắt bản Thần Tử mà thôi.” Quân Tiêu Dao lắc đầu cười.

Nguyên thần của Quân Tiêu Dao cường đại đến tột độ, tất nhiên cảm quan thần hồn của hắn cũng vượt xa người thường.

Ngay khi ở Thương Khâu cổ thành, Quân Tiêu Dao cũng đã cảm nhận được sự tồn tại của Ảnh Ma Đạo.

Chỉ là trong mắt hắn, Ảnh Ma Đạo chỉ là một con chuột dưới cống ngầm, không đáng để nhắc tới, bởi vậy vẫn luôn đều không để ý tới.

Hiện tại, nếu Tứ Đại Đạo trực tiếp ra tay, vậy Quân Tiêu Dao cũng chỉ có thể dứt khoát giải quyết bọn chúng.

“Dám ra tay với công tử, tìm đường chết!”

Đám người nữ vương Medusa, Thanh Xà đại tướng trực tiếp ra tay.

“Ở nơi đây, các ngươi cũng chỉ có thể phát huy ra thực lực cấp bậc Thánh Nhân mà thôi.” Một trong những Tứ Đại Đạo, Tồi Tâm Đạo lạnh nhạt nói.

Hắn và một đạo tặc khác, Thiên Vu Đạo cùng ngăn cản đám người nữ vương Medusa. Ảnh Ma Đạo và Ma Kiêu Đạo thì lao về hướng Quân Tiêu Dao.

“Ảnh Ma Giáng Thế!”

“Ma Kiêu Phân Thân!”

Hai người kia cũng thực quả quyết, biết Quân Tiêu Dao không phải dễ giải quyết nên trực tiếp tung ra tuyệt học cường đại nhất của từng người.

Hết chương 817.
Chương 818

Hư không bị xé rách, một ảnh ma khủng bố như đến từ dị thứ nguyên buông xuống, nó có hình thái nửa hư ảo, tràn ngập sức mạnh hỗn loạn bạo ngược.

Phía sau Ma Kiêu Đạo có đại điểu đen nhánh hiện ra, mang theo một luồng ma ý hỗn loạn.

“Hả?” Quân Tiêu Dao nhạy bén nhận ra, nguồn sức mạnh mà những đạo tặc trước mặt phát ra có chút không hợp với Cửu Thiên Tiên Vực.

Cứ như... không phải là năng lượng cùng nguyên.

“Chẳng lẽ...” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ đến khả năng nào đó, ánh mắt lộ ra một tia dị sắc.

Hắn thúc giục Chí Tôn Cốt trong ngực, sức mạnh Thương Thiên tràn ra cuồn cuộn, vòm trời chấn động, mơ hồ có một bàn tay to lớn như ngũ chỉ sơn trấn áp xuống.

Cự chưởng trải rộng hoa văn cổ xưa, mang theo một luồng sức mạnh vô thượng có thể bóp chết chúng sinh vạn vật.

Đó là Thượng Thương Chi Thủ!

Oanh!

Thượng Thương Chi Thủ lập tức chụp nát cả ảnh ma và ma kiêu đen nhánh kia.

Ảnh Ma Đạo và Ma Kiêu Đạo cùng lui liên tục về phía sau, miệng phun máu tươi.

Bọn họ liếc nhìn nhau một cái, đều tung ra nhiều món thần binh.

“Bạo!”

Thậm chí trong những thần binh đó còn có chí tôn khí tồn tại. Đây là những chiến lợi phẩm bọn họ cướp đoạt được từ rất nhiều thiên kiêu, hiện giờ lại không chút đau lòng mà trực tiếp khiến chúng nổ tung.

Chí tôn khí tự bạo gây nên uy lực cực kỳ cường hãn, Thánh Nhân không cẩn thận một chút cũng sẽ bị nổ chết.

Oanh! Oanh! Oanh!

Toàn bộ thần miếu đều đang run rẩy, nếu không phải nơi đây có tràng vực đặc thù trấn áp thì e rằng cả tòa Thái Ách thần miếu sẽ trực tiếp sụp xuống trong vụ nổ khũng bố này.

“Đã chết sao?” Ảnh Ma Đạo lòng sợ hãi mà nói.

Bỗng nhiên, tronng làn khói đặc có một kiếm lao thẳng ra.

Phụt!

Máu bắn tung tóe lên trời cao, giữa mày Ảnh Ma Đạo trực tiếp bị xuyên thủng, nguyên thần trong đó cũng bị chém nát.

“Không tốt!” Đáy lòng Ma Kiêu Đạo chợt lạnh, thân thể lui nhanh về phía sau.

Bóng dáng Quân Tiêu Dao hiển ra, vô trần vô cấu, hoàn hảo không tổn hao gì, quần áo không có lấy một nếp nhăn.

Lấy nhục thân yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao thì chí tôn khí tự bạo cũng mơ tưởng làm hắn bị thương.

Quân Tiêu Dao vung tay ra, pháp tắc hóa thành cự chưởng, trực tiếp túm lấy Ma Kiêu Đạo. Nhưng hắn lại không lập tức giết chết Ma Kiêu Đạo.

Bên kia, Tồi Tâm Đạo và Thiên Vu Đạo cũng bị nữ vương Medusa và Thanh Xà đại tướng trấn áp.

“Chủ nhân, nên những người này xử trí như thế nào?” Nữ vương Medusa dò hỏi.

Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nhìn lướt qua bị chế phục ba vị đạo tặc, nói: “Rốt cục các ngươi theo dõi bản Thần Tử có ý đồ gì?”

Đám người Ma Kiêu Đạo hừ lạnh một tiếng, hờ hững không nói.

Quân Tiêu Dao cũng không thèm để ý, cười khẽ và nói: “Chẳng lẽ là vì Hoang Cổ Thánh Thể và Chí Tôn Cốt của ta, rốt cục thủ lĩnh của mười ba đạo tặc các ngươi, Tru Tiên Đạo thần bí kia muốn thu thập các loại huyết mạch thể chất là muốn làm gì, có mục đích gì?”

Ma Kiêu Đạo hừ lạnh một tiếng và nói: “Hôm nay chúng ta thua trong tay ngươi, nhưng ngươi phải biết rằng, bốn người chúng ta chỉ là bốn người yếu nhất trong mười ba đạo tặc.”

“Ai trong chín người còn lại cũng mạnh hơn chúng ta nhiều, càng đừng nói là mấy đạo tặc đứng đầu, đủ có thể đối phó với ngươi.”

“Nếu lão đại Tru Tiên Đạo chúng ta ra tay thì cho dù là Thần Tử Quân gia ngươi cũng phải ôm hận đẫm máu!”

Quân Tiêu Dao cười ha hả một tiếng: “Không sao, đến lúc đó bản Thần Tử sẽ để mười ba đạo tặc các ngươi chỉnh chỉnh tề tề cùng đi xuống hoàng tuyền.”

“Nhưng trước đó, ta còn cảm thấy hứng thú với một chuyện... Rốt cuộc các ngươi đến từ đâu!?”

Tiếng nói vừa dứt, sắc mặt ba người Ma Kiêu Đạo khẽ biến đổi không thể phát hiện.

“Ngươi... Ngươi nói vậy là có ý gì?” Trong mắt Ma Kiêu Đạo hiện lên một chút hoảng loạn.

“Lúc này rồi còn giả ngu giả ngơ sao, nếu ta đoán không sai thì các ngươi đến từ dị vực đúng không?”

“Cái gì, mười ba đạo tặc đến từ dị vực?”

Đám người Nhan Như Mộng, Thái Âm Ngọc Thố đều trợn tròn đôi đôi mắt xinh đẹp, cực kỳ bất ngờ.

Từ trước đến nay dị vực luôn đứng ở mặt đối lập với Cửu Thiên Tiên Vực. Trong lịch sử đã từng có vài lần dị vực xâm lấn, đều là những cuộc chiến tranh đủ để thay đổi cổ sử.

Mỗi lần xảy ra chiến tranh đều đánh đến trời sụp đất nứt, thiên hạ tan nát, kỷ nguyên rung chuyển. Mà hiện tại, sinh linh dị vực lại xông vào cổ lộ.

Điều này cũng quá ngoài dự kiến.

Rốt cuộc dị vực đã an tĩnh hồi lâu, làm người của tiên vực đều có chút sơ suất lơ là. Nếu tin tức này bị truyền ra thì tuyệt đối sẽ gây nên oanh động cực lớn.

“Ngươi...” Sắc mặt ba người Ma Kiêu Đạo lộ ra chút hoảng loạn.

Trước đó bọn chúng đánh cướp ám sát bất cứ thiên kiêu nào cũng là một kích thành công, căn bản không có khả năng lộ ra thân phận của mình.

Nhưng hiện tại bọn chúng lại bị Quân Tiêu Dao bắt tại trận.

“Rốt cục các ngươi có lai lịch gì, sau lưng lại có thế lực tổ chức nào?” Quân Tiêu Dao lah5 nhạt hỏi.

“Ngươi bỏ cuộc đi, chúng ta sẽ không nói cái gì cả!” Ma Kiêu Đạo quát lên một tiếng chói tai.

Quân Tiêu Dao không nói hai lời, lập tức chụp một cái tát qua.

Phụt!

Ma Kiêu Đạo bị đánh thành vụn máu.

Sắc mặt Thiên Vu Đạo và Tồi Tâm Đạo đều trắng bệch.

Quân Tiêu Dao lại giơ tay, diệt sát Tồi Tâm Đạo.

Những cặn máu thịt bắn lên người Thiên Vu Đạo, làm tâm thần hắn ta cũng muốn hỏng mất.

Khóe miệng Quân Tiêu Dao tràn ra một nụ lạnh lẽo, lại thúc giục Hỗn Độn Thần Ma rồi nghiền áp qua.

Sự nghiền áp và tra tấn linh hồn không phải người bình thường có thể chịu đựng được.

Sau khi Thiên Vu Đạo nhận hết tra tấn, rốt cuộc cũng lộ ra một ít tin tức bí mật.

Mười ba đạo tặ ẩn núp trong cổ lộ tiên vực, một mục đích trong đó là vì dò hỏi thực lực của thế hệ trẻ trên tiên vực.

Bởi vậy có thể thấy được, hình như dị vực yên lặng nhiều năm đã ngo ngoe rục rịch trở lại.

Làm cho đại tranh chi thế này có thêm một bóng ma chiến tranh.

Ngoài ra, một tin tức khác khiến Quân Tiêu Dao hơi nhướng đuôi lông mày. Bởi vì hắn biết được từ miệng Thiên Vu Đạo, lão đại bọn họ, người đứng đầu mười ba đạo tặc, Tru Tiên Đạo đã tuân theo thiên mệnh, đã định sẵn sẽ đánh chết hắn.

“Thì ra là thế, ta đã hiểu rồi, xem ra người đầu tiên trong Nghịch Quân Thất Hoàng đã xuất hiện.” Quân Tiêu Dao mỉm cười.

Hết chương 818.
Chương 819

Từ khi Quân Tiêu Dao bước lên cổ lộ chung cực tới nay, thời gian trôi qua cũng không tính ngắn.

Nhưng hắn lại không gặp được Nghịch Quân Thất Hoàng nào.

Tất nhiên Quân Tiêu Dao sẽ không cho rằng là ý chí tiên vực nhân từ, muốn đặc xá cho hắn. Chỉ có thể nói, Nghịch Quân Thất Hoàng đang ẩn nấp trong bóng tối, không lộ ra ngoài.

Bọn họ sẽ lần lượt hiện lên trong phần cổ lộ sau đó, tìm mọi cách muốn cho Quân Tiêu Dao một kích trí mạng.

Mà hiện tại, rốt cuộc người đầu tiên trong Nghịch Quân Thất Hoàng cũng lộ ra dấu vết.

“Phiền phức, không phải kẻ địch bên ngoài, mà là đám chuột ẩn mình trong bóng tối, đã biết thân phận thì dễ làm.” Quân Tiêu Dao tự tin mà rất thong dong.

Chờ đến lúc hắn bắt được cả đám Nghịch Quân Thất Hoàng thì muốn hành hạ như thế nào thì hành hạ như thế đó.

Trừ điều này ra, Thiên Vu Đạo còn lộ ra một tin tức, đứng sau lưng mười ba đạo tặc chính là một thế lực tên là tổ chức Bỉ Ngạn.

Quân Tiêu Dao có thể xác định ở Cửu Thiên Tiên Vực không có thế lực bất hủ nào tên là Bỉ Ngạn.

Nói cách khác, rất có khả năng tổ chức này đến từ dị vực.

Thiên Vu Đạo cũng không biết mục đích của bọn chúng là cái gì. Bởi vì hắn là nhóm người xếp hạng thấp nhất trong mười ba đạo tặc, không tiếp xúc được tình báo càng bí mật hơn.

Nếu muốn tìm tòi càng nhiều thì trừ phi bắt được đạo tặc xếp hạng càng cao hơn.

Hoặc là... Trực tiếp trấn áp Tru Tiên Đạo đứng đầu kia!

“Xem ra kế tiếp lại có chuyện phải làm.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.

Tuy rằng tung tích của mười ba đạo tặc bí ẩn, nhưng cũng có dấu vết để lại.

Đừng quên bên cạnh Quân Tiêu Dao còn có Thiên Nữ Diên. Thần Nữ Phường sau lưng nàng ta không chỉ là nơi phong nguyệt, mà còn là một tổ chức tình báo tiếng tăm lừng lẫy khắp các tiên vực. Lấy thực lực của bọn họ thì có lẽ sẽ có năng lực tìm được dấu vết của mười ba đạo tặc kia.

Nghĩ đến đây, Quân Tiêu Dao tùy tiện diệt sát Thiên Vu Đạo, sau đó nhìn về phía Thiên Nữ Diên.

Thân thể Thiên Nữ Diên bỗng run lên, rốt cuộc đôi mắt nhắm chặt kia cũng mở ra.

Một ánh sáng trí tuệ lưu chuyển trên trán nàng ta, trong mắt có thần quang lộng lẫy hiện lên.

Tuy tu vi cảnh giới của Thiên Nữ Diên cũng không có tăng lên rõ ràng gì. Nhưng Quân Tiêu Dao có thể cảm nhận được Thiên Nữ Diên có biến hóa vượt bậc.

Trước đó Thiên Nữ Diên giống như một tiên nữ ngoài ý muốn rơi xuống phàm trần.

Mà hiện tại, tiên nữ này đã thức tỉnh rồi.

“Rốt cuộc nàng có lai lịch gì, một giọt máu trong ngọc bội kia lại thuộc về ai?”

“Mà vì sao Mật Phi lại phải nói nàng là một người đáng thương?” Trong lòng Quân Tiêu Dao có rất nhiều thắc mắc.

Hình như đã nhận ra sự chú ý của Quân Tiêu Dao, Thiên Nữ Diên chuyển tầm mắt qua, sóng mắt của dòng nước long lanh.

Nàng chắp tay sau lưng, đi đến trước người Quân Tiêu Dao, trên nét mặt mang theo vui sướng, hiển nhiên có rất nhiều thu hoạch.

Nàng tới gần Quân Tiêu Dao, ngọc nhan tinh xảo không tìm ra chút tỳ vết nào kia tinh tế long lanh như bạch sứ. Cặp mắt trong sáng longlanh như đá quý kia bình tĩnh nhìn chăm chú vào Quân Tiêu Dao, bật hơi như lan mà nói: “Quân công tử, nô gia đa tạ ngài.”

Nói xong thì giống như chuồn chuồn lướt nước mà đột nhiên in đôi môi anh đào lên má Quân Tiêu Dao một cái.

Sắc mặt Quân Tiêu Dao cũng không có dao động gì, không bằng nói hắn đã quen bị quấy rầy.

Nhưng hắn có thể cảm nhận được, những lời này của Thiên Nữ Diên là thành tâm thành ý. Mà không phải đeo một cái mặt nạ giống như trước kia.

Nhan Như Mộng thấy tình cảnh này thì trong lòng thật chua chát, như đang ăn chanh.

Nữ vương Medusa nhìn thấy cũng sinh ra chút không thoải mái khó hiểu.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao không có phản ứng gì, Thiên Nữ Diên cũng nhỏ giọng thì thâm một câu không biết phong tình.

Sau đó nàng lại mỉm cười mà hỏi: “Chẳng lẽ Quân công tử không hiếu kỳ, nô gia có được truyền thừa gì sao?”

“Đó là chuyện của ngươi, có liên quan gì đến ta.” Quân Tiêu Dao không thèm để ý chút nào.

Dù Thiên Nữ Diên có được truyền thừa của Mật Phi hoặc là Nữ Oa, nhưng trong mắt Quân Tiêu Dao cũng không có quá nhiều uy hiếp.

“Được, chuyện ở nơi đây đã xong rồi, chúng ta rời đi trước đi.” Quân Tiêu Dao nói.

Mọi người đều khẽ gật đầu, lần này cũng coi như công đức viên mãn.

Còn Lôi Xà đại tướng và Minh Xà đại tướng đã chết đi thì chỉ có Thanh Xà đại tướng sẽ thở dài một tiếng trong lòng.

Mọi người đi thẳng một mạch rời khỏi Thái Ách thần miếu. Khi bọn họ ra tới mới phát hiện sương xám kia đã loãng đi một ít, có lẽ sau này Thái Ách thần miếu có thể khôi phục dáng vẻ ban đầu.

Nhìn thấy đám người Quân Tiêu Dao và nữ vương Medusa đi ra từ Thái Ách thần miếu, tất cả Xà Nhân tộc bên ngoài đều thở phảo nhẹ nhõm một hơi, phát ra tiếng hoan hô.

“Chư vị, tuy rằng Lôi Xà đại tướng và Minh Xà đại tướng ngã xuống, nhưng Xà Nhân tộc chúng ta sẽ càng huy hoàng hưng thịnh dưới sự dẫn dắt của Quân công tử!”

Nữ vương Medusa bắt đầu tẩy não, bà cũng kể lại chuyện Quân Tiêu Dao dâng ra tinh huyết trong Thái Ách thần miếu để tinh lọc cổ huyết của Xà Nhân tộc.

Ban đầu Xà Nhân tộc còn có chút chống cự chuyện thần phục Quân Tiêu Dao, nhưng sau khi nghe thấy việc này, cũng sinh ra sự đổi mới 360 độ với Quân Tiêu Dao.

“Đa tạ ân huệ của Thần Tử đại nhân đối với Xà Nhân tộc ta!” Có trưởng lão Xà Nhân tộc bắt đầu chắp tay.

Rất nhiều Xà Nhân tộc cũng sôi nổi đi theo, nhưng vẫn có một ít Xà Nhân tộc bài xích ngoại tộc, có chút khó mở miệng.

Nhưng vào lúc này, trên không Thiên Minh cổ tinh có lốc xoáy không gian khủng bố hiện ra.

Một cánh cửa không gian đột nhiên hiện lên.

“Không tốt, chẳng lẽ là chấp pháp giả cổ lộ?” Dung nhan của nữ vương Medusa thay đổi.

Trước đó bà đã cởi bỏ trận pháp phong bế, những thiên kiêu Nhân tộc còn lại cũng chạy trốn rời đi.

Động tĩnh trong tinh vực này cũng đã kinh động đến chấp pháp giả cổ lộ.

Mà chấp pháp giả buông xuống với hình thức cánh cửa không gian, cũng đủ để biểu hiện ra sự nôn nóng và tức giận của hắn ta.

Người còn chưa bước ra từ cánh cửa không gian thì một tiếng hô chấn phá trời cao, như đất bằng sấm sét đã vang lên.

Hết chương 819.
Chương 820

“Xà Nhân tộc, các ngươi thật là to gan lớn mật, dám săn bắn thiên kiêu cổ lộ thí luyện, hôm nay ta sẽ hoàn toàn huỷ diệt tộc của ngươi!”

Tiếng quát vừa dứt thì một bóng dáng khủng bố mặc giáp trụ hoàng kim, giống như hình phạt thiên thần đã bước ra từ cánh cửa không gian.

Sau khi hắn bước ra, một luồng khí tức chí tôn cuồn cuộn đàn áp lên cả viên Thiên Minh cổ tinh. Mặt đất bắt đầu run rẩy, lan tràn vết nứt.

Tất cả Xà Nhân tộc đều lạnh run run rẩy dưới uy áp của chí tôn, thậm chí rất nhiều Xà Nhân tộc đã trực tiếp bị đè nằm sấp xuống, sợ muốn nứt gan.

“Nương, ta sợ!”

Bích Lăng cũng chui đầu vào trong lòng nữ vương Medusa, thân thể run lên bần bật.

“Hừ, hiện tại biết sợ rồi sao, sao trước đó khi săn giết thiên kiêu cổ lộ lại lớn gan như vậy chứ?”

Chấp pháp giả cổ lộ bước từng bước một đến, bước nào cũng như sấm sét!

Cảm nhận được chí tôn chi uy kinh khủng này, dù là nữ vương Medusa mạnh nhất Xà Nhân tộc cũng cảm thấy sắp hít thở không thông. Bà không khỏi đưa ánh mắt xin giúp đỡ về hướng Quân Tiêu Dao.

Lúc này nữ vương khí phách lãnh diễm như trở thành một tiểu nữ nhân tìm kiếm chỗ dựa.

Ngay khi bầu không khí trong thiên địa trở nên túc sát thì một giọng nói thản nhiên bỗng truyền ra: “Chấp pháp giả cổ lộ, cần gì lại tức giận như thế, chỉ chết vài con kiến râu ria mà thôi.”

“Người nào dám vọng ngôn!” Nghe thấy lời này, chấp pháp giả cổ lộ trố mắt nhìn.

Nhưng mà, khi hắn nhìn về theo âm thanh về phía bóng dáng bạch y xuất trần, siêu nhiên tuyệt thế kia thì sắc mặt lập tức thay đổi, sau đó trừng lớn đôi mắt, lộ ra vẻ mặt kinh nghi.

Lại tra xét rõ ràng một lát, hắn ta lập tức hít hà một hơi, cảm thấy thân thể có chút tê dại, vội vàng thu liễm tất cả uy áp chí tôn, thân thể chợt lóe đã đi đến trước mặt bóng dáng bạch y này.

Hắn ta chắp tay cười nói: “Nhìn ánh mắt ta xem, thì ra là Thần Tử Quân gia giá lâm, thật sự mạo phạm, mong rằng Thần Tử đừng để ý.”

Nhìn thấy chấp pháp giả chí tôn một khắc trước còn muốn muốn hủy diệt cả viên cổ tinh mà giờ khắc này đã biến thành một nam tử trung niên bình thường mặt mang ý cười.

Tất cả Xà Nhân tộc đều dại ra. Nữ vương Medusa cũng giật mình mà há đôi môi đỏ tươi đẹp một cách đáng yêu.

Nàng nhớ tới trước đó Quân Tiêu Dao từng nói qua, chấp pháp giả cổ lộ có thể tùy tiện hủy diệt Xà Nhân tộc cũng phải cúi đầu chắp tay trước mặt hắn.

Giờ khắc này đã trở thành hiện thực.

Cái gì gọi là quyền thế ngập trời?

Đây là quyền thế ngập trời!

Thiên kiêu thật sự có thể được coi là cấm kỵ siêu cấp trên cổ lộ, không ai không phải là tồn tại có được bối cảnh hùng hậu.

Những thiên kiêu chỉ có thiên phú thực lực, lại không có bối cảnh thì chỉ có thể được gọi là hắc mã.

Thiên kiêu có thiên tư yêu nghiệt, bối cảnh còn cường đại tới cực điểm như Quân Tiêu Dao, cho dù là chấp pháp giả cổ lộ cũng không dám quá mức đắc tội.

Dù sao thì một vị chí tôn thật sự không tạo nên nổi bọt sóng quá lớn trước mặt Quân gia.

Huống chi...

Vị chấp pháp giả cổ lộ này cũng biết ở cuối cổ lộ còn có một ít lão quái vật Quân gia tồn tại, hơn nữa còn có ẩn mạch thâm tàng bất lộ. Cứ như vậy, chấp pháp giả cổ lộ càng không dám đắc tội Quân Tiêu Dao.

Đương nhiên, dù sao chấp pháp giả cổ lộ cũng là cường giả chí tôn, không có thái độ khom lưng uốn gối, chỉ là thái độ cực kỳ bình thản, không hề thể hiện sự cao ngạo của cường giả chí tôn.

“Không ngại, ngươi cũng làm việc theo lẽ công bằng mà thôi, cổ lộ cũng cần những người như các ngươi mới có thể duy trì ổn định.” Quân Tiêu Dao cười khẽ.

Hai bên đều phải cho đối phương mặt mũi.

Dù sao đối phương cũng là cường giả chí tôn, còn là chấp pháp giả, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không ỷ vào bối cảnh của mình mà không coi ai ra gì, làm vậy là không có đầu óc.

Nghe thấy lời này, ý cười trên mặt chấp pháp giả cổ lộ càng đậm, nhìn Quân Tiêu Dao càng thuận mắt.

Hắn ta nhìn quét một vòng rồi nói: “Thần Tử, tình huống nơi này...”

“Không có gì, một chút ngoài ý muốn mà thôi, hiện giờ Xà Nhân tộc đã quy thuận Quân Đế Đình ta, sẽ không làm ra hành động gì tổn thương đến thiên kiêu cổ lộ.” Quân Tiêu Dao nói.

“Thì ra là thế, đã có Thần Tử bảo đảm thì cái gì cũng dễ nói.” Chấp pháp giả cổ lộ mỉm cười và nói.

Lời này của Quân Tiêu Dao thể hiện Xà Nhân tộc đã trở thành thế lực dưới trướng hắn, chấp pháp giả cổ lộ cũng sẽ không tự tìm rắc rối.

“Đa tạ.” Quân Tiêu Dao chắp tay và nói.

“Có là gì.” Trong mắt chấp pháp giả cổ lộ hiện ra ý cười.

Phần thiện duyên này đã kết, nói không chừng ngày sau có thể có được hồi báo. Mà hắn ta cũng không cần trả giá bất cứ cái gì, chết chỉ là một ít thiên kiêu râu ria mà thôi.

Chỉ là lúc sau, khi hắn nghe thấy Quân Tiêu Dao đánh chết Thánh Linh Đảo Mạc Cẩn Du và Thánh Hồng Nhất của Cổ Lan Thánh Giáo thì ánh mắt chấp pháp giả cổ lộ kia cũng lộ ra kinh ngạc cảm thán.

Sau đó chấp pháp giả cổ lộ mỉm cười rời đi.

Mãi đến khi cánh cửa không gian trên trời sao hoàn toàn biến mất thì tất cả sinh linh Xà Nhân tộc mới hoàn toàn thở phảo nhẹ nhõm một hơi.

Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Quân Tiêu Dao cũng biến hóa. Cho dù là những sinh linh Xà Nhân tộc trước đó còn không nguyện ý thần phục Quân Tiêu Dao thì lúc này trong mắt cũng hiện ra kinh ngạc cảm thán.

“Đa tạ chủ nhân, nếu không nhờ ngài...” Nữ vương Medusa tiến lên, trong mắt tràn đầy sùng kính và vui sướng.

Quả nhiên bà không chọn sai người.

“Công tử quá lợi hại!” Đôi mắt xinh đẹp của Bích Lăng cũng sáng lên lấp lánh.

Thiếu nữ đều sùng bái đại anh hùng. Hiện tại Quân Tiêu Dao đã là đại cứu tinh cứu vớt toàn bộ Xà Nhân tộc.

Ánh mắt hai mẹ con nhìn về phía Quân Tiêu Dao đều mang theo sùng bái.

“Không có gì, Xà Nhân tộc các ngươi tạm thời tiếp tục ở lại Thiên Minh cổ tinh, chờ lúc sau ta đi xong cổ lộ thì sẽ bảo người dời các ngươi đến Quân Đế Đình của Hoang Thiên Tiên Vực.”

“Trong khoảng thời gian này, có danh hào của ta thì bất cứ chấp pháp giả cổ lộ hay là thiên kiêu nào cũng không ra tay với Xà Nhân tộc.” Quân Tiêu Dao nói.

Đám người nữ vương Medusa nghe vậy càng ngàn ân vạn tạ, vô cùng cảm kích.

Tất cả Xà Nhân tộc cũng cảm ơn kính yêu Quân Tiêu Dao, không có tâm lý kháng cự nào nữa.

Chuyện ở Thiên Minh cổ tinh, Thái Ách thần miếu, xem như hoàn toàn hạ màn che.

Hết chương 820.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom